11

Chỉ một phần dân Y-sơ-ra-ên bị bỏ

1 Vậy tôi nói: Đức Chúa Trời có bỏ dân Ngài chăng? Chẳng hề như vậy; vì chính tôi là dân Y-sơ-ra-ên, dòng dõi Áp-ra-ham, về chi phái Bên-gia-min. 2 Đức Chúa Trời chẳng từng bỏ dân Ngài đã biết trước. Anh em há chẳng biết Kinh thánh chép về chuyện Ê-li sao? Thể nào người kiện dân Y-sơ-ra-ên trước mặt Đức Chúa Trời, mà rằng: 3 Lạy Chúa, họ đã giết tiên tri Ngài, hủy phá bàn thờ Ngài; tôi còn lại một mình, và họ tìm giết tôi. 4 Nhưng Đức Chúa Trời đáp lại thể nào? Ta đã để dành cho ta bảy ngàn người nam chẳng hề quì gối trước mặt Ba-anh. 5 Ngày nay cũng vậy, có một phần còn sót lại theo sự lựa chọn của ân điển. 6 Nhưng nếu bởi ơn thì chẳng phải bởi việc làm nữa; bằng chẳng, thì ơn không còn phải là ơn. 7 Vậy thì làm sao? Ấy là dân Y-sơ-ra-ên chẳng được điều mình tìm; song những kẻ lựa chọn thì đã được, và những kẻ khác thì bị cứng lòng, 8 như có chép rằng: Đức Chúa Trời đã cho họ mờ tối, con mắt chẳng thấy, lỗ tai chẳng nghe, cho đến ngày nay. 9 Lại, Đa-vít có nói:
 Ước gì bàn tiệc của họ trở nên bẫy,
 Lưới, nên dịp vấp chân và sự phạt công bình cho họ;
10 Ước gì mắt họ mù không thấy được,
 Và lưng họ cứ khom luôn!

Vì dân Y-sơ-ra-ên vấp phạm nên sự cứu đã đến cho dân ngoại

11 Tôi lại hỏi rằng: Có phải dân Y-sơ-ra-ên vấp chân dường ấy hầu cho té xuống chăng? Chẳng hề như vậy! Nhưng ấy là bởi tội lỗi họ mà sự cứu đã đến cho dân ngoại, hầu để giục lòng tranh đua của họ. 12 Vả, nếu tội lỗi họ đã làm giàu cho thế gian, sự kém sút họ đã làm giàu cho dân ngoại, thì huống chi là sự thạnh vượng của họ! 13 Tôi nói cùng anh em là người ngoại: Bấy lâu tôi làm sứ đồ cho dân ngoại, tôi làm vinh hiển chức vụ mình, 14 cố sức để giục lòng tranh đua của những kẻ đồng tộc tôi, và để cứu mấy người trong đám họ. 15 Vì nếu sự dứt bỏ họ ra đã làm sự hòa thuận cho thiên hạ, thì sự họ trở lại trong ân điển há chẳng phải là sự sống lại từ trong kẻ chết sao?
16 Vả, nếu trái đầu mùa là thánh, thì cả đồng cũng thánh; và nếu rễ là thánh, thì các nhánh cũng thánh. 17 Ví bằng có một hai nhánh bị cắt đi, và ngươi vốn là cây ô-li-ve hoang được tháp vào chỗ các nhánh ấy để có phần về nhựa và rễ của cây ô-li-ve, 18 thì chớ khoe mình hơn các nhánh đó. Nhưng nếu ngươi khoe mình, thì hãy biết rằng ấy chẳng phải là ngươi chịu đựng cái rễ, bèn là cái rễ chịu đựng ngươi. 19 Ngươi sẽ nói rằng: Các nhánh đã bị cắt đi, để ta được tháp vào chỗ nó. 20 Phải lắm; các nhánh đó đã bị cắt bởi cớ chẳng tin, và ngươi nhờ đức tin mà còn; chớ kiêu ngạo, hãy sợ hãi. 21 Vì nếu Đức Chúa Trời chẳng tiếc các nhánh nguyên, thì Ngài cũng chẳng tiếc ngươi nữa. 22 Vậy hãy xem sự nhân từ và sự nghiêm nhặt của Đức Chúa Trời: Sự nghiêm nhặt đối với họ là kẻ đã ngã xuống, còn sự nhân từ đối với ngươi, miễn là ngươi cầm giữ mình trong sự nhân từ Ngài; bằng chẳng, ngươi cũng sẽ bị chặt. 23 Về phần họ, nếu không ghì mài trong sự chẳng tin, thì cũng sẽ được tháp; vì Đức Chúa Trời có quyền lại tháp họ vào. 24 Nếu chính ngươi đã bị cắt khỏi cây ô-li-ve hoang thuận tánh mình, mà được tháp vào cây ô-li-ve tốt nghịch tánh, thì huống chi những kẻ ấy là nhánh nguyên sẽ được tháp vào chính cây ô-li-ve mình!

