57

Sự nguội lạnh và sự thờ hình tượng của người Y-sơ-ra-ên. – Hứa về sự yên ủi kẻ tin

1 Người công bình chết, chẳng ai để ý đến; người nhân đức bị cất đi, chẳng ai suy nghĩ rằng người công bình bị cất đi khỏi tai vạ hầu đến. 2 Người vào trong sự bình an. Mỗi người đi trong đường ngay thẳng, thì được an nghỉ nơi giường mình.
3 Nhưng các ngươi, là con trai của bà bóng, dòng dõi của kẻ gian dâm và người đĩ thõa kia, hãy lại gần đây! 4 Các ngươi nhạo cười ai? Các ngươi há miệng rộng và lè lưỡi nghịch cùng ai? Các ngươi há chẳng phải con cái bội nghịch, dòng dõi nói dối sao? 5 Các ngươi hành dâm với nhau trong cây dẻ, dưới cây rậm, giết con cái nơi trũng, dưới lỗ nẻ vầng đá!
6 Những đá bóng láng nơi khe suối, tức là phần riêng ngươi; thật, đó là phần ngươi; nên ngươi làm lễ quán và dâng của lễ chay cho những đá đó! Ta há chẳng giận về những sự đó sao? 7 Ngươi đặt giường trên núi rất cao, và lên đó đặng dâng của lễ. 8 Ngươi đặt dấu ghi đằng sau cửa và sau các trụ cửa; vì ngươi đã trần mình cho kẻ khác và leo lên; ngươi đã làm rộng giường mình và lập giao ước với chúng nó. Ngươi lại ngó xem giường chúng nó và ưa thích! 9 Ngươi đã đem dầu và gia thêm hương liệu dâng cho vua kia; đã sai sứ giả mình đi phương xa; đã hạ mình xuống đến Âm phủ! 10 Ngươi đã mệt nhọc vì đường dài; mà chưa từng nói rằng: Ấy là vô ích! Ngươi đã thấy sức lực mình được phấn chấn, cho nên ngươi chẳng mòn mỏi.
11 Vậy thì ngươi kiêng ai? ngươi sợ ai, nên mới nói dối, nên mới không nhớ đến ta, và không lo đến sự đó? Có phải tại lâu nay ta làm thinh mãi, nên ngươi không kính sợ ta chăng? 12 Nầy, chính ta sẽ rao sự công bình ngươi, mọi việc ngươi làm đều là không ích cho ngươi. 13 Khi ngươi sẽ kêu, hết thảy các thần mà ngươi đã nhóm họp hãy giải cứu ngươi! Gió sẽ đùa các thần ấy đi, một cái thở là làm mất hết thảy. Nhưng kẻ nào ẩn náu nơi ta, sẽ hưởng đất nầy, và được hòn núi thánh của ta làm cơ nghiệp. 14 Người sẽ nói rằng: Hãy đắp đường, hãy đắp đường! Hãy ban cho bằng! hãy cất lấy sự ngăn trở khỏi đường dân ta!
15 Đấng cao cả, ở nơi đời đời vô cùng, danh Ngài là Thánh, có phán như vầy: Ta ngự trong nơi cao và thánh, với người có lòng ăn năn đau đớn và khiêm nhường, đặng làm tươi tỉnh thần linh của những kẻ khiêm nhường, và làm tươi tỉnh lòng người ăn năn đau đớn. 16 Ta chẳng muốn cãi lẽ đời đời, cũng chẳng tức giận mãi mãi; vì thần linh sẽ mòn mỏi trước mặt ta, và các linh hồn mà ta đã dựng nên cũng vậy.
17 Ấy là vì tội tham lam của nó mà ta giận, và đánh nó. Trong cơn giận, ta đã ẩn mặt ta với nó; nhưng nó cứ trở lui đi, theo con đường của lòng mình. 18 Ta đã xem thấy đường lối nó, ta sẽ chữa lành cho; sẽ dắt đưa và thưởng cho nó sự yên ủi, cùng cho những kẻ lo buồn với nó. 19 Đức Giê-hô-va phán rằng: Ta dựng nên trái của môi miếng: bình an, bình an cho kẻ ở xa cùng cho kẻ ở gần; ta sẽ chữa lành kẻ ấy. 20 Song những kẻ ác giống như biển đương động, không yên lặng được, thì nước nó chảy ra bùn lầy. 21 Đức Chúa Trời ta đã phán: Những kẻ gian ác chẳng hưởng sự bình an.

