13

Luật lệ về bịnh phung

1 Đức Giê-hô-va lại phán cùng Môi-se và A-rôn rằng: 2 Khi một người nào da trên mình nổi sưng, mụt lở, hoặc một đốm trắng, dường sẽ trở thành trên da mình một vít phung, thì người ta phải dẫn người đó đến thầy tế lễ A-rôn, hay là đến một trong các con trai người là những thầy tế lễ. 3 Thầy tế lễ sẽ khám vít ở trên da thân người; nếu lông vít đó đã trở thành trắng, và nếu vít lõm xuống sâu hơn da thân mình, ấy là một vít phung: thầy tế lễ khám rồi sẽ định người nầy là ô uế.
4 Còn nếu có một đốm trắng trên da thân người, đốm không lõm xuống sâu hơn da, và nếu lông không trở thành trắng, thì thầy tế lễ phải giam người đó trong bảy ngày. 5 Qua ngày thứ bảy, thầy tế lễ sẽ khám người, nếu vít đó ngừng lại, không ăn lan trên da, thì phải giam người một lần thứ nhì bảy ngày nữa. 6 Qua ngày thứ bảy, thầy tế lễ sẽ khám người lại; nếu vít đó đã tái, không ăn lan trên da, thì thầy tế lễ sẽ định người đó là tinh sạch; ấy là mụt lở mà thôi. Người đó phải giặt áo xống mình, thì sẽ được tinh sạch 7 Nhưng nếu sau khi người đã đến trước mặt thầy tế lễ để được định là tinh sạch, mụt lở còn phát lại trên da, thì người phải đến thầy tế lễ một lần thứ nhì. 8 Thầy tế lễ sẽ khám cho, nếu mụt lở đã ăn lan trên da thì phải định người là ô uế; ấy là bịnh phung vậy.
9 Khi có một vít phung trên người nào, thì phải dẫn người đó đi tỏ mình cùng thầy tế lễ. 10 Thầy tế lễ khám cho; nếu có nổi sưng sắc trắng trên da làm cho lông trở thành trắng, và có một lằn thịt chín đỏ nơi chỗ sưng đó, 11 ấy là bịnh phung thâm niên trong da của thân người, thầy tế lễ sẽ định người là ô uế, không nên giam họ, vì đã bị ô uế rồi.
12 Còn nếu phung lở trên da, bao phủ hết da của người có vít đó, từ đầu chí chân, khắp nơi nào thầy tế lễ dòm thấy được, 13 thì thầy tế lễ phải khám cho; nếu phung bao phủ cùng hết thịt, thì sẽ định người có vít là tinh sạch; người đã hóa trắng cùng mình, nên được tinh sạch vậy. 14 Nhưng ngày nào phát ra thịt chín đỏ, thì người bị ô uế. 15 Khi thầy tế lễ thấy thịt chín đỏ thì phải định người là ô uế; thịt chín đỏ là ô uế; ấy là bịnh phung vậy. 16 Nhưng nếu thịt chín đỏ thay đi, hóa ra trắng, thì người phải đi tỏ mình cùng thầy tế lễ; 17 thầy tế lễ khám cho, và nếu vít đã trở thành trắng, thì phải định người có vít là tinh sạch, vì đã được tinh sạch rồi.
18 Khi một người nào trên da thân mình có mụt chốc đã chữa lành, 19 và tại chỗ mụt chốc có nổi sưng sắc trắng hay là một đốm trắng hồng, thì người đó phải đi tỏ mình cùng thầy tế lễ; 20 thầy tế lễ khám cho; nếu cái đốm lõm sâu hơn da, và nếu lông trở thành trắng, thì thầy tế lễ phải định người là ô uế; ấy là một vít phung đã lở trong mụt chốc vậy. 21 Còn nếu thầy tế lễ khám, không thấy lông trắng trong chỗ đốm, không lõm sâu hơn da, và thấy đã trở thành tái, thì hãy giam người đó trong bảy ngày. 22 Nếu đốm ăn lan trên da thì thầy tế lễ phải định người là ô uế; ấy là một vít phung vậy. 23 Còn nếu vít cầm cự một chỗ, không ăn lan ra, ấy là thẹo của mụt chốc; thầy tế lễ phải định người là tinh sạch.
24 Khi người nào bị phỏng lửa trên da, và dấu phỏng là một đốm trắng hồng hay là trắng, 25 thì thầy tế lễ khám cho; nếu trong đốm lông trở thành trắng, và nếu đốm lõm sâu hơn da, ấy là bịnh phung lở trong mụt phỏng vậy. Thầy tế lễ phải định người nầy là ô uế; ấy là một vít phung. 26 Còn nếu thầy tế lễ khám, không thấy lông trắng trong đốm, không lõm sâu hơn da, và thấy đã tái rồi, thì hãy giam người nầy trong bảy ngày. 27 Qua ngày thứ bảy thầy tế lễ khám người, nếu đốm ăn lan trên da, thì phải định người là ô uế; ấy là vít phung. 28 Còn nếu đốm cầm cự một chỗ, không ăn lan trên da và tái đi, ấy là sưng phỏng. Thầy tế lễ phải định người là tinh sạch, vì là thẹo phỏng lửa.
29 Khi nào một người nam hay nữ có vít trên đầu, hoặc nơi râu, 30 thì thầy tế lễ khám vít đó. Nếu vít lõm sâu hơn da, có lông nhỏ vàng vàng, thì thầy tế lễ phải định người ra ô uế; ấy là tật đòng đanh, tức là bịnh phung của đầu hay là của râu. 31 Còn nếu khi thầy tế lễ khám vít đòng đanh, thấy vít không lõm sâu hơn da, và không thấy có lông đen, thì phải giam người có vít đòng đanh trong bảy ngày. 32 Qua ngày thứ bảy thầy tế lễ khám vít; nếu đòng đanh không ăn lan ra, không có lông vàng vàng, và không lõm sâu hơn da, 33 thì người đó phải cạo gọt, nhưng không nên cạo gọt chỗ vít đòng đanh, rồi thầy tế lễ sẽ giam người một lần thứ nhì bảy ngày nữa. 34 Đoạn ngày thứ bảy, thầy tế lễ khám cho; nếu đòng đanh không ăn lan trên da, không lõm sâu hơn da, thì thầy tế lễ phải định người là tinh sạch; kẻ bịnh phải giặt áo xống mình, thì sẽ được tinh sạch. 35 Nhưng nếu sau khi người đã được định là tinh sạch, đòng đanh lại còn ăn lan trên da, thì thầy tế lễ phải khám cho. 36 Nếu đòng đanh đã ăn lan trên da rồi, thầy tế lễ không cần tìm thấy lông vàng vàng, người đã bị ô uế. 37 Nhưng nếu đòng đanh xem bộ ngừng lại, và đã lố mọc lông đen, đòng đanh đã lành: người đã được tinh sạch, và thầy tế lễ phải định người là tinh sạch.
38 Khi nào người nam hay nữ trên da thân mình có những đốm trắng, 39 thầy tế lễ sẽ khám cho. Nếu trên da thân người có những đốm trắng xanh, ấy là một đốm trắng lở trên da mà thôi: người vẫn tinh sạch. 40 Khi một người nào đầu rụng tóc, ấy là một người sói đầu: người vẫn tinh sạch. 41 Nếu đầu người rụng tóc về phía mặt, ấy là một người sói trán: người vẫn tinh sạch. 42 Còn nếu trong chỗ sói phía trước hay là phía sau có một vít trắng hồng, ấy là bịnh phung lở ra ở chỗ sói phía trước hay là phía sau. 43 Thầy tế lễ phải khám cho; nếu nơi sưng của vít trong chỗ sói phía trước hay là phía sau có màu trắng hồng, giống như bịnh phung tại da của thân người, 44 thì người nầy bị phung, thầy tế lễ sẽ định người là ô uế; vít người ở nơi đầu.
45 Vả, người đã bị vít phung rồi phải xé quần áo, đầu trần, che râu lại và la rằng: Ô uế! Ô uế! 46 Trọn lúc nào người có vít, thì sẽ bị ô uế, phải ở một mình ngoài trại quân.

