6

Rao tin về sự dân ngoại xâm chiếm

1 Hỡi con cái Bên-gia-min, hãy trốn khỏi thành Giê-ru-sa-lem để được yên ổn. Hãy thổi kèn tại Thê-cô-a, lên vọi trên Bết-Kê-rem; vì từ phương bắc xảy đến một tai nạn, và sự tàn hại rất lớn.
2 Ta sẽ hủy diệt gái đẹp đẽ yểu điệu của Si-ôn! 3 Những kẻ chăn cùng bầy chiên mình sẽ đến nghịch cùng nó. Chúng nó đóng trại chung quanh nó, mỗi kẻ choán phần đất mình cho bầy ăn. 4 Hãy sửa soạn chiến trận nghịch cùng nó! Hãy đứng lên! Hãm đánh vào lúc đứng trưa! Khốn thay! Ngày đã xế, bóng chiều đã dài! 5 Hãy dậy, sấn lên trong lúc ban đêm, hủy diệt cung điện nó!
6 Vì Đức Giê-hô-va vạn quân phán như vầy: Hãy đốn cây và đắp lũy lên nghịch cùng Giê-ru-sa-lem! Kìa là thành phải bị thăm phạt; giữa nó đầy những sự ức hiếp. 7 Như suối văng nước ra thể nào, thì nó cũng văng những điều gian ác ra thể ấy. Sự dữ tợn và hủy phá nghe ra trong nó; bịnh hoạn và thương tích thường ở trước mặt ta. 8 Hỡi Giê-ru-sa-lem, hãy chịu dạy dỗ, e rằng lòng ta chán bỏ ngươi, mà làm cho đất ngươi hoang vu, không người ở chăng. 9 Đức Giê-hô-va vạn quân phán như vầy: Người ta sẽ lượm hết dân sót của Y-sơ-ra-ên như hái nho. Hãy trở tay mà hái, như người hái nho làm trên nhánh nho vậy.
10 Ta sẽ nói và làm chứng cho ai, đặng họ nghe ta? Nầy, tai họ chưa cắt bì, họ không nghe được. Nầy, lời của Đức Giê-hô-va đã trở nên sự quở trách cho họ, họ chẳng lấy làm đẹp lòng chút nào. 11 Cho nên ta được đầy cơn giận của Đức Giê-hô-va, mệt vì nín lặng. Hãy đổ nó ra trên con nít ngoài đường phố và trên hội kẻ trai trẻ. Vì chồng với vợ, ông già cùng kẻ lớn tuổi đều sẽ bị bắt. 12 Nhà, ruộng, và vợ của họ sẽ sang qua kẻ khác; vì tay ta sẽ dang ra trên dân cư đất nầy, Đức Giê-hô-va phán vậy.
13 Vì trong vòng họ, từ kẻ rất nhỏ cho đến người rất lớn, đều tham lam; từ kẻ tiên tri cho đến thầy tế lễ, đều làm sự giả dối. 14 Họ rịt vít thương cho dân ta cách sơ sài mà rằng: Bình an! Bình an! mà không bình an chi hết. 15 Họ phạm tội gớm ghiếc, há lấy làm xấu hổ ư? Họ chẳng xấu hổ chút nào, cũng chẳng thẹn đỏ mặt nữa. Cho nên họ sẽ vấp ngã với những kẻ vấp ngã. Khi ta thăm phạt, chúng nó sẽ bị lật đổ, Đức Giê-hô-va phán vậy. 16 Đức Giê-hô-va phán như vầy: Hãy đứng trên các đường cái và nhìn xem; tra xét những đường lối cũ, xem thử đường tốt ở đâu: Hãy đi đường ấy, thì các ngươi sẽ được sự an nghỉ cho linh hồn mình. Nhưng chúng nó đáp rằng: Chúng tôi không khứng đi đường ấy. 17 Ta đã lập vọng canh kề các ngươi; hãy chăm chỉ nghe tiếng kèn. Nhưng chúng nó đáp rằng: Chúng tôi không khứng nghe.
18 Vì vậy, hỡi các nước, hãy nghe; hỡi hội chúng, hãy biết điều xảy đến giữa chúng nó! 19 Hỡi đất, hãy nghe: Nầy, ta sẽ khiến tai vạ đến trên dân nầy, tức là quả báo của ý tưởng nó, vì nó chẳng chăm nghe lời ta, và đã bỏ luật pháp ta. 20 Nào ta có cần gì nhũ hương đến từ Sê-ba, xương bồ đến từ xứ xa mà dâng cho ta? Của lễ thiêu của các ngươi chẳng đẹp lòng ta, ta chẳng lấy tế lễ của các ngươi làm vừa ý. 21 Vậy nên, Đức Giê-hô-va phán như vầy: Nầy, ta sẽ đặt sự ngăn trở trước mặt dân nầy; cha và con sẽ cùng nhau vấp ngã; xóm giềng bạn hữu đều chết mất.
22 Đức Giê-hô-va phán như vầy: Nầy, một dân đến từ xứ phương bắc; một nước lớn dấy lên từ nơi đầu cùng đất. 23 Chúng nó thảy đều cầm cung và giáo, thật là dữ tợn, chẳng có lòng thương xót. Tiếng chúng nó rống lên như biển, họ đều cỡi ngựa; ai nấy sắp hàng như người lính chiến mà nghịch cùng ngươi; hỡi con gái Si-ôn! 24 Chúng ta đã nghe tin ấy, tay đều yếu đuối; buồn rầu thảm thiết, cơn quặn thắt như đàn bà đẻ con đã xông vào chúng ta. 25 Chớ ra nơi đồng ruộng, chớ đi trên đường, vì gươm của giặc ở đó, khắp mọi nơi đều có sự kinh hãi. 26 Hỡi con gái của dân ta, hãy thắt lưng bằng bao gai, và lăn trong tro bụi. Hãy phát tang như mất con trai một, làm cho nghe tiếng than khóc đắng cay; vì kẻ tàn phá sẽ xông tới trên chúng ta thình lình.
27 Ta đã lập ngươi làm kẻ thử và đồn lũy giữa dân ta, đặng ngươi nhận biết và dò xem đường lối nó. 28 Chúng nó thảy đều bạn nghịch quá lắm, đi dạo nói xấu, cứng như đồng như sắt, làm những sự bại hoại. 29 Ống bễ thổi mạnh, chì đã tiêu bởi lửa; chúng nó luyện đi luyện lại cũng là luống công: Vì kẻ gian ác vẫn chưa trừ khỏi. 30 Nó sẽ bị gọi là bạc bỏ, vì Đức Giê-hô-va từ bỏ nó.

