23

Ba-la-am dâng của lễ, và mặc dầu Ba-lác, chúc phước dân Y-sơ-ra-ên hai lần

1 Ba-la-am nói cùng Ba-lác rằng: Hãy cất tại đây cho tôi bảy cái bàn thờ, cùng sắm sẵn cho tôi bảy con bò đực và bảy con chiên đực. 2 Ba-lác làm như Ba-la-am đã nói; hai người dâng một con bò đực và một con chiên đực trên mỗi bàn thờ. 3 Đoạn, Ba-la-am nói cùng Ba-lác rằng: Vua hãy đứng gần của lễ thiêu của vua, tôi sẽ đi; có lẽ Đức Giê-hô-va sẽ hiện ra cùng tôi chăng, tôi sẽ thuật lại cùng vua điều chi Ngài cho tôi thấy. Người đi lên một nơi cao trống trải. 4 Đức Chúa Trời hiện ra cùng Ba-la-am, và Ba-la-am thưa cùng Ngài rằng: Tôi có lập bảy cái bàn thờ, và trên mỗi bàn thờ tôi có dâng một con bò đực và một con chiên đực. 5 Đức Giê-hô-va để lời trong miệng Ba-la-am và phán rằng: Hãy trở về cùng Ba-lác và nói như vậy… 6 Ba-la-am bèn trở về cùng Ba-lác; nầy, người và các sứ thần Mô-áp đứng gần của lễ thiêu vua.
7 Ba-la-am bèn nói lời ca mình mà rằng:
 Ba-lác, vua Mô-áp, sai vời tôi từ A-ram,
 Từ những núi Đông phương, và nói:
 --- Hãy đến rủa sả Gia-cốp cho ta!
 Hãy đến, giận mắng Y-sơ-ra-ên! ---
8 Kẻ mà Đức Chúa Trời không rủa sả, tôi sẽ rủa sả làm sao?
 Kẻ mà Đức Chúa Trời không giận mắng tôi sẽ giận mắng làm sao?
9 Vì từ đỉnh các núi, tôi thấy người,
 Từ đầu cao gò đống, tôi nhìn người:
 Kìa, là một dân ở riêng ra,
 Sẽ không nhập số các nước.
10 Ai đếm được bụi cát của Gia-cốp,
 Ai tu bộ được phần tư của Y-sơ-ra-ên?
 Người công chánh thác thể nào, tôi nguyện thác thể ấy;
 Cuối cùng người nghĩa làm sao, tôi nguyện cuối cùng tôi làm vậy!
11 Bấy giờ, Ba-lác nói cùng Ba-la-am rằng: Ngươi đã làm chi với ta? Ta thỉnh ngươi để rủa sả những thù nghịch ta, kìa ngươi lại chúc phước cho! 12 Người đáp rằng: Tôi há không nên cẩn thận nói điều Đức Giê-hô-va đặt vào miệng tôi sao? 13 Ba-lác bèn nói: Vậy, hãy đến cùng ta trong một chỗ khác, là nơi ngươi sẽ thấy dân nầy, vì ngươi chỉ đã thấy ở đầu cùng nó, chớ không thấy hết; ở đó hãy rủa sả nó cho ta. 14 Vậy, người dẫn Ba-la-am đến đồng Xô-phim, trên chót núi Phích-ga, lập bảy cái bàn thờ, và trên mỗi cái dâng một con bò đực và một con chiên đực. 15 Ba-la-am bèn nói cùng Ba-lác rằng: Hãy đứng đây gần của lễ thiêu của vua, còn tôi sẽ đi lại đó, đón Đức Giê-hô-va. 16 Đức Giê-hô-va hiện ra cùng Ba-la-am, để những lời trong miệng người, mà rằng: Hãy trở về cùng Ba-lác và nói như vậy…
17 Ba-la-am trở về cùng Ba-lác; người và các sứ thần Mô-áp đứng gần của lễ thiêu của vua. Ba-lác hỏi: Đức Giê-hô-va có phán chi? 18 Ba-la-am bèn nói lời ca mình mà rằng:
 Hỡi Ba-lác, hãy đứng dậy và nghe!
 Hỡi con trai Xếp-bô, hãy lắng tai!
19 Đức Chúa Trời chẳng phải là người để nói dối,
 Cũng chẳng phải là con loài người đặng hối cải.
 Điều Ngài đã nói, Ngài há sẽ chẳng làm ư?
 Điều Ngài đã phán, Ngài há sẽ chẳng làm ứng nghiệm sao?
20 Nầy, tôi đã lãnh mạng chúc phước;
 Ngài đã ban phước, tôi chẳng cãi đâu.
21 Ngài chẳng xem tội ác nơi Gia-cốp, Và không thấy tà vạy trong Y-sơ-ra-ên;
 Giê-hô-va, Đức Chúa Trời người, ở cùng người,
 Trong Y-sơ-ra-ên có tiếng reo mừng của vua.
22 Ấy là Đức Chúa Trời đã rút dân đó ra khỏi xứ Ê-díp-tô;
 Chúng có sức mạnh như bò rừng vậy.
23 Không có phù chú nơi Gia-cốp,
 Cũng chẳng có bói khoa trong Y-sơ-ra-ên,
 Vì đến kỳ định, sẽ nói về Gia-cốp và Y-sơ-ra-ên rằng:
 Việc Đức Chúa Trời làm lạ là dường nào!
24 Kìa, một thứ dân hưng lên như sư tử cái,
 Và vùng lên khác nào sư tử đực;
 Chỉ khi nào đã xé được mồi mới nằm xuống,
 Và uống huyết những kẻ bị thương.
25 Bấy giờ, Ba-lác nói cùng Ba-la-am rằng: Chớ rủa sả họ, nhưng cũng đừng chúc phước cho nữa. 26 Ba-la-am đáp cùng Ba-lác rằng: Tôi há chẳng có nói: Tôi phải làm mọi điều Đức Giê-hô-va sẽ phán dặn sao? 27 Ba-lác lại nói cùng Ba-la-am rằng: Vậy, hãy lại, ta dẫn ngươi đến một chỗ khác; có lẽ Đức Chúa Trời sẽ ưng cho ngươi rủa sả dân nầy tại đó chăng. 28 Ba-lác bèn dẫn Ba-la-am đến chót núi Phê-ô, đối ngang đồng vắng. 29 Ba-la-am nói cùng Ba-lác rằng: Tại đây, hãy lập cho tôi bảy cái bàn thờ, và sắm sẵn bảy con bò đực và bảy con chiên đực. 30 Vậy, Ba-lác làm theo như Ba-la-am đã nói; trên mỗi bàn thờ, người dâng một con bò đực và một con chiên đực.

