32

Bài ca của Môi-se

1 Hỡi trời, hãy lắng tai, tôi sẽ nói;
 Và đất, hãy nghe những lời của miệng tôi.
2 Đạo của tôi rải ra như mưa;
 Lời tôi sa xuống khác nào sương móc,
 Tợ mưa tro trên cây cỏ,
 Tỉ như mưa tầm tã trên đồng xanh.
3 Vì tôi sẽ tung hô danh Giê-hô-va.
 Hãy tôn sự oai nghiêm cho Đức Chúa Trời chúng tôi!
4 Công việc của Hòn Đá là trọn vẹn;
 Vì các đường lối Ngài là công bình.
 Ấy là Đức Chúa Trời thành tín và vô tội;
 Ngài là công bình và chánh trực.
5 Chúng đáng mang xấu hổ, vì đã phản Ngài,
 Chẳng phải con trai của Ngài nữa: quả là một dòng dõi gian tà và điên đảo!
6 Hỡi dân khờ dại không trí,
 Các ngươi báo đáp Đức Giê-hô-va như vậy sao?
 Ngài há chẳng phải là Cha ngươi, Đấng đã chuộc ngươi chăng?
 Há chẳng phải Ngài đã dựng nên ngươi, và lập ngươi sao?
7 Hãy nhớ lại những ngày xưa;
 Suy xét những năm của các đời trước;
 Hãy hạch hỏi cha ngươi, người sẽ dạy cho,
 Cùng các trưởng lão, họ sẽ nói cho.
8 Khi Đấng Chí Cao phân phát sản nghiệp cho muôn dân,
 Phân rẽ những con cái A-đam,
 Thì Ngài định bờ cõi của các dân,
 Cứ theo số dân Y-sơ-ra-ên.
9 Vì phần của Đức Giê-hô-va là dân Ngài, Gia-cốp là cơ nghiệp Ngài.
10 Ngài tìm được người trong một nơi rừng rú,
 Tại nơi vắng vẻ, giữa những tiếng hét la của đồng vắng.
 Ngài bao phủ người, săn sóc người,
 Gìn giữ người như con ngươi của mắt mình.
11 Như phụng hoàng phấp phới giỡn ổ mình,
 Bay chung quanh con nhỏ mình,
 Sè cánh ra xớt nó,
 Và cõng nó trên chéo cánh mình thể nào,
12 Thì một mình Đức Giê-hô-va đã dẫn dắt người thể ấy,
 Không có thần nào khác ở cùng người…
13 Ngài đã khiến người cỡi trên các nơi cao của xứ,
 Y-sơ-ra-ên đã ăn hoa quả của đồng ruộng,
 Ngài khiến người hút mật của hòn đá,
 Dầu của hòn đá cứng hơn hết,
14 Và nút mỡ sữa bò và sữa chiên.
 Ngài ban cho người mỡ chiên con,
 Chiên đực sanh tại Ba-san, và dê đực,
 Cùng bột lọc nhứt hạng của lúa mạch;
 Người có uống huyết của nho như rượu mạnh.
15 Giê-su-run đã mập mạp và cất đá,
 --- Người trở nên mập, lớn và béo tròn. ---
 Người đã lìa bỏ Đức Chúa Trời, là Đấng dựng nên người,
 Và khinh dể Hòn Đá của sự chửng cứu người.
16 Chúng nó trêu ghẹo Ngài phân bì, bởi sự cúng thờ những thần khác,
 Chọc giận Ngài vì các sự gớm ghiếc;
17 Tế lễ những ma quỉ chẳng phải là Đức Chúa Trời,
 Quì lạy các thần mà mình chưa hề biết,
 Tức là các thần mới vừa đến ít lâu,
 Mà tổ phụ các ngươi không kính sợ.
18 Ngươi không kể đến Hòn Đá sanh mình,
 Và quên Đức Chúa Trời đã tạo mình.
19 Đức Giê-hô-va có thấy điều đó, nên trong cơn thạnh nộ.
 Ngài đã từ bỏ các con trai và con gái mình.
20 Ngài có phán: Ta sẽ giấu mặt ta,
 Để xem sự cuối cùng của chúng nó ra sao;
 Vì là một dòng dõi gian tà,
 Là những con cái không có lòng trung tín.
21 Chúng nó giục ta phân bì, vì cúng thờ thần chẳng phải là Đức Chúa Trời,
 Lấy sự hư không mà chọc giận ta;
 Ta cũng vậy, lấy một dân tộc hèn mà trêu sự phân bì của chúng nó,
 Lấy một nước ngu dại mà chọc giận chúng nó.
22 Vì có lửa nổi phừng trong cơn giận ta,
 Cháy cho đến đáy sâu âm phủ,
 Thiêu nuốt đất và thổ sản,
 Cùng cháy đốt nền các núi.
23 Ta sẽ chất những tai vạ trên mình chúng nó,
 Bắn chúng nó hết các tên ta.
24 Chúng nó sẽ bị đói hao mòn, bị rét tiêu đi,
 Và một thứ dịch hạch độc dữ ăn nuốt.
 Ta sẽ khiến răng thú rừng,
 Và nọc độc của loài bò dưới bụi đến hại chúng nó.
25 Ngoài thì gươm dao,
 Trong thì kinh khủng
 Sẽ làm cho trai trẻ, gái đồng trinh,
 Và con đương bú, luôn với người già bạc
 Đều bị diệt vong.
26 Ta nói rằng: Ta sẽ lấy hơi thở ta quét sạch chúng nó đi,
