18

Sự hủy phá Ba-by-lôn lớn

1 Sau điều đó, tôi thấy một vị thiên sứ khác ở trên trời xuống, người có quyền lớn, và sự vinh hiển người chiếu rực rỡ trên đất. 2 Người kêu lớn tiếng rằng: Ba-by-lôn lớn đã đổ rồi, đã đổ rồi! Thành ấy đã trở nên chỗ ở của các ma quỉ, nơi hang hố của mọi tà thần, hang hố của mọi giống chim dơ dáy mà người ta gớm ghiếc, 3 vì mọi dân tộc đều uống rượu dâm loạn buông tuồng của nó, vì các vua thế gian đã cùng nó phạm tội tà dâm, và vì các nhà buôn trên đất đã nên giàu có bởi sự quá xa hoa của nó.
4 Tôi lại nghe một tiếng khác từ trên trời đến rằng: Hỡi dân ta, hãy ra khỏi Ba-by-lôn, kẻo các ngươi dự phần tội lỗi với nó, cũng chịu những tai họa nó nữa chăng; 5 vì tội lỗi nó chất cao tày trời, và Đức Chúa Trời đã nhớ đến các sự gian ác nó. 6 Các ngươi hãy làm cho nó điều nó đã làm cho kẻ khác; hãy báo lại gấp hai công việc nó, hãy pha cho nó gấp hai chén mà nó đã pha cho kẻ khác. 7 Nó càng khoe mình và chìm đắm trong sự xa hoa bao nhiêu, thì hãy làm cho nó đau đớn khốn khó bấy nhiêu. Bởi trong lòng nó tự nghĩ rằng: Ta là một nữ vương ngự trên ngôi mình, không phải là đàn bà góa, và ta sẽ không thấy sự than khóc bao giờ. 8 Vậy cho nên đồng trong một ngày, những tai nạn này sẽ giáng trên nó, nào sự chết, nào sự than khóc, nào đói kém, và nó sẽ bị lửa thiêu mình đi nữa; vì Đức Chúa Trời phán xét nó là Chúa có quyền lực.
9 Các vua thế gian đã phạm tội dâm dục và say đắm trong cuộc xa xỉ với nó, thấy khói của sự cháy nó thì sẽ vì nó khóc lóc thở than. 10 Sợ phải cùng chịu hình khổ với nó, nên chúng đứng xa mà rằng: Khốn thay! Khốn thay! Ba-by-lôn là thành lớn, là thành cường thạnh kia! Trong một giờ mà sự phán xét ngươi đã đến rồi!
11 Các nhà buôn trên đất cũng vì nó khóc lóc rầu rĩ, vì không ai mua hàng hóa mình nữa: 12 Hàng hóa là vàng, bạc, ngọc, châu, vải gai mịn, màu tía, lụa, màu điều; các hạng gỗ thơm; các thức đồ bằng ngà voi, bằng gỗ quí, bằng đồng, bằng sắt, bằng đá hoa; 13 nhục quế, sa nhân, hương, dầu thơm, nhũ hương, rượu, dầu, bột mì mịn, lúa mì, bò, cừu, ngựa, xe, tôi mọi và linh hồn người ta nữa. 14 Các thứ trái mà lòng ngươi mơ ước đó đã mất đi rồi, mọi sự rực rỡ sang trọng đó cũng đã hư mất khỏi ngươi; người ta sẽ không hề tìm thấy nữa. 15 Các nhà buôn đó đã nhờ Ba-by-lôn làm nên giàu, sẽ đứng cách xa, vì e phải chia khổ cùng nó; họ sẽ than khóc và buồn rầu, mà rằng: 16 Khốn thay! Khốn thay! Thành lớn kia, đã từng mặc vải gai mịn, màu tía và màu điều, rực rỡ những vàng ngọc cùng hột châu! Trong một giờ, sự giàu có sang trọng dường bao đã biến mất hết!
17 Phàm những lái tàu, những người đi biển, và thủy thủ, những kẻ buôn bán trên mặt biển, đều đứng cách xa; 18 khi thấy khói của sự cháy thành thì cùng kêu lên rằng: Có thành nào đã được như thành lớn nầy ư? 19 Chúng lấy bụi rắc lên đầu mình, thương khóc than vãn, mà rằng: Khốn thay! Khốn thay! Thành lớn nầy đã lấy sự giàu có mình làm giàu cho mọi kẻ có tàu trên biển, mà trong một giờ, đã hóa thành một chỗ hoang vu!
20 Hỡi trời, hãy vui mừng về việc nó đi, và các thánh, các sứ đồ, các tiên tri, cũng hãy mừng rỡ đi; vì Đức Chúa Trời đã xử công bình cho các ngươi trong khi Ngài xét đoán nó.
21 Bấy giờ một vị thiên sứ rất mạnh lấy một hòn đá như cối xay lớn quăng xuống biển mà rằng: Ba-by-lôn là thành lớn cũng sẽ bị quăng mạnh xuống như vậy, và không ai tìm thấy nó nữa. 22 Không ai còn nghe thấy nơi ngươi những tiếng kẻ gảy đàn cầm, kẻ đánh nhạc, kẻ thổi sáo và thổi kèn nữa. Ở đó cũng sẽ không thấy có thợ nào nữa, dầu nghề gì mặc lòng, và tiếng cối xay cũng không nghe nữa. 23 Ánh Sa đèn sẽ không chiếu nơi đó nữa, và người ta cũng chẳng còn nghe tiếng vợ chồng mới cưới, bởi vì các nhà buôn của ngươi đều là kẻ tôn trọng trên đất, bởi vì mọi nước đều bị tà thuật ngươi lừa dối. 24 Ấy chính trong thành nầy, mà đã tìm thấy huyết các đấng tiên tri, các thánh đồ, và hết thảy những kẻ đã bị giết trong thế gian.