Dân ngoại trở lại đạo sẽ đem sự cứu đến cho dân Y-sơ-ra-ên

25 Vả, hỡi anh em, tôi không muốn anh em chẳng biết sự mầu nhiệm nầy, e anh em khoe mình khôn ngoan chăng: Ấy là một phần dân Y-sơ-ra-ên đã sa vào sự cứng lòng, cho đến chừng nào số dân ngoại nhập vào được đầy đủ; 26 vậy thì cả dân Y-sơ-ra-ên sẽ được cứu, như có chép rằng:
 Đấng Giải cứu sẽ đến từ Si-ôn,
 Cất sự vô đạo ra khỏi Gia-cốp;
27 Ấy là sự giao ước mà ta sẽ lập với họ,
 Khi ta xóa tội lỗi họ rồi.
28 Nếu luận về Tin lành thì họ là nghịch thù bởi cớ anh em, còn luận về sự lựa chọn, thì họ được yêu thương bởi cớ các tổ phụ; 29 vì các sự ban cho và sự kêu gọi của Đức Chúa Trời chẳng hề đổi lại được bao giờ. 30 Lại như khi trước anh em đã nghịch cùng Đức Chúa Trời, mà bây giờ được thương xót bởi sự nghịch của họ, 31 thì cũng một thể ấy, bây giờ họ đã nghịch, hầu cho cũng được thương xót bởi sự thương xót đã tỏ ra với anh em. 32 Vì Đức Chúa Trời đã nhốt mọi người trong sự bạn nghịch, đặng thương xót hết thảy.
33 Ôi! sâu nhiệm thay là sự giàu có, khôn ngoan và thông biết của Đức Chúa Trời! Sự phán xét của Ngài nào ai thấu được, đường nẻo của Ngài nào ai hiểu được! 34 Vì, ai biết ý tưởng Chúa, ai là kẻ bàn luận của Ngài? 35 Hay là ai đã cho Chúa trước, đặng nhận lấy điều gì Ngài báo lại? 36 Vì muôn vật đều là từ Ngài, bởi Ngài, và hướng về Ngài. Vinh hiển cho Ngài đời đời vô cùng! A-men.