57

  1“Mơnuih tơpă hơnơ̆ng djai hĭ,
   samơ̆ ƀu hơmâo hlơi pô pơmĭn ƀlơ̆ng kơ gơ̆ ôh amăng pran jua ñu.
  Ƀing mơnuih tŏng ten Yahweh mă pơđuaĭ hĭ,
   samơ̆ ƀu hơmâo hlơi pô thâo hluh ôh yua hơget ƀing gơ̆ rơngiă hĭ.
  Kâo mă pơđuaĭ hĭ ƀing mơnuih tơpă hơnơ̆ng anŭn
   kiăng kơ ƀing gơ̆ tơklaih hĭ mơ̆ng tơlơi truh sat.
  2Ƀing hlơi pô rơbat djơ̆ tơpă amăng tơlơi hơdip gơñu
   ƀing gơñu anŭn či mŭt pơ tơlơi rơnŭk rơno̱m
   laih anŭn hơduah ƀuh tơlơi pơdơi yơh amăng tơlơi djai.”

Tơlơi Yahweh Klă Kơđi Kơ Tơlơi Ƀing Israel Kơkuh Pơpŭ Kơ Yang Rơba̱ng

  3Yahweh pơhiăp tui anai, “Samơ̆ bơ kơ ƀing gih, Ơ ƀing sat ƀai, rai bĕ pơ anih phat kơđi anai,
   jing ƀing kar hăng ƀing ană đah rơkơi pô đah kơmơi ngă pơjâo,
   laih anŭn jing ƀing kar hăng pô bơnai klĕ pyu hăng pô đah kơmơi rĭh răm.
  4Kơ hlơi ƀing gih hlak djik djak lĕ?
   Ƀơi hlơi ƀing gih hŏh đĭ adŭng gih
   laih anŭn lĕl tơbiă jơlah gih lĕ?
  Hiư̆m ngă, ƀing gih ƀu djơ̆ djuai ƀing juăt tơgŭ pơkơdơ̆ng glaĭ hăng tơlơi djơ̆ tơpă,
   jing ană tơčô ƀing juăt pơhiăp ƀlŏr ôh hă?
  5Ƀing gih čuh pơiă hăng tơlơi kluh amoaih gah yŭ khul kơyâo sôl
   laih anŭn gah yŭ rĭm kơyâo pum pam kiăng kơ ngă yang kơkuh pơpŭ kơ yang rơba̱ng dưi brơi kơ mơnuih hơmâo ană bă.
  Ƀing gih ăt čuh ngă yang ană bă gih amăng khul trŏp ia
   laih anŭn gah yŭ amăng pơtâo prŏng pơ anŭn yơh.
  6Ƀing gih hơduah ƀuh khul pơtâo ƀĭr amăng trŏp ia anŭn kiăng kơ kơkuh pơpŭ kơ pơtâo anŭn.
   Khul pơtâo anŭn yơh jing yang rơba̱ng gih.
  Sĭt yơh, ƀơi gơñu yơh ƀing gih hơmâo tuh laih khul gơnam pơyơr mơñum
   laih anŭn khul gơnam pơyơr pơdai.
   Hiư̆m pă, ƀing gih pơmĭn Kâo mơak hăng hơdôm tơlơi bruă ƀing gih ngă anŭn hă?
  7Ƀing gih hơmâo pơkra laih sưng đih gih ƀơi bŏl čư̆ glông laih anŭn be̱r laih anŭn đih hăng pô rĭh răm.
   Pơ anih anŭn yơh ƀing gih đĭ nao pơyơr khul gơnam ngă yang gih kơ ƀing yang rơba̱ng.
  8Gah lăm kơ khul bah amăng gih jing ƀơi khul tơmĕh bah amăng anŭn
   ƀing gih hơmâo pioh laih khul gru kơnăl yang rơba̱ng.
  Ƀing gih hơngah lui hĭ Kâo, ƀing gih tŏh hĭ sum ao gih yơh,
   ƀing gih đĭ nao pơ sưng đih gih jing sưng ƀing gih pơkra rơhaih yơh kiăng kơ đih hăng pô rĭh răm.
  Ƀing gih pơkra laih tơlơi pơgop hrŏm hăng pô kiăng đih hăng ƀing gih kiăng kơ tŭ mă tơlơi ƀing gơñu djru,
   sĭt ƀing gih lăng ƀơi hơget tơlơi ƀing gơñu dưi pha brơi kơ ƀing gih yơh.
  9Ƀing gih pik drơi jan gih hăng rơmuă ôliwơ wơ̆t hăng ia ƀâo mơngưi
   laih anŭn đuaĭ nao pơ ƀing pơtao ƀing khul lŏn čar.
  Ƀing gih pơkiaŏ nao laih ƀing khua pơala gih pơ khul anih ataih
   jing kar hăng trŭn nao laih pơ anih pơsat Seôl.
  10Ƀing gih gleh glan hăng abih bang hơdră jơlan gih kiăng kơ hơduah sem ƀing yang rơba̱ng,
   samơ̆ ƀing gih hơngah ƀu kiăng laĭ tui anai ôh, ‘Abih tơlơi ƀing ta ngă anŭn jing tơlơi đôč đač yơh.’
  Ƀing gih pơphrâo hĭ tơlơi kơtang gih pô,
   tui anŭn ƀing gih ƀu gleh rơmơ̆n hĭ ôh.

