32

Sự hiện thấy của Gia-cốp tại Ma-ha-na-im. – Sự người đi đường và các lễ vật người dâng cho Ê-sau

1 Gia-cốp cứ đi đường, có thiên sứ Đức Chúa Trời gặp người. 2 Khi Gia-cốp thấy các vị nầy, nói rằng: Ấy là trại quân của Đức Chúa Trời! Nên người đặt tên chỗ đó là Ma-ha-na-im.
3 Gia-cốp sai sứ giả đến trước cùng Ê-sau, anh mình, ở trong xứ Sê-i-rơ thuộc về địa phận Ê-đôm; 4 người bèn dặn rằng: Các ngươi hãy thưa cùng Ê-sau, chúa ta như vầy: Gia-cốp, kẻ tôi tớ chúa, có nói như vầy rằng: Tôi đã ở ngụ tại nhà La-ban đến ngày nay; 5 có bò, lừa, chiên, tôi trai, tớ gái; vậy, xin sai đi nói cho chúa hay trước, hầu cho nhờ được ơn trước mặt chúa tôi.
6 Các sứ giả trở về nói cùng Gia-cốp rằng: Chúng tôi đã đi đến Ê-sau, anh của chủ; nầy, người đương đem bốn trăm người đến để rước chủ. 7 Gia-cốp rất sợ hãi và sầu não, bèn chia các dân đi theo, cùng các bầy chiên, bò, lạc đà ra làm hai đội, mà rằng: 8 Nếu Ê-sau đến hãm đánh một trong hai đội, thì đội còn lại sẽ thoát được.
9 Đoạn, Gia-cốp cầu rằng: Hỡi Đức Chúa Trời của tổ phụ Áp-ra-ham tôi! Đức Chúa Trời của cha Y-sác tôi, tức là Đức Giê-hô-va! Ngài có phán dạy tôi rằng: Hãy trở về xứ ngươi và nơi bà con ngươi, rồi ta sẽ làm ơn cho ngươi! 10 Tôi lấy làm hèn mọn không đáng chịu các ân huệ và các điều thành thực mà Ngài đã làm cho kẻ tôi tớ Ngài; vì lúc trước khi qua sông Giô-đanh chỉ có cây gậy tôi, mà ngày nay tôi lại trở nên hai đội quân nầy. 11 Vậy, cầu xin Đức Chúa Trời giải cứu tôi khỏi tay Ê-sau, anh tôi, vì e người đến đánh tôi và đánh luôn mẹ với con nữa. 12 Vả, Ngài có nói rằng: Quả thật vậy, ta sẽ làm ơn cho ngươi, và làm cho dòng dõi ngươi đông như cát bãi biển, người ta sẽ không biết sao đếm được, vì đông đúc quá.
13 Người ở ban đêm tại đó, lấy các vật hiện có trong tay để làm một của lễ dâng cho Ê-sau, anh mình, 14 là hai trăm dê cái và hai chục dê đực; hai trăm chiên cái và hai chục chiên đực; 15 ba chục lạc đà cái có con đương bú, bốn chục bò cái và mười bò đực; hai chục lừa cái và mười lừa con. 16 Rồi, giao mỗi bầy riêng ra nơi tay đầy tớ mình và dặn rằng: Các ngươi hãy đi trước ta và dẫn bầy nầy cách một khoảng đến bầy kia. 17 Người dặn tên dẫn bầy đi trước hết như vầy: Khi Ê-sau, anh ta, gặp và hỏi ngươi rằng: Ngươi ở với ai, đi đâu, và bầy súc vật trước mặt ngươi đó thuộc về ai? 18 thì hãy thưa rằng: Của Gia-cốp, kẻ tôi tớ chúa; ấy là một lễ gởi dâng cho Ê-sau, chúa tôi; và nầy, chánh mình người đương theo sau. 19 Gia-cốp cũng dặn y lời cho tên dẫn bầy thứ nhì, thứ ba và hết thảy người theo coi chừng các bầy, và lại nói: Khi gặp Ê-sau, các ngươi hãy nhớ lời đó, 20 và nói như vầy: Nầy, Gia-cốp, kẻ tôi tớ chúa, đương theo sau chúng tôi. --- Vì người thầm nghĩ rằng: Mình đem lễ nầy dâng trước cho Ê-sau nguôi giận đã, rồi mình sẽ giáp mặt sau; có lẽ người tiếp rước mình một cách thuận hiệp đó. --- 21 Vậy, lễ nầy đem đi trước, còn người, đêm đó ở lại trại.
22 Ban đêm, người thức dậy, dẫn hai vợ, hai tên đòi và mười một đứa con mình đi qua rạch Gia-bốc. 23 Người đem họ qua rạch, và hết thảy của cải mình qua nữa.