11

Ƀing Dŏ So̱t Israel

1Tui anŭn, kâo tơña tui anai: Hiư̆m ngă, Ơi Adai hơngah lui hĭ ƀing ană plei Ñu laih hă? Sĭt ƀu djơ̆ tui anŭn ôh! Kâo pô ăt jing mơnuih Israel mơ̆n, jing ană tơčô Abraham, mơ̆ng kơnung djuai Benyamin. 2Ơi Adai ƀu hơngah lui hĭ ôh ƀing ană plei Ñu, jing ƀing Ñu hơmâo thâo krăn laih mơ̆ng hlâo adih. Hiư̆m ngă ƀing gih ƀu thâo hơget Hră Ơi Adai hơmâo čih pơruai laih kơ Êliyah ôh hă? Anŭn jing hiư̆m ñu rơkâo laih kơ Ơi Adai kiăng pơkơdơ̆ng glaĭ hăng ƀing Israel tui anai, 3“Ơ Khua Yang hơi, ƀing gơñu hơmâo pơdjai hĭ laih ƀing pô pơala Ih laih anŭn pơglưh trŭn hĭ khul kơnưl ngă yang Ih. Kơnơ̆ng dŏ glaĭ hơjăn kâo đôč yơh laih anŭn ră anai ƀing gơñu ăt hlak hơduah kiăng mă pơđuaĭ hĭ tơlơi hơdip kâo mơ̆n.” 4Samơ̆ anai yơh jing tơlơi Ơi Adai laĭ glaĭ kơ ñu, “Kâo hơmâo djă̱ pioh laih kơ Kâo pô tơjuh-rơbâo čô mơnuih, jing ƀing ƀu bon kơkuh ôh kơ yang rơba̱ng Baal.” 5Ăt kar kaĭ mơ̆n, ƀơi hrơi mông anai, hơmâo sa tơpul mơnuih dŏ so̱t Ơi Adai hơmâo ruah mă laih yua mơ̆ng tơlơi Ñu khăp pap. 6Samơ̆ tơdah yua mơ̆ng tơlơi khăp pap, sĭt anŭn ƀu djơ̆ yua mơ̆ng bruă mơnuă dơ̆ng tah. Samơ̆ tơdah tơlơi Ơi Adai ruah kơnang ƀơi tơlơi bruă, sĭt tơlơi khăp pap anŭn ƀu djơ̆ jing tơlơi khăp pap dơ̆ng tah.
7Tui anŭn, hơget ƀing ta pơmĭn dơ̆ng lĕ? Hơget tơlơi ƀing Israel gir hơduah biă mă kiăng kơ tŭ yap tơpă hơnơ̆ng ƀơi anăp Ơi Adai, ƀing gơñu ƀu tŭ mă ôh, samơ̆ ƀing mơnuih Ơi Adai ruah mă laih yơh jing ƀing tŭ mă. Bơ kơ ƀing Yehudah pơkŏn jing kơpĭl hĭ jai dơ̆ng yơh kơ tơlơi Ơi Adai iâu mơthưr. 8Kar hăng Hră Ơi Adai hơmâo čih laih tui anai,
  “Ơi Adai brơi laih kơ ƀing gơñu jua bơngăt bĭl,
   mơta kiăng kơ ƀu thâo ƀuh
   laih anŭn tơngia kiăng kơ ƀing gơñu ƀu thâo hơmư̆
  hlŏng truh pơ hrơi anai.”
9Laih anŭn pơtao Dawid laĭ tui anai,
  “Brơi bĕ kơ khul tơlơi phet gơñu jing hĭ čơđo̱ng hăng ka̱p,
   jing gơnam pơtơhneč hăng gơnam pơkơhma̱l hĭ ƀing gơñu.
  10Brơi bĕ mơta gơñu jing hĭ mơmŏt kiăng kơ ƀing gơñu ƀu dưi ƀuh hĭ ôh,
   laih anŭn rŏng gơñu jing hĭ gu nanao!”
11Kâo laĭ dơ̆ng tui anai: Djơ̆ mơ̆ ƀing Israel tơhneč lê̆ laih amăng tơlơi răm rai ƀu thâo rŭ̱ pơdơ̆ng dơ̆ng tah? Sĭt ƀu djơ̆ ôh! Samơ̆ yuakơ tơlơi wĕ wŏ gơñu yơh, tơlơi pơklaih hơmâo truh laih pơ ƀing mơnuih Tuai kiăng kơ ngă kơ ƀing Israel ga̱r. 12Samơ̆ tơdah tơlơi wĕ wŏ gơñu jing ba rai tơlơi bơni hiam pơdrŏng săh kơ mơnuih mơnam lŏn tơnah, laih anŭn tơlơi tơdu kơƀah gah bơngăt gơñu jing ba rai tơlơi pơdrŏng săh kơ ƀing mơnuih Tuai, sĭt yơh tơlơi bơni hiam pơdrŏng săh lu hloh dơ̆ng yơh tơdah mrô pơtŭm glaĭ ƀing Yehudah či dưi klaih ba rai!
