9

V. Người Giu-đa và người ngoại đối với sự xưng công bình bởi đức tin

(Từ đoạn 9 đến đoạn 11)

Sự đau thương của Phao-lô về dân Y-sơ-ra-ên

1 Tôi nói thật trong Đấng Christ, tôi không nói dối, lương tâm tôi làm chứng cho tôi bởi Đức Thánh Linh: 2 Tôi buồn bực lắm, lòng tôi hằng đau đớn. 3 Bởi tôi ước ao có thể chính mình bị dứt bỏ, lìa khỏi Đấng Christ, vì anh em bà con tôi theo phần xác, 4 tức là dân Y-sơ-ra-ên, là dân được những sự làm con nuôi, sự vinh hiển, lời giao ước, luật pháp, sự thờ phượng và lời hứa; 5 là dân sanh hạ bởi các tổ phụ, và theo phần xác, bởi dân ấy sanh ra Đấng Christ, là Đấng trên hết mọi sự, tức là Đức Chúa Trời đáng ngợi khen đời đời. A-men.

Quyền rất lớn của ân điển Đức Chúa Trời

6 Ấy chẳng phải lời Đức Chúa Trời là vô ích. Vì những kẻ bởi Y-sơ-ra-ên sanh hạ, chẳng phải vì đó mà hết thảy đều là người Y-sơ-ra-ên. 7 Cũng không phải vì là dòng dõi của Áp-ra-ham thì hết thảy đều là con cái người; nhưng có chép rằng: Ấy là bởi Y-sác mà ngươi sẽ có một dòng dõi gọi theo tên ngươi; 8 nghĩa là chẳng phải con cái thuộc về xác thịt là con cái Đức Chúa Trời, nhưng con cái thuộc về lời hứa thì được kể là dòng dõi Áp-ra-ham vậy. 9 Vả, lời nầy thật là một lời hứa: Cũng kỳ nầy ta sẽ lại đến, Sa-ra sẽ có một con trai. 10 Nào những thế thôi, về phần Rê-bê-ca, khi bà ấy bởi tổ phụ chúng ta là Y-sác mà có thai đôi cũng vậy. 11 Vì, khi hai con chưa sanh ra, chưa làm điều chi lành hay dữ --- hầu cho được giữ vững ý chỉ Đức Chúa Trời, là ý định sẵn bởi sự kén chọn tự do của Ngài, chẳng cứ việc làm, nhưng cứ Đấng kêu gọi --- 12 thì có lời phán cho mẹ của hai con rằng: Đứa lớn sẽ làm tôi đứa nhỏ; 13 như có chép rằng: Ta yêu Gia-cốp và ghét Ê-sau.
14 Vậy chúng ta sẽ nói làm sao? Có sự không công bình trong Đức Chúa Trời sao? Chẳng hề như vậy! 15 Vì Ngài phán cùng Môi-se rằng: Ta sẽ làm ơn cho kẻ ta làm ơn, ta sẽ thương xót kẻ ta thương xót. 16 Vậy điều đó chẳng phải bởi người nào ao ước hay người nào bôn ba mà được, bèn là bởi Đức Chúa Trời thương xót. 17 Trong Kinh thánh cũng có phán cùng Pha-ra-ôn rằng: Nầy là cớ vì sao ta đã dấy ngươi lên, ấy là để tỏ quyền phép ta ra trong ngươi, hầu cho danh ta được truyền ra khắp đất. 18 Như vậy, Ngài muốn thương xót ai thì thương xót, và muốn làm cứng lòng ai thì làm.
19 Vậy thì ngươi sẽ hỏi ta rằng: Sao Ngài còn quở trách? Vì có ai chống lại ý muốn Ngài được chăng?… 20 Nhưng, hỡi người, ngươi là ai, mà dám cãi lại cùng Đức Chúa Trời? Có lẽ nào cái bình bằng đất sét lại nói với kẻ nắn nên mình rằng: Sao ngươi đã làm nên ta như vậy? 21 Người thợ gốm há chẳng có quyền trên đất sét, cùng trong một đống mà làm ra hạng bình để dùng việc sang trọng, lại hạng khác để dùng việc hèn hạ sao? 22 Nếu Đức Chúa Trời muốn tỏ ra cơn thạnh nộ và làm cho biết quyền phép Ngài, đã lấy lòng khoan nhẫn lớn chịu những bình đáng giận sẵn cho sự hư mất, 23 để cũng làm cho biết sự giàu có của vinh hiển Ngài bởi những bình đáng thương xót mà Ngài đã định sẵn cho sự vinh hiển, thì còn nói chi được ư? 24 Đó tôi nói về chúng ta, là kẻ Ngài đã gọi, chẳng những từ trong người Giu-đa, mà cũng từ trong dân ngoại nữa. 25 Như Ngài phán trong sách Ô-sê rằng:
 Ta sẽ gọi kẻ chẳng phải dân ta là dân ta,
 Kẻ chẳng được yêu dấu là yêu dấu;
26 Lại xảy ra trong nơi Ngài phán cùng họ rằng: Các ngươi chẳng phải là dân ta đâu,
 Cũng tại nơi đó họ sẽ được xưng là con của Đức Chúa Trời hằng sống.
27 Còn Ê-sai nói về dân Y-sơ-ra-ên mà kêu lên rằng: Dầu số con cái Y-sơ-ra-ên như cát dưới biển, chỉ một phần sót lại sẽ được cứu mà thôi; 28 vì Chúa sẽ làm ứng nghiệm lời Ngài cách trọn vẹn và vội vàng trên đất. 29 Lại như Ê-sai đã nói tiên tri rằng:
 Nếu Chúa vạn quân chẳng để lại một cái mầm của dòng giống chúng ta,
 Thì chúng ta đã trở nên như thành Sô-đôm và giống như thành Gô-mô-rơ vậy.

