1

Na-ô-mi đi đến xứ Mô-áp. – Người trở về với Ru-tơ

1 Trong đời các quan xét, một cơn đói kém xảy đến trong xứ, có một người từ Bết-lê-hem xứ Giu-đa, đi với vợ và hai con trai mình đến kiều ngụ trong xứ Mô-áp. 2 Người tên là Ê-li-mê-léc, vợ tên là Na-ô-mi, hai con trai tên là Mạc-lôn và Ki-li-ôn, đều là dân Ê-phơ-rát về Bết-lê-hem trong xứ Giu-đa. Đến xứ Mô-áp, chúng bèn ở tại đó. 3 Ê-li-mê-léc, chồng của Na-ô-mi, qua đời, để nàng lại với hai con trai mình. 4 Chúng nó cưới vợ trong người nữ Mô-áp, người nầy tên là Ọt-ba, người kia tên là Ru-tơ; họ ở tại đó độ mười năm. 5 Kế sau, Mạc-lôn và Ki-li-ôn cũng thác, để Na-ô-mi ở lại, không chồng không con.
6 Bấy giờ, Na-ô-mi có nghe nói rằng Đức Giê-hô-va đã đoái xem dân sự Ngài, và ban lương thực cho, bèn đứng dậy cùng hai dâu mình, đặng từ xứ Mô-áp trở về. 7 Vậy, người lìa bỏ chỗ mình đã ở, cùng hai dâu mình lên đường đặng trở về xứ Giu-đa.
8 Nhưng Na-ô-mi nói cùng hai dâu mình rằng: Mỗi con hãy trở về nhà mẹ mình đi. Cầu Đức Giê-hô-va lấy ơn đãi hai con như hai con đã đãi các người thác của chúng ta, và đã đãi chính mình ta! 9 Nguyện Đức Giê-hô-va ban cho hai con được bình yên ở nơi nhà chồng mới! Rồi người ôm hôn hai nàng, còn hai nàng cất tiếng lên khóc, 10 và nói rằng: Chúng tôi sẽ đi với mẹ đến quê hương của mẹ. 11 Na-ô-mi đáp: Hỡi hai con gái ta, hãy trở về, đi với mẹ làm chi? Mẹ há còn những con trai trong lòng có thế làm chồng chúng con sao? 12 Hỡi hai con gái ta, hãy trở về đi đi; mẹ già quá mà lấy chồng nữa. Lại dầu bây giờ mẹ nói: Ta có lòng trông mong, từ chiều nay ta sẽ có chồng, dẫu ta sanh đẻ con trai đi nữa, 13 chúng con há lại muốn đợi cho đến chúng nó khôn lớn, và không lấy chồng khác hay sao? Không, hỡi chúng con, nỗi sầu thảm của mẹ cay đắng muôn phần hơn của chúng con, vì tay của Đức Giê-hô-va đã giơ ra hại mẹ. 14 Hai nàng lại cất tiếng lên khóc. Đoạn, Ọt-ba hôn và từ biệt bà gia mình; còn Ru-tơ không chịu phân rẽ người.
15 Na-ô-mi nói cùng Ru-tơ rằng: Nầy, chị con đã trở về quê hương và thần của nó; con hãy trở về theo nó đi. 16 Ru-tơ thưa rằng: Xin chớ nài tôi phân rẽ mẹ; vì mẹ đi đâu, tôi sẽ đi đó; mẹ ở nơi nào, tôi sẽ ở nơi đó. Dân sự của mẹ, tức là dân sự của tôi; Đức Chúa Trời của mẹ, tức là Đức Chúa Trời của tôi; 17 mẹ thác nơi nào, tôi muốn thác và được chôn nơi đó. Ví bằng có sự chi khác hơn sự chết phân cách tôi khỏi mẹ, nguyện Đức Giê-hô-va giáng họa cho tôi! 18 Na-ô-mi thấy nàng quyết định theo mình, nên không nói nữa.
19 Vậy, hai người đi đến Bết-lê-hem. Khi hai người đến, cả thành đều cảm động. Các người nữ hỏi rằng: Ấy có phải Na-ô-mi chăng? 20 Người đáp: Chớ gọi tôi là Na-ô-mi, hãy gọi là Ma-ra, vì Đấng Toàn Năng đã đãi tôi cách cay đắng lắm. 21 Tôi đi ra được đầy dẫy, nhưng Đức Giê-hô-va dắt tôi về tay không. Đức Giê-hô-va đã giáng họa cho tôi, và Đấng Toàn Năng khiến tôi bị khốn khổ, vậy còn gọi tôi là Na-ô-mi làm chi? 22 Na-ô-mi và Ru-tơ, người Mô-áp, dâu của Na-ô-mi, từ ở xứ Mô-áp trở về là như vậy. Hai người đến Bết-lê-hem nhằm đầu mùa gặt lúa mạch.

