1 Nhằm năm mà Sa-gôn, vua A-si-ri, sai Ta-tân đến Ách-đốt, vây thành và chiếm lấy, 2 trong lúc đó, Đức Giê-hô-va nhờ con trai A-mốt, là Ê-sai, mà phán rằng: Hãy đi, cởi bao gai khỏi lưng ngươi, và lột giày khỏi chân ngươi. Ê-sai vâng lời, đi trần, và chân không. 3 Đức Giê-hô-va bèn phán rằng: Như đầy tớ ta là Ê-sai đã đi trần và chân không trong ba năm, làm dấu và điềm chỉ về Ê-díp-tô và Ê-thi-ô-bi thể nào, 4 thì những phu tù của Ê-díp-tô và lưu tù của Ê-thi-ô-bi, cả trẻ lẫn già, cũng bị vua A-si-ri giải đi trần và chân không, bày mông ra thể ấy, để làm nhục nước Ê-díp-tô. 5 Bấy giờ chúng nó sẽ sợ sệt và hổ thẹn vì cớ Ê-thi-ô-bi, là sự trông cậy mình, và Ê-díp-tô, là sự vinh hiển mình. 6 Trong ngày đó, kẻ ở gần biển sẽ nói rằng: Kìa, dân tộc mà chúng ta vốn đem lòng trông cậy, và chạy đến cầu cứu để được giải thoát khỏi vua A-si-ri, thì nay đã trở nên thể ấy rồi! Chúng ta làm sao trốn khỏi được?
20
Ách-đốt bị chiếm đóng
1Năm ấy, Sạt-gôn, vua A-sy-ri, sai tổng tư lệnh quân đội tiến công Ách-đốt và chiếm đóng thành phố. 2Chính lúc ấy, Chúa Hằng hữu dùng Ê-sa, con trai A-mốt, để phán dạy. Ngài bảo: "Con hãy cởi bao gai và bỏ dép đi!" Ê-sa vâng lời, ở trần và đi chân không. 3Chúa Hằng Hữu bảo: "Ê-sa, tôi tớ Ta, đã ở trần và đi chân không suốt ba năm để báo hiệu về biến cố xảy ra cho Ai-cập và Ê-ti-ô-pi. 4Vua A-sy-ri cũng sẽ lưu đày các tù binh Ai-cập và Ê-thi-ô-pi; già trẻ đều phải trần truồng⚓ và đi chân không để hạ nhục Ai-cập. 5Dân Ách-đốt sẽ khiếp sợ và hổ thẹn vì đã dựa vào 'cường quốc Ê-thi-ô-pi' và 'Ai-cập vinh quang". 6Họ sẽ bảo nhau: "Mạnh như Ai-cập và Ê-thi-ô-pi còn thua trận, thì chúng ta làm sao thoát tay quân đội A-sy-ri?"