13Kâo hlak pơhiăp hăng ƀing gih, Ơ ƀing mơnuih Tuai hơi. Yuakơ tơdang kâo ăt dŏ jing ding kơna pơjao kơ ƀing gih, kâo či pơư pơang kơ bruă mơnuă yom pơphan Ơi Adai brơi kơ kâo ngă. 14Amăng tơlơi bruă anŭn kâo čang rơmang kiăng dưi čuh đĭ pran jua ga̱r ƀing kơnung djuai kâo, kiăng kơ dưi pơklaih hĭ đơđa amăng ƀing gơñu. 15Yuakơ tơdah tơlơi Ơi Adai hơngah hĭ kơ ƀing gơñu anŭn, yuakơ tơlơi ƀing gơñu ƀu đaŏ kơnang ôh, pơjing hĭ tơlơi pơrơno̱m kơ mơnuih lŏn tơnah, sĭt hơget či jing lĕ tơdang Ơi Adai tŭ ju̱m ƀing gơñu, jing kar hăng tơlơi hơdip mơ̆ng tơlơi djai lĕ? 16Tơdah črăn tơpŭng arăng pơyơr laih kơ Ơi Adai jing boh čroh blung hlâo jing rơgoh hiam yơh. Tơdah akha kơyâo jing rơgoh hiam, sĭt khul than kơyâo anŭn ăt jing rơgoh hiam mơ̆n.
17Samơ̆ tơdah đơđa than kơyâo anŭn hơmâo kơjŏh hĭ laih, laih anŭn ƀing gih, wơ̆t tơdah jing kar hăng čơnŭh than kơyâo ôliwơ glai, arăng pơkle̱p ƀơi kơyâo anŭn hrŏm hăng khul than pơkŏn ră anai dưi tŭ mă kơtăk mơ̆ng akha phŭn kơyâo ôliwơ anŭn. 18Ƀing gih anăm pơư pơang hăng khul than kơyâo anŭn ôh. Samơ̆ tơdah ƀing gih pơư, pơmĭn bĕ kơ tơlơi anai: Ƀing gih ƀu djru čem kơ akha ôh, samơ̆ akha yơh djru čem brơi kơ ƀing gih. 19Giŏng anŭn, ƀing gih či laĭ tui anai, “Khul than kơjŏh hĭ laih kiăng kơ kâo dưi mŭt kle̱p amăng phŭn kơyâo anŭn.” 20Sĭt djơ̆ yơh. Samơ̆ khul than anŭn kơjŏh hĭ yuakơ tơlơi ƀu đaŏ kơnang gơñu yơh, laih anŭn ƀing gih dŏ kơjăp yua mơ̆ng tơlơi đaŏ kơnang yơh. Anăm ngă ang ôh, samơ̆ brơi thâo huĭ pơpŭ bĕ. 21Yuakơ tơdah Ơi Adai ƀu pioh glaĭ ôh khul than tui hăng yang đăr, sĭt Ñu kŏn či pioh glaĭ ƀing gih lơi.
22Hơnŭn yơh, pơmĭn bĕ kơ tơlơi hiam klă hăng tơlơi khưp Ơi Adai tui anai: Ñu ngă khưp hăng ƀing lê̆ rơbuh laih, samơ̆ ngă hiam klă hăng ƀing gih. Ñu pha brơi tơlơi hiam klă anŭn tơdah ƀing gih ăt dŏ amăng tơlơi hiam klă Ñu. Tơdah ƀing gih ƀu dŏ ôh amăng anŭn, Ñu či hơngah lui hĭ ƀing gih yơh. 23Laih anŭn tơdah ƀing Yehudah ƀu tŏ tui amăng tơlơi ƀu đaŏ kơnang gơñu anŭn, sĭt Ơi Adai či pioh glaĭ ƀing gơñu pơ anih ƀing gơñu dŏ hlâo adih yơh, yuakơ Ơi Adai dưi pơkle̱p glaĭ ƀing gơñu dơ̆ng. 24Yuakơ tơdah ƀing gih tŭ khăt hĭ mơ̆ng than kơyâo ôliwơ glai hơdip tui hăng yang đăr, laih anŭn phara hăng kơnuih juăt kle̱p mŭt pơ than kơyâo ôliwơ arăng pla, sĭt amuñ hloh yơh kơ hơdôm khul than, jing khul than yang đăr, arăng pơkle̱p mŭt pơ kơyâo ôliwơ gơñu pô!

