11

Chỉ một phần dân Y-sơ-ra-ên bị bỏ

1 Vậy tôi nói: Đức Chúa Trời có bỏ dân Ngài chăng? Chẳng hề như vậy; vì chính tôi là dân Y-sơ-ra-ên, dòng dõi Áp-ra-ham, về chi phái Bên-gia-min. 2 Đức Chúa Trời chẳng từng bỏ dân Ngài đã biết trước. Anh em há chẳng biết Kinh thánh chép về chuyện Ê-li sao? Thể nào người kiện dân Y-sơ-ra-ên trước mặt Đức Chúa Trời, mà rằng: 3 Lạy Chúa, họ đã giết tiên tri Ngài, hủy phá bàn thờ Ngài; tôi còn lại một mình, và họ tìm giết tôi. 4 Nhưng Đức Chúa Trời đáp lại thể nào? Ta đã để dành cho ta bảy ngàn người nam chẳng hề quì gối trước mặt Ba-anh. 5 Ngày nay cũng vậy, có một phần còn sót lại theo sự lựa chọn của ân điển. 6 Nhưng nếu bởi ơn thì chẳng phải bởi việc làm nữa; bằng chẳng, thì ơn không còn phải là ơn. 7 Vậy thì làm sao? Ấy là dân Y-sơ-ra-ên chẳng được điều mình tìm; song những kẻ lựa chọn thì đã được, và những kẻ khác thì bị cứng lòng, 8 như có chép rằng: Đức Chúa Trời đã cho họ mờ tối, con mắt chẳng thấy, lỗ tai chẳng nghe, cho đến ngày nay. 9 Lại, Đa-vít có nói:
 Ước gì bàn tiệc của họ trở nên bẫy,
 Lưới, nên dịp vấp chân và sự phạt công bình cho họ;
10 Ước gì mắt họ mù không thấy được,
 Và lưng họ cứ khom luôn!

Vì dân Y-sơ-ra-ên vấp phạm nên sự cứu đã đến cho dân ngoại

11 Tôi lại hỏi rằng: Có phải dân Y-sơ-ra-ên vấp chân dường ấy hầu cho té xuống chăng? Chẳng hề như vậy! Nhưng ấy là bởi tội lỗi họ mà sự cứu đã đến cho dân ngoại, hầu để giục lòng tranh đua của họ. 12 Vả, nếu tội lỗi họ đã làm giàu cho thế gian, sự kém sút họ đã làm giàu cho dân ngoại, thì huống chi là sự thạnh vượng của họ! 13 Tôi nói cùng anh em là người ngoại: Bấy lâu tôi làm sứ đồ cho dân ngoại, tôi làm vinh hiển chức vụ mình, 14 cố sức để giục lòng tranh đua của những kẻ đồng tộc tôi, và để cứu mấy người trong đám họ. 15 Vì nếu sự dứt bỏ họ ra đã làm sự hòa thuận cho thiên hạ, thì sự họ trở lại trong ân điển há chẳng phải là sự sống lại từ trong kẻ chết sao?
16 Vả, nếu trái đầu mùa là thánh, thì cả đồng cũng thánh; và nếu rễ là thánh, thì các nhánh cũng thánh. 17 Ví bằng có một hai nhánh bị cắt đi, và ngươi vốn là cây ô-li-ve hoang được tháp vào chỗ các nhánh ấy để có phần về nhựa và rễ của cây ô-li-ve, 18 thì chớ khoe mình hơn các nhánh đó. Nhưng nếu ngươi khoe mình, thì hãy biết rằng ấy chẳng phải là ngươi chịu đựng cái rễ, bèn là cái rễ chịu đựng ngươi. 19 Ngươi sẽ nói rằng: Các nhánh đã bị cắt đi, để ta được tháp vào chỗ nó. 20 Phải lắm; các nhánh đó đã bị cắt bởi cớ chẳng tin, và ngươi nhờ đức tin mà còn; chớ kiêu ngạo, hãy sợ hãi. 21 Vì nếu Đức Chúa Trời chẳng tiếc các nhánh nguyên, thì Ngài cũng chẳng tiếc ngươi nữa. 22 Vậy hãy xem sự nhân từ và sự nghiêm nhặt của Đức Chúa Trời: Sự nghiêm nhặt đối với họ là kẻ đã ngã xuống, còn sự nhân từ đối với ngươi, miễn là ngươi cầm giữ mình trong sự nhân từ Ngài; bằng chẳng, ngươi cũng sẽ bị chặt. 23 Về phần họ, nếu không ghì mài trong sự chẳng tin, thì cũng sẽ được tháp; vì Đức Chúa Trời có quyền lại tháp họ vào. 24 Nếu chính ngươi đã bị cắt khỏi cây ô-li-ve hoang thuận tánh mình, mà được tháp vào cây ô-li-ve tốt nghịch tánh, thì huống chi những kẻ ấy là nhánh nguyên sẽ được tháp vào chính cây ô-li-ve mình!

