9

V. Người Giu-đa và người ngoại đối với sự xưng công bình bởi đức tin

(Từ đoạn 9 đến đoạn 11)

Sự đau thương của Phao-lô về dân Y-sơ-ra-ên

1 Tôi nói thật trong Đấng Christ, tôi không nói dối, lương tâm tôi làm chứng cho tôi bởi Đức Thánh Linh: 2 Tôi buồn bực lắm, lòng tôi hằng đau đớn. 3 Bởi tôi ước ao có thể chính mình bị dứt bỏ, lìa khỏi Đấng Christ, vì anh em bà con tôi theo phần xác, 4 tức là dân Y-sơ-ra-ên, là dân được những sự làm con nuôi, sự vinh hiển, lời giao ước, luật pháp, sự thờ phượng và lời hứa; 5 là dân sanh hạ bởi các tổ phụ, và theo phần xác, bởi dân ấy sanh ra Đấng Christ, là Đấng trên hết mọi sự, tức là Đức Chúa Trời đáng ngợi khen đời đời. A-men.

Quyền rất lớn của ân điển Đức Chúa Trời

6 Ấy chẳng phải lời Đức Chúa Trời là vô ích. Vì những kẻ bởi Y-sơ-ra-ên sanh hạ, chẳng phải vì đó mà hết thảy đều là người Y-sơ-ra-ên. 7 Cũng không phải vì là dòng dõi của Áp-ra-ham thì hết thảy đều là con cái người; nhưng có chép rằng: Ấy là bởi Y-sác mà ngươi sẽ có một dòng dõi gọi theo tên ngươi; 8 nghĩa là chẳng phải con cái thuộc về xác thịt là con cái Đức Chúa Trời, nhưng con cái thuộc về lời hứa thì được kể là dòng dõi Áp-ra-ham vậy. 9 Vả, lời nầy thật là một lời hứa: Cũng kỳ nầy ta sẽ lại đến, Sa-ra sẽ có một con trai. 10 Nào những thế thôi, về phần Rê-bê-ca, khi bà ấy bởi tổ phụ chúng ta là Y-sác mà có thai đôi cũng vậy. 11 Vì, khi hai con chưa sanh ra, chưa làm điều chi lành hay dữ --- hầu cho được giữ vững ý chỉ Đức Chúa Trời, là ý định sẵn bởi sự kén chọn tự do của Ngài, chẳng cứ việc làm, nhưng cứ Đấng kêu gọi --- 12 thì có lời phán cho mẹ của hai con rằng: Đứa lớn sẽ làm tôi đứa nhỏ; 13 như có chép rằng: Ta yêu Gia-cốp và ghét Ê-sau.
14 Vậy chúng ta sẽ nói làm sao? Có sự không công bình trong Đức Chúa Trời sao? Chẳng hề như vậy! 15 Vì Ngài phán cùng Môi-se rằng: Ta sẽ làm ơn cho kẻ ta làm ơn, ta sẽ thương xót kẻ ta thương xót. 16 Vậy điều đó chẳng phải bởi người nào ao ước hay người nào bôn ba mà được, bèn là bởi Đức Chúa Trời thương xót. 17 Trong Kinh thánh cũng có phán cùng Pha-ra-ôn rằng: Nầy là cớ vì sao ta đã dấy ngươi lên, ấy là để tỏ quyền phép ta ra trong ngươi, hầu cho danh ta được truyền ra khắp đất. 18 Như vậy, Ngài muốn thương xót ai thì thương xót, và muốn làm cứng lòng ai thì làm.
19 Vậy thì ngươi sẽ hỏi ta rằng: Sao Ngài còn quở trách? Vì có ai chống lại ý muốn Ngài được chăng?… 20 Nhưng, hỡi người, ngươi là ai, mà dám cãi lại cùng Đức Chúa Trời? Có lẽ nào cái bình bằng đất sét lại nói với kẻ nắn nên mình rằng: Sao ngươi đã làm nên ta như vậy? 21 Người thợ gốm há chẳng có quyền trên đất sét, cùng trong một đống mà làm ra hạng bình để dùng việc sang trọng, lại hạng khác để dùng việc hèn hạ sao? 22 Nếu Đức Chúa Trời muốn tỏ ra cơn thạnh nộ và làm cho biết quyền phép Ngài, đã lấy lòng khoan nhẫn lớn chịu những bình đáng giận sẵn cho sự hư mất, 23 để cũng làm cho biết sự giàu có của vinh hiển Ngài bởi những bình đáng thương xót mà Ngài đã định sẵn cho sự vinh hiển, thì còn nói chi được ư? 24 Đó tôi nói về chúng ta, là kẻ Ngài đã gọi, chẳng những từ trong người Giu-đa, mà cũng từ trong dân ngoại nữa. 25 Như Ngài phán trong sách Ô-sê rằng:
 Ta sẽ gọi kẻ chẳng phải dân ta là dân ta,
 Kẻ chẳng được yêu dấu là yêu dấu;
26 Lại xảy ra trong nơi Ngài phán cùng họ rằng: Các ngươi chẳng phải là dân ta đâu,
 Cũng tại nơi đó họ sẽ được xưng là con của Đức Chúa Trời hằng sống.
27 Còn Ê-sai nói về dân Y-sơ-ra-ên mà kêu lên rằng: Dầu số con cái Y-sơ-ra-ên như cát dưới biển, chỉ một phần sót lại sẽ được cứu mà thôi; 28 vì Chúa sẽ làm ứng nghiệm lời Ngài cách trọn vẹn và vội vàng trên đất. 29 Lại như Ê-sai đã nói tiên tri rằng:
 Nếu Chúa vạn quân chẳng để lại một cái mầm của dòng giống chúng ta,
 Thì chúng ta đã trở nên như thành Sô-đôm và giống như thành Gô-mô-rơ vậy.

