17

Sự phạt kẻ bội nghịch. – Sự giữ ngày sa-bát

1 Tội của Giu-đa đã chép bằng bút sắt, bằng dùi kim cương; đã chạm trên bảng trong lòng chúng nó, và trên sừng những bàn thờ các ngươi. 2 Con cái chúng nó nhớ lại bàn thờ và hình tượng chúng nó đã lập lên gần các cây xanh và trên gò cao.
3 Hỡi hòn núi ta trong đồng, ta sẽ phó của cải, châu báu và các nơi cao ngươi làm của cướp; vì cớ tội lỗi ngươi đã phạm trên khắp bờ cõi mình. 4 Ngươi sẽ bỏ mất cơ nghiệp ta đã ban cho, ấy là tự ngươi làm lấy; ta sẽ bắt ngươi phục kẻ thù ngươi trong một xứ mà ngươi chưa từng biết; vì ngươi đã nhen lửa giận ta lên, thì nó cháy hoài hoài.
5 Đức Giê-hô-va phán như vầy: Đáng rủa thay là kẻ nhờ cậy loài người, lấy loài xác thịt làm cánh tay, lòng lìa khỏi Đức Giê-hô-va. 6 Nó sẽ như thạch thảo trong sa mạc, không thấy phước đến, nhưng ở trong nơi đồng vắng khô khan, trên đất mặn không dân ở. 7 Đáng chúc phước thay là kẻ nhờ cậy Đức Giê-hô-va, và lấy Đức Giê-hô-va làm sự trông cậy mình. 8 Nó cũng như cây trồng nơi bờ suối, đâm rễ theo dòng nước chảy; ngộ khi trời nắng, chẳng hề sợ hãi, mà lá cứ xanh tươi. Gặp năm hạn hán cũng chẳng lo gì, mà cứ ra trái không dứt.
9 Lòng người ta là dối trá hơn mọi vật, và rất là xấu xa: ai có thể biết được? 10 Ta, Đức Giê-hô-va, dò xét trong trí, thử nghiệm trong lòng, báo cho mỗi người tùy đường họ đi, tùy kết quả của việc họ làm.
11 Kẻ nào được giàu có chẳng theo sự công bình, cũng như chim đa đa ấp trứng mà mình chẳng đẻ ra; đến nửa đời người, nó phải mất hết, cuối cùng nó ra là ngu dại.
12 Ngôi vinh hiển được lập lên từ ban đầu, ấy là nơi thánh của dân chúng ta! 13 Hỡi Đức Giê-hô-va, là sự trông cậy của Y-sơ-ra-ên, những kẻ nào bỏ Ngài đều sẽ bị xấu hổ! Những kẻ lìa khỏi ta sẽ bị ghi trên đất, vì họ đã bỏ suối nước sống, tức là Đức Giê-hô-va.
14 Hỡi Đức Giê-hô-va! Xin Ngài chữa tôi thì tôi sẽ được lành; xin Ngài cứu tôi thì tôi sẽ được rỗi: Vì Ngài là Đấng mà tôi ngợi khen. 15 Nầy là lời người ta bảo tôi: Lời phán của Đức Giê-hô-va ở đâu? Rày hãy ứng nghiệm!
16 Còn tôi, tôi chẳng vội vàng bỏ chức chăn dân mà không theo Ngài. Tôi cũng không tự ý muốn mình trông đến ngày khốn nạn, Ngài vẫn biết vậy. Lời miệng tôi nói ra đều ở trước mặt Ngài. 17 Ngài là nơi ẩn náu của tôi trong ngày hoạn nạn, xin chớ làm cớ cho tôi kinh khiếp!
18 Xin Ngài làm cho những kẻ bắt bớ tôi bị xấu hổ, mà chính tôi đừng bị xấu hổ; cho họ kinh hoàng, mà chính tôi đừng kinh hoàng! Xin cho ngày hoạn nạn lâm trên họ, và hủy hoại gấp hai!
19 Đức Giê-hô-va phán cùng tôi rằng: Hãy đi, đứng tại cửa của con cái dân sự, tức là cửa các vua Giu-đa thường ra vào, và tại hết thảy các cửa thành Giê-ru-sa-lem. 20 Ngươi khá nói rằng: Hỡi các vua nước Giu-đa, cùng cả dân Giu-đa, và hết thảy dân cư Giê-ru-sa-lem, là kẻ do các cửa nầy qua lại, hãy nghe lời của Đức Giê-hô-va.
21 Đức Giê-hô-va phán như vầy: Các ngươi hãy giữ, chớ khiêng gánh trong ngày sa-bát; chớ khiêng gánh vào cửa thành Giê-ru-sa-lem. 22 Trong ngày sa-bát, đừng khiêng gánh ra khỏi nhà các ngươi, cũng đừng làm việc chi hết; nhưng hãy biệt riêng ngày sa-bát ra thánh, như ta đã phán dặn tổ phụ các ngươi. 23 Nhưng mà, họ chẳng nghe, chẳng lắng tai; cứng cổ để chẳng nghe ta và chẳng chịu dạy.
24 Đức Giê-hô-va phán: Nếu các ngươi chăm chỉ nghe ta, nếu các ngươi không khiêng gánh vào cửa thành ấy trong ngày sa-bát, nếu các ngươi biệt riêng ngày sa-bát ra thánh và không làm việc gì trong ngày đó, 25 thì các vua và các quan trưởng ngồi trên ngai Đa-vít sẽ cỡi xe cỡi ngựa, cùng với các quan trưởng người Giu-đa, và dân cư Giê-ru-sa-lem do cửa thành ấy mà vào; và thành ấy sẽ còn đời đời.
26 Người ta sẽ đến từ các thành của Giu-đa và từ các nơi chung quanh Giê-ru-sa-lem, từ xứ Bên-gia-min, từ đất đồng bằng, đất núi, và phương Nam, đặng đem của lễ thiêu và các của lễ, của lễ chay cùng nhũ hương, và đem của lễ thù ân đến nhà Đức Giê-hô-va. 27 Nhưng nếu các ngươi không nghe ta để biệt riêng ngày sa-bát ra thánh, mà trong ngày sa-bát khiêng gánh và vào cửa thành Giê-ru-sa-lem, thì ta sẽ đặt lửa nơi cửa thành, lửa ấy sẽ thiêu hủy cung điện của Giê-ru-sa-lem, không bao giờ tắt.