Gia-cốp vật lộn cùng thiên sứ tại núi Phê-ni-ên. – Đổi tên ra Y-sơ-ra-ên

24 Vả, một mình Gia-cốp ở lại; thì có một người vật lộn với mình đến rạng đông. 25 Khi người đó thấy mình không thắng nổi, bèn đánh vào xương hông Gia-cốp; xương hông liền trặc trong khi vật lộn. 26 Người đó bèn nói: Trời đã rạng đông rồi; thôi, để cho ta đi; nhưng Gia-cốp đáp rằng: Tôi chẳng cho người đi đâu, nếu người không ban phước cho tôi. 27 Người đó hỏi: Tên ngươi là chi? Đáp rằng: Tên tôi là Gia-cốp. 28 Người lại nói: Tên ngươi sẽ chẳng là Gia-cốp nữa, nhưng tên là Y-sơ-ra-ên, vì ngươi đã có vật lộn cùng Đức Chúa Trời và người ta; ngươi đều được thắng. 29 Gia-cốp hỏi: Xin cho tôi biết tên người. Đáp rằng: Làm sao ngươi hỏi tên ta? Rồi người nầy ban phước cho Gia-cốp tại đó. 30 Gia-cốp đặt tên chỗ đó là Phê-ni-ên, vì nói rằng: Tôi đã thấy Đức Chúa Trời đối mặt cùng tôi và linh hồn tôi được giải cứu. 31 Khi qua nơi Phê-ni-ên, thấy mặt trời mọc rồi; và người đi giẹo cẳng. 32 Bởi cớ đó, cho đến ngày nay dân Y-sơ-ra-ên chẳng bao giờ ăn gân bắp vế của lối xương hông; vì người đó có đánh vào xương hông Gia-cốp, nơi gân của bắp vế.

32

雅各準備迎見以掃

1雅各繼續行路,上帝的使者遇見他。 2雅各看見他們就說:「這是上帝的軍營。」於是給那地方起名叫瑪哈念
3雅各派使者在他前面到西珥地,就是以東地他哥哥以掃那裏。 4他吩咐他們說:「你們要對我主以掃說:『你的僕人雅各這樣說:我在拉班那裏寄居,延遲到如今。 5我有牛、驢、羊羣、奴僕、婢女,現在派人來報告我主,為了要在你眼前蒙恩。』」
6使者回到雅各那裏,說:「我們到了你哥哥以掃那裏。他正迎着你來,並且有四百人和他一起。」 7雅各就很懼怕,而且愁煩。他把跟他同行的人和羊羣、牛羣、駱駝分成兩隊, 8說:「以掃若來擊殺其中一隊,剩下的另一隊還可以逃脫。」 9雅各說:「耶和華-我祖父亞伯拉罕的上帝,我父親以撒的上帝啊,你曾對我說:『回你本地本族去,我要厚待你。』 10你向僕人所施的一切慈愛和信實,我一點也不配得。我先前只用我的一根杖過這約旦河,如今我卻成了兩隊。 11求你救我脫離我哥哥的手,脫離以掃的手,因為我怕他來殺我,連母親和兒女都不放過。 12你曾說:『我必定厚待你,使你的後裔如同海邊的沙,多得不可勝數。』」
13當夜,雅各在那裏住宿,就從他手中所擁有的拿禮物要送給他哥哥以掃 14就是二百隻母山羊、二十隻公山羊、二百隻母綿羊、二十隻公綿羊、 15三十匹哺乳的母駱駝和牠們的小駱駝、四十頭母牛、十頭公牛、二十匹母驢和十匹公驢。 16他把每種牲畜各分一羣,交在僕人手中,對僕人說:「你們要在我的前頭過去,使羣和羣之間保持一段距離」。 17他又吩咐領頭的人說:「我哥哥以掃遇見你的時候,問你說:『你是誰的人?要往哪裏去?你前面這些是誰的?』 18你就說:『是你僕人雅各的,是送給我主以掃的禮物。看哪,他自己也在我們後面。』」 19他又吩咐第二、第三和所有趕畜羣的人說:「你們遇見以掃的時候要照這樣的話對他說, 20你們還要說:『看哪,你僕人雅各在我們後面。』」因雅各說:「我藉着在我前面送去的禮物給他面子,然後再見他的面,或許他會寬容我。」 21於是禮物在他前面過去了;那夜,雅各在營中住宿。

雅各在毗努伊勒摔跤

22他夜間起來,帶着兩個妻子,兩個婢女和十一個孩子,過了雅博渡口。 23他帶着他們,送他們過河,他所有的一切也都過去, 24只剩下雅各一人。有一個人來和他摔跤,直到黎明。 25那人見自己勝不過他,就摸了他的大腿窩一下。雅各的大腿窩就在和那人摔跤的時候扭了。 26那人說:「天快亮了,讓我走吧!」雅各說:「你不給我祝福,我就不讓你走。」 27那人說:「你叫甚麼名字?」他說:「雅各。」 28那人說:「你的名字不要再叫雅各,要叫以色列,因為你與上帝和人較力,都得勝了。」 29雅各問他說:「請告訴我你的名字。」那人說:「何必問我的名字呢?」於是他在那裏為雅各祝福。 30雅各就給那地方起名叫毗努伊勒,說:「我面對面見了上帝,我的性命仍得保全。」 31太陽剛出來的時候,雅各經過毗努伊勒,他的大腿就瘸了。 32因此,以色列人不吃大腿窩的筋,直到今日,因為那人摸了雅各大腿窩的筋。