13

Những người Ga-li-lê bị giết. – Cây vả đưng

1 Cũng lúc ấy, có mấy người ở đó thuật cho Đức Chúa Jêsus nghe về việc Phi-lát giết mấy người Ga-li-lê, lấy huyết trộn lộn với của lễ họ. 2 Đức Chúa Jêsus cất tiếng đáp rằng: Các ngươi tưởng mấy người đó vì chịu khốn nạn dường ấy, có tội lỗi trọng hơn mọi người Ga-li-lê khác sao? 3 Ta nói cùng các ngươi, không phải; song nếu các ngươi chẳng ăn năn, thì hết thảy sẽ bị hư mất như vậy. 4 Hay là mười tám người bị tháp Si-lô-ê ngã xuống đè chết kia, các ngươi tưởng họ có tội lỗi trọng hơn mọi kẻ khác ở thành Giê-ru-sa-lem sao? 5 Ta nói cùng các ngươi, không phải; nhưng nếu các ngươi chẳng ăn năn, thì hết thảy cũng sẽ bị hư mất như vậy.
  
6 Ngài lại phán thí dụ nầy: Người kia có một cây vả trồng trong vườn nho mình, đến hái trái mà không thấy; 7 bèn nói cùng kẻ trồng nho rằng: Kìa đã ba năm nay ta đến hái trái nơi cây vả nầy mà không thấy: Hãy đốn nó đi; cớ sao nó choán đất vô ích? 8 Kẻ trồng nho rằng: Thưa chúa, xin để lại năm nầy nữa, tôi sẽ đào đất xung quanh nó rồi đổ phân vào. 9 Có lẽ về sau nó sẽ ra trái; bằng không, chúa sẽ đốn.

Sự chữa bịnh trong ngày Sa-bát

10 Một ngày Sa-bát, Đức Chúa Jêsus giảng dạy trong nhà hội kia. 11 Vả, tại đó, có người đàn bà mắc quỉ ám, phải đau liệt đã mười tám năm; cong lưng chẳng đứng thẳng được. 12 Đức Chúa Jêsus vừa thấy, gọi mà phán rằng: Hỡi đàn bà kia, ngươi đã được cứu khỏi bịnh; 13 Ngài bèn đặt tay trên mình người. Tức thì, người đứng thẳng lên được, và ngợi khen Đức Chúa Trời. 14 Bấy giờ người cai nhà hội nhân Đức Chúa Jêsus đã chữa bịnh trong ngày Sa-bát, thì giận mà cất tiếng nói cùng đoàn dân rằng: Có sáu ngày phải làm việc, vậy hãy đến trong những ngày ấy để được chữa cho, đừng đến trong ngày Sa-bát. 15 Nhưng Chúa đáp rằng: Hỡi kẻ giả hình, mỗi người trong các ngươi đang ngày Sa-bát, há không mở bò hoặc lừa mình ra khỏi máng cỏ, dắt đi uống nước hay sao? 16 Con gái của Áp-ra-ham nầy, quỉ Sa-tan đã cầm buộc mười tám năm, há chẳng nên mở trói cho nó trong ngày Sa-bát sao? 17 Ngài phán như vậy, thì các kẻ thù nghịch cùng Ngài đều hổ thẹn, và cả dân chúng vui mừng về mọi việc vinh hiển Ngài đã làm.

Hột cải và men

(Mat 13:31-33; Mac 4:30-32)

18 Vậy, Đức Chúa Jêsus phán rằng: Nước Đức Chúa Trời giống như gì, ta lấy chi mà sánh với? 19 Nước ấy giống như một hột cải, người kia lấy gieo trong vườn; nó mọc lên trở nên cây cối, và chim trời làm ổ trên nhành.
20 Ngài lại phán rằng: Ta sẽ sánh nước Đức Chúa Trời với gì? 21 Nước ấy giống như men, người đàn bà kia lấy trộn vào ba đấu bột, cho đến chừng bột dậy cả lên.

Cửa hẹp

(Mat 7:13-14,21-23)

22 Đức Chúa Jêsus trải qua các thành các làng, vừa dạy dỗ vừa đi thẳng tới thành Giê-ru-sa-lem. 23 Có người thưa Ngài rằng: Lạy Chúa, có phải chỉ ít kẻ được cứu chăng? 24 Ngài đáp rằng: Hãy gắng sức vào cửa hẹp, vì, ta nói cùng các ngươi, nhiều người sẽ tìm cách vào mà không vào được. 25 Khi chủ nhà chờ dậy, đóng cửa lại rồi, các ngươi ở ngoài gõ cửa kêu rằng: Lạy Chúa, xin mở cho chúng tôi! Chủ sẽ trả lời rằng: Ta không biết các ngươi đến từ đâu. 26 Bấy giờ các ngươi sẽ thưa rằng: Chúng tôi đã ăn uống trước mặt Chúa, và Chúa đã dạy dỗ trong các chợ chúng tôi. 27 Chủ lại sẽ trả lời rằng: Ta nói cùng các ngươi, không biết các ngươi đến từ đâu; hết thảy những kẻ làm dữ kia, hãy lui ra khỏi ta! 28 Khi ấy, các ngươi thấy Áp-ra-ham, Y-sác và Gia-cốp, cùng hết thảy các đấng tiên tri đều ở trong nước Đức Chúa Trời, còn các ngươi sẽ bị quăng ra ngoài, là nơi có khóc lóc và nghiến răng. 29 Lại từ Đông Tây Nam Bắc, người ta sẽ đến mà ngồi bàn ở trong nước Đức Chúa Trời. 30 Nầy, khi ấy có kẻ rốt sẽ nên đầu, kẻ đầu sẽ là rốt.

