50

Giô-sép và dân Ê-díp-tô khóc Gia-cốp

1 Giô-sép bèn cúi đầu xuống mặt cha mình, hôn người và khóc. 2 Đoạn, Giô-sép biểu mấy thầy thuốc hầu việc mình, dùng thuốc thơm xông cho xác cha; thầy thuốc bèn xông cho Y-sơ-ra-ên. 3 Bốn mươi ngày xông thuốc hầu qua, vì ấy là hạn ngày dùng xông thuốc; dân Ê-díp-tô khóc người trong bảy mươi ngày.
4 Khi mãn tang rồi, Giô-sép bèn nói cùng quần thần Pha-ra-ôn rằng: Nếu tôi được ơn trước mặt các ngươi, xin hãy thuật lại lời nầy cho Pha-ra-ôn nghe: 5 Cha tôi có biểu tôi thề mà rằng: Nầy, cha sẽ chết, con hãy chôn cha nơi mộ địa ta đã mua sẵn rồi trong xứ Ca-na-an. Vậy bây giờ, tôi phải lên đó chôn cha tôi, rồi sẽ trở xuống. 6 Pha-ra-ôn bèn phán rằng: Hãy trở lên chôn cha ngươi, y như lời người đã bắt thề đó.

Đám xác Gia-cốp tại Ca-na-an

7 Giô-sép dời xác cha mình trở lên chôn; quần thần Pha-ra-ôn, các bực trưởng lão trong đền, các bực trưởng lão trong xứ Ê-díp-tô, 8 hết thảy nội nhà Giô-sép, các anh em và nội nhà cha mình đều đi lên theo đưa với người; trong Gô-sen chỉ còn những đứa trẻ và chiên, cùng bò của họ mà thôi. 9 Lại cũng có đem ngựa và xe theo lên nữa: thật là một đám xác rất đông thay! 10 Khi đến sân đạp lúa của A-tát, ở bên kia sông Giô-đanh, thì họ làm lễ khóc than rất nên trọng thể tại đó; đoạn, Giô-sép để tang cha trong bảy ngày. 11 Dân Ca-na-an, tức là dân xứ ấy, thấy khóc than nơi sân đạp lúa A-tát, thì nói rằng: Ấy là một đám khóc than trọng thể của dân Ê-díp-tô đó! Bởi cớ ấy người ta gọi cái sân nầy tên là A-bên-Mích-ra-im ở bên kia sông Giô-đanh.
12 Vậy, các con trai Gia-cốp làm theo lời cha trối lại, 13 dời xác người về xứ Ca-na-an, chôn trong hang đá của đồng Mặc-bê-la ngang Mam-rê, mà Áp-ra-ham đã mua luôn với đồng ruộng Ép-rôn, người Hê-tít, để dùng làm mộ địa.
14 Chôn cha xong rồi, Giô-sép cùng các anh em và các người đi lên theo đưa xác cha, đều trở xuống xứ Ê-díp-tô.

Giô-sép tỏ cho anh em mình tin dạ

15 Các anh Giô-sép thấy cha mình chết rồi, thì nói với nhau rằng: Có lẽ Giô-sép sẽ ganh ghét chúng ta, và trả thù việc ác chúng ta đã làm cho người chăng. 16 Các anh bèn sai người đến nói cùng Giô-sép rằng: Trước khi qua đời, cha em có trối rằng: 17 Hãy nói lại cho Giô-sép như vầy: Ôi! xin hãy tha điều ác, tội phạm của các anh con đi, vì chúng nó đã lỗi cùng con đó; nhưng bây giờ cha xin con hãy tha tội kẻ tôi tớ của Đức Chúa Trời cha. Nghe qua mấy lời nầy, Giô-sép bèn khóc. 18 Chánh các anh người đến sấp mình xuống dưới chân mà nói rằng: Các anh đây thật là kẻ tôi tớ của em đó. 19 Giô-sép đáp rằng: Các anh đừng sợ chi, vì tôi há thay mặt Đức Chúa Trời sao? 20 Các anh toan hại tôi, nhưng Đức Chúa Trời lại toan làm điều ích cho tôi, hầu cho cứu sự sống cho nhiều người, y như đã xảy đến ngày nay, và giữ gìn sự sống của dân sự đông đảo. 21 Vậy, đừng sợ, tôi sẽ cấp dưỡng các anh và con cái các anh. Đoạn, Giô-sép an ủi các anh, và lấy lời êm dịu mà nói cùng họ.

