20

Câu hỏi về quyền phép

(Mat 21:23-27; Mac 11:27-33)

1 Một ngày trong những ngày đó, Đức Chúa Jêsus đương dạy dỗ dân chúng trong đền thờ và rao truyền Tin lành, thì các thầy tế lễ cả, các thầy thông giáo, và các trưởng lão đến thình lình, 2 hỏi Ngài như vầy: Hãy nói cho chúng tôi, bởi quyền phép nào mà thầy làm những điều nầy, hay là ai đã ban cho thầy quyền phép ấy? 3 Ngài đáp rằng: Ta cũng hỏi các ngươi một câu. Hãy nói cho ta: 4 Phép báp-têm của Giăng đến bởi trên trời, hay là bởi người ta? 5 Vả, những người ấy bàn cùng nhau rằng: Nếu chúng ta nói: Bởi trời, thì người sẽ nói với ta rằng: Vậy sao các ngươi không tin lời người? 6 Lại nếu chúng ta nói: Bởi người ta, thì cả dân sự sẽ ném đá chúng ta; vì họ đã tin chắc Giăng là một đấng tiên tri. 7 Vậy nên họ trả lời rằng không biết phép ấy bởi đâu mà đến. 8 Đức Chúa Jêsus bèn phán rằng: Ta cũng không nói cho các ngươi bởi quyền phép nào ta làm những điều nầy.

Ví dụ về người trồng nho

(Mat 21:33-46; Mac 12:1-12)

9 Đức Chúa Jêsus phán cùng dân chúng lời thí dụ nầy: Người kia trồng một vườn nho, đã cho kẻ trồng nho mướn, rồi bỏ xứ đi lâu ngày. 10 Đến mùa nho, chủ sai một đầy tớ tới cùng những kẻ trồng nho đặng nhận một phần hoa lợi; song bọn trồng nho đánh đầy tớ, đuổi về tay không. 11 Chủ lại sai một đầy tớ khác nữa; song họ cũng đánh, chưởi, và đuổi về tay không. 12 Chủ lại sai đầy tớ thứ ba; song họ cũng đánh cho bị thương và đuổi đi. 13 Chủ vườn nho bèn nói rằng: Ta làm thể nào? Ta sẽ sai con trai yêu dấu ta đến; có lẽ chúng nó sẽ kính nể! 14 Song khi bọn trồng nho thấy con trai ấy, thì bàn với nhau như vầy: Kìa, ấy là con kế tự; hãy giết nó, hầu cho gia tài nó sẽ về chúng ta. 15 Họ bèn liệng con trai ấy ra ngoài vườn nho, và giết đi. Vậy chủ vườn sẽ xử họ làm sao? 16 Chủ ấy chắc sẽ đến diệt những kẻ trồng nho nầy, rồi lấy vườn giao cho người khác.
 Ai nấy nghe những lời đó, thì nói rằng: Đức Chúa Trời nào nỡ vậy!
17 Đức Chúa Jêsus bèn ngó họ mà rằng: Vậy thì lời chép:
 Hòn đá thợ xây nhà bỏ ra,
 Trở nên đá góc nhà,
 nghĩa là gì?
18 Hễ ai ngã nhằm đá nầy, thì sẽ bị giập nát, còn đá nầy ngã nhằm ai, thì sẽ giập người ấy. 19 Chính giờ đó, các thầy tế lễ cả và các thầy thông giáo tìm cách giết Ngài, vì hiểu Ngài phán thí dụ ấy chỉ về mình; nhưng lại sợ dân chúng.

Đức Chúa Trời và Sê-sa

(Mat 22:15-22; Mac 12:13-17)

20 Họ bèn dòm hành Ngài, sai mấy kẻ do thám giả làm người hiền lành, để bắt bẻ Ngài trong lời nói, hầu để nộp Ngài cho kẻ cầm quyền và trong tay quan tổng đốc.
21 Những người đó hỏi Đức Chúa Jêsus câu nầy: Thưa thầy, chúng tôi biết thầy nói và dạy dỗ theo lẽ ngay thẳng, không tư vị ai, lấy lẽ thật mà dạy đạo Đức Chúa Trời. 22 Chúng tôi có nên nộp thuế cho Sê-sa hay không? 23 Song Đức Chúa Jêsus biết mưu họ, thì đáp rằng: 24 Hãy cho ta xem một đơ-ni-ê. Đơ-ni-ê nầy mang hình và hiệu của ai? Họ thưa rằng: Của Sê-sa. 25 Ngài bèn phán rằng: Vậy thì của Sê-sa hãy trả lại cho Sê-sa, của Đức Chúa Trời hãy trả lại cho Đức Chúa Trời. 26 Trước mặt dân chúng, họ không bắt lỗi lời Ngài phán chi được; và lấy lời đáp của Ngài làm lạ, thì nín lặng.