Vua Hê-rốt muốn giết Đức Chúa Jêsus

(Mat 23:37-39)

31 Cũng trong lúc đó, có mấy người Pha-ri-si đến thưa Ngài rằng: Thầy nên bỏ chỗ nầy mà đi, vì vua Hê-rốt muốn giết thầy. 32 Ngài đáp rằng: Hãy đi nói với con chồn cáo ấy rằng: Ngày nay, ngày mai, ta đuổi quỉ chữa bịnh, đến ngày thứ ba, thì đời ta sẽ xong rồi. 33 Nhưng ngày nay, ngày mai, và ngày kia ta phải đi, vì không có lẽ một đấng tiên tri phải chết ngoài thành Giê-ru-sa-lem.
34 Hỡi Giê-ru-sa-lem, Giê-ru-sa-lem, ngươi giết các tiên tri, và quăng đá các đấng chịu sai đến cùng ngươi, ghe phen ta muốn nhóm họp con cái ngươi, như gà mái túc và ấp con mình dưới cánh, mà các ngươi chẳng muốn! 35 Nầy, nhà các ngươi sẽ bỏ hoang. Ta nói cùng các ngươi, các ngươi không còn thấy ta nữa cho đến chừng nào sẽ nói rằng: Phước cho Đấng nhân danh Chúa mà đến!

13

不悔改必灭亡

1正当那时,有些在场的人把彼拉多使加利利人的血搀杂在他们祭物中的事,告诉耶稣。 2耶稣对他们说:“你们以为这些加利利人比其他的加利利人更有罪,所以受这害吗? 3我告诉你们,不是的!你们若不悔改,都同样要灭亡! 4从前西罗亚楼倒塌,压死了十八个人,你们以为那些人比一切住在耶路撒冷的人更有罪吗? 5我告诉你们,不是的!你们若不悔改,都照样要灭亡!”

不结果子的无花果树

6于是,耶稣用比喻说:“有一个人在葡萄园里栽了一棵无花果树。他前来在树上找果子,却找不到, 7就对园丁说:‘看哪,我这三年来到这棵无花果树前找果子,竟找不到。把它砍了吧,何必白占土地呢?’ 8园丁回答:‘主啊,今年且留着,等我在树周围掘开土,加上肥料, 9以后若结果子便罢,不然再把它砍了。’”

在安息日治好驼背的女人

10安息日,耶稣在一个会堂里教导人。 11有一个女人被灵附身,病了十八年,腰弯得一点都直不起来。 12耶稣看见,就叫她过来,对她说:“妇人,你的病好了!” 13于是用双手按着她,她立刻直起腰来,就归荣耀给上帝。 14会堂的主管因为耶稣在安息日治病,就很生气,对众人说:“有六天应当做工,那六天之内可以来求医,在安息日却不可。” 15主回答他:“假冒为善的人哪,难道你们各人在安息日不解开槽上的牛和驴,牵去喝水吗? 16何况她本是亚伯拉罕的后裔,被撒但捆绑了十八年,不该在安息日这天解开她的绑吗?” 17耶稣说这些话,他的敌人都惭愧了;所有的人因他所做一切荣耀的事都很欢喜。

芥菜种和面酵的比喻

(太13.31-33;可4.30-32)

18耶稣说:“上帝的国像什么?我拿什么来比拟呢? 19它好比一粒芥菜种,有人拿去种在园子里,长大成树,天上的飞鸟在它的枝上筑巢。”
20他又说:“我拿什么来比拟上帝的国呢? 21它好比面酵,有妇人拿来放进三斗面里,直到全团都发起来。”

要进窄门

(太7.13-14,21-23)

22耶稣往耶路撒冷去,在所经过的各城各乡教导人。 23有一个人问他:“主啊,得救的人很少吧?” 耶稣对众人说: 24“你们要努力进窄门。我告诉你们,将来有许多人想要进去,却不能。 25等到一家之主起来关了门,你们才站在外面敲门,说:‘主啊,给我们开门!’他要回答你们说:‘我不认识你们,不知道你们是哪里来的。’ 26那时,你们要说:‘我们在你面前吃过喝过,你也在我们的街上教导过人。’ 27他要对你们说:‘我告诉你们,我不知道你们是哪里来的。你们这一切不义的人,给我走开!’ 28你们要看见亚伯拉罕以撒雅各和众先知都在上帝的国里,你们却被赶到外面,在那里要哀哭切齿了。 29从东从西,从南从北,将有人来,在上帝的国里坐席。 30看吧,在后的,将要在前;在前的,将要在后。”

为耶路撒冷哀哭

(太23.37-39)

31就在那时,有几个法利赛人来对耶稣说:“离开这里到别处去吧,因为希律想要杀你。” 32耶稣对他们说:“你们去告诉那个狐狸:‘你看吧,今天明天我赶鬼治病,第三天我的事就成了。’ 33虽然这样,今天明天后天我必须向前走,因为先知是不可能在耶路撒冷之外被害的。 34耶路撒冷啊,耶路撒冷啊,你常杀害先知,又用石头打死那奉差遣到你这里来的人。我多少次想聚集你的儿女,好像母鸡把小鸡聚集在翅膀底下,可是你们不愿意。 35看吧,你们的家要被废弃。我告诉你们,你们绝不会再见到我,直到你们说:‘奉主名来的是应当称颂的!’”