 Diệt kỷ niệm chúng nó khỏi loài người.
27 Song sợ thù nghịch nhiếc nhóc,
 Kẻ cừu địch chúng nó lầm hiểu,
 La rằng: Tay chúng tôi đã tỏ sức cao cường,
 Chớ chẳng phải Đức Giê-hô-va có làm mọi điều ấy đâu!
28 Vì là một dân mất trí,
 Trong lòng không có thông minh!
29 Chớ chi họ khôn ngoan và hiểu được,
 Ước gì nghĩ đến sự cuối cùng vẫn đợi họ!
30 Nhược bằng Hòn Đá không có bán chúng nó,
 Và Giê-hô-va không giao nộp chúng nó,
 Thì làm sao một người rượt nổi ngàn người,
 Và hai người đuổi mười ngàn người trốn đi?
31 Vì hòn đá chúng nó chẳng phải như Hòn Đá chúng ta,
 Thù nghịch chúng ta cũng xét đoán như vậy.
32 Cây nho chúng nó vốn là chồi của Sô-đôm,
 Và do đất của Gô-mô-rơ.
 Trái nho chúng nó vốn là độc,
 Và chùm nho vốn là đắng;
33 Rượu nho chúng nó là nọc độc con rắn,
 Một thứ nọc độc rất dữ của rắn hổ.
34 Những việc như thế làm sao ta quên được?
 Ta đã niêm phong nó vào trong kho ta.
35 Khi chân chúng nó xiêu tó,
 Sự báo thù sẽ thuộc về ta, phần đối trả sẽ qui về ta.
 Vì ngày bại hoại của chúng nó hầu gần,
 Và những tai họa buộc phải xảy ra cho chúng nó đến mau.
36 Phải, khi Đức Giê-hô-va thấy sức lực của dân sự mình hao mòn,
 Và không còn lại tôi mọi hay là tự chủ cho chúng nó,
 Thì Ngài sẽ đoán xét công bình cho chúng nó,
 Và thương xót tôi tớ Ngài.
37 Ngài sẽ phán: Các thần chúng nó,
 Những hòn đá chúng nó nhờ cậy,
38 Các thần hưởng mỡ của hi sinh,
 Và uống rượu của lễ quán chúng nó, đều ở đâu?
 Các thần ấy hãy đứng dậy, giúp đỡ
 Và che phủ cho các người!
39 Bây giờ, hãy xem ta là Đức Chúa Trời,
 Ngoài ta chẳng có Đức Chúa Trời nào khác.
 Ta khiến cho chết và cho sống lại,
 Làm cho bị thương và chữa cho lành,
 Chẳng có ai giải cứu khỏi tay ta được.
40 Vì ta giơ tay chỉ trời
 Mà thề rằng: Ta quả thật hằng sống đời đời,
41 Khi ta mài lưỡi sáng của gươm ta,
 Và tay ta cầm sự đoán xét,
 Thì ta sẽ báo thù kẻ cừu địch ta,
 Cùng đối trả những kẻ nào ghét ta.
42 Ta sẽ làm cho các mũi tên ta say huyết;
 Lưỡi gươm ta ăn thịt,
 Tức là huyết của kẻ bị giết và của phu tù,
 Thịt của đầu các tướng thù nghịch.
43 Hỡi các nước! hãy vui mừng với dân Ngài,
 Vì Đức Chúa Trời sẽ báo thù huyết của tôi tớ Ngài,
 Trả thù kẻ cừu địch Ngài,
 Và tha tội cho xứ và cho dân của Ngài.
44 Vậy, Môi-se cùng Giô-suê, con trai của Nun, đến đọc hết các lời bài ca nầy cho dân sự nghe.
45 Khi Môi-se đã đọc xong các lời nầy tại trước mặt cả Y-sơ-ra-ên, 46 thì người nói cùng chúng rằng: Hãy để lòng chăm chỉ về hết thảy lời ta đã nài khuyên các ngươi ngày nay, mà truyền cho con cháu mình, để chúng nó cẩn thận làm theo các lời của luật pháp nầy. 47 Vì chẳng phải một lời nói vô giá cho các ngươi đâu, nhưng nó là sự sống của các ngươi; nhờ lời nói nầy, các ngươi sẽ ở lâu ngày trên đất mà các ngươi sẽ đi nhận lấy, khi qua sông Giô-đanh.
48 Trong ngày đó, Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: 49 Hãy đi lên núi A-ba-rim, trên đỉnh Nê-bô, ở trong xứ Mô-áp, đối ngang Giê-ri-cô; rồi nhìn xứ Ca-na-an mà ta ban cho dân Y-sơ-ra-ên làm sản nghiệp. 50 Vả, ngươi sẽ chết trên núi mà ngươi lên đó, và sẽ được tiếp về cùng dân ngươi, y như A-rôn, anh ngươi, đã chết trên núi Hô-rơ, và đã được tiếp về cùng dân của người, 51 bởi vì tại giữa dân Y-sơ-ra-ên, các ngươi đã phạm tội cùng ta, nơi nước Mê-ri-ba tại Ca-đe, trong đồng vắng Xin, và vì các ngươi không tôn ta thánh giữa dân Y-sơ-ra-ên. 52 Quả thật, ngươi sẽ thấy xứ ở trước mặt mình, nhưng không được vào trong xứ ấy mà ta ban cho dân Y-sơ-ra-ên.

