1

Lời than của Giê-rê-mi và của thành Giê-ru-sa-lem

1 Thành nầy xưa vốn đông dân lắm, kìa nay ngồi một mình!
 Xưa vốn làm lớn giữa các dân, nay như đàn bà góa!
 Xưa vốn làm nữ chủ các quận, nay phải nộp thuế khóa!
2 Nó khóc nức nở ban đêm, nước mắt tràn đôi má.
 Mọi kẻ yêu mến nó, chẳng ai yên ủi nó.
 Bạn bè nó phản nó, đều trở nên nghịch thù.
3 Giu-đa đi làm phu tù, vì chịu nạn cùng chịu sai dịch nặng nề.
 Ở đậu giữa các dân, chẳng được chút nghỉ ngơi.
 Những kẻ bắt bớ đuổi theo nó, theo kịp nó nơi eo hẹp.
4 Các đường lối Si-ôn đương thảm sầu, vì chẳng ai đến dự kỳ lễ trọng thể nữa.
 Mọi cửa thành hoang vu; các thầy tế lễ thở than;
 Các gái đồng trinh nó bị khốn nạn, chính nó phải chịu cay đắng.
5 Kẻ đối địch nó trở nên đầu, kẻ thù nghịch nó được thạnh vượng;
 Vì Đức Giê-hô-va làm khốn khổ nó, bởi cớ tội lỗi nó nhiều lắm.
 Con nhỏ nó bị kẻ nghịch bắt điệu đi làm phu tù.
6 Con gái Si-ôn đã mất hết mọi sự làm cho mình vinh hoa.
 Các quan trưởng nó như nai chẳng tìm được đồng cỏ,
 Chạy trốn kiệt cả sức trước mặt kẻ đuổi theo.
7 Giê-ru-sa-lem, đương ngày khốn khổ lưu ly, nhớ xưa trải mọi mùi vui thích;
 Khi dân nó sa vào tay kẻ nghịch, chẳng ai đến cứu cùng.
 Quân thù xem thấy nó, chê cười nó hoang vu!
8 Giê-ru-sa-lem phạm tội trọng, bởi đó trở nên sự ô uế.
 Mọi kẻ tôn kính đều khinh dể, vì thấy nó trần truồng.
 Nó tự mình thở than, trở lui.
9 Váy nó dơ bẩn; nó chẳng nghĩ sự cuối cùng mình!
 Sự sa sút nó khác thường, chẳng ai yên ủi nó!…
 Hỡi Đức Giê-hô-va, xin xem sự khốn nạn tôi, vì kẻ thù đã tự tôn mình làm lớn.
10 Kẻ thù đã giơ tay trên mọi vật tốt nó;
 Vì nó đã thấy các dân ngoại xông vào nơi thánh nó.
 Về dân ngoại ấy Ngài có truyền: chẳng được vào hội Ngài.
11 Cả dân nó vừa đi xin bánh, vừa thở than;
 Đổi hết sự vui lấy thức ăn, để tươi tỉnh linh hồn mình.
 Hỡi Đức Giê-hô-va, xin đoái xem, vì tôi đã nên khinh hèn!
12 Hỡi mọi người đi qua, há chẳng lấy làm quan hệ sao?
 Xét xem có sự buồn bực nào đọ được sự buồn bực đã làm cho ta,
 Mà Đức Giê-hô-va đã làm khốn cho ta nơi ngày Ngài nổi giận phừng phừng.
13 Ngài đã giáng lửa từ trên cao, vào xương cốt ta và thắng được.
 Ngài đã giăng lưới dưới chân ta, làm cho ta thối lui.
 Ngài đã làm cho ta nên đơn chiếc, hằng ngày bị hao mòn.
14 Ách của tội lỗi ta Ngài buộc tay vào,
 Cả bó chất nặng cổ ta, Ngài đã bẻ gãy sức mạnh ta.
 Chúa đã phó ta trong tay chúng nó, mà ta không chống cự được!
15 Chúa đã làm nên hư không lính chiến ở giữa ta.
 Ngài đã nhóm hội lớn nghịch cùng ta, đặng nghiền kẻ trai trẻ ta.
 Chúa đã giày đạp như trong bàn ép con gái đồng trinh của Giu-đa.
16 Vậy nên ta khóc lóc; mắt ta tuôn nước mắt;
 Vì kẻ yên ủi làm tỉnh hồn ta thì đã xa ta.
 Con cái ta bị đơn chiếc, vì kẻ thù đã thắng trận.
17 Si-ôn giơ tay, chẳng ai yên ủi nó;
 Đức Giê-hô-va đã truyền về Gia-cốp: những kẻ chung quanh nó nghịch cùng nó.
 Giê-ru-sa-lem ở giữa chúng nó như một sự ô uế.
18 Đức Giê-hô-va là công bình, vì ta đã bạn nghịch cùng mạng Ngài.
 Hỡi các dân, xin hãy nghe hết thảy, hãy xem sự buồn bực ta!
 Gái đồng trinh và trai trẻ ta đã đi làm phu tù.
19 Ta đã kêu gọi những kẻ yêu mến ta, nhưng họ lừa dối ta.
 Các thầy tế lễ và trưởng lão đã tắt hơi trong thành,
 Khi họ tìm đồ ăn để tươi tỉnh linh hồn mình.

