1 Vả, nầy là lời chúc phước mà Môi-se, người của Đức Chúa Trời, chúc cho dân Y-sơ-ra-ên, trước khi qua đời. 2 Người bèn nói: Đức Giê-hô-va đã đến từ Si-na-i, Ngài từ Sê-i-rơ dấy lên trên dân chúng, Chiếu sáng từ núi Pha-ran, Đến từ giữa muôn vàn đấng thánh; Từ tay hữu Ngài phát ra cho họ lửa của luật pháp Ngài. 3 Ngài thương yêu dân sự, Các thánh của Ngài đều ở trong tay Ngài, Quì xuống chân Ngài, Đặng lãnh những lời của Ngài. 4 Môi-se đã ban một luật pháp cho chúng tôi, Là cơ nghiệp của hội chúng Gia-cốp. 5 Khi các quan trưởng của dân sự hội hiệp Với những chi phái Y-sơ-ra-ên, Thì Ngài trở nên vua của Giê-su-run. 6 Nguyện Ru-bên sống, chớ thác, Dẫu số người của nó sẽ ít đông. 7 Người chúc cho Giu-đa rằng: Hỡi Đức Giê-hô-va, cầu xin Ngài nghe tiếng của Giu-đa, Và đưa người về dân mình; Nguyện tay người binh vực chúng, Xin Chúa đến giúp người đương địch cùng kẻ thù nghịch mình! 8 Người cũng chúc cho Lê-vi rằng: Thu-mim và u-rim của ngươi⚓ vốn thuộc về người tin kính của ngươi, Mà ngươi thử thách tại Ma-sa, Tranh giành với tại nước Mê-ri-ba.⚓ 9 Lê-vi nói về cha mẹ mình rằng: Tôi không hề thấy cha mẹ; Người không nhận anh em mình, Chẳng biết đến con cái mình… Vì người gìn giữ lời Chúa, Canh chừng sự giao ước của Chúa. 10 Họ lấy mạng lịnh của Chúa dạy cho Gia-cốp, Và luật pháp Chúa cho Y-sơ-ra-ên; Họ để hương dưới mũi Ngài, Đặt của lễ thiêu trên bàn thờ Ngài. 11 Lạy Đức Giê-hô-va, xin ban phước cho của cải người, Và nhậm công việc của tay người làm. Xin bẻ nát hông của kẻ dấy nghịch và ghen ghét người, Để chúng nó không thế dấy lên nữa! 12 Người chúc về Bên-gia-min rằng: Người mà Đức Giê-hô-va yêu mến Sẽ được ở yên gần bên Ngài. Hằng ngày Đức Giê-hô-va sẽ che chở người, Lập nơi ở Ngài giữa hai vai người, 13 Người chúc về Giô-sép rằng: Xứ người được Đức Giê-hô-va ban phước; Từ trời Ngài giáng xuống cho người ân tứ rất báu, là sương móc, Những suối của vực thẳm có nước sâu; 14 Những huê lợi quí nhứt của mặt trời, Hoa quả cực báu của mặt trăng; 15 Những vật nhứt hạng của núi xưa, Các báu lạ của mấy gò đống đời đời, 16 Bửu bối của đất, và sự sung mãn nó, Nguyện ơn của Đấng hiện ra trong bụi gai Giáng xuống trên đầu Giô-sép, Và trên trán của chúa anh em người! 17 Oai nghiêm người giống như con bò đực đầu lòng; Hai sừng người vốn sừng của trâu! Người lấy sừng ấy báng mọi dân, Cho đến cuối đầu của đất. Đó là hằng muôn của Ép-ra-im, Ấy là hằng ngàn của Ma-na-se. 18 Người chúc về Sa-bu-lôn rằng: Hỡi Sa-bu-lôn, khá vui mừng về cuộc mình đi ra ngoài, Còn ngươi, Y-sa-ca, hãy hớn hở trong các trại mình! 19 Hai người sẽ gọi các dân tộc lên núi; Tại đó, dâng những của tế lễ công bình; Vì hai người sẽ hút sự dư dật của biển, Và những bửu vật lấp dưới cát. 20 Người chúc về Gát rằng: Đáng ngợi khen thay Đấng để Gát nơi khoảng khoát, Người nằm nghỉ như một sư tử cái, Và xé cánh tay cùng đầu. 21 Người đã chọn cho mình phần đầu nhứt của xứ, Bởi vì tại đó đã dành phần của đấng lập luật pháp, Và người ở đằng đầu dân sự đi đến. Người đồng lòng với Y-sơ-ra-ên làm xong công bình của Đức Giê-hô-va, Và làm theo những mạng lịnh của Ngài. 22 Người chúc về Đan rằng: Đan là một sư tử tơ, Từ Ba-san nhảy xông đến. 23 Người chúc về Nép-ta-li rằng: Nép-ta-li hưởng ân huệ cho thỏa nguyện, Và phước lành của Đức Giê-hô-va cho đầy dẫy, Chiếm được phương tây và phương nam. 24 Người chúc về A-se rằng: Nguyện cho A-se được phước giữa các con trai Y-sơ-ra-ên; Được đẹp lòng anh em mình, Và được dầm chân mình trong dầu! 25 Những then cửa người sẽ bằng sắt và đồng, Đời ngươi lâu bao nhiêu, sức mạnh ngươi lâu bấy nhiêu. 26 Ồ Giê-su-run, không ai giống như Đức Chúa Trời, Là Đấng oai nghi, cỡi trên các từng trời, Trên những đám mây, đặng đến cứu giúp ngươi. 27 Đức Chúa Trời hằng sống là nơi ở của ngươi, Ở dưới có cánh tay đời đời của Ngài. Ngài đuổi kẻ thù nghịch khỏi trước mặt ngươi, Và phán cùng ngươi rằng: Hãy diệt đi! 28 Y-sơ-ra-ên sẽ ở bình an; Suối Gia-cốp phun lên riêng ra Trong một xứ ngũ cốc và rượu; Trời của ngươi nhỏ sương móc xuống. 29 Ồ! Y-sơ-ra-ên, ngươi có phước dường bao! Hỡi dân được Đức Giê-hô-va cứu rỗi, ai giống như ngươi? Ngài là cái thuẫn giúp đỡ ngươi, Thanh gươm khiến cho ngươi nên vinh hiển. Kẻ thù nghịch ngươi sẽ đến dua nịnh ngươi; Còn ngươi, ngươi sẽ lấy chân giày đạp các nơi cao của chúng nó.