Sự cứu rỗi của dân ngoại và sự lầm lạc của dân Y-sơ-ra-ên

30 Vậy chúng ta sẽ nói làm sao? Những dân ngoại chẳng tìm sự công bình, thì đã được sự công bình, nhưng là sự công bình đến bởi đức tin; 31 còn như dân Y-sơ-ra-ên tìm luật pháp của sự công bình, thì không đạt đến luật pháp ấy. 32 Tại sao? Tại họ chẳng bởi đức tin mà tìm, nhưng bởi việc làm. Họ đã vấp phải hòn đá ngăn trở, 33 như có chép rằng:
 Nầy ta để tại Si-ôn một hòn đá ngăn trở, tức là hòn đá lớn làm cho vấp ngã;
 Hễ ai tin đến thì khỏi bị hổ thẹn.

9

Aê Diê leh anăn Phung Ƀuôn Sang Ñu Ruah Leh

1Kâo blŭ klei sĭt nik hlăm Krist, kâo amâo luar ôh; hŏng Yang Mngăt Jăk ai tiê kpă kâo hưn bi sĭt 2kơ ai tiê kâo ênguôt êdimi leh anăn rŭng răng nanao. 3Kyuadah tơdah dưi kâo čiăng jing mnuih Aê Diê tăm pah tơl ktlah mơ̆ng Krist dưn kyua phung ayŏng adei kâo, phung găp djuê kâo tui si kđeh êrah. 4Diñu jing phung Israel, mâo klei dưi jing anak rông ba, wăt klei guh kơang, jih jang klei bi mguôp, klei bhiăn, klei kkuh mpŭ, leh anăn klei ƀuăn. 5Diñu kbiă hriê mơ̆ng phung aê phŭn, leh anăn Krist kbiă hriê mơ̆ng găp djuê diñu tui si kđeh, Pô jing khua kơ jih jang, Pô jing Aê Diê năng mâo klei mpŭ mni hlŏng lar. Amen.
6Lač snăn, amâo djŏ ôh klei Aê Diê blŭ jing hơăi mang. Kyuadah jih jang kbiă hriê mơ̆ng phung Israel amâo jing phung Israel sĭt ôh. 7Leh anăn amâo djŏ ôh jih jang jing anak čô Y-Abraham kyuadah digơ̆ jing găp djuê Y-Abraham; ƀiădah “Mơ̆ng Y-Isăk yơh arăng srăng yap găp djuê ih.” 8Klei anăn čiăng lač amâo djŏ ôh phung anak tui si kđeh jing anak Aê Diê, ƀiădah phung anak tui si klei Aê Diê ƀuăn arăng yap jing găp djuê sĭt. 9Kyuadah snei klei ƀuăn lač leh, “Thŭn êdei yan anei mơh kâo srăng lŏ hriê leh anăn H'Sara srăng mâo sa čô anak êkei.” 10Amâo djŏ knŏng snăn ôh, ƀiădah msĕ mơh tơdah H'Rêƀêka ba tian hŏng aê drei Y-Isăk, 11wăt tơdah dua čô anak ka kkiêng ôh, leh anăn diñu ka tuôm ngă jăk amâodah jhat ôh, čiăng kơ klei Aê Diê čuăn ruah dưi bi sĭt, 12amâo djŏ tui si bruă ôh, ƀiădah tui si klei Aê Diê iêu Aê Diê hưn leh kơ H'Rêƀêka, “Ayŏng srăng jing dĭng buăl kơ adei.” 13Tui si Klei Aê Diê Blŭ čih leh, “Kâo khăp leh kơ Y-Yakôp, ƀiădah kâo bi êmut leh kơ Y-Êsâo.”
14Snăn ya drei srăng lač lĕ? Mâo mơ̆ klei amâo mâo kpă hlăm Aê Diê? Hơăi, amâo mâo ôh! 15Kyuadah Ñu lač leh kơ Y-Môis,
  “Kâo srăng pap kơ hlei pô kâo pap,
   leh anăn kâo srăng hơiêng kơ hlei pô kâo hơiêng.”
16Snăn klei anăn amâo knang kơ klei mnuih čiăng amâodah ngă ôh, ƀiădah knang kơ klei Aê Diê pap. 17Kyuadah Klei Aê Diê Blŭ čih lač kơ Pharaôn, “Kâo mđĭ leh ih kyua kâo čiăng bi êdah klei myang kâo hlăm ih, čiăng kơ anăn kâo arăng dưi hưn tar ƀar lăn ala.” 18Snăn Ñu pap kơ hlei pô Ñu čiăng, leh anăn Ñu bi khăng ai tiê kơ hlei pô Ñu čiăng.

