12

Rô-bô-am bỏ luật pháp của Đức Chúa Trời. – Si-sắc xâm phạm nước Giu-đa

1 Xảy khi nước của Rô-bô-am vừa được lập vững bền, và người được cường thạnh, thì người và cả Y-sơ-ra-ên liền bỏ luật pháp của Đức Giê-hô-va. 2 Vì chúng có phạm tội cùng Đức Giê-hô-va, nên xảy ra trong năm thứ năm đời vua Rô-bô-am, Si-sắc, vua Ê-díp-tô, kéo lên hãm đánh Giê-ru-sa-lem; 3 có dẫn theo một ngàn hai trăm cỗ xe và sáu vạn lính kỵ; lại có dân Li-by, dân Su-ri, và dân Ê-thi-ô-bi từ Ê-díp-tô kéo lên với người, số không thể đếm đặng. 4 Si-sắc bèn chiếm lấy các thành bền vững thuộc về Giu-đa, rồi đến tận Giê-ru-sa-lem.
5 Tiên tri Sê-ma-gia đến cùng Rô-bô-am và các kẻ làm đầu Giu-đa, đương nhóm tại Giê-ru-sa-lem để trốn khỏi Si-sắc, mà nói rằng: Đức Giê-hô-va phán như vầy: Các ngươi đã bỏ ta, nên ta cũng đã bỏ các ngươi vào tay Si-sắc. 6 Bấy giờ, các kẻ làm đầu của Y-sơ-ra-ên và vua đều hạ mình xuống, mà nói rằng: Đức Giê-hô-va là công bình. 7 Khi Đức Giê-hô-va thấy chúng hạ mình xuống, thì có lời Đức Giê-hô-va phán cùng Sê-ma-gia rằng: Chúng nó đã hạ mình xuống, ta sẽ không hủy diệt chúng nó; song sẽ giải cứu chúng một chút, và cơn giận ta sẽ chẳng cậy tay Si-sắc mà đổ ra trên Giê-ru-sa-lem; 8 song chúng nó sẽ bị phục dịch hắn, hầu cho biết phục sự ta và phục dịch nước khác là có phân biệt thể nào.
9 Si-sắc, vua Ê-díp-tô, kéo lên hãm đánh Giê-ru-sa-lem, đoạt lấy các bửu vật của đền Đức Giê-hô-va và cung vua: Người đoạt lấy hết thảy; cũng đoạt lấy những khiên bằng vàng mà Sa-lô-môn đã làm. 10 Vua Rô-bô-am bèn làm những khiên bằng đồng thế cho, và giao nơi tay các quan chánh thị vệ canh giữ cửa của cung điện vua. 11 Hễ khi nào vua vào trong đền của Đức Giê-hô-va, thì các quan thị vệ cầm khiên đến, đoạn đem nó lại vào phòng của quan thị vệ. 12 Khi vua hạ mình xuống, cơn giận của Đức Giê-hô-va lánh khỏi người, không diệt hết thảy; và lại trong Giu-đa còn có sự lành.

Rô-bô-am qua đời

13 Ấy vậy, vua Rô-bô-am làm cho mình ra bền vững trong Giê-ru-sa-lem và trị vì. Vả khi Rô-bô-am lên ngôi, tuổi đã bốn mươi mốt; người cai trị mười bảy năm tại Giê-ru-sa-lem, tức là thành mà Đức Giê-hô-va đã chọn trong các chi phái Y-sơ-ra-ên, đặng đặt danh Ngài tại đó; còn mẹ người tên là Na-a-ma, người đàn bà Am-môn. 14 Rô-bô-am làm điều ác, vì không rắp lòng tìm cầu Đức Giê-hô-va.
15 Các công việc của Rô-bô-am từ đầu đến cuối, đều đã chép trong sách truyện của Sê-ma-gia, đấng tiên tri, trong sách Y-đô, đấng tiên kiến, luận về gia phổ. Rô-bô-am và Giê-rô-bô-am hằng đánh giặc với nhau luôn luôn. 16 Rô-bô-am an giấc cùng tổ phụ mình, được chôn trong thành Đa-vít; A-bi-gia, con trai người, cai trị thế cho người.

