3

Lời Chúa khuyên Ê-xê-chi-ên khi sai đi

1 Ngài bèn phán cùng ta rằng: Hỡi con người, hãy ăn vật ngươi thấy; hãy ăn cuốn nầy, rồi đi, và nói cùng nhà Y-sơ-ra-ên. 2 Ta mở miệng ra, và Ngài khiến ta ăn cuốn ấy. 3 Ngài phán: Hỡi con người hãy lấy cuốn ta cho ngươi mà khiến bụng ăn và làm đầy ruột. Vậy ta ăn lấy, thì trong miệng ngọt như mật.
4 Ngài lại phán: Hỡi con người, hãy đi, hãy đến cùng nhà Y-sơ-ra-ên, đem những lời ta thuật lại cho chúng nó. 5 Vả, ấy chẳng phải ta sai ngươi đến cùng dân nói tiếng mọi rợ khó hiểu; bèn là đến cùng nhà Y-sơ-ra-ên. 6 Thật, chẳng phải ta sai ngươi đến cùng nhiều dân nói tiếng mọi rợ khó hiểu, mà ngươi không thể hiểu lời chúng nó; nếu ta sai ngươi đến cùng chúng nó, chắc chúng nó sẽ nghe ngươi. 7 Nhưng nhà Y-sơ-ra-ên sẽ chẳng nghe ngươi, vì nó không muốn nghe ta; bởi chưng cả nhà Y-sơ-ra-ên đều cứng trán cứng lòng. 8 Nầy, ta làm cho mặt ngươi dạn nghịch cùng mặt chúng nó, trán ngươi cứng nghịch cùng trán chúng nó. 9 Ta làm cho trán ngươi cứng như kim cương, cứng hơn đá lửa. Đừng sợ và đừng run rẩy vì bộ mặt chúng nó, dầu chúng nó là nhà bạn nghịch mặc lòng!
10 Đoạn, Ngài phán cùng ta rằng: Hỡi con người, hãy nhận vào lòng và nghe vào tai mọi lời ta sẽ phán cùng ngươi. 11 Hãy đi, đến cùng những kẻ bị đày, cùng các con cái của dân ngươi. Khá nói cùng chúng nó, dầu chúng nó nghe, dầu chẳng khứng nghe, ngươi cũng nói với rằng: Chúa Giê-hô-va có phán như vậy.
12 Bấy giờ Thần cất ta lên, và ta nghe có tiếng ào ào rất lớn ở đằng sau ta rằng: Đáng chúc phước cho sự vinh hiển Đức Giê-hô-va từ nơi Ngài! 13 Ta cũng nghe tiếng cánh của các vật sống đập cái nầy với cái khác, tiếng của những bánh xe kề các vật ấy, và tiếng ào ào rất lớn. 14 Đoạn, Thần cất ta lên và đem ta đi; ta đi, lòng ta đầy sự cay đắng nóng nảy, tay Đức Giê-hô-va đặt trên ta cách mạnh mẽ. 15 Ta bèn đi đến Tên-A-bíp cùng những kẻ bị đày ở trên bờ sông Kê-ba. Ta dừng lại nơi họ đương ở, và trú lại giữa họ bảy ngày, buồn rầu lặng lẽ.
16 Khỏi bảy ngày, có lời của Đức Giê-hô-va phán cùng ta như vầy: 17 Hỡi con người, ta đã lập ngươi lên đặng canh giữ nhà Y-sơ-ra-ên; khá nghe lời từ miệng ta, và thay ta răn bảo chúng nó. 18 Khi ta nói với kẻ dữ rằng: Mầy chắc sẽ chết! --- nếu ngươi không răn bảo nó, không nói với nó đặng khuyên nó từ bỏ đường xấu để cứu mạng mình, thì người dữ đó sẽ chết trong tội lỗi nó; nhưng ta sẽ đòi huyết nó nơi tay ngươi. 19 Trái lại, nếu ngươi răn bảo kẻ dữ, mà nó không từ bỏ sự dữ cùng đường xấu mình, thì nó sẽ chết trong tội lỗi nó; còn ngươi, thì giải cứu được linh hồn mình.
20 Cũng một lẽ ấy, nếu người công bình bỏ sự công bình mà phạm tội, và ta đặt sự ngăn trở trước mặt nó, thì nó sẽ chết. Thế thì, vì ngươi không răn bảo người ấy, nên nó sẽ chết trong tội lỗi nó, và không còn được ghi nhớ những việc công bình nó đã làm; nhưng ta sẽ đòi huyết nó nơi tay ngươi. 21 Trái lại, nếu ngươi răn bảo người công bình khiến đừng phạm tội, mà thật ra nó không phạm tội, thì chắc nó sẽ sống, vì đã nghe lời răn bảo; còn ngươi, thì giải cứu được linh hồn mình.
22 Tại đó, tay Đức Giê-hô-va ở trên ta, và Ngài phán cùng ta rằng: Hãy chờ dậy, đi trong nơi đồng bằng, tại đó ta sẽ phán cùng ngươi. 23 Vậy ta chờ dậy và ra đi trong đồng bằng. Nầy, sự vinh hiển Đức Giê-hô-va đứng đó, như sự vinh hiển ta đã thấy trên bờ sông Kê-ba. Ta bèn ngã sấp mặt xuống, 24 thì Thần vào trong ta, làm cho chân ta đứng lên. Đoạn, Ngài phán cùng ta, và bảo rằng: Hãy đi, giam mình trong nhà ngươi. 25 Hỡi con người, nầy, người ta sẽ lấy dây trói ngươi và ngươi không thể đi ra giữa chúng nó. 26 Ta sẽ khiến lưỡi ngươi dính với cuống họng ngươi: ngươi sẽ câm, không quở trách chúng nó được; vì chúng nó là nhà bạn nghịch. 27 Nhưng khi ta phán cùng ngươi, ta sẽ mở miệng ngươi, và ngươi khá bảo chúng nó rằng: Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Ai nghe, hãy nghe; ai không nghe, thì đừng nghe! Vì chúng nó là nhà bạn nghịch.

