18

Sự hủy phá Ba-by-lôn lớn

1 Sau điều đó, tôi thấy một vị thiên sứ khác ở trên trời xuống, người có quyền lớn, và sự vinh hiển người chiếu rực rỡ trên đất. 2 Người kêu lớn tiếng rằng: Ba-by-lôn lớn đã đổ rồi, đã đổ rồi! Thành ấy đã trở nên chỗ ở của các ma quỉ, nơi hang hố của mọi tà thần, hang hố của mọi giống chim dơ dáy mà người ta gớm ghiếc, 3 vì mọi dân tộc đều uống rượu dâm loạn buông tuồng của nó, vì các vua thế gian đã cùng nó phạm tội tà dâm, và vì các nhà buôn trên đất đã nên giàu có bởi sự quá xa hoa của nó.
4 Tôi lại nghe một tiếng khác từ trên trời đến rằng: Hỡi dân ta, hãy ra khỏi Ba-by-lôn, kẻo các ngươi dự phần tội lỗi với nó, cũng chịu những tai họa nó nữa chăng; 5 vì tội lỗi nó chất cao tày trời, và Đức Chúa Trời đã nhớ đến các sự gian ác nó. 6 Các ngươi hãy làm cho nó điều nó đã làm cho kẻ khác; hãy báo lại gấp hai công việc nó, hãy pha cho nó gấp hai chén mà nó đã pha cho kẻ khác. 7 Nó càng khoe mình và chìm đắm trong sự xa hoa bao nhiêu, thì hãy làm cho nó đau đớn khốn khó bấy nhiêu. Bởi trong lòng nó tự nghĩ rằng: Ta là một nữ vương ngự trên ngôi mình, không phải là đàn bà góa, và ta sẽ không thấy sự than khóc bao giờ. 8 Vậy cho nên đồng trong một ngày, những tai nạn này sẽ giáng trên nó, nào sự chết, nào sự than khóc, nào đói kém, và nó sẽ bị lửa thiêu mình đi nữa; vì Đức Chúa Trời phán xét nó là Chúa có quyền lực.
9 Các vua thế gian đã phạm tội dâm dục và say đắm trong cuộc xa xỉ với nó, thấy khói của sự cháy nó thì sẽ vì nó khóc lóc thở than. 10 Sợ phải cùng chịu hình khổ với nó, nên chúng đứng xa mà rằng: Khốn thay! Khốn thay! Ba-by-lôn là thành lớn, là thành cường thạnh kia! Trong một giờ mà sự phán xét ngươi đã đến rồi!
11 Các nhà buôn trên đất cũng vì nó khóc lóc rầu rĩ, vì không ai mua hàng hóa mình nữa: 12 Hàng hóa là vàng, bạc, ngọc, châu, vải gai mịn, màu tía, lụa, màu điều; các hạng gỗ thơm; các thức đồ bằng ngà voi, bằng gỗ quí, bằng đồng, bằng sắt, bằng đá hoa; 13 nhục quế, sa nhân, hương, dầu thơm, nhũ hương, rượu, dầu, bột mì mịn, lúa mì, bò, cừu, ngựa, xe, tôi mọi và linh hồn người ta nữa. 14 Các thứ trái mà lòng ngươi mơ ước đó đã mất đi rồi, mọi sự rực rỡ sang trọng đó cũng đã hư mất khỏi ngươi; người ta sẽ không hề tìm thấy nữa. 15 Các nhà buôn đó đã nhờ Ba-by-lôn làm nên giàu, sẽ đứng cách xa, vì e phải chia khổ cùng nó; họ sẽ than khóc và buồn rầu, mà rằng: 16 Khốn thay! Khốn thay! Thành lớn kia, đã từng mặc vải gai mịn, màu tía và màu điều, rực rỡ những vàng ngọc cùng hột châu! Trong một giờ, sự giàu có sang trọng dường bao đã biến mất hết!