18

Ba-by-lôn Sụp Đổ

1Sau đó, tôi thấy một thiên sứ khác từ trên trời xuống, có uy quyền cao cả. Cả thế giới được vinh quang Ngài chiếu sáng. 2Ngài hô lớn:
  “Ba-by-lôn lớn đã sụp đổ, sụp đổ rồi.
   Nó thành sào huyệt của các ác quỷ
  Và ngục tù của tất cả tà linh,
   Chuồng nhốt tất cả các loài chim ô uế và đáng ghét.
  3Vì tất cả các dân tộc
   Đã uống rượu tình dục dâm loạn của nó.
  Và các vua trên thế giới đã phạm tội tà dâm với nó.
   Các thương gia thế giới đã nhờ sự quá xa xỉ của nó mà làm giàu!”
4Tôi cũng nghe một tiếng nói khác từ trên trời kêu gọi:
  “Dân ta ơi, hãy ra khỏi Ba-by-lôn
   Để các con không can dự vào tội lỗi nó
   Và nhận lấy tai họa với nó chăng.
  5Vì tội lỗi nó chồng chất đến tận trời.
   Và Đức Chúa Trời nhớ lại các việc ác nó làm,
  6Báo trả cho nó những điều nó đã tác hại.
   Trả cho nó gấp đôi những điều nó phạm.
   Pha cho nó gấp đôi chén rượu nó đã pha.
  7Nó đã huy hoàng, xa xỉ bao nhiêu
   Thì giáng đau đớn và than khóc bấy nhiêu cho nó.
  Nó tự nhủ:
   ‘Ta ngự trị như một nữ vương, không phải là quả phụ,
   Ta chẳng bao giờ phải khóc than.’
  8Vì thế, trong một ngày, các tai họa đều xảy ra:
   Chết chóc than khóc và đói kém
  Nó sẽ bị lửa hừng thiêu hủy
   Vì Chúa, Đức Chúa Trời, Đấng phán xét nó là Đấng đầy quyền lực.
9Khi các vua trên thế giới, là những kẻ đã phạm tội tà dâm với nó và chung hưởng xa hoa với nó, thấy khói lửa thiêu đốt nó bay lên, đều khóc lóc than vãn về nó. 10Họ đứng đàng xa vì sợ phải chịu khổ hình với nó. Họ than:
  ‘Khốn thay, khốn thay, thành phố vĩ đại.
   Thành Ba-by-lôn hùng cường!
  Vì chỉ trong một giờ, ngươi đã bị đoán phạt!’
11Các thương gia trên thế giới khóc lóc, thương tiếc nó, vì không còn ai mua hàng hóa của họ nữa. 12Không còn ai mua hàng vàng bạc, bảo thạch, trân châu, vải gai mịn, hàng màu đỏ, tơ lụa, hàng màu điều, các loại gỗ thơm, mọi vật dụng bằng ngà, mọi vật dụng bằng gỗ quý, bằng đồng, sắt, cẩm thạch, 13nhục quế, gia vị, trầm, dầu thơm, nhũ hương, rượu, dầu, bột mì, lúa miến, các súc vật, cừu, ngựa, xe, nô lệ, và cả linh hồn người ta.