3

1他对我说:“人子啊,要吃你所得到的,吃下这书卷;然后要去,对以色列家宣讲。” 2于是我张开了口,他就使我吃这书卷。 3他对我说:“人子啊,要吃我所赐给你的这书卷,塞满你的肚腹。”我就吃了,口中觉得其甜如蜜。
4他对我说:“人子啊,你要到以色列家那里去,对他们传讲我的话。 5你奉差遣不是往那说话艰涩、言语难懂的民那里,而是往以色列家去; 6你不是往那说话艰涩、言语难懂的许多民族那里去,他们的话你不懂。然而,我若差你往他们那里去,他们会听从你。 7以色列家却不肯听从你,因为他们不肯听从我;原来以色列全家是额头坚硬、心里刚愎的人。 8看哪,我使你的脸坚硬,对抗他们的脸;使你的额头坚硬,对抗他们的额头。 9我使你的额头像金刚石,比火石更坚硬。他们虽是悖逆之家,但你不要怕他们,也不要因他们的脸色而惊惶。” 10他又对我说:“人子啊,我对你说的一切话,你心里要领会,耳朵要听。 11要到被掳的人,到你本国百姓那里去,他们或听,或不听,你要对他们宣讲,告诉他们这是主耶和华说的。”
12那时,灵将我举起,我就听见在我身后有极大震动的声音:“耶和华的荣耀,从他所在之处,是应当称颂的!” 13有活物的翅膀相碰的声音,也有活物旁边轮子的声音,是极大震动的声音。 14于是灵将我举起,带着我走。我就去了,十分苦恼,我的灵火热;耶和华的手重重地按在我身上。 15我就来到提勒.亚毕那些住在迦巴鲁河边被掳的人那里,到他们住的地方,在他们中间惊愕地坐了七日。

耶和华派以西结作守望者

(33.1-9)

16过了七日,耶和华的话临到我,说: 17“人子啊,我立你作以色列家的守望者,所以你要听我口中的话,替我警戒他们。 18我何时指着恶人说:‘他必要死’;你若不警戒他,也不劝告他,使他离开恶行,拯救他的性命,这恶人必死在罪孽之中;我却要从你手里讨他的血债。 19倘若你警戒恶人,他仍不转离罪恶,也不离开恶行,他必死在罪孽之中,你却救了自己的命。 20但是义人若转离他的义而作恶,我要把绊脚石放在他面前,他必死亡;因你没有警戒他,他必死在罪中,他素来所行的义不被记念;我却要从你手里讨他的血债。 21倘若你警戒义人,使他不犯罪,他就不犯罪;他因领受警戒就必存活,你也救了自己的命。”

以西结暂成哑巴

22在那里耶和华的手按在我身上。他对我说:“起来,到平原去,我要在那里和你说话。” 23于是我起来,到平原去,看哪,耶和华的荣耀停在那里,正如我在迦巴鲁河边所见到的一样,我就脸伏于地。 24灵进入我里面,使我站起来。耶和华对我说:“你进屋里去,把门关上。 25你,人子,看哪,人要用绳索捆绑你,使你不能出去到他们中间。 26我必使你的舌头贴住上膛,以致你哑口,不能作责备他们的人;他们原是悖逆之家。 27但我对你说话的时候,必使你开口,你就要对他们说:‘主耶和华如此说。’听的,让他听;不听的,任他不听,因为他们是悖逆之家。”