Dân ngoại trở lại đạo sẽ đem sự cứu đến cho dân Y-sơ-ra-ên

25 Vả, hỡi anh em, tôi không muốn anh em chẳng biết sự mầu nhiệm nầy, e anh em khoe mình khôn ngoan chăng: Ấy là một phần dân Y-sơ-ra-ên đã sa vào sự cứng lòng, cho đến chừng nào số dân ngoại nhập vào được đầy đủ; 26 vậy thì cả dân Y-sơ-ra-ên sẽ được cứu, như có chép rằng:
 Đấng Giải cứu sẽ đến từ Si-ôn,
 Cất sự vô đạo ra khỏi Gia-cốp;
27 Ấy là sự giao ước mà ta sẽ lập với họ,
 Khi ta xóa tội lỗi họ rồi.
28 Nếu luận về Tin lành thì họ là nghịch thù bởi cớ anh em, còn luận về sự lựa chọn, thì họ được yêu thương bởi cớ các tổ phụ; 29 vì các sự ban cho và sự kêu gọi của Đức Chúa Trời chẳng hề đổi lại được bao giờ. 30 Lại như khi trước anh em đã nghịch cùng Đức Chúa Trời, mà bây giờ được thương xót bởi sự nghịch của họ, 31 thì cũng một thể ấy, bây giờ họ đã nghịch, hầu cho cũng được thương xót bởi sự thương xót đã tỏ ra với anh em. 32 Vì Đức Chúa Trời đã nhốt mọi người trong sự bạn nghịch, đặng thương xót hết thảy.
33 Ôi! sâu nhiệm thay là sự giàu có, khôn ngoan và thông biết của Đức Chúa Trời! Sự phán xét của Ngài nào ai thấu được, đường nẻo của Ngài nào ai hiểu được! 34 Vì, ai biết ý tưởng Chúa, ai là kẻ bàn luận của Ngài? 35 Hay là ai đã cho Chúa trước, đặng nhận lấy điều gì Ngài báo lại? 36 Vì muôn vật đều là từ Ngài, bởi Ngài, và hướng về Ngài. Vinh hiển cho Ngài đời đời vô cùng! A-men.

11

以色列的餘民

1那麼,我要問,上帝棄絕了他的百姓嗎?絕對沒有!因為我也是以色列人,亞伯拉罕的後裔,屬便雅憫支派的。 2上帝並沒有棄絕他預先所知道的百姓。你們豈不知道經上論到以利亞是怎麼說的呢?他在上帝面前怎樣控告以色列人說: 3「主啊,他們殺了你的先知,拆了你的祭壇,只剩下我一個人,他們還要我的命。」 4但上帝的指示是怎麼對他說的呢?他說:「我為自己留下七千人,是未曾向巴力屈膝的。」 5現在這時刻也是這樣,照着出於恩典的揀選,還有所留的餘數。 6既是靠恩典,就不憑行為,不然,恩典就不再是恩典了。
7那又怎麼說呢?以色列人所尋求的,他們沒有得着。但是蒙揀選的人得着了,其餘的人卻成了頑梗不化的。 8如經上所記:
  「上帝給他們昏沉的靈,
  眼睛看不見,
  耳朵聽不到,
  直到今日。」
9大衛也說:
  「願他們的宴席變為羅網,變為陷阱,
  變為絆腳石,作他們的報應。
  10願他們的眼睛昏花,看不見;
  願你時常彎下他們的腰。」

外邦人得救

11那麼,我再問,他們失足是要他們跌倒嗎?絕對不是!因他們的過犯,救恩反而臨到外邦人,要激起他們嫉妒的心。 12如果他們的過犯成為世界的富足,他們的缺乏成為外邦人的富足,更何況他們全數得救呢?
13我對你們外邦人說,正因為我是外邦人的使徒,我敬重我的職分, 14希望可以激起我骨肉之親的嫉妒,好救他們一些人。 15如果他們被丟棄,世界因而得以與上帝和好;他們被收納,豈不就是從死人中復生嗎? 16所獻的新麵若聖潔,整個麵團都聖潔了;樹根若聖潔,樹枝也聖潔了。
17若有幾根枝子被折下來,你這野橄欖枝接上去,同享橄欖根的肥汁, 18你就不可向舊枝子誇口;若是誇口,該知道不是你托着根,而是根托着你。 19你會說,那些枝子被折下來是為了使我接上去。 20不錯。他們因為不信,所以被折下來;你因為信,所以立得住。你不可自高,反要戰戰兢兢。 21上帝既然不顧惜原來的枝子,豈會顧惜你? 22可見,上帝又恩慈又嚴厲:對那跌倒的人是嚴厲的;對你是恩慈的,只要你長久在他的恩慈裏,不然,你也要被砍下來。 23而且,他們若不是長久不信,仍要被接上,因為上帝能夠重新把他們接上去。 24你是從那天生的野橄欖上砍下來的,尚且違反自然地接在好橄欖上,何況這些原來的枝子豈不更要接在原樹上嗎?

全以色列都將得救

25弟兄們,我不願意你們不知道這奧祕,恐怕你們自以為聰明。這奧祕就是有一部分以色列人是硬心的,等到外邦人的數目添滿了, 26以色列全家都要得救。如經上所記:
  「必有一位救主從錫安出來,
  要消除雅各家一切不虔不敬。」
27「這就是我與他們所立的約,
  那時我要除去他們的罪。」
28就福音來說,他們為你們的緣故是仇敵;就揀選來說,他們因列祖的緣故是蒙愛的。 29因為上帝的恩賜和選召是不會撤回的。 30你們從前不順服上帝,如今因他們的不順服,你們倒蒙了憐憫。 31同樣,他們現在也是不順服,叫他們因着施給你們的憐憫,現在也就蒙憐憫。 32因為上帝把眾人都圈在不順服中,為的是要憐憫眾人。
  33深哉,上帝的豐富、智慧和知識!
  他的判斷何其難測!
  他的蹤跡何其難尋!
  34誰知道主的心?
  誰作過他的謀士?
  35誰先給了他,
  使他後來償還呢?
  36因為萬有都是本於他,
  倚靠他,歸於他。
  願榮耀歸給他,直到永遠。阿們!