32

  1“诸天哪,要侧耳听我说话;
  愿地聆听我口中的言语。
  2我的教导要淋漓如雨,
  我的言语要滴落如露,
  如细雨降在嫩草上,
  如甘霖降在蔬菜中。
  3因为我要宣扬耶和华的名,
  你们要把伟大归给我们的上帝。

  4“他是磐石,他的作为完全,
  他一切所行的都公平;
  他是信实无伪的上帝,
  又公义,又正直。
  5这乖僻弯曲的世代
  向他行了败坏的事;
  因着他们的弊病,
  不再是他的儿女。
  6愚昧无知的百姓啊,
  你们这样报答耶和华吗?
  他岂不是你的父,创造了你吗?
  他造了你,坚立你。
  7你当回想上古之日,
  思念历代之年;
  问你的父亲,他必告诉你;
  问你的长者,他必向你述说。
  8至高者将地业赐给列国,
  将世人分开,
  他按照神明的数目,
  为万民划定疆界。
  9因为耶和华的份是他的百姓,
  他的产业就是雅各

  10“耶和华在旷野之地,
  在空旷,野兽吼叫之荒地遇见他,
  就环绕他,看顾他,
  保护他,如同保护眼中的瞳人。
  11鹰怎样搅动巢窝,
  在雏鹰上面飞翔,
  展开双翅接住雏鹰,
  背在两翼之上,
  12耶和华也照样独自引导他,
  并无外邦神明与他同在。
  13耶和华使他驰骋在地的高处,
  他吃田间的出产;
  耶和华使他从岩石中吃蜜,
  从坚石中吸油,
  14也吃牛的乳酪、羊的奶、
  羔羊的脂肪,
  巴珊所出的公绵羊和山羊,
  和上好的麦子。
  你要喝葡萄汁酿的美酒。

  15耶书仑渐渐肥胖,能踼跳。
  你长得肥胖,粗壮,丰润。
  他离弃造他的上帝,
  轻看救他的磐石。
  16他们用外邦神明惹上帝妒忌,
  以可憎之物惹他发怒。
  17他们祭祀鬼魔,而非上帝,
  是他们不认识的神明,
  是近来新兴的,
  是你们列祖所不畏惧的。
  18你轻忽生你的磐石,
  忘记生产你的上帝。

