9

The Government of the Promised Son

  1Nevertheless the gloom will not be upon her who is distressed,
   As when at first He lightly esteemed
   The land of Zebulun and the land of Naphtali,
   And afterward more heavily oppressed her,
   By the way of the sea, beyond the Jordan,
   In Galilee of the Gentiles.
   2The people who walked in darkness
   Have seen a great light;
   Those who dwelt in the land of the shadow of death,
   Upon them a light has shined.
  3You have multiplied the nation
   And increased its joy;
   They rejoice before You
   According to the joy of harvest,
   As men rejoice when they divide the spoil.
   4For You have broken the yoke of his burden
   And the staff of his shoulder,
   The rod of his oppressor,
   As in the day of Midian.
   5For every warrior’s sandal from the noisy battle,
   And garments rolled in blood,
   Will be used for burning and fuel of fire.
  6For unto us a Child is born,
   Unto us a Son is given;
   And the government will be upon His shoulder.
   And His name will be called
   Wonderful, Counselor, Mighty God,
   Everlasting Father, Prince of Peace.
   7Of the increase of His government and peace
   There will be no end,
   Upon the throne of David and over His kingdom,
   To order it and establish it with judgment and justice
   From that time forward, even forever.
   The zeal of the Lord of hosts will perform this.

The Punishment of Samaria

  8The Lord sent a word against Jacob,
   And it has fallen on Israel.
   9All the people will know—
   Ephraim and the inhabitant of Samaria—
   Who say in pride and arrogance of heart:
   10“The bricks have fallen down,
   But we will rebuild with hewn stones;
   The sycamores are cut down,
   But we will replace them with cedars.”
   11Therefore the Lord shall set up
   The adversaries of Rezin against him,
   And spur his enemies on,
   12The Syrians before and the Philistines behind;
   And they shall devour Israel with an open mouth.
  For all this His anger is not turned away,
   But His hand is stretched out still.
  13For the people do not turn to Him who strikes them,
   Nor do they seek the Lord of hosts.
   14Therefore the Lord will cut off head and tail from Israel,
   Palm branch and bulrush in one day.
   15The elder and honorable, he is the head;
   The prophet who teaches lies, he is the tail.
   16For the leaders of this people cause them to err,
   And those who are led by them are destroyed.
   17Therefore the Lord will have no joy in their young men,
   Nor have mercy on their fatherless and widows;
   For everyone is a hypocrite and an evildoer,
   And every mouth speaks folly.
  For all this His anger is not turned away,
   But His hand is stretched out still.
  18For wickedness burns as the fire;
   It shall devour the briers and thorns,
   And kindle in the thickets of the forest;
   They shall mount up like rising smoke.
   19Through the wrath of the Lord of hosts
   The land is burned up,
   And the people shall be as fuel for the fire;
   No man shall spare his brother.
   20And he shall snatch on the right hand
   And be hungry;
   He shall devour on the left hand
   And not be satisfied;
   Every man shall eat the flesh of his own arm.
   21Manasseh shall devour Ephraim, and Ephraim Manasseh;
   Together they shall beagainst Judah.
  For all this His anger is not turned away,
   But His hand is stretched out still.

9

Sự Trị Vì Công Chính của Vua Sẽ Ðến

  1Tuy nhiên sẽ không còn sầu thảm cho những kẻ bị hoạn nạn nữa.
  Trong quá khứ Ngài đã hạ xứ Xê-bu-lun và xứ Náp-ta-li xuống,
  Nhưng trong tương lai Ngài sẽ làm rạng rỡ con đường nằm ven biển,
  Tức miền bên kia Sông Giô-đanh,
  Thuộc vùng Ga-li-lê của các dân ngoại.
  2Dân đi trong bóng tối sẽ thấy ánh sáng lớn;
  Ðối với những kẻ sống trong xứ của bóng tử thần,
  Một vầng chân quang đã bừng lên chiếu sáng trên họ.

  3Chúa đã làm cho đất nước nầy được tăng trưởng bội phần;
  Ngài đã cho niềm vui của họ gia tăng;
  Họ vui mừng trước mặt Ngài, như vui trong mùa gặt, như vui khi chia nhau chiến lợi phẩm,
  4Vì cái ách trên cổ họ,
  Ðòn gánh trên vai họ,
  Và cây roi của kẻ áp bức họ
  Ðã bị Ngài bẻ gãy như trong ngày Ma-đi-an bị đánh bại.
  5Vì mọi giày trận mang ra chiến trường,
  Và mọi quân phục đẫm máu quân thù,
  Ðều sẽ bị đem ra thiêu hủy như nhiên liệu được dùng để đốt.

