42

Giê-rê-mi khuyên dân chớ rút qua nước Ê-díp-tô

1 Bấy giờ các người đầu đảng, Giô-ha-nan, con trai Ca-rê-át, Giê-xa-nia, con trai Hô-sa-gia, và cả dân sự, kẻ nhỏ người lớn, 2 đều đến nói cùng tiên tri Giê-rê-mi rằng: Xin nhậm lời chúng tôi nài xin, và cầu thay Giê-hô-va Đức Chúa Trời ông cho chúng tôi, tức là những kẻ còn sót lại. Vả, chúng tôi trước vốn đông người, nay còn lại rất ít, như mắt ông có thấy. 3 Xin Giê-hô-va Đức Chúa Trời ông, chỉ cho chúng tôi đường phải theo và sự phải làm!
4 Tiên tri Giê-rê-mi bèn đáp rằng: Ta nghe rồi. Nầy, ta sẽ cầu Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi, theo lời các ngươi đã xin. Phàm điều chi Đức Giê-hô-va trả lời, ta sẽ cho các ngươi biết, không giấu chút nào. 5 Các người ấy nói cùng Giê-rê-mi rằng: Nếu chúng tôi không làm theo mọi lời Giê-hô-va Đức Chúa Trời ông sẽ sai ông bảo cho chúng tôi, nguyền xin Đức Giê-hô-va làm chứng trung tín thật thà giữa chúng ta! 6 Không cứ điều lành hoặc điều dữ, chúng tôi sẽ vâng theo tiếng Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng tôi, là Đấng mà chúng tôi sai ông đến; để khi vâng lời Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng tôi, thì chúng tôi sẽ được phước.
7 Khỏi mười ngày, có lời Đức Giê-hô-va phán cùng Giê-rê-mi. 8 Người gọi Giô-ha-nan, con trai Ca-rê-át, hết thảy các đầu đảng và cả dân sự, kẻ nhỏ người lớn đều đến, 9 mà nói cùng họ rằng: Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, là Đấng các ngươi đã sai ta đến để tỏ lời cầu xin trước mặt Ngài, phán như vầy: 10 Nếu các ngươi cứ ở trong đất nầy, thì ta sẽ gây dựng cho mà không phá đi, vun trồng cho mà không nhổ đi; vì ta ăn năn về sự họa mà ta đã giáng cho các ngươi. 11 Chớ sợ vua Ba-by-lôn, là người các ngươi đương sợ; Đức Giê-hô-va phán, đừng sợ vua ấy, vì ta ở với các ngươi đặng cứu vớt và giải thoát các ngươi khỏi tay người. 12 Ta sẽ thương xót các ngươi, hầu cho vua ấy cũng thương xót các ngươi, và cho các ngươi trở về trong đất mình.
13 Nhưng nếu các ngươi nói rằng: Chúng tôi không khứng ở trong đất nầy; mà các ngươi không vâng theo tiếng Giê-hô-va Đức Chúa Trời mình, 14 mà nói rằng: Không, chúng tôi muốn đi trong đất Ê-díp-tô, là nơi chúng tôi sẽ không thấy giặc giã nữa, sẽ không nghe tiếng kèn nữa, tại đó chúng tôi sẽ không thiếu bánh; ấy là nơi chúng tôi sẽ đến ở, --- 15 thì, hỡi các ngươi, là dân Giu-đa còn sót kia, hãy nghe lời của Đức Giê-hô-va. Đức Giê-hô-va vạn quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: Khi các ngươi xây mặt vào Ê-díp-tô đặng trú ngụ ở đó, 16 thì gươm dao mà các ngươi sợ hãi sẽ đuổi kịp các ngươi trong đất Ê-díp-tô; sự đói kém mà các ngươi kinh khiếp cũng sẽ đuổi theo các ngươi trong Ê-díp-tô, và các ngươi sẽ chết tại đó. 17 Ấy vậy, phàm những kẻ xây mặt vào Ê-díp-tô đặng trú ngụ ở đó, thì sẽ chết bởi gươm dao, đói kém, và ôn dịch. Trong bọn họ, chẳng có ai sống sót lại; chẳng có ai thoát khỏi họa mà ta sẽ giáng cho. 18 Thật thế, Đức Giê-hô-va vạn quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: Như cơn giận và sự thạnh nộ của ta đã đổ ra cho dân cư Giê-ru-sa-lem thể nào, thì, khi các ngươi vào Ê-díp-tô, cơn giận của ta cũng sẽ đổ ra cho các ngươi thể ấy; tại đó các ngươi sẽ làm cớ cho người ta trù ẻo, gở lạ, rủa sả, và sỉ nhục; và các ngươi sẽ chẳng lại thấy chỗ nầy nữa.
19 Hỡi các ngươi, là dân Giu-đa còn sót lại, Đức Giê-hô-va đã phán về các ngươi rằng: Chớ qua nước Ê-díp-tô; hãy biết rõ rằng ngày nay ta đã đối chứng cho các ngươi. 20 Vì chính các ngươi làm sự dối trá nghịch cùng linh hồn mình; các ngươi đã sai ta đến cùng Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi, mà nói cùng ta rằng: Khá vì chúng tôi cầu thay nơi Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng tôi, và cho chúng tôi biết mọi điều Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng tôi sẽ nói cùng ông; thì chúng tôi sẽ làm theo.
21 Vả, ngày nay ta đã bảo các ngươi rồi; nhưng các ngươi chẳng vâng theo tiếng Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi trong điều nào mà Ngài cậy ta truyền cho các ngươi. 22 Bây giờ, hãy biết rõ rằng các ngươi sẽ chết bởi gươm dao, đói kém, ôn dịch, trong chỗ mà các ngươi muốn đến trú ngụ tại đó.