Klei Aê Diê Ngêñ leh anăn Klei Aê Diê Pap

19Snăn ih srăng lač kơ kâo, “Si ngă Aê Diê ăt kčŭt kơ klei soh lĕ? Kyuadah hlei pô dưi bi kdơ̆ng hŏng klei Ñu čiăng?” 20Ƀiădah hlei ih jing, Ơ mnuih, čiăng bi tăng hŏng Aê Diê? Dưi mơ̆ lŭ lač kơ pô mmai gơ̆, “Si ngă ih mjing kâo msĕ snei?” 21Pô mmai amâo mâo klei dưi hĕ hŏng lŭ, čiăng ngă hŏng sa klŏ lŭ anăn sa boh čeh yuôm leh anăn sa boh čeh mkăn yua kơ bruă amâo yuôm? 22Si ih mĭn tơdah Aê Diê čiăng bi êdah klei Ñu ngêñ leh anăn bi êdah klei myang Ñu, tŭ leh hŏng klei gĭr lu boh čeh mmai leh pioh kơ klei rai tuč, 23čiăng bi êdah klei mdrŏng klei guh kơang Ñu pioh kơ lu boh čeh Ñu pap, mmai leh mơ̆ng êlâo pioh kơ klei guh kơang? 24Kyuadah drei jing phung Ñu iêu leh, amâo djŏ knŏng mơ̆ng phung Yuđa ôh, ƀiădah wăt mơ̆ng phung tue msĕ mơh. 25Klei anei Ñu lač leh hlăm hdruôm hră Y-Ôsê,
  “Phung amâo jing phung ƀuôn sang kâo ôh,
   kâo srăng pia ‘phung ƀuôn sang kâo,’
  leh anăn pô kâo amâo khăp ôh,
   kâo srăng pia ‘pô kâo khăp.’
26Leh anăn hlăm anôk Aê Diê lač kơ digơ̆,
  ‘Diih amâo jing phung ƀuôn sang kâo ôh,’
   digơ̆ srăng jing ‘Phung anak Aê Diê hdĭp.’ ”
27Leh anăn Y-Êsai ur kraih klei djŏ kơ phung Israel: “Wăt tơdah ênoh yap phung anak Israel jing lu msĕ si čuah ti êa ksĭ, knŏng sa kdrêč diñu adôk srăng tlaih. 28Kyuadah Khua Yang srăng bi truh klei phat kđi kơ lăn ala djăl leh anăn ênŭm.” 29Leh anăn tui si Y-Êsai hưn êlâo leh,
  “Tơdah Khua Yang kơ phung kahan amâo lui pioh phung anak čô kơ drei,
   drei jing leh msĕ si ƀuôn Sôdôm leh anăn ƀuôn Gômôrơ.”

Phung Israel leh anăn Klei Mrâo Mrang Jăk

30Snăn ya drei srăng lač lĕ? Phung tue amâo tuôm tui duah ôh klei kpă ênô mâo leh klei kpă ênô, anăn jing klei kpă ênô mơ̆ng klei đăo. 31Ƀiădah phung Israel êjai tui duah klei kpă ênô tui si klei bhiăn, amâo dưi ngă truh tui si klei bhiăn anăn ôh. 32Si ngă snăn? Kyuadah diñu amâo tui duah ôh klei kpă ênô anăn hŏng klei đăo, ƀiădah hŏng bruă diñu ngă. Diñu têč hnêč êbuh ti dlông boh tâo bi gun, 33tui si Klei Aê Diê Blŭ čih leh,
  “Nĕ anei, kâo dưm hlăm ƀuôn Siôn sa klŏ boh tâo srăng bi têč hnêč lu mnuih,
   sa klŏ boh tâo srăng bi êbuh diñu;
  ƀiădah hlei pô đăo kơ ñu amâo srăng luč klei čang hmăng ôh.”