24

Phao-lô tại trước mặt Phê-lít

1 Sau đó năm ngày, có thầy cả thượng phẩm là A-na-nia đến, với vài người trưởng lão cùng một nhà diễn thuyết kia tên là Tẹt-tu-lu, trình đơn kiện Phao-lô trước mặt quan tổng đốc. 2 Phao-lô bị đòi đến rồi, Tẹt-tu-lu khởi sự cáo người như vầy: 3 Bẩm quan lớn Phê-lít, nhờ ơn quan mà chúng tôi được hưởng sự bình an trọn vẹn, và nhờ sự khôn ngoan của quan đổi được mọi tình tệ để giúp dân nầy, lúc nào và nơi nào chúng tôi cũng rất cảm tạ biết ơn quan vậy. 4 Nhưng muốn cho khỏi phiền quan lâu hơn, thì tôi xin quan lấy lòng khoan nhân mà nghe một vài lời chúng tôi nói đây. 5 Vậy, chúng tôi đã gặp người nầy, như là đồ ôn dịch, đã gây loạn trong hết thảy người Giu-đa trên cả thế giới: Nó làm đầu của phe người Na-xa-rét, 6 cũng đã toan làm ô uế đền thờ, nên chúng tôi đã bắt nó. 8 Xin chính quan hãy tự tra hỏi hắn, thì sẽ biết được mọi việc chúng tôi đang kiện cáo. 9 Đến phiên các người Giu-đa cũng hùa theo lời đó, quyết rằng thật có như vậy.
10 Quan tổng đốc ra dấu biểu Phao-lô nói đi, thì người thưa rằng: Tôi biết quan làm quan án trong nước nầy đã lâu năm, nên tôi dạn dĩ mà bênh vực duyên cớ mình. 11 Quan tra xét thì sẽ biết tôi vừa lên thành Giê-ru-sa-lem mà thờ lạy, chưa được mười hai ngày nay. 12 Người ta chẳng từng gặp tôi, hoặc trong đền thờ, hoặc trong nhà hội, hoặc trong thành phố, cãi lẫy cùng ai hay xui dân làm loạn bao giờ. 13 Bây giờ họ cũng chẳng biết lấy chi mà làm chứng cớ về điều họ kiện tôi đó.
14 Trước mặt quan, tôi nhận rằng theo như đạo mà họ gọi là một phe đảng, tôi thờ phượng Đức Chúa Trời của tổ phụ tôi, tin mọi điều chép trong sách luật và các sách tiên tri; 15 và tôi có sự trông cậy nầy nơi Đức Chúa Trời, như chính họ cũng có vậy, tức là sẽ có sự sống lại của người công bình và không công bình. 16 Cũng vì cớ ấy, nên tôi vẫn gắng sức cho có lương tâm không trách móc trước mặt Đức Chúa Trời và trước mặt loài người. 17 Vả, đã lâu năm nay tôi đi vắng, rồi mới về bố thí cho bổn quốc tôi và dâng của lễ. 18 Đang khi ấy, có mấy người Giu-đa quê ở cõi A-si kia gặp tôi ở trong đền thờ, được tinh sạch, chớ chẳng có dân đông hay rối loạn chi. 19 Nếu họ có điều gì kiện tôi, thì có lẽ đến hầu trước mặt quan mà cáo đi. 20 Hay là các người ở đây phải nói cho biết đã thấy tôi có sự gì đáng tội lúc tôi đứng tại tòa công luận, 21 hoặc có, thì cũng chỉ trách câu tôi nói giữa họ rằng: Ấy vì sự sống lại của kẻ chết mà hôm nay tôi bị xử đoán trước mặt các ông.
22 Phê-lít vẫn biết rõ ràng về đạo người nói đó, nên giãn việc kiện ra, mà rằng: Khi nào quan quản cơ Ly-sia xuống, ta sẽ xét việc nầy. 23 Đoạn, người truyền cho thầy đội giữ Phao-lô, nhưng phải cho người hơi được thong thả, có kẻ nào thuộc về người đến hầu việc người, thì đừng cấm. 24 Qua mấy ngày sau, Phê-lít với vợ mình là Đơ-ru-si, người Giu-đa, đến, rồi sai gọi Phao-lô, và nghe người nói về đức tin trong Đức Chúa Jêsus Christ. 25 Nhưng khi Phao-lô nói về sự công bình, sự tiết độ và sự phán xét ngày sau, thì Phê-lít run sợ, nói rằng: Bây giờ ngươi hãy lui; đợi khi nào ta rảnh, sẽ gọi lại. 26 Phê-lít cũng trông Phao-lô lót bạc cho mình; nên năng đòi người đến, và nói chuyện cùng người. 27 Khỏi hai năm, Bốt-tiu Phê-tu đến thay Phê-lít. Bởi cớ Phê-lít muốn làm cho dân Giu-đa bằng lòng, bèn cứ giam Phao-lô nơi ngục.

24

犹太人控告保罗

1过了五天,亚拿尼亚大祭司、几个长老和一个叫帖土罗的律师下来,向总督控告保罗 2保罗一被传来,帖土罗就开始控告他,说:“腓力斯大人,我们因你得以享受国泰民安,并且这一国的弊病,因着你的远见得以改革。 3我们随时随地都满心感激不尽。 4为了不敢耽搁你太久,我只求你宽容一下,听我们说几句话。 5我们看这个人如同瘟疫一般,是鼓动普天下所有的犹太人作乱的人,又是拿撒勒教派里的一个头目。 6他甚至连圣殿也要污秽,我们就把他捉拿了。 8你自己审问他,就可以知道我们所控告他的一切事了。” 9犹太人也随着控告他,说:“这些事情确是这样。”

保罗为自己辩护

10总督示意叫保罗说话,保罗就回答:“我知道你在本国作法官多年,所以我乐意为自己申辩。 11你查问就可以知道,从我上耶路撒冷去礼拜到今日不过十二天。 12他们并没有看见我在圣殿里跟人辩论,或在会堂里、在城里煽动群众。 13也不能对你证实他们现在所控告我的事。 14但有一件事我向你承认,就是我正按着他们所称为异端的道事奉我祖宗的上帝,又信合乎律法和先知书上所记载的一切。 15我对上帝存着这些人自己也接受的盼望,就是义人和不义的人都要复活。 16因此,我勉励自己,对上帝对人,时常存着无亏的良心。 17过了几年,我带着周济本国的捐项和供物上去。 18正献的时候,他们看见我在圣殿里已经洁净了,并没有聚众,也没有吵嚷, 19惟有几个从亚细亚来的犹太人—他们若有控告我的事,应当到你面前来告我。 20不然,让这些人自己说,他们看出我站在议会前的时候,有什么不对的地方。 21纵然有,也不过是为了一句话,就是我站在他们中间喊说:‘我今日在你们面前受审,是为了死人复活。’”
22腓力斯本是详细认识这道,就拖延他们,说:“且等吕西亚千夫长下来,我再审判你们的案。” 23于是他下令百夫长看守保罗,要从宽待他,不可拦阻他的亲友来供给他。

腓力斯留保罗在监里

24过了几天,腓力斯和他夫人犹太女子土西拉一同来到,就叫保罗来,听他讲论信基督耶稣的事。 25保罗讲论公义、节制和将来的审判,腓力斯害怕起来,就回答:“你暂且去吧!等我有机会时再来叫你。” 26腓力斯又指望保罗送他银钱,所以屡次叫他来,和他谈论。 27过了两年,波求.非斯都接了腓力斯的任;腓力斯要讨犹太人的喜欢,就把保罗留在监里。