9

Chúa chữa bịnh bại

(Mac 2:1-11; Lu 5:15-26)

1 Đức Chúa Jêsus xuống thuyền lại trở qua biển và đến thành mình. 2 Nầy, có người đem lại cho Ngài một người đau bại nằm trên giường. Đức Chúa Jêsus thấy đức tin của các người đó, thì phán cùng người bại rằng: Hỡi con, hãy vững lòng, tội lỗi con đã được tha. 3 Khi ấy, có một vài thầy thông giáo đều nghĩ thầm rằng: Người nầy nói lộng ngôn. 4 Song Đức Chúa Jêsus biết ý tưởng mấy thầy đó, thì phán rằng: Nhân sao trong lòng các ngươi có ác tưởng làm vậy? 5 Trong hai lời nầy: Một là nói, tội lỗi ngươi đã được tha; hai là nói, ngươi hãy đứng dậy mà đi, thì lời nào dễ nói hơn? 6 Vả, hầu cho các ngươi biết Con người ở thế gian có quyền tha tội. Rồi Ngài phán cùng người bại rằng: Hãy đứng dậy, vác lấy giường, mà trở về nhà ngươi. 7 Người bại liền dậy mà trở về nhà mình. 8 Đoàn dân thấy phép lạ đó, thì ai nấy đều sợ hãi, và ngợi khen Đức Chúa Trời đã cho người ta được phép tắc dường ấy.

Chúa gọi Ma-thi-ơ. – Sự kiêng ăn

(Mac 2:13-17; Lu 5:27-32)

9 Đức Chúa Jêsus đã đi khỏi nơi đó rồi, thấy một người tên là Ma-thi-ơ đương ngồi tại sở thâu thuế, bèn phán cùng người rằng: Hãy theo ta. Người liền đứng dậy, mà theo Ngài.
10 Vả, đương khi Đức Chúa Jêsus ngồi ăn tại nhà Ma-thi-ơ, có nhiều người thâu thuế cùng kẻ xấu nết đến ngồi ăn với Ngài và môn đồ Ngài. 11 Người Pha-ri-si thấy vậy, thì nói cùng môn đồ Ngài rằng: Làm sao thầy các ngươi ngồi ăn chung với người thâu thuế và kẻ xấu nết vậy? 12 Đức Chúa Jêsus nghe điều đó, bèn phán rằng: Chẳng phải là người khỏe mạnh cần thầy thuốc đâu, song là người có bịnh. 13 Hãy đi, và học cho biết câu nầy nghĩa là gì: Ta muốn sự thương xót, nhưng chẳng muốn của lễ. Vì ta đến đây không phải để kêu kẻ công bình, song kêu kẻ có tội.
14 Khi ấy, các môn đồ của Giăng đến tìm Đức Chúa Jêsus, mà thưa rằng: Cớ sao chúng tôi và những người Pha-ri-si kiêng ăn, còn môn đồ thầy không kiêng ăn? 15 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Trong khi chàng rể còn ở với bạn hữu đến mừng cưới, thì những bạn hữu đó có thể nào buồn rầu được ư? Nhưng đến ngày nào chàng rể sẽ bị đem đi khỏi họ, thì họ mới kiêng ăn. 16 Không có ai vá miếng nỉ mới vào cái áo cũ; vì nếu làm vậy, miếng nỉ mới sẽ chằng rách áo cũ, và đàng rách trở nên xấu hơn. 17 Cũng không có ai đổ rượu mới vào bầu da cũ; nếu làm vậy thì bầu nứt, rượu chảy ra, và bầu phải hư; song ai nấy đổ rượu mới vào bầu mới, thì giữ được cả hai bề.

Con gái Giai-ru và người đàn bà mất huyết

(Mac 5:21-43; Lu 8:40-56)

18 Đang khi Đức Chúa Jêsus phán các điều đó, xảy có người cai nhà hội kia bước vào, quì lạy trước mặt Ngài mà thưa rằng: Con gái tôi mới chết; xin Chúa đến, đặt tay trên nó, thì nó sẽ được sống. 19 Đức Chúa Jêsus bèn đứng dậy, cùng môn đồ Ngài đều đi theo người.
20 Nầy, có một người đàn bà mắc bịnh mất huyết đã mười hai năm, lại gần sau lưng mà rờ trôn áo Ngài. 21 Vì người đàn bà ấy tự nghĩ rằng: Nếu ta chỉ rờ áo Ngài, thì cũng sẽ được lành. 22 Đức Chúa Jêsus xây mặt lại, thấy người đàn bà, thì phán rằng: Hỡi con, hãy vững lòng, đức tin con đã làm cho con được lành. Liền trong giờ đó, người đàn bà lành bịnh.
23 Khi Đức Chúa Jêsus đến nhà người cai nhà hội, thấy bọn thổi sáo, và chúng làm om sòm, 24 thì phán rằng: Các ngươi hãy lui ra; con gái nhỏ nầy chẳng phải chết đâu, nhưng nó ngủ. Chúng nghe thì chê cười Ngài. 25 Bọn đó đã bị đuổi ra rồi, Ngài bèn vào, cầm lấy tay đứa gái, thì nó liền chờ dậy. 26 Tin nầy đồn ra khắp cả xứ đó.