Luật lệ về sự lên mốc trên áo xống

47 Khi nào lên mốc trên quần áo như vít phung, bất luận trên quần áo bằng lông chiên hay quần áo bằng vải gai, 48 trên canh hay trên chỉ bằng gai, hoặc bằng lông chiên, trên da hay là trên món nào bằng da; 49 nếu vít đó màu xanh xanh hay đỏ đỏ, trên quần áo hoặc trên da, trên canh hoặc trên chỉ hay là trên món nào bằng da, thì phải coi như bịnh phung, đem đến tỏ cho thầy tế lễ. 50 Thầy tế lễ sẽ khám cho, và giam món có vít ấy trong bảy ngày. 51 Qua ngày thứ bảy, thầy tế lễ khám vít lại; nếu vít ăn lan trên quần áo, trên canh hay chỉ, trên da hay trên món chi bằng da, thì phải coi như bịnh phung ăn ruồng; món đó bị ô uế. 52 Vậy, người phải đốt quần áo, canh hay chỉ bằng lông chiên hoặc bằng gai, hoặc các món chi làm bằng da, ở trên nó mà đã bị vít, vì là một bịnh phung ăn ruồng: phải thiêu đi.
53 Còn nếu thầy tế lễ khám, chẳng thấy vít đó ăn lan trên quần áo, trên canh hay trên chỉ, hoặc các món chi làm bằng da, 54 thì người hãy biểu họ đem giặt món có vít đó đi, rồi giam nó một lần thứ nhì trong bảy ngày nữa. 55 Khi giặt rồi, thầy tế lễ sẽ khám lại, nếu vít đó không phai màu và cũng chẳng ăn lan ra, thì món đó là ô uế: ngươi hãy đem thiêu đi, vì là một thứ vít mốc ăn vào bề trái hay là bề mặt. 56 Còn nếu sau khi giặt rồi, thầy tế lễ thấy vít đã tái, thì phải gỡ nó khỏi quần áo, da, canh hay chỉ đi. 57 Nếu vít mốc còn ló lên lại trên quần áo, trên canh hay chỉ, hoặc trên món chi bằng da, thì phải coi như một vít phung, và thiêu món có vít đó đi. 58 Nhưng quần áo, canh hay chỉ, hoặc món nào bằng da mà ngươi đã giặt, và vít đã lặn rồi, thì hãy đem giặt một lần thứ nhì nữa, đoạn sẽ được tinh sạch. 59 Đó là luật lệ về vít lên mốc như phung trên quần áo bằng lông chiên hay bằng vải gai, trên canh hay chỉ, hoặc trên món chi bằng da, chiếu theo luật lệ đó mà phải định là tinh sạch hay là ô uế.

13

有关皮肤病的条例