  19“耶和华看见了,
  因他儿女惹动他就抛弃他们,
  20说:‘我要转脸离开他们,
  看他们的结局如何。
  他们是极乖谬的世代,
  是不忠实的儿女。
  21他们以那不是上帝的激起我妒忌,
  以虚无的神明惹我发怒。
  我要以不成国的激起你们嫉妒,
  我要以愚顽的国惹起你们发怒。
  22因为我的怒火焚烧,
  直烧到极深的阴间,
  吞噬地和地的出产,
  连山的根基也烧着了。

  23“‘我要把祸患堆在他们身上,
  我用尽我的箭射向他们:
  24饿死人的饥荒、
  灼人的热症、
  痛苦的灾害。
  我要叫野兽用牙齿咬他们,
  叫土中爬行的用毒液害他们。
  25外有刀剑使人丧亡,
  内有惊恐,
  少男少女是如此,
  吃奶的、白发的也是如此。
  26我曾说,我要粉碎他们,
  使他们的名从人间消失。
  27惟恐仇敌挑衅,
  他们的敌人误解,
  说,我们的手得胜了,
  这一切并非耶和华做的。’

  28“因为他们是缺乏智谋的国家,
  他们里面毫无聪明。
  29惟愿他们有智慧,能明白这事,
  他们就会想到自己的结局。
  30若非他们的磐石卖了他们,
  若非耶和华交出他们,
  一人岂能追赶千人,
  二人焉能使万人逃跑呢?
  31甚至我们的仇敌都承认,
  他们的磐石不如我们的磐石。
  32他们的葡萄树是所多玛的葡萄树,
  是蛾摩拉田园所长的;
  他们的葡萄是毒葡萄,
  整串都是苦的。
  33他们的酒是大蛇的毒液,
  是毒蛇剧烈的毒汁。

  34“这岂不都存放在我这里,
  封存在我库房中吗?
  35伸冤报应在我
  到了时候他们会失脚。
  因为他们遭难的日子近了,
  他们的厄运快要临到。
  36耶和华见他的百姓毫无能力,
  无论是为奴的、自由的,都没有存留,
  就必为他们伸冤,
  为自己的仆人发怜悯。
  37他必说:‘他们的神明,
  他们所投靠的磐石,在哪里呢?
  38吃了他们祭牲脂肪的,
  喝了他们浇酒祭之酒的,
  叫那些神明站出来帮助你们,
  作为你们的保障吧!

  39“‘如今,看!我,惟有我是上帝
  我以外并无别神。
  我使人死,我使人活;
  我击伤人,也医治人,
  没有人能从我手中救出来。
  40我向天举手,
  我凭我的永生起誓说:
  41我若磨我闪亮的刀,
  我的手掌握审判权,
  就必报复我的敌人,
  报应那些恨我的人。
  42我要使我的箭饮血而醉,
  就是被杀被掳之人的血;
  我的刀也要吃肉,
  就是仇敌披发头颅的肉。’

  43“列国啊,当与耶和华的子民一同欢呼
  因为他要为他仆人所流的血伸冤,
  报应他的敌人
  救赎他的土地和他的子民 。”
44摩西的儿子约书亚前来把这首歌的一切话吟诵给百姓听。 45摩西以色列众人吟诵完了这一切话, 46对他们说:“我今日以这一切话警戒你们,你们都要记在心中,要吩咐你们的子孙谨守遵行这律法上一切的话。 47因为这不是与你们无关的空话,而是你们的生命;因遵行这话,你们的日子必在你们过约旦河得为业的地上得以长久。”

预告摩西的死

(民27.11-14)

48就在那日,耶和华吩咐摩西说: 49“你上摩押地的亚巴琳山脉,到面对耶利哥尼波山去,看我所要赐给以色列人为业的迦南地。 50你必死在你所登的山上,归到你祖先那里,像你哥哥亚伦死在何珥山上,归到他祖先那里一样。 51因为你们在以色列人中得罪了我,在的旷野,加低斯米利巴水那里,在以色列人中没有尊我为圣。 52我所赐给以色列人的地,你只可从对面观看,却不得进到那里去。”