Sự sống lại

(Mat 22:23-33; Mac 12:18-27)

27 Có mấy người Sa-đu-sê, là người vẫn quyết rằng không có sự sống lại, đến gần Đức Chúa Jêsus, mà hỏi rằng: 28 Thưa thầy, Môi-se đã truyền lại luật nầy cho chúng tôi: Nếu người kia có anh, cưới vợ rồi chết, không con, thì người phải cưới lấy vợ góa đó để nối dòng cho anh mình. 29 Vậy, có bảy anh em. Người thứ nhứt cưới vợ, rồi chết, không con. 30 Người thứ hai cũng lấy vợ đó, 31 rồi đến người thứ ba; hết thảy bảy người cũng vậy, đều chết đi không có con. 32 Rốt lại, người đàn bà cũng chết. 33 Vậy thì đến ngày sống lại, đàn bà đó sẽ là vợ ai? Vì bảy người đều đã lấy làm vợ. 34 Đức Chúa Jêsus phán rằng: Con cái của đời nầy lấy vợ gả chồng; 35 song những kẻ đã được kể đáng dự phần đời sau và đáng từ kẻ chết sống lại, thì không lấy vợ gả chồng. 36 Bởi họ sẽ không chết được nữa, vì giống như các thiên sứ, và là con của Đức Chúa Trời, tức là con của sự sống lại. 37 Còn về sự kẻ chết sống lại, Môi-se đã cho biết trong câu chuyện về Bụi gai, khi người gọi Chúa là Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, Đức Chúa Trời của Y-sác, và Đức Chúa Trời của Gia-cốp. 38 Vậy, Đức Chúa Trời không phải là Đức Chúa Trời của kẻ chết, nhưng của kẻ sống; vì ai nấy đều sống cho Ngài. 39 Có mấy thầy thông giáo cất tiếng thưa Ngài rằng: Lạy thầy, thầy nói phải lắm. 40 Họ không dám hỏi Ngài câu nào nữa.

Đấng Christ con vua Đa-vít

(Mat 22:41-46; Mac 12:35-37)

41 Đức Chúa Jêsus hỏi họ rằng: Làm sao người ta nói được rằng Đấng Christ là con vua Đa-vít? 42 vì chính vua Đa-vít đã nói trong sách Thi thiên rằng:
 Chúa phán cùng Chúa tôi rằng:
 Hãy ngồi bên hữu ta,
43 Cho đến khi ta bắt kẻ nghịch ngươi làm bệ chân ngươi.
44 Vậy, vua Đa-vít gọi Ngài bằng Chúa; có lẽ nào Ngài là con vua ấy được?

Lời trách các thầy thông giáo

(Mat 23:1-36; Mac 12:38-40)

45 Khi dân chúng đương nghe, thì Ngài phán cùng môn đồ rằng: 46 Hãy giữ mình về các thầy thông giáo, là người ưa mặc áo dài đi dạo, và thích những sự chào hỏi giữa chợ, muốn ngôi cao trong nhà hội, ngồi đầu trong tiệc lớn, 47 làm bộ đọc lời cầu nguyện dài, mà nuốt gia tài của đàn bà góa. Họ sẽ bị đoán phạt nặng hơn.