Giô-sép già và chết

22 Giô-sép cùng nhà cha mình kiều ngụ tại xứ Ê-díp-tô; người hưởng thọ được một trăm mười tuổi. 23 Người thấy được các con cháu Ép-ra-im đến đời thứ ba, và cũng có được nâng niu trên gối mình các con của Ma-ki, tức con trai của Ma-na-se, nữa. 24 Kế, Giô-sép nói cùng các anh em rằng: Em sẽ chết, nhưng Đức Chúa Trời sẽ đến viếng các anh em thật; đem các anh em về xứ mà Ngài đã thề hứa cùng Áp-ra-ham, Y-sác, và Gia-cốp. 25 Giô-sép biểu các con trai của Y-sơ-ra-ên thề mà rằng: Quả thật, Đức Chúa Trời sẽ đến viếng các anh em; xin anh em hãy dời hài cốt tôi khỏi xứ nầy. 26 Đoạn, Giô-sép qua đời, hưởng thọ được một trăm mười tuổi. Người ta xông thuốc thơm cho xác Giô-sép, và liệm trong một cái quan tài tại xứ Ê-díp-tô.
  
  

50

1Yôsêp tơkui ñu pô nao kơ ama ñu, čum gơ̆ laih anŭn hia kơ gơ̆. 2Giŏng anŭn, Yôsêp pơđar ƀing nai pơjrao Êjip mă bruă kơ atâo ñu 3hăng pyua atâo gơ̆ hăng jrao amăng pă̱pluh hrơi, yuakơ anŭn jing tơlơi phiăn kơ tơlơi pyua. Ƀing Êjip rơngot hơning kơ gơ̆ amăng tơjuhpluh hrơi.
4Tơdang khul hrơi rơngot hơning hơmâo rơgao laih, Yôsêp laĭ hăng ƀing khua moa mă bruă kơ pơtao, “Tơdah kâo hơmâo tơlơi mơak ƀơi anăp gih, pơhiăp bĕ hăng Pharaoh kơ kâo. Laĭ hăng ñu, 5‘Ama kâo brơi kơ kâo ƀuăn rơ̆ng hăng ñu laih anŭn laĭ: Kâo jĕ či djai laih; dơ̱r bĕ atâo kâo ƀơi pơsat kâo hơmâo ƀŏh laih kơ kâo pô amăng anih lŏn Kanaan anŭn. Tui anŭn, brơi kâo nao bĕ hăng dơ̱r atâo ama kâo; giŏng anŭn kâo či wơ̆t glaĭ yơh.’ ”
6Pharaoh laĭ, “Nao dơ̱r bĕ atâo ama ih kar hăng ñu hơmâo brơi kơ ih ƀuăn laih kiăng kơ ngă.”
7Tui anŭn, Yôsêp nao kiăng dơ̱r atâo ama ñu. Abih bang ƀing khua Pharaoh nao hrŏm hăng ñu, laih anŭn wơ̆t hăng abih ƀing kŏng tha amăng anih sang pơtao, ƀing kŏng tha amăng čar Êjip mơ̆n, 8hrŏm hăng abih bang mơnuih amăng sang anŏ Yôsêp, ƀing ayŏng adơi ñu laih anŭn ƀing lŏm kơ sang anŏ ama ñu. Kơnơ̆ng ƀing čơđai, tơpul hlô mơnơ̆ng, tơpul triu đôč dŏ glaĭ amăng anih Gôsen. 9Khul rơdêh aseh laih anŭn ƀing đĭ aseh ăt nao hrŏm hăng ñu mơ̆n, jing sa grup prŏng biă mă.
10Tơdang ƀing gơñu truh pơ anih prăh pơdai Atad, gah ngŏ̱ kơ krong Yurdan, ƀing gơñu hia kraih laih anŭn rơngot hơning biă mă; pơ anŭn Yôsêp pơkra bruă kơŭ kơuăn kơ ama ñu amăng tơjuh hrơi. 11Tơdang ƀing Kanaan jing ƀing hơdip pơ anŭn ƀuh tơlơi kơŭ kơuăn ƀơi anih prăh pơdai Atad, ƀing gơñu laĭ tui anai, “Ƀing Êjip hlak ngă tơlơi kơŭ kơuăn prŏng biă mă.” Yuakơ anŭn yơh arăng iâu kơ anih anŭn jing Abel Mizraim.
12Tui anŭn, ƀing ană đah rơkơi Yakôb ngă tui hăng tơlơi ama gơñu Yakôb hơmâo pơtă laih: 13Ƀing gơñu čơkŭng atâo gơ̆ nao pơ anih lŏn Kanaan laih anŭn dơ̱r ƀơi pa̱r pơsat anŭn amăng đang hơma Makpêlah, jĕ anih Mamre. Anih pa̱r pơsat wơ̆t hăng đang hơma anŭn Abraham hơmâo blơi mă laih hlâo adih mơ̆ng Êphrôn ƀing Hit kiăng pơjing anih pơsat.