17 Phàm những lái tàu, những người đi biển, và thủy thủ, những kẻ buôn bán trên mặt biển, đều đứng cách xa; 18 khi thấy khói của sự cháy thành thì cùng kêu lên rằng: Có thành nào đã được như thành lớn nầy ư? 19 Chúng lấy bụi rắc lên đầu mình, thương khóc than vãn, mà rằng: Khốn thay! Khốn thay! Thành lớn nầy đã lấy sự giàu có mình làm giàu cho mọi kẻ có tàu trên biển, mà trong một giờ, đã hóa thành một chỗ hoang vu!
20 Hỡi trời, hãy vui mừng về việc nó đi, và các thánh, các sứ đồ, các tiên tri, cũng hãy mừng rỡ đi; vì Đức Chúa Trời đã xử công bình cho các ngươi trong khi Ngài xét đoán nó.
21 Bấy giờ một vị thiên sứ rất mạnh lấy một hòn đá như cối xay lớn quăng xuống biển mà rằng: Ba-by-lôn là thành lớn cũng sẽ bị quăng mạnh xuống như vậy, và không ai tìm thấy nó nữa. 22 Không ai còn nghe thấy nơi ngươi những tiếng kẻ gảy đàn cầm, kẻ đánh nhạc, kẻ thổi sáo và thổi kèn nữa. Ở đó cũng sẽ không thấy có thợ nào nữa, dầu nghề gì mặc lòng, và tiếng cối xay cũng không nghe nữa. 23 Ánh Sa đèn sẽ không chiếu nơi đó nữa, và người ta cũng chẳng còn nghe tiếng vợ chồng mới cưới, bởi vì các nhà buôn của ngươi đều là kẻ tôn trọng trên đất, bởi vì mọi nước đều bị tà thuật ngươi lừa dối. 24 Ấy chính trong thành nầy, mà đã tìm thấy huyết các đấng tiên tri, các thánh đồ, và hết thảy những kẻ đã bị giết trong thế gian.

18

Tơlơi Răm Rai Plei Babilon

1Tơdơi kơ anŭn, kâo ƀuh sa čô ling jang hiam pơkŏn dơ̆ng trŭn rai mơ̆ng adai adih. Ñu hơmâo tơlơi dưi prŏng prin laih anŭn tơlơi ang yang ñu ba̱ng rơđah abih bang lŏn tơnah yơh. 2Ñu pơhiăp kraih kơtang tui anai,
  “Glưh pơčah laih! Plei prŏng Babilon yom pơphan glưh pơčah laih yơh!
   Plei anŭn jing hĭ anih dŏ kơ ƀing yang sat
  laih anŭn jing hruh kơ djŏp mơta yang hơƀak drak,
   jing hruh kơ rĭm čim grĭ grañ hơƀak drak yơh.
  3Yuakơ abih bang ƀing lŏn čar hơmâo mơñum măt hĭ laih
   hăng ia tơpai tơlơi pyu pơde măt kơtang pô đah kơmơi rĭh răm anŭn yơh.
  Ƀing pơtao ƀơi lŏn tơnah hơmâo ngă pyu pơde laih hăng pô đah kơmơi anŭn,
   laih anŭn ƀing sĭ mơnia ƀơi lŏn tơnah jing hĭ pơdrŏng yua mơ̆ng tơlơi kluh amoaih đah kơmơi anŭn yơh.”
4Giŏng anŭn, kâo hơmư̆ hiăp pơkŏn dơ̆ng mơ̆ng adai adih pơhiăp tui anai,
  “Ơ ƀing ană plei kâo hơi, tơbiă đuaĭ hĭ bĕ mơ̆ng ñu,
   kiăng kơ ƀing gih ƀu či pơpha hrŏm amăng hơdôm tơlơi soh ñu,
   kiăng kơ ƀing gih ƀu či tŭ mă tơlơi kli̱n khe̱ng ñu hơget ôh.
  5Yuakơ hơdôm tơlơi soh ñu lu biă mă tơl truh pơ adai adih yơh,
   laih anŭn Ơi Adai hơmâo hơdơr laih kơ khul tơlơi sat ƀai ñu.
  6Ngă glaĭ bĕ kơ ñu kar hăng ñu hơmâo ngă laih kơ ƀing gih.
   Pơglaĭ bĕ kơ ñu dua wơ̆t lu hloh yuakơ tơlơi bruă ñu hơmâo ngă laih kơ ƀing gih.