23

1巴蘭巴勒說:「你要在這裏為我築七座壇,又要在這裏為我預備七頭公牛、七隻公羊。」 2巴勒巴蘭的話做了。巴勒巴蘭在每座壇上獻一頭公牛、一隻公羊。 3巴蘭巴勒說:「你站在你的燔祭旁邊,我要往前去,或許耶和華會向我顯現。他指示我甚麼事,我必告訴你。」於是巴蘭上到一個光禿的高地。
4上帝向巴蘭顯現。巴蘭對他說:「我預備了七座壇,在每座壇上獻了一頭公牛、一隻公羊。」 5耶和華把話放在巴蘭口中,說:「你回到巴勒那裏,要這樣說。」 6他就回到巴勒那裏,看哪,巴勒摩押的眾官員站在燔祭旁邊。 7巴蘭唱起詩歌說:
  「巴勒領我出亞蘭
  摩押王領我出東方的山脈:
  『來啊,為我詛咒雅各
  來啊,怒罵以色列。』
  8上帝沒有詛咒的,
  我焉能詛咒?
  耶和華沒有怒罵的,
  我豈能怒罵?
  9我從磐石的巔峯看到他,
  我從山丘望見他。
  看哪,這是獨居的民,
  不算在列國中。
  10誰能數點雅各的塵土?
  誰能計算以色列的塵沙
  我願如正直人之死而死;
  我願如正直人之終而終。」
11巴勒巴蘭說:「你向我做的是甚麼呢?我帶你來詛咒我的仇敵,看哪,你竟為他們祝福。」 12他回答說:「耶和華放在我口中的話,我豈能不謹慎地說呢?」 13巴勒對他說:「請你跟我到別的地方,在那裏可以看見他們。你只能看見他們的一部分,卻不能看見全部。請你在那裏為我詛咒他們。」

巴蘭第二次預言

14於是巴勒巴蘭到了瑣腓的田野,上了毗斯迦山,築了七座壇,在每座壇上獻一頭公牛、一隻公羊。 15巴蘭巴勒說:「你站在你的燔祭旁邊,我要到那邊去看看。」 16耶和華向巴蘭顯現,把話放在他口中,說:「你回到巴勒那裏,要這樣說。」 17他回到巴勒那裏,看哪,巴勒站在燔祭旁邊,摩押的官員也和他在一起。巴勒對他說:「耶和華說了甚麼呢?」 18巴蘭唱起詩歌說:
  「巴勒啊,起來,聽;
  西撥的兒子啊,側耳聽我。
  19上帝非人,必不致說謊,
  也非人子,必不致後悔。
  他說了豈不照着做呢?
  他發了言豈不實現呢?
  20看哪,我奉命祝福;
  上帝賜福,我不能扭轉。
  21他未見雅各中有災難
  也未見以色列中有禍患
  耶和華-他的上帝和他同在;
  在他中間有歡呼王的聲音。
  22上帝領他們出埃及
  為以色列有如野牛的角。
  23絕沒有法術可以傷雅各
  沒有占卜可以害以色列
  現在,人論及雅各,論及以色列必說:
  『上帝成就了何等的事啊!』
  24看哪,這百姓興起如母獅,
  挺身像公獅,
  未曾吃獵物,
  未曾喝被殺者的血,
  絕不躺臥。」
25巴勒巴蘭說:「你一點也不要詛咒他們,一點也不要為他們祝福!」 26巴蘭回答巴勒說:「我不是告訴過你:『凡耶和華所說的,我必須遵行』嗎?」 27巴勒巴蘭說:「來,我領你到別的地方,或許上帝喜歡你在那裏為我詛咒他們。」 28巴勒就領巴蘭到那可瞭望曠野的毗珥山頂。 29巴蘭巴勒說:「你要在這裏為我築七座壇,又要在這裏為我預備七頭公牛、七隻公羊。」 30巴勒就照巴蘭的話做,在每座壇上獻一頭公牛、一隻公羊。