57

Sự nguội lạnh và sự thờ hình tượng của người Y-sơ-ra-ên. – Hứa về sự yên ủi kẻ tin

1 Người công bình chết, chẳng ai để ý đến; người nhân đức bị cất đi, chẳng ai suy nghĩ rằng người công bình bị cất đi khỏi tai vạ hầu đến. 2 Người vào trong sự bình an. Mỗi người đi trong đường ngay thẳng, thì được an nghỉ nơi giường mình.
3 Nhưng các ngươi, là con trai của bà bóng, dòng dõi của kẻ gian dâm và người đĩ thõa kia, hãy lại gần đây! 4 Các ngươi nhạo cười ai? Các ngươi há miệng rộng và lè lưỡi nghịch cùng ai? Các ngươi há chẳng phải con cái bội nghịch, dòng dõi nói dối sao? 5 Các ngươi hành dâm với nhau trong cây dẻ, dưới cây rậm, giết con cái nơi trũng, dưới lỗ nẻ vầng đá!
6 Những đá bóng láng nơi khe suối, tức là phần riêng ngươi; thật, đó là phần ngươi; nên ngươi làm lễ quán và dâng của lễ chay cho những đá đó! Ta há chẳng giận về những sự đó sao? 7 Ngươi đặt giường trên núi rất cao, và lên đó đặng dâng của lễ. 8 Ngươi đặt dấu ghi đằng sau cửa và sau các trụ cửa; vì ngươi đã trần mình cho kẻ khác và leo lên; ngươi đã làm rộng giường mình và lập giao ước với chúng nó. Ngươi lại ngó xem giường chúng nó và ưa thích! 9 Ngươi đã đem dầu và gia thêm hương liệu dâng cho vua kia; đã sai sứ giả mình đi phương xa; đã hạ mình xuống đến Âm phủ! 10 Ngươi đã mệt nhọc vì đường dài; mà chưa từng nói rằng: Ấy là vô ích! Ngươi đã thấy sức lực mình được phấn chấn, cho nên ngươi chẳng mòn mỏi.
11 Vậy thì ngươi kiêng ai? ngươi sợ ai, nên mới nói dối, nên mới không nhớ đến ta, và không lo đến sự đó? Có phải tại lâu nay ta làm thinh mãi, nên ngươi không kính sợ ta chăng? 12 Nầy, chính ta sẽ rao sự công bình ngươi, mọi việc ngươi làm đều là không ích cho ngươi. 13 Khi ngươi sẽ kêu, hết thảy các thần mà ngươi đã nhóm họp hãy giải cứu ngươi! Gió sẽ đùa các thần ấy đi, một cái thở là làm mất hết thảy. Nhưng kẻ nào ẩn náu nơi ta, sẽ hưởng đất nầy, và được hòn núi thánh của ta làm cơ nghiệp. 14 Người sẽ nói rằng: Hãy đắp đường, hãy đắp đường! Hãy ban cho bằng! hãy cất lấy sự ngăn trở khỏi đường dân ta!
15 Đấng cao cả, ở nơi đời đời vô cùng, danh Ngài là Thánh, có phán như vầy: Ta ngự trong nơi cao và thánh, với người có lòng ăn năn đau đớn và khiêm nhường, đặng làm tươi tỉnh thần linh của những kẻ khiêm nhường, và làm tươi tỉnh lòng người ăn năn đau đớn. 16 Ta chẳng muốn cãi lẽ đời đời, cũng chẳng tức giận mãi mãi; vì thần linh sẽ mòn mỏi trước mặt ta, và các linh hồn mà ta đã dựng nên cũng vậy.
17 Ấy là vì tội tham lam của nó mà ta giận, và đánh nó. Trong cơn giận, ta đã ẩn mặt ta với nó; nhưng nó cứ trở lui đi, theo con đường của lòng mình. 18 Ta đã xem thấy đường lối nó, ta sẽ chữa lành cho; sẽ dắt đưa và thưởng cho nó sự yên ủi, cùng cho những kẻ lo buồn với nó. 19 Đức Giê-hô-va phán rằng: Ta dựng nên trái của môi miếng: bình an, bình an cho kẻ ở xa cùng cho kẻ ở gần; ta sẽ chữa lành kẻ ấy. 20 Song những kẻ ác giống như biển đương động, không yên lặng được, thì nước nó chảy ra bùn lầy. 21 Đức Chúa Trời ta đã phán: Những kẻ gian ác chẳng hưởng sự bình an.

57

以色列拜偶像被定罪

  1义人死亡,
  无人放在心上;
  虔诚的人被接去,
  无人理解;
  义人被接去,以免祸患。
  2行为正直的人进入平安,
  得以在床上安歇
  3到这里来吧!
  你们这些巫婆的儿子,
  奸夫和妓女的后代;
  4你们向谁戏笑?
  向谁张口吐舌呢?
  你们岂不是叛逆所生的儿女,
  虚谎所生的后代吗?
  5你们在橡树中间,在各青翠的树下欲火攻心;
  在山谷间,在岩隙下杀了儿女;
  6去拜谷中光滑的石头有你们的份,
  这些就是你们的命运。
  你向它们献浇酒祭,献供物,
  这事我岂能容忍吗?
  7你在高而又高的山上安设床铺,
  上那里去献祭。
  8你在门后,在门框后,
  立起你的牌来;
  你离弃了我,赤露己身,
  又爬上自己所铺宽阔的床铺,
  与它们立约;
  你喜爱它们的床,看着它们的赤体
  9你带了油到摩洛那里,
  加上许多香水。
  你派遣使者往远方去,
  甚至降到阴间,
  10因路途遥远,你就疲倦,
  却不说,这是枉然,
  以为能找到复兴之力,
  所以不觉疲惫。

  11你怕谁,因谁恐惧,
  竟说谎,不记得我,
  不将这事放在心上。
  是否因我许久闭口不言,
  你就不怕我了呢?
  12我可以宣告你的公义和你的作为,
  但它们与你无益。
  13你哀求的时候,
  让你所搜集的神像拯救你吧!
  风要把它们全都刮散,
  吹一口气就都吹走。
  但那投靠我的必得地产,
  承受我的圣山为业。

上帝应许帮助和医治

  14耶和华说:
  “你们要修筑,修筑,要预备道路,
  除掉我百姓路中的绊脚石。”
  15那至高无上、永远长存、
  名为圣者的如此说:
  “我住在至高至圣的所在,
  却与心灵痛悔的谦卑人同住;
  要使谦卑的人心灵苏醒,
  使痛悔的人内心复苏。
  16我必不长久控诉,也不永远怀怒,
  因为我虽使灵性发昏,我也造了人的气息。
  17我因人贪婪的罪孽,发怒击打他;
  我转脸向他发怒,
  他却仍随意背道而行。
  18我看见他的行为,
  要医治他,引导他
  使他和与他一同哀伤的人都得安慰。
  19我要医治他,
  他要结出嘴唇的果实。
  平安,平安,归给远处和近处的人!
  这是耶和华说的。”
  20但是恶人好像翻腾的海,
  不得平静;
  其中的水常涌出污秽和淤泥。
  21我的上帝说:“恶人必不得平安!”