   Brơi bĕ kơ ñu mơñum ia tơpai dua wơ̆t kơtang hloh mơ̆ng kơčŏk ñu pô, jing tơlơi hil ƀrŭk Ơi Adai.
  7Brơi bĕ kơ ñu tơlơi pơtơnap kơtang hăng tơlơi ruă rơngot
   jing kar hăng tơlơi ang yang mơak mơai ñu ngă kơ ñu pô yơh.
  Ñu pơư pơang amăng pran jua ñu tui anai,
   ‘Kâo dŏ be̱r kar hăng hơbia pơtao laih anŭn kâo ƀu djơ̆ đah kơmơi kơmai ôh,
   laih anŭn kâo ƀu či kơŭ kơuăn ôh.’
  8Hơnŭn yơh, kơnơ̆ng amăng sa hrơi đôč hơdôm tơlơi kli̱n khe̱ng ñu anai či mă pơđuaĭ hĭ ñu:
   Tơlơi djai brŭ, tơlơi rơngot hơning laih anŭn tơlơi ư̆ rơpa.
  Apui yơh či ƀơ̆ng hĭ ñu
   yuakơ Khua Yang Ơi Adai, jing Pô dưi kơtang biă mă yơh phat kơđi kơ ñu.
9“Tơdang ƀing pơtao lŏn tơnah, jing ƀing ngă pyu pơde hrŏm hăng ñu laih anŭn pơpha hrŏm tơlơi mơak mơai ñu, ƀuh asăp apui mơ̆ng tơlơi apui ƀơ̆ng ñu, ƀing gơñu či čŏk hia hăng kơŭ kơuăn yơh yuakơ ñu. 10Ƀing gơñu huĭ bra̱l kơ tơlơi ñu tŭ tơnap anŭn laih anŭn či dŏ mơ̆ng ataih hăng čŏk tui anai:
  “ ‘Răm ƀăm yơh! Răm ƀăm yơh, Ơ plei yom pơphan hơi!
   Ơ plei Babilon hơi, jing plei dưi mơyang ăh!
  Kơnơ̆ng amăng sa rơwang mông đôč tơlơi răm rai hơmâo truh laih!’
11“Ƀing sĭ mơnia ƀơi lŏn tơnah či čŏk hia laih anŭn kơŭ kơuăn kơ ñu yơh, yuakơ ƀu hơmâo hlơi pô či blơi mă dram gơnam gơñu dơ̆ng tah. 12Anŭn jing gơnam mah, amrăk, khul boh pơtâo yom hăng añŭ plĕr, sum ao blâo ƀlĭ hăng ia mơla̱ng, ia amrăk hăng ia mriah. Hơdôm gơnam kơyâo sitron yom hiam, khul gơnam djŏp mơta pơkra hăng bla, kơyâo yom pơkŏn, ko̱ng, pơsơi laih anŭn hăng pơtâo ƀĭr yom. 13Dram gơnam anŭn jing hơmok kơyâo sinamon, gơnam hăng, gơnam ƀâo mơngưi, ia jrao phĭ̱ laih anŭn kơtăk kơyâo ƀâo mơngưi, ia tơpai laih anŭn rơmuă ôliwơ, tơpŭng hiam laih anŭn pơdai kơtor, khul rơmô laih anŭn triu bơbe, khul aseh laih anŭn rơdêh rơmok, ƀing hlŭn laih anŭn jua bơngăt mơnuih mơnam yơh.
14“Ƀing sĭ mơnia anŭn či laĭ tui anai, ‘Boh čroh tŭ yua ih khăp kiăng jing rơngiă hĭ mơ̆ng ih. Abih bang tơlơi pơdrŏng săh ih hăng tơlơi ang yang ih hơmâo rơngiă hĭ thĕng laih yơh, ƀu či hơmâo glaĭ hơdôm tơlơi anŭn dơ̆ng tah!’ 15Ƀing sĭ mơnia, jing ƀing sĭ hơdôm gơnam anŭn hăng hơmâo tŭ mă kơmlai pơdrŏng săh gơñu mơ̆ng plei anŭn, či dŏ mơ̆ng ataih, huĭ bra̱l kơ tơlơi plei anŭn tŭ glưh pơčah. Ƀing gơñu či čŏk hia 16laih anŭn pơkrao kraih tui anai,
  “ ‘Răm ƀăm yơh! Răm ƀăm yơh, Ơ plei yom pơphan hơi,
   jing plei buh sum ao blâo ƀlĭ, ia mơla̱ng hăng mriah huč,
   laih anŭn buh hơô ao ngă hăng mah, khul pơtâo yom laih anŭn hăng khul añŭ plĕr!