Sự cứu rỗi của dân ngoại và sự lầm lạc của dân Y-sơ-ra-ên

30 Vậy chúng ta sẽ nói làm sao? Những dân ngoại chẳng tìm sự công bình, thì đã được sự công bình, nhưng là sự công bình đến bởi đức tin; 31 còn như dân Y-sơ-ra-ên tìm luật pháp của sự công bình, thì không đạt đến luật pháp ấy. 32 Tại sao? Tại họ chẳng bởi đức tin mà tìm, nhưng bởi việc làm. Họ đã vấp phải hòn đá ngăn trở, 33 như có chép rằng:
 Nầy ta để tại Si-ôn một hòn đá ngăn trở, tức là hòn đá lớn làm cho vấp ngã;
 Hễ ai tin đến thì khỏi bị hổ thẹn.

9

上帝揀選以色列人

1我在基督裏說真話,不說謊話;我的良心被聖靈感動為我作證。 2我非常憂愁,心裏時常傷痛。 3為我弟兄,我骨肉之親,就是自己被詛咒,與基督分離,我也願意。 4他們是以色列人,那兒子的名分、榮耀、諸約、律法的頒佈、敬拜的禮儀、應許都是給他們的。 5列祖是他們的,基督按肉體說也是從他們出來的。願在萬有之上的上帝被稱頌,直到永遠。阿們!
6這不是說上帝的話落了空。因為從以色列生的不都是以色列人, 7也不因為是亞伯拉罕的後裔就都是他的兒女;惟獨「從以撒生的才要稱為你的後裔。」 8這就是說,肉身所生的兒女不是上帝的兒女,惟獨那應許的兒女才算是後裔。 9因為所應許的話是這樣:「到明年這時候我要來,撒拉必會生一個兒子。」 10不但如此,利百加也是這樣。她從一個人,就是從我們的祖宗以撒懷了孕。 11雙胞胎還沒有生下來,善惡還沒有行出來,為要貫徹上帝揀選人的旨意, 12不是憑着人的行為,而是憑着那呼召人的,上帝就對利百加說:「將來,大的要服侍小的。」 13正如經上所記:「雅各是我所愛的;以掃是我所惡的。」
14這樣,我們要怎麼說呢?難道上帝有甚麼不義嗎?絕對沒有! 15因他對摩西說:
  「我要憐憫誰就憐憫誰,
  要恩待誰就恩待誰。」
16由此看來,這不靠人的意願,也不靠人的努力,只靠上帝的憐憫。 17因為經上有話對法老說:「我將你興起來,特要在你身上彰顯我的權能,為要使我的名傳遍全地。」 18由此看來,上帝要憐憫誰就憐憫誰,要使誰剛硬就使誰剛硬。

上帝的憤怒和憐憫

19這樣,你會對我說:「那麼,他為甚麼還指責人呢?有誰能抗拒他的旨意呢?」 20你這個人哪,你是誰,竟敢向上帝頂嘴呢?受造之物豈會對造他的說:「你為甚麼把我造成這樣呢?」 21難道陶匠沒有權從一團泥裏拿一塊做成貴重的器皿,又拿一塊做成卑賤的器皿嗎? 22倘若上帝要顯明他的憤怒,彰顯他的權能,難道不可多多忍耐寬容那應受憤怒、預備遭毀滅的器皿嗎? 23這是為了要把他豐盛的榮耀彰顯在那蒙憐憫、早預備得榮耀的器皿上。 24這器皿也就是我們這些蒙上帝所召的,不但是從猶太人中,也是從外邦人中召來的。 25正如上帝在《何西阿書》上說:
  「那本來不是我子民的,
  我要稱為『我的子民』;
  本來不是蒙愛的,
  我要稱為『蒙愛的』。
  26從前在甚麼地方對他們說:
  你們不是我的子民,
  將來就在那裏稱他們為『永生上帝的兒子』。」
27關於以色列人,以賽亞喊着:「雖然以色列人多如海沙,得救的將是剩下的餘數, 28因為主要在地上施行他的話,徹底而又迅速。」 29又如以賽亞先前說過:
  「若不是萬軍之主給我們存留餘種,
  我們早已變成所多瑪,像蛾摩拉一樣了。」

以色列人和福音

30這樣,我們要怎麼說呢?那不追求義的外邦人卻獲得了義,就是因信而獲得的義。 31以色列人追求律法的義,反而達不到律法的義。 32這是甚麼緣故呢?是因為他們不憑着信心,而是憑着行為,他們正跌在那絆腳石上。 33就如經上所記:
  「我在錫安放一塊絆腳的石頭,使人跌倒的磐石;
  信靠他的人必不蒙羞。」