33
Moses Blesses the Tribes
1This is the blessing that Moses the man of God pronounced on the Israelites before his death. 2He said: “The Lord came from Sinai and dawned over them from Seir; he shone forth from Mount Paran. He came with⚓ myriads of holy ones from the south, from his mountain slopes.⚓ 3Surely it is you who love the people; all the holy ones are in your hand. At your feet they all bow down, and from you receive instruction, 4the law that Moses gave us, the possession of the assembly of Jacob. 5He was king over Jeshurun⚓ when the leaders of the people assembled, along with the tribes of Israel. 6“Let Reuben live and not die, nor⚓ his people be few.” 7And this he said about Judah: “Hear, Lord, the cry of Judah; bring him to his people. With his own hands he defends his cause. Oh, be his help against his foes!” 8About Levi he said: “Your Thummim and Urim belong to your faithful servant. You tested him at Massah; you contended with him at the waters of Meribah. 9He said of his father and mother, ‘I have no regard for them.’ He did not recognize his brothers or acknowledge his own children, but he watched over your word and guarded your covenant. 10He teaches your precepts to Jacob and your law to Israel. He offers incense before you and whole burnt offerings on your altar. 11Bless all his skills, Lord, and be pleased with the work of his hands. Strike down those who rise against him, his foes till they rise no more.” 12About Benjamin he said: “Let the beloved of the Lord rest secure in him, for he shields him all day long, and the one the Lord loves rests between his shoulders.” 13About Joseph he said: “May the Lord bless his land with the precious dew from heaven above and with the deep waters that lie below; 14with the best the sun brings forth and the finest the moon can yield; 15with the choicest gifts of the ancient mountains and the fruitfulness of the everlasting hills; 16with the best gifts of the earth and its fullness and the favor of him who dwelt in the burning bush. Let all these rest on the head of Joseph, on the brow of the prince among⚓ his brothers. 17In majesty he is like a firstborn bull; his horns are the horns of a wild ox. With them he will gore the nations, even those at the ends of the earth. Such are the ten thousands of Ephraim; such are the thousands of Manasseh.” 18About Zebulun he said: “Rejoice, Zebulun, in your going out, and you, Issachar, in your tents. 19They will summon peoples to the mountain and there offer the sacrifices of the righteous; they will feast on the abundance of the seas, on the treasures hidden in the sand.” 20About Gad he said: “Blessed is he who enlarges Gad’s domain! Gad lives there like a lion, tearing at arm or head. 21He chose the best land for himself; the leader’s portion was kept for him. When the heads of the people assembled, he carried out the Lord’s righteous will, and his judgments concerning Israel.” 22About Dan he said: “Dan is a lion’s cub, springing out of Bashan.” 23About Naphtali he said: “Naphtali is abounding with the favor of the Lord and is full of his blessing; he will inherit southward to the lake.” 24About Asher he said: “Most blessed of sons is Asher; let him be favored by his brothers, and let him bathe his feet in oil. 25The bolts of your gates will be iron and bronze, and your strength will equal your days. 26“There is no one like the God of Jeshurun, who rides across the heavens to help you and on the clouds in his majesty. 27The eternal God is your refuge, and underneath are the everlasting arms. He will drive out your enemies before you, saying, ‘Destroy them!’ 28So Israel will live in safety; Jacob will dwell⚓ secure in a land of grain and new wine, where the heavens drop dew. 29Blessed are you, Israel! Who is like you, a people saved by the Lord? He is your shield and helper and your glorious sword. Your enemies will cower before you, and you will tread on their heights.”