1耶和华吩咐摩西亚伦说: 2“人身上的皮肤若肿胀,或发疹,或有斑点,可能成为麻风 的灾病,就要把他带到亚伦祭司或亚伦的一个作祭司的子孙那里。 3祭司要检查他身上皮肤的患处,若患处的毛已经变白,灾病的现象深入身上皮肤内,这就是麻风的灾病。祭司检查后,要宣布他为不洁净。 4若这人身上的皮肤有白斑,看起来并没有深入皮肤内,其上的毛也没有变白,祭司就要将这病人隔离七天。 5第七天,祭司要检查他,看哪,若灾病在祭司眼前止住了,没有在皮肤上扩散,要将他再隔离七天。 6到了第七天,祭司要再检查他。看哪,若灾病减轻,没有在皮肤上扩散,祭司就要宣布他为洁净,因为他患的不过是疹子。那人要洗自己的衣服,就洁净了。 7他给祭司检查宣布为洁净后,疹子若在皮肤上大大扩散,他就要再给祭司检查。 8祭司要检查,看哪,疹子若在皮肤上扩散了,祭司就要宣布他为不洁净,是麻风病。
9“人若得了麻风的灾病,就要把他带到祭司那里。 10祭司要检查,看哪,若皮肤有白色肿块,使毛变白,肿块里有嫩的新长的肉, 11这就是他身上皮肤慢性的麻风病。祭司要宣布他为不洁净,不必将他隔离,因为他已是不洁净了。 12若麻风在皮肤四处扩散,长满在患灾病之人的皮肤上,据祭司察看,从头到脚无处不有, 13祭司就要检查,看哪,若这病人全身已长满了麻风,就要宣布他为洁净;他全身都变白了,他是洁净的。 14但他身上一旦出现新长的肉,就不洁净了。 15祭司一见新长的肉,就要宣布他为不洁净。新长的肉是不洁净的,这就是麻风病。 16新长的肉若变白了,他就要到祭司那里。 17祭司要检查,看哪,患处若变白了,祭司就要宣布那患灾病的人为洁净,他就洁净了。
18“人身上的皮肤若长了疮,却已经好了, 19在长疮之处又发肿变白,或是出现白中带红的斑点,就要给祭司检查。 20祭司要检查,看哪,若灾病的现象已深入皮肤内,其上的毛也变白了,祭司就要宣布他为不洁净,有麻风的灾病生在疮中。 21祭司若检查,看哪,其上没有白毛,也没有深入皮肤内,而且灾病减轻,祭司就要将他隔离七天。 22若在皮肤上大大扩散,祭司就要宣布他为不洁净,这是灾病。 23斑点若留在原处,没有扩散,这就是疮的疤痕,祭司就要宣布他为洁净。
24“人身上的皮肤若被火烧伤,伤口新长的肉有了斑点,无论是白中带红,或是全白, 25祭司就要检查,看哪,斑点上的毛若变白了,现象又深入皮肤内,这就是麻风长在烧伤处;祭司就要宣布他为不洁净,是麻风的灾病。 26若祭司检查,看哪,斑点上没有白毛,也没有深入皮肤内,而且灾病减轻,祭司就要将他隔离七天。 27第七天,祭司要检查他。斑点若在皮肤上大大扩散,祭司就要宣布他为不洁净,是患了麻风的灾病。 28斑点若留在原处,没有在皮肤上扩散,并减轻了,它只是烧伤的肿块,祭司要宣布他为洁净,这不过是烧伤后的疤痕。
29“无论男女,若在头上或下巴有灾病, 30祭司就要检查这灾病,看哪,若灾病的现象深入皮肤内,其上有黄色的细毛,祭司就要宣布他为不洁净,这是疥疮,是头上或下巴的麻风病。 31祭司要检查这疥疮的灾病,看哪,现象若未深入皮肤内,其上也没有黑毛,祭司就要将长疥疮的人隔离七天。 32第七天,祭司要检查这灾病,看哪,若疥疮没有扩散,其上没有黄色的毛,疥疮的现象也没有深入皮肤内, 33那人就要剃去须发,但不可剃长疥疮之处。祭司要将那长疥疮的人,再隔离七天。 34第七天,祭司要检查疥疮,看哪,疥疮若没有在皮肤上扩散,现象也未深入在皮肤内,祭司就要宣布他为洁净;那人要洗自己的衣服,就洁净了。 35但他被宣布为洁净后,疥疮若在皮肤上大大扩散, 36祭司就要检查他。看哪,疥疮若在皮肤上扩散,祭司就不必找黄色的毛,这人是不洁净了。 37若疥疮在祭司眼前止住了,其上长了黑毛,疥疮就已痊愈了,那人是洁净的,祭司要宣布他为洁净。
38“无论男女,身上的皮肤若有斑点,是白色的斑点, 39祭司就要检查,看哪,若皮肤的斑点是暗白色的,这是皮肤长了斑;那人是洁净的。
40“人的头发若掉了,变成秃头,他是洁净的。 41他头顶的前面若掉了头发,以致顶门光秃,他是洁净的。 42头秃处或顶门秃处,若有白中带红的灾病,这就是麻风长在他的头秃处或顶门秃处。 43祭司要检查他,看哪,若头秃处或顶门秃处的灾病肿块白中带红,像身上皮肤麻风病的现象一样, 44那人就是患了麻风病,是不洁净的。祭司要宣布他为不洁净;他的灾病是生在头上。
45“患有麻风灾病的人,他的衣服要撕裂,也要蓬头散发,遮住上唇,喊着说:‘不洁净!不洁净!’ 46灾病还在他身上的时候,他就是不洁净的;既然不洁净,他就要独居,住在营外。”