12

Si-sắc xâm lăng

1Khi vương quyền Rô-bô-am vừa được củng cố, quốc gia được cường thịnh, thì từ vua đến dân đều bỏ Chúa, xem thường luật thánh của Ngài. 2Vì tội ác ấy, Chúa cho Si-sắc, vua Ai cập kéo quân tiến công kinh đô Giê-ru-sa-lem vào năm thứ năm triều vua Rô-bô-am. 3Quân đội Ai-cập gồm có 1.200 chiến xa, 60.000 kỵ binh và vô số bộ binh người Ai-cập, Ly-bi, Su-ki và Ê-ti-ô-pi 4Địch chiếm các thành phố có thành lũy kiên cố trong nước Giu-đa rồi tiến sát vào kinh đô.
5Nhà tiên tri Sê-ma-gia đi yết kiến Rô-bô-am và gặp các cấp lãnh đạo Giu-đa từ khắp nước về Giê-ru-sa-lem tị nạn trước cuộc tiến công Ai-cập). Ông tuyên bố: "Chúa Hằng Hữu phán: Vì ngươi lìa bỏ Ta, nên Ta cũng lìa bỏ các ngươi và bỏ mặc các ngươi trong tay Si-sắc."
6Vua và các nhà lãnh đạo liền ăn năn, và la lên rằng: "Chúa Hằng Hữu là Đấng công minh!" 7Thấy họ hạ mình, Chúa liền phán bảo Sê-ma-gia: "Họ đã hạ mình, nên Ta sẽ không tiêu diệt họ. Ta sẽ giải cứu họ một phần. Ta sẽ không đổ cơn thạnh nộ Ta trên Giê-ru-sa-lem do quân đội của Si-sắc, 8nhưng họ phải thần phục và nạp cống thuế cho Si-sắc, để họ biết phục vụ Ta và phục vụ các vua trần gian khác nhau thế nào."
9Vậy Si-sắc, vua Ai-cập tiến công Giê-ru-sa-lem, chiếm đoạt các kho tàng trong Đền thờ Chúa và trong cung điện, cướp sạch các bảo vật, kể cả các chiếc thuẩn bằng vàng Sa-lô-môn đã chế tạo. 10Vua Rô-bô-am đúc các thuẩn bằng đồng thay thế và giao cho các cấp chỉ huy đội thị vệ sử dụng. 11Mỗi khi vua vào Đền thờ, các đội thị vệ đều mang thuẩn theo hầu, sau đó, họ đem cất thuẩn vào kho. 12Khi vua hạ mình xuống trước mặt Chúa, Ngài bèn nguôi cơn phẩn nộ và không tiêu diệt họ. Thật ra, sau cuộc xâm lăng của Si-sắc, nền kinh tế của Giu-đa vẫn còn phồn thịnh.
13Vua Rô-bô-am lên ngôi năm 41 tuổi, củng cố quyền hành và trị vì 17 năm tại Giê-ru-sa-lem là thành phố đã được Thượng Đế chọn để đặt danh Ngài, giữa các đại tộc Y-sơ-ra-ên. Vua là con hoàng hậu Na-a-ma, người Am-môn. 14Vua làm điều ác và không quyết tâm tìm kiếm Chúa. 15Các chi tiết về cuộc trị vì của Rô-bô-am đều được ghi chép đầy đủ trong bộ lịch sử của nhà tiên tri Sê-ma-gia và nhà tiên kiến Y-đô và bộ lịch sử các vua. Cuộc chiến tranh giữa Rô-bô-am và Giê-rô-bô-am diễn ra liên tục. Vua Rô-bô-am qua đời, được an táng trong thành Đa-vít. Thái tử A-bi-gia lên ngai kế vị cha mình.