5

Thỉnh hòm giao ước vào trong đền thờ

1 Ấy vậy, các công việc mà Sa-lô-môn làm cho đền của Đức Giê-hô-va đều xong rồi. Sa-lô-môn đem đến những vật mà Đa-vít, cha người, đã biệt riêng ra thánh, tức là bạc, vàng, và các khí dụng, để vào kho của đền Đức Chúa Trời.
2 Sa-lô-môn bèn nhóm tại Giê-ru-sa-lem các trưởng lão Y-sơ-ra-ên, các trưởng của các chi phái, và các trưởng tộc dân Y-sơ-ra-ên, đặng rước hòm giao ước của Đức Giê-hô-va lên từ thành Đa-vít, là Si-ôn. 3 Mọi người Y-sơ-ra-ên đều nhóm lại đến cùng vua nhằm kỳ lễ tháng bảy. 4 Các trưởng lão Y-sơ-ra-ên đều đến, và người Lê-vi khiêng hòm đi. 5 Những thầy tế lễ và người Lê-vi đều đem lên cái hòm, hội mạc, và các khí dụng thánh vốn ở trong trại. 6 Vua Sa-lô-môn và cả hội chúng Y-sơ-ra-ên đã nhóm lại với vua, đều đứng trước hòm, dâng những chiên và bò làm của lễ, nhiều vô số không thể đếm được. 7 Những thầy tế lễ đem hòm giao ước của Đức Giê-hô-va vào nơi dọn cho hòm, tức trong nơi chí thánh của đền, dưới cánh chê-ru-bim. 8 Hai chê-ru-bim xòe cánh ra trên chỗ hòm, che hòm và đòn khiêng. 9 Đòn khiêng thì dài, nên đầu đòn thấy ló ra ngoài hòm, trước nơi chí thánh; nhưng ở ngoài đền thì chẳng thấy; hòm vẫn ở đó cho đến ngày nay. 10 Chẳng có gì trong hòm, trừ ra hai bảng luật pháp mà Môi-se đã để vào tại Hô-rếp, khi Đức Giê-hô-va lập giao ước với dân Y-sơ-ra-ên, lúc chúng ra khỏi Ê-díp-tô.
11 Khi những thầy tế lễ ra khỏi nơi thánh (vì phàm thầy tế lễ ở đó đều đã dọn mình ra thánh sạch, mà chưa giữ theo ban thứ nào), 12 và các người ca hát trong dân Lê-vi, tức A-sáp, Hê-man, Giê-đu-thun, cùng con trai và anh em họ, đương mặc quần áo bằng vải gai mịn, cầm chập chỏa, đàn sắt, và đàn cầm, đều đứng ở phía đông bàn thờ, với một trăm hai mươi thầy tế lễ thổi kèn. 13 Xảy khi kẻ thổi kèn và kẻ ca hát đồng thinh hòa nhau như một người, mà khen ngợi cảm tạ Đức Giê-hô-va, và khi họ trổi tiếng kèn, chập chỏa, nhạc khí lên khen ngợi Đức Giê-hô-va, rằng: Ngài từ thiện, lòng thương xót Ngài hằng có đời đời, thì đền của Đức Giê-hô-va bị mây lấp đầy; 14 đến đỗi những thầy tế lễ vì mây không thể đứng đó hầu việc được, vì sự vinh hiển của Đức Giê-hô-va đầy lấp đền của Đức Chúa Trời.

5

1So all the work that Solomon had done for the house of the Lord was finished; and Solomon brought in the things which his father David had dedicated: the silver and the gold and all the furnishings. And he put them in the treasuries of the house of God.

The Ark Brought into the Temple

2Now Solomon assembled the elders of Israel and all the heads of the tribes, the chief fathers of the children of Israel, in Jerusalem, that they might bring the ark of the covenant of the Lord up from the City of David, which is Zion. 3Therefore all the men of Israel assembled with the king at the feast, which was in the seventh month. 4So all the elders of Israel came, and the Levites took up the ark. 5Then they brought up the ark, the tabernacle of meeting, and all the holy furnishings that were in the tabernacle. The priests and the Levites brought them up. 6Also King Solomon, and all the congregation of Israel who were assembled with him before the ark, were sacrificing sheep and oxen that could not be counted or numbered for multitude. 7Then the priests brought in the ark of the covenant of the Lord to its place, into the inner sanctuary of the temple, to the Most Holy Place, under the wings of the cherubim. 8For the cherubim spread their wings over the place of the ark, and the cherubim overshadowed the ark and its poles. 9The poles extended so that the ends of the poles of the ark could be seen from the holy place, in front of the inner sanctuary; but they could not be seen from outside. And they are there to this day. 10Nothing was in the ark except the two tablets which Moses put there at Horeb, when the Lord made a covenant with the children of Israel, when they had come out of Egypt.
11And it came to pass when the priests came out of the Most Holy Place (for all the priests who were present had sanctified themselves, without keeping to their divisions), 12and the Levites who were the singers, all those of Asaph and Heman and Jeduthun, with their sons and their brethren, stood at the east end of the altar, clothed in white linen, having cymbals, stringed instruments and harps, and with them one hundred and twenty priests sounding with trumpets— 13indeed it came to pass, when the trumpeters and singers were as one, to make one sound to be heard in praising and thanking the Lord, and when they lifted up their voice with the trumpets and cymbals and instruments of music, and praised the Lord, saying:
  “For He is good,
   For His mercy endures forever,”
 that the house, the house of the Lord, was filled with a cloud,
14so that the priests could not continue ministering because of the cloud; for the glory of the Lord filled the house of God.