14Họ bảo: ‘Các trái cây mà linh hồn ngươi ham muốn đã mất rồi! Tất cả những hào nhoáng xa hoa của ngươi đã bị tiêu diệt, không thể nào tìm lại được bao giờ.’ 15Các thương gia buôn bán các hàng hóa đó, những người đã nhờ Ba-by-lôn mà làm giàu, đều đứng đàng xa vì khiếp sợ khổ hình nó phải chịu, đều khóc lóc, thương tiếc 16mà nói:
  ‘Khốn thay, khốn thay, thành phố vĩ đại
   Đã từng mặc áo vải gai mịn, hàng sắc đỏ và sắc điều,
   Có trang hoàng bằng vàng, trang sức bằng bảo thạch, trân châu,
  17Vì trong một giờ mà bao nhiêu sự giàu có lớn lao đó đều tiêu tan.’
 Tất cả các thuyền trưởng, các nhà hàng hải, các thủy thủ và tất cả những người làm ăn ngoài biển,
18khi thấy khói lửa nó bay lên, đều đứng xa mà nói: ‘Có gì sánh kịp thành phố vĩ đại này?’ 19Họ rải bụi trên đầu, lớn tiếng khóc lóc, than vãn rằng:
  ‘Khốn thay, khốn thay, thành phố vĩ đại!’
   Nơi trù phú đã làm giàu
   Cho các chủ tàu buôn bốn biển,
  Chỉ trong một giờ mà đã điêu tàn:
  20‘Các tầng trời, hãy hân hoan vì nó!
   Các thánh đồ, sứ đồ và tiên tri của Chúa cũng hãy hân hoan
  Vì Đức Chúa Trời đã xử phạt nó như cách nó đã đối xử với các người.’
21Bấy giờ một thiên sứ dũng mãnh lấy một tảng đá như cối xay lớn ném xuống biển mà bảo:
  ‘Thành phố Ba-by-lôn lớn
   Sẽ bị ném xuống cách dữ dội như thế,
   Và người ta sẽ không bao giờ thấy nó nữa.
  22Tiếng đàn hạc, nhạc khí, sáo, kèn
   Sẽ chẳng bao giờ được nghe nữa tại nơi đây.
  Nó cũng chẳng bao giờ còn có thợ thuyền
   Bất cứ nghề nghiệp nào.
  Người ta cũng không còn nghe
   Tiếng cối xay nữa.
  23Nơi đây, chẳng bao giờ còn
   Một ngọn đèn soi sáng,
  Chẳng còn nghe tiếng nói
   Của chàng rể cô dâu,
  Vì các thương gia của ngươi
   Là những người thế lực trên thế giới. Các ngươi dùng ma thuật mà lừa gạt mọi dân tộc.
  24Nơi đây, người ta tìm thấy máu các tiên tri và các thánh đồ
   Cùng máu của mọi người bị tàn sát khắp mặt đất.’ ”