  6Vì sẽ có một Con Trẻ sinh cho chúng ta,
  Một Con Trai ban cho chúng ta;
  Quyền trị vì sẽ đặt trên vai Ngài.
  Ngài sẽ được xưng là
  Ðấng Mưu Luận Lạ Lùng,
  Ðức Chúa Trời Quyền Năng,
  Cha Ðời Ðời,
  Chúa Bình An.
  7Quyền trị vì của Ngài sẽ thêm mãi không ngừng,
  Và hòa bình sẽ kéo dài vô tận trên ngai của Ða-vít và trong vương quốc của Ngài.
  Ngài sẽ thiết lập và duy trì quyền trị vì của Ngài bằng công lý và công chính,
  Từ nay cho đến đời đời.
  Nguyện lòng nhiệt thành của CHÚA các đạo quân sẽ thực hiện điều ấy.

Cơn Giận của Chúa đối với Những Kẻ Lãnh Ðạo Gian Ác

  8Chúa đã truyền một sứ điệp nghịch lại Gia-cốp;
  Sứ điệp ấy bao gồm toàn thể I-sơ-ra-ên.
  9Toàn dân sẽ biết đến,
  Tức mọi người ở Ép-ra-im và dân chúng ở Sa-ma-ri.
  Với lòng đầy kiêu căng và ngạo mạn, họ nói rằng,
  10“Gạch đã đổ xuống, ta sẽ xây lại bằng đá khối;
  Những cây sung đã bị đốn hạ, ta sẽ thay thế bằng những cây tùng.”
  11Nhưng CHÚA sẽ khiến những kẻ thù của Rê-xin chống lại họ;
  Ngài khích động quân thù của họ nổi lên.
  12Phía đông có A-ram, phía tây có Phi-li-tin;
  Chúng hả mồm nuốt lấy I-sơ-ra-ên.
  Dù như vậy Ngài vẫn chưa nguôi giận;
  Tay Ngài còn tiếp tục đưa lên.
  13Thế mà con dân Ngài vẫn không quay về với Ðấng đánh phạt mình;
  Họ không tìm kiếm CHÚA của các đạo quân.
  14Vì vậy CHÚA sẽ chặt đầu chặt đuôi của I-sơ-ra-ên;
  Trong một ngày, cả cành cây cọ và cây sậy đều bị chặt.
  15Các trưởng lão và các người quyền quý của họ là đầu;
  Các tiên tri dạy dỗ những điều dối trá là đuôi.
  16Những kẻ lãnh đạo dân nầy đã dẫn họ đi lạc hướng;
  Những kẻ dẫn dắt dân nầy đã đưa họ đến chỗ diệt vong.
  17Vì thế Chúa chẳng thương tiếc các trai tráng của họ;
  Ngài cũng chẳng đoái hoài các cô nhi quả phụ của họ,
  Bởi ai nấy đều gian manh và tà ác;
  Mọi miệng đều nói những lời rồ dại ngông cuồng.
  Dù như vậy Ngài vẫn chưa nguôi giận;
  Tay Ngài còn tiếp tục đưa lên.
  18Sự gian ác bùng lên như lửa cháy;
  Nó đốt thiêu gai góc và bụi gai;
  Nó thiêu sạch các bụi rậm trong rừng,
  Rồi bốc lên thành một luồng khói đen mù mịt.
  19Vì CHÚA các đạo quân nổi cơn thịnh nộ,
  Nên đất nước nầy bị lửa cháy ngập trời,
  Còn dân chúng trở thành mồi cho lửa hừng thiêu đốt,
  Ðến nỗi anh chị em cũng chẳng thương tiếc nhau.
  20Chúng chộp giật bên phải, nhưng bụng vẫn đói;
  Chúng ngoạm lấy bên trái, nhưng bụng vẫn không no;
  Thậm chí chúng ăn thịt luôn cả người thân của mình!
  21Ma-na-se ăn nuốt Ép-ra-im;
  Ép-ra-im ăn nuốt Ma-na-se;
  Rồi cả hai cùng đánh Giu-đa.
  Dù như vậy Ngài vẫn chưa nguôi giận;
  Tay Ngài còn tiếp tục đưa lên.