42

Giê-rê-mi khuyên dân đừng bỏ chạy

1Tất cả các cấp chỉ huy du kích quân và toàn thể dân chúng già trẻ lớn bé đều kéo đến thăm Giê-rê-mi và yêu cầu: 2“Chúng tôi van ông! Xin ông cầu hỏi Chúa giùm chúng tôi vì Ngài là Thượng Đế của ông. 3Ngày trước nhân dân đông đảo là thế, mà bây giờ chúng tôi chỉ còn một nhóm nhỏ thế này! Xin ông cầu Chúa dạy chúng tôi biết phải đi đâu và làm gì bây giờ!"
4Giê-rê-mi đáp: "Được rồi! Tôi sẽ cầu hỏi Chúa và loan báo cho đồng bào tất cả những lời Chúa dạy, không thiếu một chi tiết nào cả!"
5Họ lại thề thốt: "Nếu chúng tôi không vâng lời Chúa chỉ bảo, chúng tôi xin chịu chết! 6Dù muốn dù không, chúng tôi cũng sẽ vâng lời Chúa, là Thượng Đế của ông, vì chúng tôi đã nhờ ông đi cầu hỏi Chúa. Chúng tôi thừa biết, nếu vâng lời Chúa, chúng tôi mới thành công!"
7Mười ngày sau, Chúa trả lời cầu nguyên. 8Giê-rê-mi liền triệu tập Giô-ha-nan, các cấp chỉ huy dân quân du kích và cả nhân dân già trẻ lớn bé. 9Ông tuyên bố: "Đồng bào đã sai tôi đi cầu hỏi Chúa, là Thượng Đế của dân Ta và Chúa đã đáp lời như sau:
10“Các ngươi cứ ở yên tại quê hương, xứ sở! Nếu các ngươi vâng lời, Ta sẽ bảo vệ, ban phước cho các ngươi và không ai làm hại các ngươi được. Vì Ta không muốn hình phạt các ngươi thêm nữa. 11Đừng sợ vua Ba-by-luân vì Ta ở với các ngươi để bảo vệ và giải cứu các ngươi khỏi tay vua! 12Ta sẽ tỏ lòng thương xót các ngươi, làm cho vua chạnh lòng, không còn tàn sát hoặc bắt các ngươi làm nô lệ nhưng sẽ cho phép các ngươi an cư lạc nghiệp tại quê hương.
13,14Nhưng nếu các ngươi không vâng lời Ta, quyết định lìa quê cha đất tổ, khăng khăng đòi vượt biên xuống tỵ nạn tại Ai-cập, tưởng rằng xuống đó là thoát họa chiến tranh, đói kém, loạn lạc, 15thì Chúa cảnh cáo: "Toàn dân Giu-đa, hãy nghe lời Chúa Hằng Hữu Toàn năng Thượng Đế của Y-sơ-ra-ên: nếu các ngươi ngoan cố lánh nạn qua Ai-cập, 16chiến tranh sẽ lan xuống Ai-cập theo sát gót chân các ngươi và các ngươi sẽ chết tại Ai-cập. 17Đó là số phận dành cho tất cả những người đòi tỵ nạn tại Ai-cập. Tại Ai-cập, các ngươi sẽ chết vì chiến tranh, đói kém, và bệnh dịch, không một người nào thoát khỏi các tai họa Ta sẽ đổ xuống Ai-cập! ,
18“Chúa Hằng Hữu Toàn năng, Thượng Đế của Y-sơ-ra-ên phán: Ta đã đổ cơn phẫn nộ trên dân cư Giê-ru-sa-lem thể nào, Ta cũng sẽ đổ cơn phẫn nộ trên các ngươi thể ấy khi các ngươi bước chân vào Ai-cập. Các ngươi sẽ bị dân Ai-cập ghen ghét, ghê tởm, chửi mắng, sỉ nhục tàn tệ. Các ngươi sẽ chẳng bao giờ được trở về quê cha đất tổ. 19Vì Chúa đã thiết tha kêu gọi các ngươi: "Tàn dân Giu-đa ơi, đừng xuống Ai-cập!" Giê-rê-mi kết luận: "Xin đồng bào ghi nhớ lời cảnh cáo ấy! 20Nếu đồng bào bỏ nước ra đi, đồng bào sẽ thiệt mạng! Tại sao hôm trước đồng bào gạt tôi, sai tôi đi cầu hỏi Chúa và cam kết vâng lời Ngài! 21Bây giờ, đồng bào vừa nghe tôi thuật đúng từng chữ từng tiếng những điều Chúa phán dạy, đồng bào lại trở mặt, quyết định không vâng lời Chúa! 22Thế thì, đồng bào chắc chắn sẽ chết vì chiến tranh, đói kém và bệnh dịch tại trong xứ mà đồng bào tỵ nạn."