11

Phạm lời giao ước. – Mưu nghịch cùng Giê-rê-mi

1 Từ nơi Đức Giê-hô-va, có lời phán cho Giê-rê-mi như vầy: 2 Hãy nghe những lời giao ước nầy, và bảo cho người Giu-đa và dân ở thành Giê-ru-sa-lem.
3 Ngươi khá bảo chúng nó rằng: Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên phán như vầy: Đáng rủa thay là người không nghe lời giao ước nầy, 4 mà ta đã truyền cho tổ phụ các ngươi, trong ngày ta đem họ ra khỏi xứ Ê-díp-tô, khỏi lò nấu sắt, mà phán rằng: Hãy nghe tiếng ta, noi theo điều ta dạy mà làm. Vậy thì các ngươi sẽ làm dân ta, ta sẽ làm Đức Chúa Trời các ngươi; 5 hầu cho ta giữ lời thề ta đã thề cùng tổ phụ các ngươi, mà ban cho họ một xứ đượm sữa và mật, như xứ các ngươi thấy ngày nay. Tôi bèn thưa rằng: Hỡi Đức Giê-hô-va! A-men!
6 Đức Giê-hô-va phán cùng tôi rằng: Hãy rao mọi lời nầy trong các thành của Giu-đa và trong các đường phố Giê-ru-sa-lem rằng: Hãy nghe những lời giao ước nầy mà làm theo. 7 Ta đã khuyên răn tổ phụ các ngươi từ ngày đem họ lên khỏi xứ Ê-díp-tô cho đến ngày nay. Ta dậy sớm mà khuyên răn họ rằng: Hãy vâng theo tiếng ta! 8 Nhưng họ không vâng lời, không để tai vào; họ theo sự cứng cỏi của lòng ác mình mà làm. Vì vậy ta đã làm cho họ mọi lời ngăm đe của giao ước nầy, là điều ta đã dặn họ làm theo mà họ không làm theo.
9 Đức Giê-hô-va phán cùng tôi rằng: Trong người Giu-đa và trong dân cư Giê-ru-sa-lem có kẻ đã lập mưu bạn nghịch. 10 Chúng nó quay về sự tội ác của tổ tiên mình, là kẻ đã chẳng khứng nghe lời ta, và theo các thần khác đặng hầu việc. Nhà Y-sơ-ra-ên với nhà Giu-đa đã phạm giao ước mà ta đã lập cùng tổ phụ chúng nó.
11 Vậy nên, Đức Giê-hô-va phán như vầy: Nầy, ta sẽ khiến tai nạn đổ trên chúng nó, không thể tránh được; chúng nó sẽ kêu đến ta, nhưng ta chẳng thèm nghe. 12 Bấy giờ, các thành của Giu-đa và dân cư Giê-ru-sa-lem sẽ đi kêu cầu các thần mà mình vẫn dâng hương; nhưng các thần ấy sẽ không cứu chúng nó trong khi hoạn nạn đâu.
13 Hỡi Giu-đa, ngươi có bao nhiêu thành, có bấy nhiêu thần; Giê-ru-sa-lem có bao nhiêu đường phố, các ngươi cũng lập bấy nhiêu bàn thờ cho vật xấu hổ, tức những bàn thờ đốt hương cho Ba-anh. 14 Vậy ngươi chớ cầu thay cho dân nầy; chớ vì chúng nó lên tiếng kêu cầu; vì khi chúng nó nhân cớ hoạn nạn mà kêu đến ta, ta chẳng thèm nghe.
15 Kẻ yêu dấu của ta đã làm nhiều sự dâm loạn, và thịt thánh đã cất khỏi ngươi, còn đến trong nhà ta làm chi? mà ngươi còn lấy làm vui trong khi phạm tội. 16 Xưa Đức Giê-hô-va vốn xưng nó là cây ô-li-ve xanh, trái tươi tốt đáng ưa! Nay có tiếng lớn inh ỏi, Ngài đốt lửa nơi cây ấy, những nhánh nó bị gãy. 17 Đức Giê-hô-va vạn quân, là Đấng đã vun trồng ngươi, nay đã phán định tai vạ nghịch cùng ngươi, vì cớ sự gian ác mà nhà Y-sơ-ra-ên và nhà Giu-đa đã làm cho mình khi chọc giận ta bởi họ dâng hương cho Ba-anh.

