33

Gia-cốp và Ê-sau hòa hảo nhau

1 Gia-cốp nhướng mắt lên và nhìn, kìa, Ê-sau dẫn bốn trăm người đi đến. Người bèn chia các con cho Lê-a, Ra-chên, và cho hai tên đòi; 2 sắp hai tên đòi và con cái họ ở trước; kế đến Lê-a và con cái nàng; Ra-chên cùng Giô-sép ở sau chót. 3 Còn người, thì đi trước họ và sấp mình xuống đất bảy lần cho đến khi tới gần anh mình.
4 Nhưng Ê-sau chạy đến trước mặt người, ôm choàng cổ mà hôn, rồi hai anh em đều khóc. 5 Đoạn, Ê-sau nhướng mắt lên thấy mấy người đàn bà và con cái, thì hỏi rằng: Các người mà em có đó là ai? Đáp rằng: Ấy là con cái mà Đức Chúa Trời đã cho kẻ tôi tớ anh. 6 Hai tên đòi và con cái họ lại gần người, sấp mình xuống. 7 Lê-a và các con cái nàng cũng lại gần, sấp mình xuống; đoạn, Ra-chên và Giô-sép lại gần, và sấp mình xuống. 8 Ê-sau hỏi: Toán quân anh đã gặp đi trước đó, em tính làm chi? Đáp rằng: Ấy để nhờ được ơn trước mặt chúa tôi. 9 Ê-sau nói: Hỡi em! Anh đã được đủ rồi; vậy, hãy lấy lại vật chi của em đi. 10 Thưa rằng: Xin anh, không. Nếu em được ơn trước mặt anh, hãy nhậm lấy lễ vật bởi tay em làm ra đi; vì em thấy được mặt anh khác nào người ta thấy được mặt Đức Chúa Trời, và anh đã đẹp lòng tiếp rước em. 11 Xin anh hãy nhậm lấy lễ vật em đã dâng cho anh, vì Đức Chúa Trời cho em đầy dẫy ân huệ, và em có đủ hết. Người nài xin Ê-sau quá đến đỗi phải chịu nhậm lấy.
12 Ê-sau nói: Hè, ta hãy lên đường! Anh sẽ đi trước em. 13 Gia-cốp đáp: Chúa biết rằng các đứa trẻ yếu lắm, và em lại mắc coi chừng chiên và bò cái đương có con bú; nếu ép đi mau chỉ trong một ngày, chắc cả bầy phải chết hết. 14 Xin chúa hãy đi trước kẻ tôi tớ chúa, còn tôi sẽ đi tới chậm chậm theo bước một của súc vật đi trước và của các trẻ, cho đến chừng nào tới nhà chúa tại xứ Sê-i-rơ. 15 Ê-sau nói: Vậy, anh xin để lại cùng em một vài người tùy tùng của anh. Gia-cốp đáp rằng: Chi vậy? Miễn em được nhờ ơn trước mặt chúa thôi! 16 Nội ngày đó, Ê-sau bắt đường trở về Sê-i-rơ.

Gia-cốp dừng lại Su-cốt, và đóng trại trước thành Si-chem

17 Gia-cốp đi đến Su-cốt; bèn cất một nhà cho mình ở, và mấy cái lều cho súc vật; cho nên họ đặt tên chốn nầy là Su-cốt. 18 Gia-cốp ở xứ Pha-đan-A-ram đến thành Si-chem thuộc về xứ Ca-na-an, được bình an. Người đóng trại trước thành, 19 bèn mua miếng đất chỗ người đóng trại, giá một trăm miếng bạc của con Hê-mô, cha Si-chem. 20 Nơi đó người lập một bàn thờ, đặt tên là Ên-Ên-ô-hê-Y-sơ-ra-ên.

