1 Hỡi Đức Giê-hô-va, xin nhớ sự đã giáng trên chúng tôi; Hãy đoái xem sự sỉ nhục chúng tôi! 2 Sản nghiệp chúng tôi đã sang tay dân ngoại, Nhà cửa thuộc về người giống khác. 3 Chúng tôi mất cha, phải mồ côi, Mẹ chúng tôi trở nên góa bụa. 4 Chúng tôi uống nước phải trả tiền, Phải mua mới có củi. 5 Kẻ đuổi theo kịp chúng tôi, chận cổ chúng tôi; Chúng tôi đã mỏi mệt rồi, chẳng được nghỉ! 6 Chúng tôi dang tay hướng về những người Ê-díp-tô Và A-si-ri, đặng có bánh ăn no nê. 7 Tổ phụ chúng tôi đã phạm tội, nay không còn nữa. Chúng tôi đã mang lấy sự gian ác họ. 8 Kẻ đầy tớ cai trị chúng tôi, Chẳng ai cứu chúng tôi khỏi tay họ. 9 Chúng tôi liều mạng mới có bánh mà ăn, Vì cớ mũi gươm nơi đồng vắng. 10 Da chúng tôi nóng như lò lửa, Vì cơn đói thiêu đốt chúng tôi! 11 Chúng nó đã làm nhục đàn bà tại Si-ôn, Và gái đồng trinh trong các thành Giu-đa. 12 Tay chúng nó đã treo các quan trưởng lên, Chẳng kính trọng mặt các người già cả. 13 Kẻ trai tráng đã phải mang cối, Trẻ con vấp ngã dưới gánh củi. 14 Các người già cả không còn ngồi nơi cửa thành, Bọn trai trẻ không còn chơi đàn hát. 15 Lòng chúng tôi hết cả sự vui; Cuộc nhảy múa đổi ra tang chế. 16 Mão triều thiên rơi khỏi đầu chúng tôi, Khốn cho chúng tôi, vì chúng tôi phạm tội! 17 Vì vậy lòng chúng tôi mòn mỏi, Mắt chúng tôi mờ tối, 18 Vì núi Si-ôn đã trở nên hoang vu, Chồn cáo đi lại trên đó. 19 Hỡi Đức Giê-hô-va, Ngài còn đời đời, Ngôi Ngài còn từ đời nầy sang đời kia! 20 Sao Ngài quên chúng tôi mãi mãi, Lìa bỏ chúng tôi lâu vậy? 21 Hỡi Đức Giê-hô-va, hãy xây chúng tôi trở về Ngài thì chúng tôi sẽ trở về, Làm những ngày chúng tôi lại mới như thuở xưa! 22 Nhưng Ngài lại bỏ hết chúng tôi, Ngài giận chúng tôi quá lắm.
5
Quốc hận
1Thưa Chứa, xin Ngài nhớ đến thảm họa và niềm quốc hận của chúng con! 2Nhà cửa, ruộng vườn, đất nước chúng con đã bị người nước ngoài chiếm đóng. 3Chúng con mồ côi cha, mẹ chúng con chịu nỗi cơ hàn của một quả phụ. 4Chúng con uống nước cũng phải trả tiền, mua củi cũng phải trả giá. 5Bàn chân kẻ chiến thắng đạp trên đầu trên cổ chúng con. Chúng con đều phải lao dộng đầu tắt mặt tối. 6Dân tộc chúng con phải van xin Ai-cập và A-sy-ri viện trợ mới có gạo ăn qua ngày. 7Tổ phụ chúng con phạm tội nhưng đã qua đời trước ngày đoán phạt, nên chúng con phải chịu hình phạt cho cả tội lỗi của họ. 8Các người đầy tớ của chúng con ngày trước bây giờ trở thành ông chủ của chúng con, không ai giải cứu chúng con khỏi bàn tay bạo tàn của họ. 9Chúng con phải liều mạng xông xáo trong sa mạc để kiếm thức ăn mặc dù biết rõ quân thù đang phục kích. 10Da chúng con tái mét đen đủi vì dạ dày lép kẹp. 11Các thiếu phụ thủ đô và các thiếu nữ ở mọi thành phố Giu-đa đều bị hiếp dâm. 12Các nhà lãnh đạo chứng con bị quân thù treo lên mộc hình bằng một sợi giây cột chặt cườm tay. Các bô lão cũng bị chà đạp nhân phẩm. 13Quân thù bắt trai tráng đi lao động vô cùng nặng nhọc và buộc thiếu nhi mang gánh đến gãy lưng. 14cổng thành vắng bóng các phụ lão. Tiếng đàn ca xướng hát của thanh niên đã tắt lịm. 15Niềm hân hoan đã biến thành sầu thảm. Cuộc vui nhộn⚓ thay bằng tiếng khóc than. 16Hào quang⚓ trên đầu chúng con đã rơi xuống đất. Khốn nạn cho chúng con vì phạm tội! 17Lòng dạ nao sờn, tinh thần lụn bại. Mắt mờ hẳn đi vì sầu muộn. 18Kinh đô điêu tàn; đền thờ đổ nát. Các trung tâm đông đảo đó nay hoang vắng, chỉ còn thú rừng lẩn quất săn mồi.
Lời cầu nguyện
19Thưa Chúa, muôn đời Chúa vẫn y nguyên! Ngai Chúa ngự trị đời này sang đời khác. 20Vì sao Chúa quên chúng con mãi mãi? Vì sao Ngài lìa bỏ chúng con một thời gian dài? 21Xin Chúa phục hưng chúng con! Xin đem chúng con trở về với Ngài, chúng con hẳn sẽ đuợc phục hưng! Xin Chúa đem chúng con trở lại những ngày vinh quang, vui mừng thuở trước! 22Hay Chúa đã dứt khoát khước từ chúng con? Không lẽ Chúa giận chúng con đến cùng?