Mưu nghịch cùng Giê-rê-mi

18 Đức Giê-hô-va đã cho tôi biết sự ấy, và tôi biết rồi: thì Ngài đã tỏ ra cho tôi việc làm của chúng nó. 19 Còn tôi, như chiên con dễ biểu bị dắt đến chỗ giết, tôi chẳng biết họ mưu toan nghịch cùng tôi, mà rằng: Hãy diệt cả cây và trái, dứt khỏi đất người sống, hầu cho danh nó chẳng được nhớ đến nữa. 20 Hỡi Đức Giê-hô-va vạn quân! Ngài đoán xét cách công bình, dò xét lòng và trí, tôi sẽ thấy sự Ngài báo thù họ, vì tôi đã tỏ việc tôi cùng Ngài.
21 Vậy nên Đức Giê-hô-va phán như vầy về người A-na-tốt, là kẻ đòi mạng sống ngươi, mà rằng: Nếu ngươi không muốn chết về tay ta, thì chớ nhân danh Đức Giê-hô-va mà nói tiên tri! 22 Vậy, Đức Giê-hô-va vạn quân phán như vầy: Nầy, ta sẽ phạt chúng nó; những người trai tráng sẽ chết bởi gươm dao, những con trai con gái nó sẽ chết bởi đói kém; 23 sẽ không có dân sót cho chúng nó; vì đến năm thăm phạt, ta sẽ giáng tai vạ trên người nam của A-na-tốt.

11

The Broken Covenant

1The word that came to Jeremiah from the Lord, saying, 2“Hear the words of this covenant, and speak to the men of Judah and to the inhabitants of Jerusalem; 3and say to them, ‘Thus says the Lord God of Israel: “Cursed is the man who does not obey the words of this covenant 4which I commanded your fathers in the day I brought them out of the land of Egypt, from the iron furnace, saying, ‘Obey My voice, and do according to all that I command you; so shall you be My people, and I will be your God,’ 5that I may establish the oath which I have sworn to your fathers, to give them ‘a land flowing with milk and honey,’ as it is this day.” ’ ”
 And I answered and said, “So be it, Lord.”
6Then the Lord said to me, “Proclaim all these words in the cities of Judah and in the streets of Jerusalem, saying: ‘Hear the words of this covenant and do them. 7For I earnestly exhorted your fathers in the day I brought them up out of the land of Egypt, until this day, rising early and exhorting, saying, “Obey My voice.” 8Yet they did not obey or incline their ear, but everyone followed the dictates of his evil heart; therefore I will bring upon them all the words of this covenant, which I commanded them to do, but which they have not done.’ ”
9And the Lord said to me, “A conspiracy has been found among the men of Judah and among the inhabitants of Jerusalem. 10They have turned back to the iniquities of their forefathers who refused to hear My words, and they have gone after other gods to serve them; the house of Israel and the house of Judah have broken My covenant which I made with their fathers.”
11Therefore thus says the Lord: “Behold, I will surely bring calamity on them which they will not be able to escape; and though they cry out to Me, I will not listen to them. 12Then the cities of Judah and the inhabitants of Jerusalem will go and cry out to the gods to whom they offer incense, but they will not save them at all in the time of their trouble. 13For according to the number of your cities were your gods, O Judah; and according to the number of the streets of Jerusalem you have set up altars to that shameful thing, altars to burn incense to Baal.
14“So do not pray for this people, or lift up a cry or prayer for them; for I will not hear them in the time that they cry out to Me because of their trouble.
  15“What has My beloved to do in My house,
   Having done lewd deeds with many?
   And the holy flesh has passed from you.
   When you do evil, then you rejoice.
   16The Lord called your name,
   Green Olive Tree, Lovely and of Good Fruit.
   With the noise of a great tumult
   He has kindled fire on it,
   And its branches are broken.
17“For the Lord of hosts, who planted you, has pronounced doom against you for the evil of the house of Israel and of the house of Judah, which they have done against themselves to provoke Me to anger in offering incense to Baal.”

Jeremiah’s Life Threatened

18Now the Lord gave me knowledge of it, and I know it; for You showed me their doings. 19But I was like a docile lamb brought to the slaughter; and I did not know that they had devised schemes against me, saying, “Let us destroy the tree with its fruit, and let us cut him off from the land of the living, that his name may be remembered no more.”
  20But, O Lord of hosts,
   You who judge righteously,
   Testing the mind and the heart,
   Let me see Your vengeance on them,
   For to You I have revealed my cause.
21“Therefore thus says the Lord concerning the men of Anathoth who seek your life, saying, ‘Do not prophesy in the name of the Lord, lest you die by our hand’— 22therefore thus says the Lord of hosts: ‘Behold, I will punish them. The young men shall die by the sword, their sons and their daughters shall die by famine; 23and there shall be no remnant of them, for I will bring catastrophe on the men of Anathoth, eventhe year of their punishment.’ ”