1 Rô-bô-am đi đến Si-chem, vì cả Y-sơ-ra-ên đều đã tới Si-chem đặng tôn người làm vua. 2 Khi Giê-rô-bô-am, con trai Nê-bát, hay điều đó, thì còn ở Ê-díp-tô, là nơi người đã trốn, để thoát khỏi mặt Sa-lô-môn; người bèn từ Ê-díp-tô trở về. 3 Người ta sai kẻ đi gọi người về; đoạn Giê-rô-bô-am và cả Y-sơ-ra-ên đều đến tâu với Rô-bô-am rằng: 4 Thân phụ vua đã gán ách nặng cho chúng tôi, vậy bây giờ, hãy giảm nhẹ sự phục dịch khó nhọc này và cái ách nặng nề mà thân phụ vua đã gán trên chúng tôi, thì chúng tôi sẽ phục sự vua. 5 Người đáp với chúng rằng: Khỏi ba ngày, các ngươi hãy trở lại cùng ta. Dân sự bèn lui về. 6 Vua Rô-bô-am bàn nghị cùng các trưởng lão đã chầu trước mặt Sa-lô-môn, cha người, trong lúc Sa-lô-môn còn sống, mà rằng: Các ngươi bàn luận cho ta phải trả lời với dân sự nầy làm sao? 7 Các trưởng lão thưa lại với vua rằng: Nếu vua đãi dân sự nầy tử tế, ăn ở vui lòng cùng chúng nó, và lấy lời hiền lành nói với chúng nó, ắt chúng nó sẽ làm tôi tớ vua mãi mãi. 8 Song Rô-bô-am chẳng theo mưu của các trưởng lão đã bàn cho mình, bèn hội nghị với các người trai trẻ đã đồng sanh trưởng với mình, và chầu trước mặt mình, 9 mà rằng: Dân sự nầy đã tâu với ta rằng: Hãy giảm nhẹ cái ách mà thân phụ vua đã gán cho chúng tôi; vậy các ngươi bàn luận cho ta phải đáp với chúng nó làm sao? 10 Các gã trai trẻ đồng lớn lên với người thưa rằng: Dân sự đã thưa với vua rằng: Thân phụ vua khiến cho ách chúng tôi nặng nề; vua hãy làm cho nó ra nhẹ; vua phải đáp lại cùng chúng như vầy: Ngón tay út ta lớn hơn lưng của cha ta. 11 Vậy bây giờ, cha ta đã gán một cái ách nặng trên các ngươi, ắt ta sẽ làm cho ách các ngươi thêm nặng hơn; cha ta đã sửa phạt các ngươi bằng roi, còn ta sẽ sửa phạt các ngươi bằng roi bò cạp. 12 Ngày thứ ba, Giê-rô-bô-am và cả dân sự đều đến cùng Rô-bô-am y như vua đã bảo rằng: Hãy trở lại cùng ta trong ngày thứ ba. 13 Vua Rô-bô-am đáp với dân sự cách xẳng xớm, bỏ mưu của các trưởng lão đã bàn, 14 theo lời bàn của những kẻ trai trẻ, và đáp cùng chúng rằng: Cha ta khiến cho ách các ngươi nặng nề; ta sẽ làm cho ách các ngươi thêm nặng hơn; cha ta sửa phạt các ngươi bằng roi, ta sẽ sửa phạt các ngươi bằng roi bò cạp. 15 Như vậy, vua không nghe lời dân sự, vì ấy là bởi Đức Chúa Trời dẫn đến, hầu cho Đức Giê-hô-va làm ứng nghiệm lời của Ngài đã nhờ A-hi-gia, người Si-lô, mà phán cùng Giê-rô-bô-am, con trai của Nê-bát. 16 Khi cả Y-sơ-ra-ên thấy vua không nghe lời họ, bèn đáp cùng người, mà rằng: Chúng ta có phần gì với Đa-vít? Chúng ta chẳng có cơ nghiệp gì với con trai Y-sai. Hỡi Y-sơ-ra-ên! Mỗi người hãy trở về trại mình đi. Ớ Đa-vít! Từ rày khá coi chừng nhà của ngươi. Cả Y-sơ-ra-ên bèn trở về trại mình.⚓17 Nhưng còn dân Y-sơ-ra-ên ở tại các thành Giu-đa thì Rô-bô-am cai trị trên chúng. 18 Bấy giờ, vua Rô-bô-am sai Ha-đô-ram, là người cai quản việc công thuế, đến cùng dân Y-sơ-ra-ên; song dân Y-sơ-ra-ên ném đá người, thì người chết. Vua Rô-bô-am lật đật lên xe trốn về Giê-ru-sa-lem. 19 Ấy vậy, Y-sơ-ra-ên phản nghịch cùng nhà Đa-vít cho đến ngày nay.