6

Impending Destruction from the North

  1“O you children of Benjamin,
   Gather yourselves to flee from the midst of Jerusalem!
   Blow the trumpet in Tekoa,
   And set up a signal-fire in Beth Haccerem;
   For disaster appears out of the north,
   And great destruction.
   2I have likened the daughter of Zion
   To a lovely and delicate woman.
   3The shepherds with their flocks shall come to her.
   They shall pitch their tents against her all around.
   Each one shall pasture in his own place.”
  4“Prepare war against her;
   Arise, and let us go up at noon.
   Woe to us, for the day goes away,
   For the shadows of the evening are lengthening.
   5Arise, and let us go by night,
   And let us destroy her palaces.”
6For thus has the Lord of hosts said:
  “Cut down trees,
   And build a mound against Jerusalem.
   This is the city to be punished.
   She is full of oppression in her midst.
   7As a fountain wells up with water,
   So she wells up with her wickedness.
   Violence and plundering are heard in her.
   Before Me continually are grief and wounds.
   8Be instructed, O Jerusalem,
   Lest My soul depart from you;
   Lest I make you desolate,
   A land not inhabited.”
9Thus says the Lord of hosts:
  “They shall thoroughly glean as a vine the remnant of Israel;
   As a grape-gatherer, put your hand back into the branches.”
  10To whom shall I speak and give warning,
   That they may hear?
   Indeed their ear is uncircumcised,
   And they cannot give heed.
   Behold, the word of the Lord is a reproach to them;
   They have no delight in it.
   11Therefore I am full of the fury of the Lord.
   I am weary of holding it in.
   “I will pour it out on the children outside,
   And on the assembly of young men together;
   For even the husband shall be taken with the wife,
   The aged with him who is full of days.
   12And their houses shall be turned over to others,
   Fields and wives together;
   For I will stretch out My hand
   Against the inhabitants of the land,” says the Lord.
   13“Because from the least of them even to the greatest of them,
   Everyone is given to covetousness;
   And from the prophet even to the priest,
   Everyone deals falsely.
   14They have also healed the hurt of My people slightly,
   Saying, ‘Peace, peace!’
   When there is no peace.
   15Were they ashamed when they had committed abomination?
   No! They were not at all ashamed;
   Nor did they know how to blush.
   Therefore they shall fall among those who fall;
   At the time I punish them,
   They shall be cast down,” says the Lord.
16Thus says the Lord:
  “Stand in the ways and see,
   And ask for the old paths, where the good way is,
   And walk in it;
   Then you will find rest for your souls.
   But they said, ‘We will not walk in it.
   17Also, I set watchmen over you, saying,
   ‘Listen to the sound of the trumpet!’
   But they said, ‘We will not listen.’
   18Therefore hear, you nations,
   And know, O congregation, what is among them.
   19Hear, O earth!
   Behold, I will certainly bring calamity on this people—
   The fruit of their thoughts,
   Because they have not heeded My words
   Nor My law, but rejected it.
   20For what purpose to Me
   Comes frankincense from Sheba,
   And sweet cane from a far country?
   Your burnt offerings are not acceptable,
   Nor your sacrifices sweet to Me.”
21Therefore thus says the Lord:
  “Behold, I will lay stumbling blocks before this people,
   And the fathers and the sons together shall fall on them.
   The neighbor and his friend shall perish.”
22Thus says the Lord:
  “Behold, a people comes from the north country,
   And a great nation will be raised from the farthest parts of the earth.
   23They will lay hold on bow and spear;
   They are cruel and have no mercy;
   Their voice roars like the sea;
   And they ride on horses,
   As men of war set in array against you, O daughter of Zion.”
  24We have heard the report of it;
   Our hands grow feeble.
   Anguish has taken hold of us,
   Pain as of a woman in labor.
   25Do not go out into the field,
   Nor walk by the way.
   Because of the sword of the enemy,
   Fear is on every side.
   26O daughter of my people,
   Dress in sackcloth
   And roll about in ashes!
   Make mourning as for an only son, most bitter lamentation;
   For the plunderer will suddenly come upon us.
  27“I have set you as an assayer anda fortress among My people,
   That you may know and test their way.
   28They are all stubborn rebels, walking as slanderers.
   They arebronze and iron,
   They are all corrupters;
   29The bellows blow fiercely,
   The lead is consumed by the fire;
   The smelter refines in vain,
   For the wicked are not drawn off.
   30People will call them rejected silver,
   Because the Lord has rejected them.”