33

Yakôb Pơrơno̱m Glaĭ Hăng Esâo

1Yakôb lăng đĭ hăng ƀuh ayŏng ñu Esâo rai wơ̆t hăng tơhan ñu pă̱-rơtuh čô; tui anŭn ñu pơkăh pơpha ƀing ană ñu tŏng krah HʼLeah, HʼRačel laih anŭn dua čô hlŭn đah kơmơi. 2Yakôb dap ƀing hlŭn đah kơmơi wơ̆t hăng ană bă ƀing gơ̆ gah anăp, HʼLeah hăng ană bă gơ̆ tŏ tui laih anŭn HʼRačel hăng Yôsêp dŏ gah rŏng kơ abih bang. 3Ñu pô rơbat nao gah anăp laih anŭn bon kơkuh ƀơi lŏn tơjuh wơ̆t tơdang ñu anăp nao jĕ pơ ayŏng ñu. 4Samơ̆ Esâo đuaĭ rai kuar mă ñu; ñu kuar tơngan ñu ƀơi tơkuai Yakôb laih anŭn čum ju̱m gơ̆. Giŏng anŭn, ƀing gơñu hia hrŏm hơbĭt yuakơ mơak.
5Giŏng anŭn, Esâo angak đĭ ƀuh ƀing đah kơmơi laih anŭn ƀing ană bă. Ñu tơña, “Ƀing hlơi hrŏm hăng ih anai?” Yakôb laĭ glaĭ, “Ƀing gơñu jing ƀing ană bă Ơi Adai hơmâo brơi tơlơi bơni kơ ding kơna ih anai.” 6Giŏng anŭn, ƀing hlŭn đah kơmơi hăng ană bă gơñu rai bon kơkuh. 7Tŏ tui, HʼLeah laih anŭn ană bă ñu rai bon kơkuh. Tơdơi kơ abih bang Yôsêp hăng HʼRačel ăt rai bon kơkuh mơ̆n.
8Esâo tơña, “Hơget tơlơi ih kiăng laĭ tơdang ih mơit nao kơ kâo tơpul hlô mơnơ̆ng kâo bưp anŭn lĕ?” Yakôb laĭ glaĭ, “Kiăng kơ hơduah hơmâo tơlơi rơiêŭ mơak ƀơi anăp mơta ih khua ăh.”
9Samơ̆ Esâo laĭ, “Kâo hơmâo lu laih yơh, adơi ăh. Djă̱ pioh bĕ hơget gơnam ih hơmâo laih kơ ih pô.” 10Yakôb laĭ, “Ơ ơh, mă tŭ bĕ! Tơdah kâo hơmâo tơlơi rơiêŭ mơak ƀơi anăp ih, tŭ mă bĕ gơnam pơyơr anai mơ̆ng kâo. Yuakơ kâo ƀuh ƀô̆ mơta ih kar hăng kâo ƀuh ƀô̆ mơta Ơi Adai laih, jing tơlơi ih hơmâo ju̱m mơak kơ kâo. 11Rơkâo kơ ih tŭ mă bĕ gơnam kâo brơi kơ ih anŭn, yuakơ Ơi Adai hơmâo pap laih kơ kâo, hăng brơi kơ kâo abih bang tơlơi kâo kiăng.” Tui anŭn, yuakơ Yakôb pơtrŭt, Esâo mă tŭ gơnam anŭn.
12Giŏng anŭn, Esâo laĭ, “Ƀing ta rơbat nao bĕ pơ anih kâo dŏ; kâo či rơbat hrŏm hăng ih.” 13Samơ̆ Yakôb laĭ kơ ñu, “Ơ khua ăh, ih thâo mơ̆n ƀing ană bă jing tơdu laih anŭn kâo ăt khŏm răk rong kơ tơpul triu ania laih anŭn bơbe wơ̆t hăng tơpul rơmô hlak pơmĕm ană gơñu mơ̆n. Tơdah kâo brơi kơ ƀing gơñu rơbat hơmăr kơnơ̆ng amăng sa hrơi, abih bang ană hlô mơnơ̆ng či djai hĭ yơh. 14Tui anŭn, rơkâo kơ ih nao hlâo bĕ, tơdang kâo rơbat rơnang tui hăng tơpul hlô mơnơ̆ng nao hlâo kơ kâo laih anŭn tui hăng ƀing ană bă kâo anŭn mơ̆n, tơl kâo nao truh pơ ih amăng anih Seir.” 15Esâo laĭ, “Tui anŭn, kâo lui ƀiă ƀing tơhan kâo dŏ glaĭ hrŏm hăng ih hŏ!” Yakôb laĭ, “Samơ̆ yua hơget ngă tui anŭn lĕ? Kâo hơmâo laih tơlơi rơiêŭ mơak ƀơi anăp mơta ih, anŭn jing djŏp laih yơh.” 16Amăng hrơi anŭn Esâo wơ̆t glaĭ ƀơi jơlan ñu nao kơ Seir. 17Samơ̆ Yakôb nao kơ anih Sukkôt, jing anih ñu pơdơ̆ng đĭ sa anih kơ ñu pô laih anŭn pơkra tơui kơ hlô mơnơ̆ng rong ñu. Yuakơ anŭn yơh arăng iâu anih anŭn Sukkôt.
18Tơdơi kơ Yakôb rai mơ̆ng anih Paddan-Aram, ñu rai hăng tơlơi rơnŭk rơnua ƀơi plei kơđông Sekhem amăng anih lŏn Kanaan, laih anŭn ñu pơdơ̆ng anih ñu dŏ ƀơi anăp plei anŭn. 19Amăng sa-rơtuh prăk hăng amrăk yơh ñu blơi mă lŏn ƀơi anih ñu pơdơ̆ng đĭ sang khăn ñu mơ̆ng ƀing ană đah rơkơi Hamôr; Hamôr jing ama Sekhem. 20Pơ anŭn yơh ñu pơdơ̆ng đĭ sa boh kơnưl hăng pơanăn anih anŭn El Elôhê Israel.