10
Đất nước chia đôi
1Rô-bô-am lên Si-chem vì toàn dân Y-sơ-ra-ên đã tập họp tại đó để tôn ông lên làm vua. 2Giê-rô-bô-am (con Nê-bát) đã trốn xuống Ai-cập khi bị Sa-lô-môn tầm nã, được tin này vội vàng về nước. Thật ra, dân chúng cũng đã tự động gọi Giê-rô-bô-am về. Vậy Giê-rô-bô-am hiệp với nhân dân trình thỉnh nguyện này lên Rô-bô-am: "Tiên vương⚓ đặt chiếc ách nặng nề trên nhân dân. Bây giờ xin bệ hạ giảm bớt gánh nặng đó, thì chúng tôi sẽ phục vụ bệ hạ." 5Rô-bô-am đáp: "Ba ngày nữa, các ngươi trở lại đây, ta sẽ trả lời." Nhân dân giải tán về nhà. 6Rô-bô-am về hỏi những cố vấn lớn tuổi là những đại thần lão luyện của vua Sa-lô-môn: "Các khanh nghĩ ta nên trả lời nhân dân cách nào?" 7Các lão thần đề nghị: "Muôn tâu, nếu bệ hạ đối đãi với nhân dân cách nhân từ, thỏa mãn nguyện vọng của họ, và nói những lời dịu dàng với họ, họ sẽ phục vụ bệ hạ mãi mãi." 8Nhưng Rô-bô-am không nghe lời khuyên ấy, lại đi hỏi ý kiến những thanh niên là bạn đồng trang lứa với mình và đang nịnh bợ chầu chực mình. 9Vua hỏi: "Các ngươi khuyên ta nên giải quyết cách nào lời thỉnh nguyện của nhân dân?" 10Họ tâu: "Xin bệ hạ bác bỏ lời thỉnh nguyện vô lý đó! Dân dám trách tiên vương đặt ách nặng nề trên họ và xin bệ hạ nới tay. Nhưng thiết tưởng bệ hạ chỉ cần thị oai phán một câu: 'Ngón tay út của ta còn lớn hơn lưng của cha ta! 11Cha ta đã đặt gánh nặng trên đầu trên cổ các ngươi, ta sẽ càng gia tăng gánh nặng! Cha ta đánh phạt các ngươi bằng roi, ta sẽ đánh phạt các ngươi bằng bò cạp!'" 12Ba ngày sau, Giê-rô-bô-am và toàn dân lại kéo đến gặp Rô-bô-am như lời vua dặn bảo. 13Đã quyết định bác bỏ lời khuyên khôn ngoan của các bậc lão thần 14để nghe theo bọn thanh niên nịnh hót, Rô-bô-am hằn học tuyên bố: "Tiên vương đã đặt gánh nặng trên đầu trên cổ các ngươi, ta sẽ càng gia tăng gánh nặng. Tiên vương đã đánh phạt các ngươi bằng roi, ta sẽ đánh phạt các ngưoi bằng bò cạp!" 15Thế là vua bác bỏ lời thỉnh nguyện chính đáng của nhân dân. Thật ra, theo một phương diện khác Thượng Đế đã tể trị trong việc này, do đó lời tiên tri Ngài đã phán qua A-hi-gia (người Si-lô) được ứng nghiệm (Chúa phải đoán phạt tội lỗi của Sa-lô-môn và đưa Giê-rô-bô-am, con Nê-bát lên làm vua mười đại tộc)⚓. 16Nhận thấy Rô-bô-am đã bác bỏ lời thỉnh nguyện, nhân dân đồng thanh la hét: "Dân ta không liên hệ gì với Đa-vít! Sự nghiệp của dân ta đã tách rời với sự nghiệp con trai Y-sai⚓! Y-sơ-ra-ên! Mỗi người hãy trở về nhà⚓ ! Nhà Đa-vít! Từ rày về sau hãy coi chừng!" Toàn dân Y-sơ-ra-ên đều bỏ ra về. 17Chỉ có số dân Y-sơ-ra-ên trú ngụ trong lãnh thổ Giu-đa vẫn còn phục dưới quyền cai trị của Rô-bô-am. 18Trong một cố gắng cuối cùng, Rô-bô-am bảo Ha-đô-ram tổng giám đốc thuế vụ ra giàn xếp với dân Y-sơ-ra-ên, nhưng Ha-đô-ram bị dân Y-sơ-ra-ên ném đá chết. Thấy thế Rô-bô-am vội vã lên xe trốn về Giê-ru-sa-lem. 19Thế là từ đó dân Y-sơ-ra-ên (gồm 10 đại tộc) phản nghịch nhà Đa-vít.