衣服发霉的条例

47“衣服若发霉了,无论是羊毛衣服、麻布衣服, 48无论是经线、纬线,是麻布的、羊毛的,是皮革,或是任何皮制的物件; 49若是衣服、皮革、经线、纬线,或是任何皮制的物件呈现绿色或红色,这就是发霉,必须给祭司检查。 50祭司要检查这霉,把发霉的物件隔离七天。 51第七天,他要检查这霉。若霉在衣服上,无论是经线、纬线,或任何用途的皮制物件上扩散,这是侵蚀性的霉,是不洁净的。 52发霉的衣服,无论在经线、纬线,羊毛的、麻布的,或是任何皮制物件,都要把它烧掉;因为这是侵蚀性的霉,必须用火焚烧。 53祭司检查,看哪,霉若在衣服上,无论是经线、纬线,或在任何的皮制物件上没有扩散, 54祭司就要吩咐人把发霉的物件洗了,再隔离七天。 55洗过之后,祭司要检查,看哪,若那霉在他眼前没有变色,霉虽没有扩散,也是不洁净的。这是侵蚀性的灾病,无论是在正面或反面,都要用火焚烧那物件。 56祭司若检查,看哪,那霉在洗过之后已经褪色,他就要从衣服,皮革,或经线、纬线,把发霉的部分撕去。 57若霉再出现在衣服上,无论是经线、纬线、或在任何皮制物件上,这就是旧霉复发,必须用火将那发霉的物件焚烧。 58洗过的衣服,或是经线,纬线,或是任何皮制的物件,若霉已经消失了,仍要再洗,这衣服就洁净了。”
59这就是衣服发霉的条例。无论是羊毛衣服,麻布衣服,或是经线、纬线,或任何皮制的物件,都按照这条例宣布为洁净或不洁净。