1 Có lời Đức Giê-hô-va phán cùng ta rằng: 2 Hỡi con người cây nho ở trong các cây khác, và nhánh nho ở trong cây rừng, thì có hơn gì không? 3 Người ta có thể lấy gỗ bởi nó để làm việc gì? Có dùng làm đinh để treo vật gì được chăng? 4 Nầy, nó bị ném vào lửa để làm củi, khi lửa đã thiêu hai đầu, và khúc giữa cũng cháy, thì còn dùng được việc gì? 5 Nầy, khi nó còn nguyên, chẳng dùng làm gì được; huống nữa là, khi lửa đã thiêu nuốt và nó đã bị đốt cháy, thì còn dùng làm trò chi được ư! 6 Vậy nên, Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Như cây nho trong các cây rừng mà ta lấy làm củi, ném vào trong lửa, thì ta cũng sẽ phó dân cư Giê-ru-sa-lem như vậy. 7 Ta sẽ để mặt ta nghịch cùng chúng nó. Chúng nó sẽ ra khỏi lửa, nhưng lửa sẽ thiêu đốt chúng nó đi; và khi ta để mặt nghịch cùng chúng nó, các ngươi sẽ biết ta là Đức Giê-hô-va. 8 Ta sẽ làm đất nầy ra hoang vu, vì chúng nó đã phạm tội, Chúa Giê-hô-va phán vậy.
15
Cây Nho Vô Dụng
1Lời của CHÚA đến với tôi, 2“Hỡi con người, Làm sao gỗ nho lại hơn các thứ gỗ khác? Làm sao nhánh nho lại quý hơn các cây cối trong rừng? 3Có ai lấy gỗ nó làm vật gì chăng? Hay có ai lấy một nhánh nó để làm cọc treo thứ gì chăng? 4Chẳng phải người ta dùng nó để làm củi hay sao? Khi cả hai đầu nó bị cháy rụi, còn khúc giữa bị biến ra than, nó có còn hữu dụng chăng? 5Này, ngay khi nó còn nguyên mà chẳng có thể dùng được việc gì, Huống chi khi nó đã bị thiêu rụi và biến thành than, Liệu nó có thể còn dùng được vào việc gì chăng?” 6Vì thế CHÚA Hằng Hữu phán thế nầy, “Giống như gỗ của cây nho là thứ chỉ có thể dùng để chụm lửa ở giữa các cây rừng thể nào, Ta cũng sẽ thiêu rụi dân cư ở Giê-ru-sa-lem thể ấy. 7Ta sẽ để mặt Ta chống lại chúng. Cho dù chúng có thể thoát khỏi bị lửa thiêu lần đó, thì một ngọn lửa khác cũng sẽ thiêu đốt chúng. Bấy giờ các ngươi sẽ biết rằng Ta là CHÚA, khi Ta để mặt Ta chống lại chúng. 8Ta sẽ biến xứ sở của chúng ra hoang vu, bởi vì chúng đã bất trung bội bạc, ” CHÚA Hằng Hữu phán.