1

Elimelek Hăng Sang Anŏ Ñu Trŭn Nao Pơ Môab

1-2Đưm hlâo adih, amăng rơnŭk hlâo kơ ƀing Israel hơmâo pơtao, hơmâo tơlơi ư̆ rơpa prŏng amăng anih lŏn anŭn. Tui anŭn yơh, hơmâo ha čô mơnuih anăn ñu Elimelek, jing pô lŏm kơ kơnung djuai Ephrathah laih anŭn hơdip amăng plei Bêtlehem čar Yudah. Ñu tơbiă nao wơ̆t hăng bơnai ñu HʼNaomi laih anŭn dua čô ană đah rơkơi gơñu Mahlôn hăng Kiliôn kiăng kơ hơdip ƀiă thŭn amăng lŏn čar Môab. Tơdang ƀing gơñu hlak dŏ hơdip pơ anŭn, 3Elimelek djai hĭ laih anŭn dŏ glaĭ kơnơ̆ng hơjăn HʼNaomi hăng dua čô ană đah rơkơi gơ̆ đôč, 4ƀing gơñu dŏ bơnai ƀing kơnung djuai Môab anăn ƀing gơ̆ HʼOrpah laih anŭn HʼRut. Hơmâo pluh thŭn tơdơi kơ anŭn, 5Mahlôn laih anŭn Kiliôn ăt djai hĭ mơ̆n, laih anŭn HʼNaomi kơnơ̆ng dŏ glaĭ hơjăn păn yơh, ƀu hơmâo rơkơi kŏn hơmâo ƀing ană lơi.

