1 Người nào bị quở trách thường, lại cứng cổ mình, Sẽ bị bại hoại thình lình, không phương cứu chữa. 2 Khi người công bình thêm nhiều lên, thì dân sự vui mừng; Nhưng khi kẻ ác cai trị, dân sự lại rên siết. 3 Người ưa mến sự khôn ngoan làm cho cha mình được vui vẻ; Còn kẻ kết bạn với người kỵ nữ phá tan của cải mình. 4 Vua nhờ sự công bình mà làm nước mình vững bền; Nhưng ai lãnh của hối lộ hủy hoại nó. 5 Người nào dua nịnh kẻ lân cận mình, Giăng lưới trước bước người. 6 Trong tội lỗi của kẻ ác có một cái bẫy, Nhưng người công bình ca hát mừng rỡ. 7 Người công bình xét cho biết duyên cớ của kẻ nghèo khổ; Còn kẻ ác không có trí hiểu để biết đến. 8 Kẻ nhạo báng châm lửa cho thành thiêu cháy; Nhưng người khôn ngoan làm nguôi cơn giận. 9 Nếu người khôn ngoan tranh luận với kẻ ngu muội, Dầu người giận hay cười, cũng chẳng an hòa được. 10 Kẻ làm đổ huyết ghét người trọn vẹn; Nhưng người ngay thẳng bảo tồn mạng sống người. 11 Kẻ ngu muội tỏ ra sự nóng giận mình; Nhưng người khôn ngoan nguôi lấp nó và cầm giữ nó lại. 12 Nếu vua lắng tai nghe lời giả dối, Thì các tôi tớ người trở nên gian ác. 13 Kẻ nghèo khổ và người hà hiếp đều gặp nhau; Đức Giê-hô-va làm sáng mắt cho cả hai. 14 Vua nào theo sự chân thật mà xét đoán kẻ nghèo khổ, Ngôi người sẽ được vững bền đời đời. 15 Roi vọt và sự quở trách ban cho sự khôn ngoan; Còn con trẻ phóng túng làm mắc cỡ cho mẹ mình. 16 Khi kẻ ác thêm, thì tội lỗi cũng thêm; Nhưng người công bình sẽ thấy sự sa ngã chúng nó. 17 Hãy sửa phạt con người, thì nó sẽ ban sự an tịnh cho người, Và làm cho linh hồn người được khoái lạc. 18 Đâu thiếu sự mặc thị, dân sự bèn phóng tứ; Nhưng ai giữ gìn luật pháp lấy làm có phước thay! 19 Chẳng phải bởi lời nói mà sửa trị kẻ làm tôi; Vì dầu nó hiểu biết, nó cũng không vâng theo. 20 Con có thấy kẻ hấp tấp trong lời nói mình chăng? Một kẻ ngu muội còn có sự trông cậy hơn hắn. 21 Người nào dung dưỡng kẻ tôi tớ mình từ thuở nhỏ, Ngày sau sẽ thấy nó thành con trai của nhà. 22 Người hay giận gây ra điều tranh cạnh; Và kẻ căm gan phạm tội nhiều thay. 23 Sự kiêu ngạo của người sẽ làm hạ người xuống; Nhưng ai có lòng khiêm nhượng sẽ được tôn vinh. 24 Kẻ nào chia phần với tay ăn trộm ghét linh hồn mình; Nó nghe lời thề, mà không tỏ điều gì ra. 25 Sự sợ loài người gài bẫy; Nhưng ai nhờ cậy Đức Giê-hô-va được yên ổn vô sự. 26 Nhiều kẻ cầu ơn vua; Song sự lý đoán của người nào do nơi Đức Giê-hô-va mà đến. 27 Kẻ gian tà lấy làm gớm ghiếc cho người công bình; Và người ăn ở ngay thẳng lấy làm gớm ghiếc cho kẻ gian ác.
29
1Một người thường bị quở trách nhưng vẫn cứng đầu, Sẽ bị hủy diệt thình lình không phương cứu chữa. 2Khi người công chính gia tăng⚓ dân chúng vui mừng; Nhưng khi kẻ ác cai trị, dân chúng than thở. 3Người nào yêu thích sự khôn ngoan làm cho cha mình vui mừng; Nhưng kẻ kết bạn với phường đĩ điếm phá hoại của cải. 4Nhờ công bình, vua làm cho đất nước bền vững; Nhưng kẻ tham nhũng hủy hoại quốc gia. 5Kẻ nào nịnh hót người láng giềng, Tức là giăng lưới dưới chân người. 6Kẻ ác mắc bẫy trong chính tội lỗi của hắn; Nhưng người công chính ca hát và vui mừng. 7Người công chính biết quyền lợi của kẻ nghèo; Kẻ ác không có sự hiểu biết ấy. 8Kẻ nhạo báng khơi ngọn lửa náo loạn trong thành lên; Nhưng người khôn ngoan đẩy lui cơn giận dữ. 9Nếu một người khôn ngoan tranh tụng với một kẻ ngu dại; Chỉ đưa đến giận dữ, cười cợt và không có hòa giải. 10Kẻ khát máu ghét người vô tội; Nhưng người ngay thẳng bảo vệ⚓ mạng sống người vô tội. 11Kẻ ngu dại bộc lộ tất cả sự giận dữ, Nhưng người khôn ngoan im lặng kiềm chế nó. 12Nếu một người cai trị nghe lời dối trá, Tất cả những kẻ phục vụ người đều là gian ác. 13Người nghèo khổ và kẻ áp bức đều gặp nhau ở một điểm chung, Mắt cả hai người đều nhận ánh sáng từ CHÚA. 14Nếu vua xét xử công bình người nghèo, Ngôi vua sẽ được bền vững đời đời. 15Roi vọt và quở trách đem lại khôn ngoan, Còn đứa con lêu lổng làm mẹ nó hổ thẹn. 16Khi kẻ ác gia tăng, tội lỗi gia tăng; Nhưng người công chính sẽ thấy sự sụp đổ của chúng. 17Hãy kỷ luật con cái, nó sẽ cho con an lành; Và làm cho linh hồn con vui vẻ. 18Ở đâu không có khải tượng, dân chúng phóng túng; Nhưng phước cho người tuân giữ Kinh Luật. 19Lời nói suông không sửa trị được nô lệ, Vì dù hiểu nó cũng không vâng lời. 20Con có thấy một người ăn nói hấp tấp không? Kẻ ngu dại còn có hy vọng hơn người đó. 21Người nào nuông chiều đầy tớ từ thuở nhỏ, Cuối cùng sẽ bị buồn thảm.⚓ 22Người hay giận gây sự tranh cãi; Còn kẻ nóng tính vi phạm nhiều. 23Người tự cao sẽ bị hạ thấp; Nhưng người có lòng khiêm nhường sẽ được tôn trọng. 24Người nào tòng phạm với kẻ ăn trộm ghét linh hồn mình; Người nghe lời rủa sả nhưng không dám nói ra.⚓ 25Sợ loài người là một cái bẫy cho mình; Nhưng ai tin cậy CHÚA được an toàn. 26Nhiều người tìm kiếm ân huệ nơi vua chúa; Nhưng người ta được xử công bình từ CHÚA. 27Kẻ bất công là điều ghê tởm cho người công chính; Nhưng người theo đường lối ngay thẳng là điều ghê tởm cho kẻ ác.