37

Ê-li-hu tôn trọng sự quyền năng và oai nghi của Đức Chúa Trời

1 Phải, trái tim tôi run sợ vì sự đó,
 Nó nhảy động dời khỏi chỗ nó.
2 Khá nghe, khá nghe giọng vang dậy của tiếng Ngài,
 Và tiếng ầm ầm ra khỏi miệng Ngài!
3 Ngài khiến nó dội dưới các từng trời,
 Và chớp nhoáng Ngài chiếu đến cùng trái đất.
4 Kế liền có tiếng ầm ầm,
 Ngài phát tiếng oai nghi và sấm rền ra,
 Và khi nổi tiếng Ngài lên, thì không cầm giữ chớp nhoáng lại.
5 Đức Chúa Trời phát tiếng và sấm rền ra lạ kỳ;
 Ngài làm những công việc lớn lao mà chúng ta hiểu không nổi?
6 Vì Ngài phán với tuyết rằng: Hãy sa xuống đất!
 Và cũng phán vậy cho trận mưa mây và mưa lớn.
7 Ngài niêm phong tay của mọi người,
 Để mọi người Ngài đã dựng nên biết được công việc của Ngài.
8 Khi ấy các thú vật rừng rút trong hang nó,
 Và ở trong hầm của chúng nó.
9 Từ các lầu các phương nam bão tuôn tới,
 Và gió bắc dẫn lạnh lẽo đến.
10 Nước đá thành ra bởi hơi thở của Đức Chúa Trời;
 Bề rộng của nước đông đặc lại.
11 Ngài chứa nước trong mây,
 Và giăng ra các mây chớp nhoáng của Ngài;
12 Nhờ Ngài dẫn dắt, nó bay vận khắp tứ phương,
 Đặng làm xong công việc mà Ngài phán biểu nó làm trên khắp trái đất.
13 Ngài sai mây hoặc để giáng họa, hoặc để tưới đất,
 Hoặc để làm ơn cho loài người.

14 Hỡi Gióp, hãy nghe lời nầy,
 Khá đứng yên, suy nghĩ về các việc diệu kỳ của Đức Chúa Trời.
15 Ông có biết cách nào Đức Chúa Trời sắp đặt các việc ấy chăng?
 Cách nào Ngài chiếu lòa chớp nhoáng của mây Ngài chăng?
16 Ông có biết mây cân bình sao chăng?
 Có hiểu công việc diệu kỳ của
 Đấng có trí huệ trọn vẹn sao chăng?
17 Có biết cớ sao quần áo ông nóng,
 Khi Ngài lấy gió nam mà làm cho trái đất được an tịnh?
18 Ông có thế trải bầu trời ra với Đức Chúa Trời chăng?
 Nó vốn vững chắc như một tấm kính đúc.
19 Hãy dạy cho chúng tôi biết điều chúng tôi phải thưa cùng Ngài;
 Vì tại sự dốt nát, chúng tôi chẳng biết bày lời gì với Ngài.

20 Người ta há sẽ thuật với Đức Chúa Trời rằng tôi muốn thưa với Ngài sao?
 Nếu ai nói với Ngài, quả hẳn sẽ bị nuốt đi.
21 Bây giờ, người ta không thấy sự sáng chói lòa, nó đã ẩn trong mây;
 Nhưng gió thổi qua xô mây đi và trời trong trẻo lại.
22 Ráng vàng từ phương bắc đến;
 Nơi Đức Chúa Trời có oai nghiêm đáng sợ thay!
23 Luận về Đấng Toàn năng, ta không tìm thấy đến Ngài được:
 Ngài vốn rất quyền năng, rất chánh trực và công bình cực điểm, không hề hà hiếp ai.
24 Bởi cớ ấy loài người kính sợ Ngài;
 Ngài không đoái đến kẻ nào tưởng mình có lòng khôn ngoan.