20 Hỡi Đức Giê-hô-va, xin đoái xem, vì tôi gặp hoạn nạn; lòng tôi bối rối:
 Trái tim tôi chuyển động, vì tôi bạn nghịch lắm lắm!
 Ở ngoài có gươm dao làm cho mất, trong nhà có sự tử vong.
21 Người ta nghe tiếng tôi than thở, chẳng ai hề yên ủi.
 Mọi kẻ thù nghe tin tôi bị nạn, biết Ngài đã làm thì mừng rỡ.
 Ngày Ngài đã rao, Ngài sẽ khiến đến!… Chúng nó sẽ giống như tôi!
22 Nguyền cho mọi tội chúng nó bày ra trước mặt Ngài!
 Xin đãi chúng nó như đãi tôi bởi cớ mọi tội lỗi tôi;
 Vì tôi than thở nhiều, và lòng tôi mòn mỏi.

1

Klei Ênguôt Hnĭng kơ Ƀuôn Siôn Jing Mnă

  1Hƀơih, ƀuôn anei, hlăk êlâo bŏ hŏng mnuih ƀuôn sang, ară anei dôk hjăn!
   Hƀơih, hlăk êlâo ñu jing leh prŏng ti krah phung găp djuê mnuih!
  ară anei ñu jing leh msĕ si sa čô mniê djiê ung,
   Jing leh mtao mniê ti krah lu boh čar, ară anei jing hĕ sa čô hlŭn.
  2Ñu hia êjai mlam bŏ hŏng klei ênguôt,
   êa ală rôč ti miêng ñu;
  ti krah jih jang phung khăp kơ ñu,
   amâo mâo pô bi juh ñu ôh;
  jih jang phung mah jiăng ñu lhiăr kơ ñu,
   leh anăn jing hĕ phung roh ñu.
  3Yuđa đuĕ nao jing mnă leh,
   knap leh anăn jing hlŭn hŏng klei suăi;
  ñu dôk ti krah phung găp djuê mnuih,
   ƀiădah amâo ƀuh anôk mdei ôh;
  phung tiŏ ñu hmao ñu leh
   ti krah klei knap mñai ñu.
  4Jih êlan nao kơ ƀuôn Siôn kơŭ kyăm,
   kyuadah amâo mâo pô nao kơ klei knăm bi kčah leh;
  jih jang ƀăng jang ñu jing ênguôl,
   phung khua ngă yang ñu ur krao;
  phung mniê êra hrông ñu kơŭ kyăm,
   leh anăn ñu pô ênguôt êdi.
  5Phung roh ñu jing leh khua kơ ñu,
   phung roh ñu mâo klei đĭ kyar,
  kyuadah Yêhôwa brei ñu tŭ klei knap
   kyua klei soh ñu lu đei;
   phung anak ñu đuĕ nao jing mnă leh ti anăp phung roh.
  6Anak mniê ƀuôn Siôn luč leh jih klei kdrăm kơah ñu;
   phung khua ñu jing leh msĕ si hlô rang amâo mâo kdrăn rơ̆k ôh;
   digơ̆ đuĕ amâo mâo klei ktang ôh ti anăp phung tiŏ digơ̆.
  7Hlăm hruê klei knap mñai leh anăn klei ñu hiu rưng,
   ƀuôn Yêrusalem hdơr kơ jih jang mnơ̆ng yuôm ñu,
  dŏ ñu mâo mơ̆ng ênuk đưm.
   Tơdah phung ƀuôn sang ñu lĕ hlăm kngan phung roh,
  amâo mâo pô đru ñu ôh,
   phung roh dlăng kơ ñu
   leh anăn tlao mưč kơ klei ñu lĕ.
  8Ƀuôn Yêrusalem ngă soh kjham leh,
   kyuanăn ñu jing hĕ čhŏ.
  Jih jang hlei pô mpŭ kơ ñu êlâo ară anei bi êmut kơ ñu,
   kyuadah digơ̆ ƀuh klei lưng mlŭn ñu;
  sĭt nik wăt ñu pô krao,
   leh anăn wir mdăp ƀô̆ mta ñu.
  9Klei čhŏ mrŏ ñu đuôm ti mơiêng ñu;
   ñu amâo mĭn ôh kơ ya klei srăng truh kơ ñu;
  kyuanăn klei ñu lĕ jing klei bi kngăr snăk,
   amâo mâo pô bi juh ñu ôh.
  “Ơ Yêhôwa, dlăng bĕ kơ klei knap mñai kâo,
   kyuadah phung roh dưi leh!”
  10Phung roh yơr leh kngan digơ̆
   čiăng mă jih jang mnơ̆ng yuôm ñu;
  sĭt nik ñu ƀuh leh phung găp djuê mnuih mŭt hlăm adŭ doh jăk ñu,