17

Judah’s Sin and Punishment

  1“The sin of Judah iswritten with a pen of iron;
   With the point of a diamond it isengraved
   On the tablet of their heart,
   And on the horns of your altars,
   2While their children remember
   Their altars and their wooden images
   By the green trees on the high hills.
   3O My mountain in the field,
   I will give as plunder your wealth, all your treasures,
   And your high places of sin within all your borders.
   4And you, even yourself,
   Shall let go of your heritage which I gave you;
   And I will cause you to serve your enemies
   In the land which you do not know;
   For you have kindled a fire in My anger which shall burn forever.”
5Thus says the Lord:
  “Cursed is the man who trusts in man
   And makes flesh his strength,
   Whose heart departs from the Lord.
   6For he shall be like a shrub in the desert,
   And shall not see when good comes,
   But shall inhabit the parched places in the wilderness,
   In a salt land which is not inhabited.
  7“Blessedis the man who trusts in the Lord,
   And whose hope is the Lord.
   8For he shall be like a tree planted by the waters,
   Which spreads out its roots by the river,
   And will not fear when heat comes;
   But its leaf will be green,
   And will not be anxious in the year of drought,
   Nor will cease from yielding fruit.
  9“The heart is deceitful above all things,
   And desperately wicked;
   Who can know it?
   10I, the Lord, search the heart,
   I test the mind,
   Even to give every man according to his ways,
   According to the fruit of his doings.
  11As a partridge that broods but does not hatch,
   So is he who gets riches, but not by right;
   It will leave him in the midst of his days,
   And at his end he will be a fool.”
  12A glorious high throne from the beginning
   Is the place of our sanctuary.
   13O Lord, the hope of Israel,
   All who forsake You shall be ashamed.
   “Those who depart from Me
   Shall be written in the earth,
   Because they have forsaken the Lord,
   The fountain of living waters.”

Jeremiah Prays for Deliverance

  14Heal me, O Lord, and I shall be healed;
   Save me, and I shall be saved,
   For You are my praise.
   15Indeed they say to me,
   “Where is the word of the Lord?
   Let it come now!”
   16As for me, I have not hurried away from being a shepherd who follows You,
   Nor have I desired the woeful day;
   You know what came out of my lips;
   It was right there before You.
   17Do not be a terror to me;
   You are my hope in the day of doom.
   18Let them be ashamed who persecute me,
   But do not let me be put to shame;
   Let them be dismayed,
   But do not let me be dismayed.
   Bring on them the day of doom,
   And destroy them with double destruction!

Hallow the Sabbath Day

19Thus the Lord said to me: “Go and stand in the gate of the children of the people, by which the kings of Judah come in and by which they go out, and in all the gates of Jerusalem; 20and say to them, ‘Hear the word of the Lord, you kings of Judah, and all Judah, and all the inhabitants of Jerusalem, who enter by these gates. 21Thus says the Lord: “Take heed to yourselves, and bear no burden on the Sabbath day, nor bring it in by the gates of Jerusalem; 22nor carry a burden out of your houses on the Sabbath day, nor do any work, but hallow the Sabbath day, as I commanded your fathers. 23But they did not obey nor incline their ear, but made their neck stiff, that they might not hear nor receive instruction.
24“And it shall be, if you heed Me carefully,” says the Lord, “to bring no burden through the gates of this city on the Sabbath day, but hallow the Sabbath day, to do no work in it, 25then shall enter the gates of this city kings and princes sitting on the throne of David, riding in chariots and on horses, they and their princes, accompanied by the men of Judah and the inhabitants of Jerusalem; and this city shall remain forever. 26And they shall come from the cities of Judah and from the places around Jerusalem, from the land of Benjamin and from the lowland, from the mountains and from the South, bringing burnt offerings and sacrifices, grain offerings and incense, bringing sacrifices of praise to the house of the Lord.
27“But if you will not heed Me to hallow the Sabbath day, such as not carrying a burden when entering the gates of Jerusalem on the Sabbath day, then I will kindle a fire in its gates, and it shall devour the palaces of Jerusalem, and it shall not be quenched.” ’ ”