Chúa chữa các tật bịnh khác

27 Đức Chúa Jêsus ở đó ra đi, có hai người mù theo Ngài mà kêu rằng: Hỡi con cháu vua Đa-vít, xin thương chúng tôi cùng! 28 Khi Ngài đã vào nhà rồi, hai người mù đến; Ngài bèn phán rằng: Hai ngươi tin ta làm được điều hai ngươi ao ước sao? Họ thưa rằng: Lạy Chúa, được. 29 Ngài bèn rờ mắt hai người mà phán rằng: Theo như đức tin các ngươi, phải được thành vậy. 30 Mắt hai người liền mở. Đức Chúa Jêsus lấy giọng nghiêm phán rằng: Hãy giữ, đừng cho ai biết chuyện nầy. 31 Song lúc hai người ra khỏi nhà, thì đồn danh tiếng Ngài khắp cả xứ.
32 Khi đi khỏi chỗ đó, thì người ta đem tới cho Ngài một người câm bị quỉ ám. 33 Quỉ bị đuổi ra rồi, thì người câm nói được. Đoàn dân lấy làm lạ mà nói rằng: Không hề bao giờ thấy sự như vậy trong dân Y-sơ-ra-ên. 34 Nhưng người Pha-ri-si lại nói rằng: Người nầy cậy phép chúa quỉ mà trừ quỉ.
35 Đức Chúa Jêsus đi khắp các thành, các làng, dạy dỗ trong các nhà hội, giảng tin lành nước Đức Chúa Trời, và chữa lành các thứ tật bịnh. 36 Khi Ngài thấy những đám dân đông, thì động lòng thương xót, vì họ cùng khốn, và tan lạc như chiên không có kẻ chăn. 37 Ngài bèn phán cùng môn đồ rằng: Mùa gặt thì thật trúng, song con gặt thì ít. 38 Vậy, hãy cầu xin chủ mùa gặt sai con gặt đến trong mùa mình.

9

治好瘫子

(可2.1-12;路5.17-26)

1耶稣上了船,渡过海,来到自己的城里。 2有人用褥子抬着一个瘫子到耶稣跟前来。耶稣见他们的信心,就对瘫子说:“孩子,放心吧,你的罪赦了。” 3这时,有几个文士心里说:“这个人说亵渎的话了。” 4耶稣知道他们的心思,就说:“你们心里为什么怀着恶念呢? 5说‘你的罪赦了’,或说‘你起来行走’,哪一样容易呢? 6但要让你们知道,人子在地上有赦罪的权柄”,于是对瘫子说:“起来!拿你的褥子回家去吧。” 7那人就起来,回家去了。 8众人看见都畏惧,归荣耀给上帝,因为他把这样的权柄赐给人。

呼召马太

(可2.13-17;路5.27-32)

9耶稣从那里往前走,看见一个人名叫马太,在税关坐着,就对他说:“来跟从我!”他就起来跟从耶稣。
10耶稣在屋里坐席的时候,有好些税吏和罪人来,与耶稣和他的门徒一同坐席。 11法利赛人看见,就对耶稣的门徒说:“你们的老师为什么与税吏和罪人一同吃饭呢?” 12耶稣听见,就说:“健康的人用不着医生;有病的人才用得着。 13经上说:‘我喜爱怜悯,不喜爱祭祀。’这句话的意思,你们去揣摩。我不是来召义人,而是召罪人。”

禁食的问题

(可2.18-22;路5.33-39)

14那时,约翰的门徒来见耶稣,说:“我们和法利赛人常常禁食,你的门徒却不禁食,这是为什么呢?” 15耶稣对他们说:“新郎和宾客在一起的时候,宾客怎么能哀恸呢?但日子将到,新郎要被带走,那时候他们就要禁食了。 16没有人把新布补在旧衣服上;因为所补上的会撕破那衣服,裂口就更大了。 17也没有人把新酒装在旧皮袋里,若是这样,皮袋会胀破,酒就漏出来,皮袋也糟蹋了。相反地,把新酒装在新皮袋里,两样就都保全了。”

会堂主管的女儿和经血不止的女人

(可5.21-43;路8.40-56)

18耶稣说这些话的时候,有一个会堂主管来,向他下跪,说:“我女儿刚死了,求你去按手在她身上,她就会活过来。” 19耶稣就起来跟他去;门徒也跟了去。
20这时,有一个女人,患了经血不止的病有十二年,来到耶稣背后,摸他的衣裳繸子; 21因为她心里说:“我只要摸他的衣裳,就会痊愈。” 22耶稣转过来,看见她,就说:“女儿,放心!你的信救了你。”从那时起,这女人就痊愈了。
23耶稣到了会堂主管的家里,看见吹鼓手和乱哄哄的一群人, 24就说:“退去吧!这女孩不是死了,而是睡着了。”他们就嘲笑他。 25众人被赶出后,耶稣就进去,拉着她的手,女孩就起来了。 26于是这消息传遍了那地方。

治好两个盲人

27耶稣从那里往前走,有两个盲人跟着他,喊叫说:“大卫之子,可怜我们吧!” 28耶稣进了屋子,盲人就来到他跟前。耶稣说:“你们信我能做这事吗?”他们说:“主啊,我们信。” 29耶稣就摸他们的眼睛,说:“照着你们的信心成全你们吧。” 30他们的眼睛就开了。耶稣严严地叮嘱他们说:“要小心,不可让人知道。” 31他们出去,竟把他的名声传遍了那地方。

治好哑巴

32他们出去的时候,有人把一个被鬼附的哑巴带到耶稣跟前来。 33鬼被赶出去,哑巴就说出话来。众人都很惊讶,说:“在以色列,从来没有见过这样的事。” 34法利赛人却说:“他是靠着鬼王赶鬼的。”

耶稣的怜悯

35耶稣走遍各城各乡,在他们的会堂里教导人,宣讲天国的福音,又医治各样的病症。 36他看见一大群人,就怜悯他们;因为他们困苦无助,如同羊没有牧人一样。 37于是他对门徒说:“要收的庄稼多,做工的人少。 38所以,你们要求庄稼的主差遣做工的人出去收他的庄稼。”