  17Kơnơ̆ng amăng sa rơwang mông đôč yơh gơnam pơdrŏng săh yom pơphan ñu či glưh pơčah răm rai hĭ yơh!’
 “Rĭm ƀing khua pơgăt sŏng prŏng laih anŭn abih bang ƀing đĭ sŏng prŏng, ƀing pơgăt sŏng wơ̆t hăng abih bang ƀing mơnuih hơdip yua mơ̆ng jơlan rơsĭ, či dŏ dơ̆ng mơ̆ng ataih.
18Tơdang ƀing gơñu ƀuh asăp apui mơ̆ng tơlơi apui ƀơ̆ng ñu, ƀing gơñu či pơhiăp kraih tui anai yơh, ‘Ƀu hơmâo plei pă ôh jing kar hăng plei yom pơphan anŭn?’ 19Ƀing gơñu či pruai ƀruih lŏn ƀơi akŏ gơñu laih anŭn čŏk hia pia kơŭ tui anai:
  “ ‘Răm ƀăm yơh! Răm ƀăm yơh, Ơ plei yom pơphan hơi!
   Plei anŭn jing anih kơ abih bang ƀing hơmâo sŏng dŏ ƀơi ia rơsĭ
   jing hĭ pơdrŏng săh yua mơ̆ng gơnam mŭk dram ñu!
   Kơnơ̆ng amăng sa rơwang mông đôč ñu hơmâo tŭ glưh pơčah răm rai laih yơh!
  20Mơak bĕ yuakơ Ơi Adai pơrai hĭ laih ñu!
   Mơak bĕ, Ơ ƀing đaŏ, ƀing ding kơna pơjao laih anŭn ƀing pô pơala!
  Ơi Adai hơmâo phat kơđi laih ñu yuakơ tơlơi ñu hơmâo ngă laih kơ ƀing gih!’ ”
21Giŏng anŭn, sa čô ling jang dưi kơtang mă đĭ sa boh pơtâo kuă prŏng laih anŭn glŏm pơtâo anŭn amăng ia rơsĭ hăng laĭ tui anai,
  “Anŭn yơh jing hơdră hiư̆m Ơi Adai či glŏm trŭn kơtang plei prŏng Babilon yom pơphan anŭn,
   laih anŭn arăng ƀu či hơduah ƀuh plei anŭn dơ̆ng tah.
  22Dơnai ayŭ ƀing pĕ go̱ng trưng laih anŭn ƀing nai ayŭ, ƀing ayŭp đing klơt hăng tơdiăp
   arăng ƀu či hơmư̆ dơ̆ng tah amăng plei anŭn.
  Ƀing mă bruă sĭ mơnia
   arăng ƀu či hơduah ƀuh dơ̆ng tah amăng plei anŭn.
  Dơnai boh pơtâo kuă
   arăng kŏn či hơmư̆ amăng plei anŭn dơ̆ng lơi.
  23Tơlơi bơngač apui kơđen ƀu či pơčrang amăng ih dơ̆ng tah.
   Dơnai pô met han hăng neh hơđŭ
   arăng ƀu či hơmư̆ amăng ih dơ̆ng tah.
  Ƀing sĭ mơnia jing ƀing mơnuih yom pơphan amăng lŏn tơnah.
   Yua mơ̆ng tơlơi pơhưč pơsêh ih yơh abih bang ƀing lŏn čar nao jrôk hĭ jơlan.
  24Arăng hơduah ƀuh amăng plei Babilon drah ƀing pô pơala, drah ƀing đaŏ kơnang kơ Ơi Adai tuh,
   laih anŭn abih bang ƀing mơnuih tŭ arăng pơdjai ƀơi lŏn tơnah.”