Abih Bang ƀing Israel Či Dưi Klaih

25Ơ ƀing ayŏng amai adơi, kâo ƀu kiăng ôh kơ ƀing gih ƀu dưi thâo hluh kơ tơlơi yom hơgŏm anai, kiăng kơ ƀing gih ƀu či tŭ pơgao pơang hĭ ôh tui anai: Ƀing Israel hơmâo mưn tŭ laih tơlơi pơkhăng sa črăn amăng ƀing gơñu tơl mrô mơnuih ƀing Tuai hơmâo mŭt rai laih hlo̱m ƀo̱m. 26Tui anŭn kăh, abih bang ƀing Israel či dưi klaih hĭ, kar hăng Hră Ơi Adai hơmâo čih laih tui anai,
  “Pô Pơklaih či rai mơ̆ng Ziôn.
   Ñu či mă pơđuaĭ hĭ tơlơi soh sat mơ̆ng Yakôb.
  27Anŭn yơh jing tơlơi pơgop Kâo hăng ƀing gơñu
   tơdang Kâo či mă pơđuaĭ hĭ tơlơi soh gơñu.”
28Tui hăng tơlơi pơthâo hiam pơruai laih, ƀing Yehudah ƀu đaŏ kơnang jing hĭ ƀing rŏh ayăt hăng Ơi Adai yuakơ anŭn jing tơlơi tŭ yua kơ ƀing gih, jing ƀing Tuai. Samơ̆ tui hăng tơlơi Ơi Adai hơmâo ruah mă laih, Ơi Adai khăp kơ ƀing gơñu yuakơ Ñu ƀuăn laih hăng ƀing ama ơi adon gơñu đưm hlâo adih yơh. 29Yuakơ tơlơi brơi pơyơr Ơi Adai hăng tơlơi Ñu iâu mơthưr ƀu thâo pơplih hĭ ôh. 30Ăt kar hăng ƀing gih mơ̆n, hlâo adih ƀing gih ƀu tui gưt kơ Ơi Adai ôh, samơ̆ ră anai tŭ mă tơlơi pap Ơi Adai yuakơ tơlơi ƀing Israel ƀu tui gưt yơh. 31Ră anai ăt kar kaĭ mơ̆n, ƀing Yehudah ƀu tui gưt ôh kơ Ơi Adai hlâo adih, anŭn jing hĭ tơlơi pap pơrơđah kơ ƀing gih, kiăng kơ ră anai ƀing gơñu ăt dưi tŭ mă tơlơi pap Ơi Adai mơ̆n. 32Yuakơ Ơi Adai hơmâo jao hĭ laih abih bang mơnuih mơnam kơ tơlơi ƀu tui gưt, kiăng kơ Ñu dưi pơrơđah tơlơi pap Ñu kơ abih bang ƀing gơñu yơh.

Tơlơi Bơni Hơơč Kơ Ơi Adai

  33Sĭt yơh, dơlăm prŏng pơdrŏng săh biă mă tơlơi rơgơi hăng tơlơi thâo hluh Ơi Adai!
   Ƀu hơmâo hlơi pô ôh dưi thâo hluh bruă Ñu phat kơđi,
   laih anŭn kŏn hơmâo hlơi pô lơi dưi thâo kơsem hơdră jơlan Ñu!
  34Yuakơ Hră Ơi Adai čih laih dơ̆ng tui anai,
   “Hlơi pô thâo krăn laih tơlơi pơmĭn Khua Yang lĕ?
   Ƀôdah hlơi pô jing pô djru pơmĭn brơi kơ Ñu lĕ?
  35Ƀôdah hlơi pô hơmâo pha brơi laih gơnam kơ Ơi Adai hlâo
   kiăng kơ Ơi Adai kla glaĭ kơ ñu lĕ?”
  36Yuakơ abih bang tơlơi mơnơ̆ng jing tơbiă rai mơ̆ng Ñu, găn mơ̆ng Ñu laih anŭn yuakơ kiăng pơư pơang kơ Ñu yơh.
   Kơ Ñu yơh tŭ pơư pơang hlŏng lar! Amen.