HʼNaomi Hăng HʼRut Wơ̆t Glaĭ Pơ Plei Bêtlehem

6Ƀiă kơ anŭn HʼNaomi hơmư̆ hing Yahweh hơmâo brơi tơlơi mơyŭn hiam kơ ƀing ană plei Ñu hăng brơi kơ ƀing gơ̆ hơmâo lu gơnam ƀơ̆ng huă. Tui anŭn, HʼNaomi prap rơmet kiăng tơbiă đuaĭ hĭ mơ̆ng lŏn čar Môab wơ̆t hăng ƀing hơđŭ ñu mơ̆n. 7Ƀing gơñu tơbiă nao hrŏm hơbĭt kiăng kơ wơ̆t glaĭ pơ lŏn čar Yudah, samơ̆ ƀơi jơlan, 8HʼNaomi laĭ kơ ƀing gơ̆ tui anai, “Wơ̆t glaĭ dŏ pơ sang hrŏm hăng ƀing amĭ gih bĕ. Rơkâo Ơi Adai dŏ hrŏm hiam klă hăng ƀing gih kar hăng ƀing gih dŏ hiam klă laih hăng kâo laih anŭn wơ̆t hăng ƀing ană kâo, jing ƀing hơmâo rơngiă laih mơ̆n. 9Laih anŭn rơkâo Yahweh djru brơi kơ ƀing gih dưi hơmâo rơkơi kiăng pơjing sang anŏ dơ̆ng.”
 Tui anŭn, HʼNaomi kuar čum ƀing gơñu hăng tơlơi pơčơlah. Samơ̆ ƀing gơñu čơdơ̆ng hia,
10laih anŭn pơhiăp hăng HʼNaomi tui anai, “Ơ ơh! Ƀing gơmơi či nao hrŏm hăng ih pơ kơnung djuai ih yơh.”
11HʼNaomi laĭ glaĭ, “Ơ ƀing ană dra kâo hơi, ƀing gih khŏm wơ̆t glaĭ bĕ. Yua hơget ƀing gih kiăng đuaĭ tui kâo lĕ? Ƀing gih pơmĭn kâo dưi hơmâo ƀing ană đah rơkơi dơ̆ng kơ ƀing gih dŏ hă? 12Wơ̆t glaĭ pơ sang gih pô bĕ, yuakơ kâo tha laih, ƀu dưi dŏ rơkơi dơ̆ng tah. Wơ̆t tơdah kâo laĭ kâo ăt hơmâo tơlơi čang rơmang dŏ rơkơi laih anŭn hơmâo ƀing ană đah rơkơi mơmŏt anai, 13hiư̆m ƀing gih ăt či dŏ tơguan truh kơ ƀing gơñu prŏng mơ̆? Ƀu djơ̆ ôh hă, anai yơh jing tơlơi pơgăn hĭ ƀing gih mơ̆ng tơlơi dŏ rơkơi? Ƀu djơ̆ ôh, Ơ ƀing ană dra kâo ăh, ƀing gih thâo sĭt tơlơi anai ƀu dưi ôh. Tơngan Yahweh hơmâo pơkơdơ̆ng glaĭ hăng kâo laih, laih anŭn kâo pap mơñai biă mă kơ ƀing gih.”
14Ƀing gơñu hia dơ̆ng. Giŏng anŭn, HʼOrpah kuar čum tơhmua ñu hăng tơlơi pơčơlah laih anŭn wơ̆t glaĭ pơ sang ñu pô, samơ̆ HʼRut ăt đuaĭ tui HʼNaomi. 15Tui anŭn, HʼNaomi pơhiăp hăng gơ̆ tui anai, “Ơ HʼRut, lăng adih! Amai ih hơmâo wơ̆t glaĭ kơ kơnung djuai ñu pô laih anŭn kơ ƀing yang rơba̱ng ñu laih. Glaĭ pơ sang ih pô hrŏm hăng ñu bĕ.” 16Samơ̆ HʼRut laĭ glaĭ, “Anăm brơi kâo pơčơlah hĭ mơ̆ng ih ôh! Brơi kâo nao hrŏm hăng ih bĕ. Pơpă ih nao, kâo či nao; pơpă ih hơdip, kâo či hơdip hrŏm. Kơnung djuai ih ăt či jing kơnung djuai kâo laih anŭn Ơi Adai ih ăt či jing Ơi Adai kâo mơ̆n. 17Tơdah pơpă ih djai, kâo ăt či djai laih anŭn arăng či dơ̱r kâo pơ anih anŭn mơ̆n. Rơkâo tơlơi pơkơhma̱l prŏng mơ̆ng Yahweh truh ƀơi kâo yơh tơdah kâo ngă hơget tơlơi kiăng kơ pơčơlah hĭ kâo mơ̆ng ih samơ̆ kơnơ̆ng rơngiao kơ tơlơi djai đôč!”
18Tơdang HʼNaomi ƀuh HʼRut kiăng đuaĭ tui hăng ñu sĭt, ñu ƀu pơđu̱r hơget dơ̆ng tah.
19Ƀing gơñu dua rơbat nao tơl gơñu mŭt pơ plei Bêtlehem. Tơdang ƀing gơñu truh, abih bang ană plei le̱ng kơ pơpư̆ pran jua laih anŭn ƀing đah kơmơi pơ anŭn ur đĭ tui anai, “Anai jing HʼNaomi hă?”
20HʼNaomi laĭ glaĭ, “Anăm iâu kâo HʼNaomi ôh, samơ̆ iâu bĕ kâo HʼMarah, yuakơ Ơi Adai Dưi Kơtang hơmâo ngă laih kơ tơlơi hơdip kâo jing hĭ phĭ̱. 21Hlak kâo tơbiă mơ̆ng anai, kâo hơmâo djŏp mơta, samơ̆ Yahweh hơmâo ba laih kâo glaĭ hăng tơngan đôč đač. Yua hơget ƀing gih iâu kơ kâo HʼNaomi lĕ, tơdang Yahweh Dưi Kơtang hơmâo pơkơhma̱l hĭ kâo hăng mơit rai tơlơi truh sat kơ kâo laih?”
22Hơnŭn yơh jing tơhơnal tơlơi HʼNaomi wơ̆t glaĭ mơ̆ng lŏn čar Môab wơ̆t hăng hơđŭ ñu HʼRut, jing đah kơmơi Môab. Tơdang ƀing gơñu truh pơ plei Bêtlehem, bơyan hơpuă pơdai hlak čơdơ̆ng truh.