6

Vua Đa-ri-út ra chỉ dụ cho phép cất. – Khánh thành đền thờ và giữ lễ Vượt qua

1 Vua Đa-ri-út bèn truyền tra khảo trong tàng thư viện là nơi chứa các bửu vật tại Ba-by-lôn. 2 Người ta tìm được trong đồn ở Éc-ba-tan tại tỉnh Mê-đi, một cuốn giấy trên đó có di tích như vầy:
3 Năm thứ nhứt đời Si-ru, vua Si-ru ra chiếu chỉ về đền của Đức Chúa Trời tại Giê-ru-sa-lem rằng: Khá xây cất lại đền của Đức Chúa Trời, đặng làm nơi dâng những của lễ; các nền nó phải lập cho vững bền. Đền thờ sẽ sáu mươi thước bề cao, và sáu mươi thước bề dài; 4 nó sẽ có ba hàng đá nguyên khối và một hàng đòn tay gỗ mới; còn tiền sở phí thì phải cấp phát từ trong nhà vua. 5 Lại, các khí dụng bằng vàng và bạc của nhà Đức Chúa Trời, mà Nê-bu-cát-nết-sa đã lấy trong đền thờ tại của Giê-ru-sa-lem và đem qua Ba-by-lôn, thì phải trả lại, và đem về trong đền thờ tại Giê-ru-sa-lem, khí dụng nầy trong chỗ nấy; ngươi phải để nó tại chỗ cũ trong nhà của Đức Chúa Trời.
6 Vậy bây giờ, hỡi Tát-tê-nai, tổng đốc của xứ phía bên kia sông, Sê-ta-Bô-xê-nai, và các đồng liêu người ở A-phạt-sác bên kia sông, hãy dan ra; 7 Khá để cho quan cai của người Giu-đa và những người trưởng lão của chúng xây cất lại đền thờ của Đức Chúa Trời tại nơi cũ nó.
8 Này ta ra lệnh, truyền các ngươi phải làm gì đối với các trưởng lão dân Giu-đa, đặng giúp việc cất lại cái đền của Đức Chúa Trời: Hãy lấy thuế khóa thâu ở bên kia sông, vội cấp phát các tiền chi phí cho những người đó, để công việc chẳng bị dứt chừng. 9 Phàm vật chi cần kíp, hoặc bò tơ đực, chiên đực hay là chiên con, để dùng làm của lễ thiêu dâng cho Đức Chúa trên trời; hoặc lúa mì, muối, rượu, hay là dầu, theo lời những thầy tế lễ ở tại Giê-ru-sa-lem khá giao cho họ mỗi ngày, chớ thiếu, 10 hầu cho họ dâng những của lễ có mùi thơm cho Đức Chúa trên trời, và cầu nguyện cho sanh mạng của vua và của các vương tử. 11 Ta cũng truyền lệnh rằng: Nếu ai cải chiếu chỉ nầy, thì khá rút một cây đòn tay trong nhà kẻ ấy, rồi treo nó tại đó; và vì cớ tội ấy, làm cho nhà nó thành ra một chỗ đổ rác. 12 Nguyện Đức Chúa Trời, là Đấng đã khiến danh Ngài ngự trong đền thờ ấy, hủy diệt vua nào, dân tộc nào dám giơ tay ra cải chiếu lệnh nầy đặng phá hủy đền thờ của Đức Chúa Trời ở tại Giê-ru-sa-lem. Ta là Đa-ri-út ban chiếu chỉ này; khá làm theo nó cách cần mẫn!
13 Tát-tê-nai, quan tổng đốc của xứ phía bên này sông, Sê-ta-Bô-xê-nai và các đồng liêu họ, bèn cần mẫn tuân theo chiếu chỉ mà vua Đa-ri-út đã sai đến. 14 Ấy vậy, các trưởng lão của dân Giu-đa bắt tay cất lại đền thờ, công việc được may mắn, y lời tiên tri của tiên tri A-ghê, và của Xa-cha-ri, con trai của Y-đô. Vậy, chúng làm xong công việc cất đền thờ, tùy theo mạng lịnh của Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, và theo chiếu chỉ của Si-ru, Đa-ri-út, và Ạt-ta-xét-xe, vua nước Phe-rơ-sơ. 15 Ngày thứ ba tháng A-đa, nhằm năm thứ sáu đời vua Đa-ri-út, cái đền này được xây cất cho xong.
16 Dân Y-sơ-ra-ên, những thầy tế lễ, người Lê-vi, và những người khác đã bị bắt làm phu tù được về, đều giữ lễ khánh thành đền thờ của Đức Chúa Trời cách vui mừng. 17 Về lễ khánh thành đền thờ này, chúng dâng một trăm con bò đực, hai trăm con chiên đực, bốn trăm con chiên con, và tùy theo số các chi phái Y-sơ-ra-ên, chúng dâng mười hai con dê đực làm của lễ chuộc tội cho cả dân Y-sơ-ra-ên. 18 Chúng lập lên những thầy tế lễ và các người Lê-vi tùy theo ban thứ của họ, đặng phục sự Đức Chúa Trời tại Giê-ru-sa-lem, y như đã chép trong sách của Môi-se.
19 Đoạn, ngày mười bốn tháng giêng, các người đã bị bắt làm phu tù được về, giữ lễ Vượt qua. 20 Vì những thầy tế lễ và người Lê-vi, cả thảy đã dọn mình cho thanh sạch, không trừ ai; rồi chúng vì hết thảy người đã bị bắt làm phu tù được về, vì những thầy tế lễ, là anh em mình, và vì chính mình, mà giết con sinh dùng về lễ Vượt qua. 21 Những người Y-sơ-ra-ên đã bị bắt làm phu tù được về, bèn ăn lễ Vượt qua, luôn với những người đã tự chia rẽ ra sự ô uế của các dân tộc trong xứ, đến theo dân Y-sơ-ra-ên, đặng tìm kiếm Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên. 22 Trong bảy ngày chúng giữ lễ bánh không men cách vui vẻ; vì Đức Giê-hô-va đã làm cho lòng chúng được khoái lạc, và có cảm động lòng vua A-si-ri đoái xem chúng, đặng giúp đỡ trong cuộc xây cất đền của Đức Chúa Trời, tức là Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên.