  11“Kơ hlơi ƀing gih huĭ hyưt hăng huĭ bra̱l biă mă
   tơl ƀing gih ƀu dŏ tŏng ten hăng Kâo,
  laih anŭn kŏn hơdơr kơ Kâo
   hăng kŏn pơmĭn ƀlơ̆ng lơi kơ tơlơi anŭn amăng pran jua gih lĕ?
  Hiư̆m ngă, ƀing gih ƀu huĭ pơpŭ kơ Kâo ôh
   yuakơ Kâo dŏ rơiăt sui đơi hă?
  12Kâo či pơhaih tơbiă khul bruă mơnuă gih jing bruă ƀing gih ngă mă jing tơpă hơnơ̆ng ƀu sĭt ôh,
   samơ̆ hơdôm bruă anŭn kơnơ̆ng jing đôč đač yơh.
  13Tơdang ƀing gih ur kwưh kơ tơlơi djru,
   brơi bĕ hơdôm rup trah ƀing gih pơkom pioh anŭn pơklaih hĭ ƀing gih!
  Sa jua angĭn či puh pơđuaĭ hĭ abih bang ƀing gơñu yơh,
   sa asăp suă jua mơnuih yơh či bluh pơđuaĭ hĭ ƀing gơñu.
  Samơ̆ hlơi pô yap Kâo jing anih kơdŏp kơ ñu pô
   ñu anŭn či tŭ mă anih lŏn
   laih anŭn tŭ mă čư̆ rơgoh hiam Kâo jing kŏng ngăn gơñu pô yơh.”

Tơlơi Ơi Adai Pap Brơi Kơ Ƀing Kơhma̱l

14Ƀing mơnuih či hơmư̆ boh hiăp Yahweh tui anai,
   “Pơdơ̆ng đĭ bĕ jơlan prŏng, pơdơ̆ng đĭ bĕ, prap pre bĕ jơlan nao pơ ƀing ană plei Kâo!
   Mă pơđuaĭ hĭ bĕ khul gơnam pơgăn mơ̆ng jơlan ƀing gơñu.”
  15Ngă bĕ tui anŭn yuakơ Pô glông hloh hăng kơdrưh kơang,
   jing Pô hơdip hlŏng lar laih anŭn anăn Ñu jing Rơgoh Hiam, pơhiăp tui anai,
  “Kâo hơdip amăng anih glông laih anŭn rơgoh hiam
   samơ̆ Kâo ăt hơdip hrŏm hăng hlơi pô jua bơngăt ñu tŭ mă tơlơi pơbrơ̆p hăng tơlơi pơluă gŭ.
  Sĭt Kâo či pơphrâo glaĭ jua bơngăt pô tŭ mă tơlơi luă gŭ
   laih anŭn pơphrâo glaĭ pran jua pô tŭ mă tơlơi pơbrơ̆p anŭn yơh.
  16Yuakơ anŭn Kâo ƀu či phŏng kơđi kơ ƀing gih nanao ôh,
   laih anŭn Kâo kŏn či hil nač kơ ƀing gih nanao lơi,
  yuakơ tơdah tui anŭn, jua bơngăt gih či tơdu rơmơ̆n biă mă ƀơi anăp Kâo,
   laih anŭn asăp suă jua Kâo hơmâo brơi laih kơ ƀing gih či rơngiă hĭ yơh.
  17Kâo ƀrŭk hil biă mă yua mơ̆ng tơlơi hưp ham soh sat gih.
   Kâo pơkơhma̱l hĭ ƀing gih laih anŭn pơdŏp hĭ ƀô̆ mơta Kâo mơ̆ng ƀing gih yuakơ tơlơi hil Kâo,
   samơ̆ ƀing gih ăt dŏ đuaĭ tui nanao hơdôm hơdră jơlan gih pô kiăng.
  18Wơ̆t tơdah Kâo hơmâo ƀuh laih khul jơlan soh sat gih, samơ̆ Kâo či pơsuaih hĭ ƀing gih.
   Kâo či dui ba ƀing gih laih anŭn pơjuh alum ƀing gih dơ̆ng yơh.
   Wơ̆t tơdah ƀing čŏk hia,
  19Kâo či pơjing tơlơi bơni ƀơi khul tơƀông ƀing gơñu tui anai yơh,
   ‘Rơnŭk rơno̱m, rơnŭk rơno̱m yơh kơ abih bang ƀing hlơi pô pơ anih ataih laih anŭn pơ anih jĕ.’ ”
   Yahweh laĭ glaĭ tui anai, “Kâo či pơsuaih hĭ ƀing gơñu yơh.”
  20Samơ̆ ƀing sat ƀai jing kar hăng ia rơsĭ păh pung yơh,
   ƀu thâo pơdơi ôh,
   jing kar hăng jơlah ia tơglŭng glaĭ lŏn hlŭ̱ grĭ grañ yơh.
  21Ơi Adai kâo laĭ tui anai, “Ƀu či hơmâo tơlơi rơnŭk rơno̱m ôh kơ ƀing mơnuih sat ƀai.”