37

  1“Ƀơi mông anai hơtai boh kâo pơpư̆
   laih anŭn tơthŭk tơthăk kar hăng kơplŏng đuaĭ hĭ mơ̆ng anih tơda yơh.
  2Hơmư̆ bĕ! Pơđi̱ng hơmư̆ bĕ dơnai pơgrao mơ̆ng jua pơhiăp Ñu,
   dơnai grŏh anŭn tơbiă rai mơ̆ng amăng bah Ñu yơh.
  3Ñu pŏk phư hĭ kơmlă Ñu gah yŭ kơ djŏp djang adai
   laih anŭn mơit kơmlă anŭn truh kơ pơ rơnuč lŏn tơnah yơh.
  4Tơdơi kơ anŭn dơnai pơgrao Ñu truh rai;
   Ñu pơgrŏm hăng jua pơhiăp kơdrưh kơdrŏm Ñu.
  Tơdang jua pơhiăp Ñu mơñi glaĭ dơ̆ng,
   Ñu ƀu djă̱ pơkơ̆ng glaĭ kơmlă ôh.
  5Jua hiăp Ơi Adai pơgrŏm amăng khul hơdră jơlan hli̱ng hla̱ng;
   Ñu ngă khul tơlơi yom prŏng rơgao hloh kơ tơlơi ƀing ta dưi thâo hluh.
  6Ñu pơđar kơ ple̱r tơpŭng tui anai, ‘Lê̆ trŭn ƀơi lŏn tơnah bĕ,’
   laih anŭn kơ ia hơjan tui anai, ‘Hơjan trŭn prŏng bĕ.’
  7Tui anŭn yơh, abih bang mơnuih, jing ƀing Ñu hơmâo hrih pơjing laih, dưi thâo krăn kơ bruă Ñu,
   Ñu ngă kơ rĭm mơnuih huĭ pơpŭ kơ Ñu yuakơ Ñu jing dưi kơtang.
  8Khul hlô mơnơ̆ng dŏ kơđap pơ amăng;
   gơñu dŏ dơnơ̆ng amăng pa̱r gơñu pô.
  9Angĭn hơkruăh tơbiă rai mơ̆ng anih gah thu̱ng
   laih anŭn tơlơi rơŏt rai mơ̆ng angĭn thut gah dư̱r yơh.
  10Yuakơ Ơi Adai suă jua yơh, Ñu ngă kơ ple̱r dưi rai,
   laih anŭn ia rơhaih prŏng jing hĭ khăng tañ.
  11Ñu pơkom khul kơthul hăng kơhŭl ia;
   Ñu pơlar kơmlă Ñu amăng khul kơthul anŭn.
  12Ñu git gai khul kơthul anŭn kiăng kơ wir dar jum dar
   ƀơi djŏp djang rŏng lŏn tơnah
   kiăng kơ ngă tơlơi Ñu pơđar.
  13Ñu ba rai khul kơthul kiăng pơkơhma̱l hĭ mơnuih mơnam,
   ƀôdah kiăng kơ pruih lŏn tơnah laih anŭn pơrơđah kơ tơlơi Ñu khăp kơ mơnuih mơnam.

  14“Hơmư̆ tơlơi anai bĕ, Ơ Yôb ăh;
   dŏ rơiăt bĕ laih anŭn pơmĭn bĕ kơ tơlơi hơget tơlơi Ơi Adai ngă jing hiam klă biă mă yơh.
  15Ih ƀu thâo ôh hiư̆m Ơi Adai hơmâo git gai laih khul kơthul
   laih anŭn ngă kơ kơmlă Ñu tơbiă apui ƀlĭp ƀlăp.
  16Ih ƀu thâo ôh hiư̆m khul kơthul thâo yol đĭ yil-yal.
   Anŭn jing khul tơlơi mơsêh mơyang Ñu, jing Pô thâo krăn abih bang tơlơi hlo̱m ƀo̱m yơh.
  17Ih yơh jing pô pơiă hlơr amăng sum ao ih
   tơdang angĭn pơiă gah thu̱ng thut rai ƀơi lŏn tơnah,
  18ih ƀu dưi ôh djru kơ Ñu yaih la̱ng khul tal adai,
   laih anŭn ngă kơ khul tal adai anŭn jing hĭ kar hăng mơnĭl mơ̆ng gơnam ko̱ng lŭk.

  19“Pơtô bĕ kơ ƀing gơmơi tơlơi ƀing gơmơi năng pơhiăp hăng Ñu;
   ƀing gơmơi ƀu dưi pơgăl hăng Ñu ôh yuakơ ƀing gơmơi ƀu thâo hluh hơget gĕt ôh.
  20Kâo ƀu či rơkâo kiăng pơhiăp hăng Ơi Adai ôh;
   yuakơ anŭn jing kar hăng tơlơi rơkâo kơ Ñu pơrai hĭ kâo pô yơh.
  21Anai nê, ƀu hơmâo hlơi pô ôh dưi lăng nao ƀơi yang hrơi,
   ñu rơđah bơngač biă mă amăng khul tal adai adih
   tơdơi kơ angĭn hơmâo thut huet hĭ laih khul tal adai anŭn jing jơngeh.
  22Mơ̆ng gah dư̱r yơh Ñu tơbiă rai hăng tơlơi ang yang bơngač mah;
   laih anŭn tơlơi ang yang Ñu ngă kơ ƀing ta huĭ pơpŭ kơ Ñu prŏng prin yơh.
  23Pô Dưi Kơtang jing gah ngŏ kơ ƀing ta laih anŭn jing prŏng prin hăng dưi mơyang biă mă tơl ƀing ta ƀu dưi nao jĕ Ñu ôh;
   Ñu jing djơ̆ tơpă hăng tơpă hơnơ̆ng,
   laih anŭn Ñu ƀu kơtư̆ juă ƀing ta ôh.
  24Hơnŭn yơh, ană mơnuih huĭ pơpŭ kơ Ñu,
   yuakơ Ñu ƀu pơđi̱ng hơmư̆ ôh kơ abih bang ƀing mơnuih pơmĭn soh kơ tơlơi ƀing gơñu jing rơgơi.”