   phung anăn ih ghă leh amâo brei mŭt ôh hlăm klei bi kƀĭn phung ih.
  11Jih jang phung ƀuôn sang ñu ur krao
   êjai diñu duah čiăng mâo mnơ̆ng ƀơ̆ng huă;
  diñu bi mlih ngăn drăp diñu čiăng mâo mnơ̆ng ƀơ̆ng huă,
   čiăng lŏ bi mơai mngăt diñu pô.
  “Dlăng bĕ, Ơ Yêhôwa,
   kyuadah arăng bi êmut kơ kâo.
  12Diih amâo uêñ ôh hĕ, Ơ jih jang phung diih găn tinei?
   Ksiêm dlăng bĕ thâodah mâo klei ênguôt hnĭng msĕ si klei ênguôt hnĭng kâo,
  klei arăng ngă leh kơ kâo.
   Klei knap anăn Yêhôwa bi truh kơ kâo
   êjai hruê ñu ngêñ hlơr.
  13Mơ̆ng dlông ñu mơĭt pui,
   ñu brei pui anăn mŭt hlăm klang kâo;
  ñu dăng ñuăl kơ jơ̆ng kâo,
   ñu brei kâo wĭt kdŭn tluôn,
   ñu lui kâo djiê hwăt jih hruê.
  14Arăng mă klei soh kâo mjing knông kơ kâo;
   kngan ñu kă klei soh anăn mđrăm mbĭt,
  ñu mđua ti kkuê kâo;
   ñu brei kâo luč klei ktang,
   Yêhôwa jao kâo leh kơ kngan phung kâo amâo dưi bi kdơ̆ng ôh.
  15Yêhôwa hngah leh kơ jih jang phung jhŏng ktang kâo ti krah kâo,
   ñu iêu sa phung kahan bi kdơ̆ng hŏng kâo,
  čiăng ktrăm juă lin phung êkei hlăk ai kâo;
   Yêhôwa juă lin leh anak mniê êra hrông čar Yuđa,
   msĕ si hlăm brŏng arăng djiêt boh kriăk ƀâo.
  16Kyua klei anei kâo hia,
   kâo ƀlĕ êa ală lu;
  pô bi juh dôk kbưi hŏng kâo,
   amâo mâo pô bi mđĭ ai kâo ôh;
  phung anak kâo knap mñai,
   kyuadah phung roh dưi leh.”
  17Ƀuôn Siôn yơr leh kngan ñu,
   ƀiădah amâo mâo pô bi juh ñu ôh;
  Yêhôwa mtă leh klei bi kdơ̆ng hŏng phung Yakôp,
   čiăng kơ phung riêng gah ñu jing roh ñu;
   ƀuôn Yêrusalem jing hĕ leh sa mnơ̆ng čhŏ ti krah diñu.
  18“Yêhôwa jing kpă,
   bi kâo lĕ, kâo bi kdơ̆ng leh hŏng klei ñu blŭ.
  Hmư̆ bĕ, Ơ jih jang diih phung ƀuôn sang,
   dlăng bĕ kơ klei knap mñai kâo;
  phung mniê êra hrông leh anăn phung êkei êdam kâo
   đuĕ nao jing mnă leh.
  19Kâo iêu phung khăp kơ kâo,
   ƀiădah diñu mplư kâo leh;
  phung khua ngă yang leh anăn phung khua mduôn kâo
   rai tuč leh hlăm ƀuôn,
  êjai diñu duah mnơ̆ng ƀơ̆ng huă
   čiăng lŏ mâo klei mơai kơ mngăt diñu.
  20Dlăng bĕ, Ơ Yêhôwa, kyuadah kâo jing knap mñai,
   mngăt kâo mâo klei rŭng răng,
  ai tiê kâo mâo klei kpĭ hlăm lam,
   kyuadah kâo jing leh pô bi kdơ̆ng hĭn.
  Hlăm êlan prŏng đao gưm brei arăng čŏk hia,
   hlăm sang mâo knŏng klei djiê.
  21Phung ƀuôn sang hmư̆ leh klei kâo ur krao,
   ƀiădah amâo mâo pô bi juh kâo ôh.
  Jih jang phung roh kâo hmư̆ leh klei rŭng răng kâo,
   diñu mơak kyua ih ngă leh klei anăn.
  Bi truh bĕ hruê ih hưn leh,
   čiăng kơ diñu jing msĕ si kâo.
  22Ƀrei jih jang klei jhat diñu ngă truh ti anăp ih,
   leh anăn ngă bĕ kơ diñu
  msĕ si ih ngă leh kơ kâo,
   kyua jih jang klei soh kâo;
  kyuadah kâo ur krao snăk,
   leh anăn ai tiê kâo dlưh leh.”