6

The Decree of Darius

1Then King Darius issued a decree, and a search was made in the archives, where the treasures were stored in Babylon. 2And at Achmetha, in the palace that is in the province of Media, a scroll was found, and in it a record was written thus:
  3In the first year of King Cyrus, King Cyrus issued a decree concerning the house of God at Jerusalem: “Let the house be rebuilt, the place where they offered sacrifices; and let the foundations of it be firmly laid, its height sixty cubits and its width sixty cubits,   4with three rows of heavy stones and one row of new timber. Let the expenses be paid from the king’s treasury.   5Also let the gold and silver articles of the house of God, which Nebuchadnezzar took from the temple which is in Jerusalem and brought to Babylon, be restored and taken back to the temple which is in Jerusalem, each to its place; and deposit them in the house of God”—
   6Now therefore, Tattenai, governor of the region beyond the River, and Shethar-Boznai, and your companions the Persians who are beyond the River, keep yourselves far from there.    7Let the work of this house of God alone; let the governor of the Jews and the elders of the Jews build this house of God on its site.
   8Moreover I issue a decree as to what you shall do for the elders of these Jews, for the building of this house of God: Let the cost be paid at the king’s expense from taxes on the region beyond the River; this is to be given immediately to these men, so that they are not hindered.    9And whatever they need—young bulls, rams, and lambs for the burnt offerings of the God of heaven, wheat, salt, wine, and oil, according to the request of the priests who are in Jerusalem—let it be given them day by day without fail,    10that they may offer sacrifices of sweet aroma to the God of heaven, and pray for the life of the king and his sons.
   11Also I issue a decree that whoever alters this edict, let a timber be pulled from his house and erected, and let him be hanged on it; and let his house be made a refuse heap because of this.    12And may the God who causes His name to dwell there destroy any king or people who put their hand to alter it, or to destroy this house of God which is in Jerusalem. I Darius issue a decree; let it be done diligently.

The Temple Completed and Dedicated

13Then Tattenai, governor of the region beyond the River, Shethar-Boznai, and their companions diligently did according to what King Darius had sent. 14So the elders of the Jews built, and they prospered through the prophesying of Haggai the prophet and Zechariah the son of Iddo. And they built and finished it, according to the commandment of the God of Israel, and according to the command of Cyrus, Darius, and Artaxerxes king of Persia. 15Now the temple was finished on the third day of the month of Adar, which was in the sixth year of the reign of King Darius. 16Then the children of Israel, the priests and the Levites and the rest of the descendants of the captivity, celebrated the dedication of this house of God with joy. 17And they offered sacrifices at the dedication of this house of God, one hundred bulls, two hundred rams, four hundred lambs, and as a sin offering for all Israel twelve male goats, according to the number of the tribes of Israel. 18They assigned the priests to their divisions and the Levites to their divisions, over the service of God in Jerusalem, as it is written in the Book of Moses.

The Passover Celebrated

19And the descendants of the captivity kept the Passover on the fourteenth day of the first month. 20For the priests and the Levites had purified themselves; all of them were ritually clean. And they slaughtered the Passover lambs for all the descendants of the captivity, for their brethren the priests, and for themselves. 21Then the children of Israel who had returned from the captivity ate together with all who had separated themselves from the filth of the nations of the land in order to seek the Lord God of Israel. 22And they kept the Feast of Unleavened Bread seven days with joy; for the Lord made them joyful, and turned the heart of the king of Assyria toward them, to strengthen their hands in the work of the house of God, the God of Israel.