33

Gia-cốp và Ê-sau hòa hảo nhau

1 Gia-cốp nhướng mắt lên và nhìn, kìa, Ê-sau dẫn bốn trăm người đi đến. Người bèn chia các con cho Lê-a, Ra-chên, và cho hai tên đòi; 2 sắp hai tên đòi và con cái họ ở trước; kế đến Lê-a và con cái nàng; Ra-chên cùng Giô-sép ở sau chót. 3 Còn người, thì đi trước họ và sấp mình xuống đất bảy lần cho đến khi tới gần anh mình.
4 Nhưng Ê-sau chạy đến trước mặt người, ôm choàng cổ mà hôn, rồi hai anh em đều khóc. 5 Đoạn, Ê-sau nhướng mắt lên thấy mấy người đàn bà và con cái, thì hỏi rằng: Các người mà em có đó là ai? Đáp rằng: Ấy là con cái mà Đức Chúa Trời đã cho kẻ tôi tớ anh. 6 Hai tên đòi và con cái họ lại gần người, sấp mình xuống. 7 Lê-a và các con cái nàng cũng lại gần, sấp mình xuống; đoạn, Ra-chên và Giô-sép lại gần, và sấp mình xuống. 8 Ê-sau hỏi: Toán quân anh đã gặp đi trước đó, em tính làm chi? Đáp rằng: Ấy để nhờ được ơn trước mặt chúa tôi. 9 Ê-sau nói: Hỡi em! Anh đã được đủ rồi; vậy, hãy lấy lại vật chi của em đi. 10 Thưa rằng: Xin anh, không. Nếu em được ơn trước mặt anh, hãy nhậm lấy lễ vật bởi tay em làm ra đi; vì em thấy được mặt anh khác nào người ta thấy được mặt Đức Chúa Trời, và anh đã đẹp lòng tiếp rước em. 11 Xin anh hãy nhậm lấy lễ vật em đã dâng cho anh, vì Đức Chúa Trời cho em đầy dẫy ân huệ, và em có đủ hết. Người nài xin Ê-sau quá đến đỗi phải chịu nhậm lấy.
12 Ê-sau nói: Hè, ta hãy lên đường! Anh sẽ đi trước em. 13 Gia-cốp đáp: Chúa biết rằng các đứa trẻ yếu lắm, và em lại mắc coi chừng chiên và bò cái đương có con bú; nếu ép đi mau chỉ trong một ngày, chắc cả bầy phải chết hết. 14 Xin chúa hãy đi trước kẻ tôi tớ chúa, còn tôi sẽ đi tới chậm chậm theo bước một của súc vật đi trước và của các trẻ, cho đến chừng nào tới nhà chúa tại xứ Sê-i-rơ. 15 Ê-sau nói: Vậy, anh xin để lại cùng em một vài người tùy tùng của anh. Gia-cốp đáp rằng: Chi vậy? Miễn em được nhờ ơn trước mặt chúa thôi! 16 Nội ngày đó, Ê-sau bắt đường trở về Sê-i-rơ.

Gia-cốp dừng lại Su-cốt, và đóng trại trước thành Si-chem

17 Gia-cốp đi đến Su-cốt; bèn cất một nhà cho mình ở, và mấy cái lều cho súc vật; cho nên họ đặt tên chốn nầy là Su-cốt. 18 Gia-cốp ở xứ Pha-đan-A-ram đến thành Si-chem thuộc về xứ Ca-na-an, được bình an. Người đóng trại trước thành, 19 bèn mua miếng đất chỗ người đóng trại, giá một trăm miếng bạc của con Hê-mô, cha Si-chem. 20 Nơi đó người lập một bàn thờ, đặt tên là Ên-Ên-ô-hê-Y-sơ-ra-ên.

33

Chạm trán với Ê-sau

1Ngước mặt lên, Gia-cốp thấy Ê-sau chỉ huy lực lượng 400 người tiến đến. Gia-cốp lập tức chia đàn con cho Lê-a, Ra-chên và hai cồ hầu. 2Hai cô hầu dẫn con họ đi trước, kế đến Lê-a và sáu con, rồi Ra-chên và Giô- sép đi sau cùng. 3Gia-cốp vượt lên trước vợ con để đón Ê-sau, cúi mọp xuống đất bảy lần trước mặt anh mình. 4Nhưng Ê-sau chạy đến ôm choàng Gia-cốp, bá lấy cổ mà hôn. Hai anh em đều khóc thổn thức.
5Thấy vợ con Gia-cốp tiến đến, Ê-sau hỏi: "Những người đi theo em đó là ai?" Gia-cốp đáp: "Đó là con cái Chúa đã cho em." 6Hai cô hầu dẫn đàn con đến cúi mọp xuống chào Ê-sau, 7rồi đến Lê-a và các con, sau hết là Ra-chên và Giô-sép.
8Ê-sau hỏi: "Các bầy vật đó em định làm chi?" Gia-cốp đáp: "Xin hiến dâng cho anh để anh dủ lòng thương." 9Ê-sau từ khước: "Anh có đủ tài sản rồi; em cứ giữ các bầy vật đó." 10Gia-cốp khẩn khoản: "Không, em nài xin anh vui lòng nhận các lễ vật ấy. Vì em được gặp anh cũng như gặp Chúa rồi, anh đã vui lòng tiếp đón em! 11Xin anh nhận lễ vật em đã dâng hiến vì Thượng Đế đã hậu đãi em và cho em đầy đủ mọi sự." Gia-cốp nài nỉ mãi cho đến khi Ê-sau nhận các lễ vật ấy.
12Ê-sau đứng dậy đề nghị: "Này, anh em ta hãy lên đường, anh sẽ hộ tống em." 13Nhưng Gia-cốp phân trần: "Anh biết đám trẻ con còn yếu, bầy chiên, bò có nhiều con đang bú, nếu ép đi nhanh, chắc chỉ một ngày là chúng bỏ mạng. 14Xin anh cứ đi trước, còn em sẽ chậm rãi theo sau, đi cho vừa sức của trẻ con và thú vật đang bú, cho đến chừng tới nhà anh trên núi Sê-i-rơ."
15Ê-sau lại đề nghị: "Để anh bảo gia nhân ở lại làm hướng đạo cho em." Nhưng Gia-cốp từ khước: "Không cần, anh ạ. Anh đã tỏ lòng thương em là quý lắm rồi."
16Ngay hôm ấy, Ê-sau quay về núi Sê-i- rơ. 17Còn Gia-cốp đến Su-cốt hạ trại và cắm chuồng cho các bầy súc vật. Từ đó người ta gọi địa điểm này là Su-cốt (nghĩa là chuồng).
18Kể từ ngày lìa xứ Pha-đan A-ram, đoàn lữ hành đi đường bình an đến xứ Ca-na-an và hạ trại trước thành phố Si-chem. 19Gia-cốp tậu một miếng đất cắm trại của anh em Si-chem tức là các con trai của Hê-mô. 20Gia-cốp lập một bàn thờ tại Si-chem, và đặt tên bàn thờ là Ên, tức Thượng Đế của Y- sơ-ra-ên.