29

1 Người nào bị quở trách thường, lại cứng cổ mình,
 Sẽ bị bại hoại thình lình, không phương cứu chữa.
2 Khi người công bình thêm nhiều lên, thì dân sự vui mừng;
 Nhưng khi kẻ ác cai trị, dân sự lại rên siết.
3 Người ưa mến sự khôn ngoan làm cho cha mình được vui vẻ;
 Còn kẻ kết bạn với người kỵ nữ phá tan của cải mình.
4 Vua nhờ sự công bình mà làm nước mình vững bền;
 Nhưng ai lãnh của hối lộ hủy hoại nó.
5 Người nào dua nịnh kẻ lân cận mình,
 Giăng lưới trước bước người.
6 Trong tội lỗi của kẻ ác có một cái bẫy,
 Nhưng người công bình ca hát mừng rỡ.
7 Người công bình xét cho biết duyên cớ của kẻ nghèo khổ;
 Còn kẻ ác không có trí hiểu để biết đến.
8 Kẻ nhạo báng châm lửa cho thành thiêu cháy;
 Nhưng người khôn ngoan làm nguôi cơn giận.
9 Nếu người khôn ngoan tranh luận với kẻ ngu muội,
 Dầu người giận hay cười, cũng chẳng an hòa được.
10 Kẻ làm đổ huyết ghét người trọn vẹn;
 Nhưng người ngay thẳng bảo tồn mạng sống người.
11 Kẻ ngu muội tỏ ra sự nóng giận mình;
 Nhưng người khôn ngoan nguôi lấp nó và cầm giữ nó lại.
12 Nếu vua lắng tai nghe lời giả dối,
 Thì các tôi tớ người trở nên gian ác.
13 Kẻ nghèo khổ và người hà hiếp đều gặp nhau;
 Đức Giê-hô-va làm sáng mắt cho cả hai.
14 Vua nào theo sự chân thật mà xét đoán kẻ nghèo khổ,
 Ngôi người sẽ được vững bền đời đời.
15 Roi vọt và sự quở trách ban cho sự khôn ngoan;
 Còn con trẻ phóng túng làm mắc cỡ cho mẹ mình.
16 Khi kẻ ác thêm, thì tội lỗi cũng thêm;
 Nhưng người công bình sẽ thấy sự sa ngã chúng nó.
17 Hãy sửa phạt con người, thì nó sẽ ban sự an tịnh cho người,
 Và làm cho linh hồn người được khoái lạc.
18 Đâu thiếu sự mặc thị, dân sự bèn phóng tứ;
 Nhưng ai giữ gìn luật pháp lấy làm có phước thay!
19 Chẳng phải bởi lời nói mà sửa trị kẻ làm tôi;
 Vì dầu nó hiểu biết, nó cũng không vâng theo.
20 Con có thấy kẻ hấp tấp trong lời nói mình chăng?
 Một kẻ ngu muội còn có sự trông cậy hơn hắn.
21 Người nào dung dưỡng kẻ tôi tớ mình từ thuở nhỏ,
 Ngày sau sẽ thấy nó thành con trai của nhà.
22 Người hay giận gây ra điều tranh cạnh;
 Và kẻ căm gan phạm tội nhiều thay.
23 Sự kiêu ngạo của người sẽ làm hạ người xuống;
 Nhưng ai có lòng khiêm nhượng sẽ được tôn vinh.
24 Kẻ nào chia phần với tay ăn trộm ghét linh hồn mình;
 Nó nghe lời thề, mà không tỏ điều gì ra.
25 Sự sợ loài người gài bẫy;
 Nhưng ai nhờ cậy Đức Giê-hô-va được yên ổn vô sự.
26 Nhiều kẻ cầu ơn vua;
 Song sự lý đoán của người nào do nơi Đức Giê-hô-va mà đến.
27 Kẻ gian tà lấy làm gớm ghiếc cho người công bình;
 Và người ăn ở ngay thẳng lấy làm gớm ghiếc cho kẻ gian ác.

29

  1人屡次受责罚,仍然硬着颈项,
  他必顷刻被毁,无从医治。
  2义人增多,民就喜乐;
  恶人掌权,民就叹息。
  3爱慕智慧的,使父亲喜乐;
  结交妓女的,却浪费钱财。
  4王藉公平,使国坚定;
  强索贡物的,使它毁坏。
  5谄媚邻舍的,
  就是设网罗绊他的脚。
  6恶人犯罪,自陷圈套;
  惟独义人欢呼喜乐。
  7义人关注贫寒人的案情;
  恶人不明了这种知识。
  8傲慢人煽动全城;
  智慧人止息众怒。
  9智慧人与愚妄人有争讼,
  或怒或笑,总不得安宁。
  10好流人血的,恨恶完全人,
  正直人却顾惜他的性命。
  11愚昧人怒气全发;
  智慧人自我平息。
  12君王若听谎言,
  他一切臣仆都是奸恶。
  13穷乏人和欺压者相遇
  耶和华使他们的眼目明亮。
  14君王凭诚信判断贫寒人,
  他的国位必永远坚立。
  15杖打和责备能增加智慧;
  任性的少年使母亲羞愧。
  16恶人多,过犯也加多,
  义人必看见他们败亡。
  17管教你的儿子,他就使你得安宁,
  也使你心里喜乐。
  18没有异象,民就放肆;
  惟遵守律法的,便为有福。
  19仆人不能靠言语受教;
  他即使明白,也不回应。
  20你见过言语急躁的人吗?
  愚昧人比他更有指望。
  21人将仆人从小娇养,
  至终必带来忧伤
  22好生气的人挑起争端,
  暴怒的人多多犯错。
  23人的高傲使自己蒙羞;
  心里谦逊的,必得尊荣。
  24与盗贼分赃的,是恨恶自己的性命;
  他虽听见发誓的声音,也不告诉人。
  25惧怕人的,陷入圈套;
  惟有倚靠耶和华的,必得安稳。
  26求王恩的人多;
  人获公正来自耶和华。
  27不义之人,义人憎恶;
  行事正直的,恶人憎恶。