20

耶稣的权柄受到质问

(太21.23-27;可11.27-33)

1有一天,耶稣在圣殿里教导百姓,宣讲福音的时候,祭司长、文士和长老上前来, 2问他说:“你告诉我们,你仗着什么权柄做这些事?给你这权柄的是谁呢?” 3耶稣回答他们:“我也要问你们一句话,你们告诉我。 4约翰的洗礼是从天上来的,还是从人间来的呢?” 5他们彼此商量说:“我们若说‘从天上来的’,他会说‘这样,你们为什么不信他呢?’ 6我们若说‘从人间来的’,所有的百姓都会用石头打死我们,因为他们信约翰是先知。” 7于是他们回答:“我们不知道是从哪里来的。” 8耶稣对他们说:“我也不告诉你们,我仗着什么权柄做这些事。”

恶园户的比喻

(太21.33-46;可12.1-12)

9耶稣用这个比喻对百姓说:“有人开垦了一个葡萄园,租给园户,就出外远行,去了许久。 10到了时候,他打发一个仆人到园户那里去,叫他们把园中当纳的果子交给他;园户竟打了他,叫他空手回去。 11园主又打发另一个仆人去,他们也打了他,并且侮辱他,叫他空手回去。 12园主又打发第三个仆人去,他们也打伤了他,把他推出去了。 13葡萄园主说:‘我要怎么做呢?我要打发我的爱子去,或许他们会尊敬他。’ 14可是,园户看见他,彼此说:‘这是承受产业的。我们杀了他,产业就归我们了!’ 15于是他们把他扔出葡萄园外,杀了。这样,葡萄园主要怎么处置他们呢? 16他要来除灭那些园户,将葡萄园转给别人。”听见的人说:“绝对不可!” 17耶稣看着他们,说:“那么,经上记着:
  ‘匠人所丢弃的石头
  已作了房角的头块石头。’
这是什么意思呢?
18凡跌在那石头上的,一定会跌得粉碎;那石头掉在谁的身上,就要把谁压得稀烂。” 19文士和祭司长看出这比喻是指着他们说的,当时就想要下手拿他,只是惧怕百姓。

纳税给凯撒的问题

(太22.15-22;可12.13-17)

20于是他们窥探耶稣,打发奸细装作好人,要在他的话上抓把柄,好把他交给总督处置。 21奸细就问耶稣:“老师,我们知道你所讲所教的都很正确,也不看人的面子,而是诚诚实实传上帝的道。 22我们纳税给凯撒合不合法?” 23耶稣看出他们的诡诈,就对他们说: 24“拿一个银币来给我看。这像和这名号是谁的?”他们说:“是凯撒的。” 25耶稣对他们说:“这样,凯撒的归凯撒,上帝的归上帝。” 26他们无法当着百姓在他的话上抓到把柄,又因他的对答而惊讶,就闭口不言了。

复活的问题

(太22.23-33;可12.18-27)

27有些撒都该人来见耶稣。他们说没有复活这回事,于是问耶稣: 28“老师,摩西为我们写下这话:‘某人的哥哥若死了,有妻无子,他该娶哥哥的妻子,为哥哥生子立后。’ 29那么,有兄弟七人,第一个娶了妻,没有孩子死了。 30第二个、 31第三个也娶过她;同样地,七个人都娶过她,没有留下孩子就死了。 32后来,那妇人也死了。 33那么,在复活的时候,那妇人是哪一个的妻子呢?因为他们七个人都娶过她。” 34耶稣对他们说:“这世代的人有娶有嫁, 35惟有配得那要来的世代和从死人中复活的人不娶也不嫁。 36因为他们不能再死,和天使一样;既然是复活的人,他们就是上帝的儿子。 37至于死人复活,摩西在《荆棘篇》上就指明了,他称主是亚伯拉罕的上帝,以撒的上帝,雅各的上帝。 38上帝不是死人的上帝,而是活人的上帝,因为对他来说,人都是活的。” 39有几个文士说:“老师,你说得好。” 40以后,他们不敢再问他什么了。

基督与大卫的关系

(太22.41-46;可12.35-37)

41耶稣对他们说:“人们怎么说基督是大卫的后裔呢? 42《诗篇》大卫自己说:
  “主对我主说:
  ‘你坐在我的右边,
  43等我使你的仇敌作你的脚凳。’
44大卫既称他为主,他怎么又是大卫的后裔呢?”

谴责文士

(太23.1-36;可12.38-40)

45众百姓听的时候,耶稣对他的门徒说: 46“你们要防备文士。他们好穿长袍走来走去,喜欢人们在街市上向他们问安,又喜爱会堂里的高位,宴席上的首座。 47他们侵吞寡妇的家产,假意作很长的祷告。这些人要受更重的惩罚!”