Yôsêp Pơkơjăp Glaĭ Hăng Ƀing Ayŏng Adơi Ñu

14Laih kơ dơ̱r giŏng atâo ama ñu, Yôsêp wơ̆t glaĭ pơ čar Êjip, hrŏm hơbĭt hăng ƀing ayŏng adơi ñu wơ̆t hăng abih bang ƀing nao hrŏm hăng ñu kiăng kơ dơ̱r atâo ama ñu mơ̆n.
15Samơ̆ tơdang ƀing ayŏng adơi Yôsêp ƀuh ama gơñu djai laih, ƀing gơñu pơmĭn hăng laĭ hăng tơdruă gơñu, “Hiư̆m pă tơdah Yôsêp ăt dŏ hil kơ ƀing ta hăng pơmĭn kiăng rŭ nua glaĭ kơ hơget tơlơi ƀing ta hơmâo ngă sat laih kơ ñu lĕ?” 16Tui anŭn, ƀing gơñu mơit asăp kơ Yôsêp tui anai, “Ama ih pioh glaĭ khul tơlơi pơtă anai hlâo kơ ñu tơĭ pran: 17‘Anai jing tơlơi ƀing gih či laĭ kơ Yôsêp: Kâo rơkâo kơ ih pap brơi ƀing ayŏng ih kơ tơlơi soh sat gơñu hơmâo ngă laih kơ ih sat biă mă anŭn.’ Ră anai rơkâo kơ ih pap brơi bĕ khul tơlơi soh gơmơi, jing ding kơna Ơi Adai ama ih anai.” Tơdang tơlơi pơhiăp gơñu truh pơ Yôsêp, ñu hia.
18Giŏng anŭn, ƀing ayŏng adơi ñu rai bon kơkuh ƀơi anăp ñu. Ƀing gơñu laĭ tui anai, “Anai nê, ƀing gơmơi jing ƀing hlŭn ih yơh.”
19Samơ̆ Yôsêp laĭ kơ ƀing gơñu tui anai, “Anăm huĭ ôh. Kâo jing Ơi Adai kiăng pơkơhma̱l hĭ ƀing gih hă? 20Ƀing gih kơñăm ngă sat kơ kâo, samơ̆ Ơi Adai kơñăm ngă hiam kơ ƀing ta kiăng pơgiŏng hĭ bruă hơmâo giŏng laih anai kiăng pơklaih lu mơnuih. 21Tui anŭn, anăm huĭ ôh. Kâo či djru brơi kơ ƀing gih laih anŭn kơ ƀing ană bă gih.” Laih anŭn ñu pơkơjăp ƀing gơ̆ hăng pơhiăp mơak hăng ƀing gơ̆.

Tơlơi Yôsêp Djai

22Yôsêp dŏ amăng čar Êjip hrŏm hăng abih bang sang anŏ ama ñu. Ñu hơdip truh kơ 110 thŭn, 23laih anŭn ƀuh ƀing tơčĕ Ephraim. Ñu ăt dŏ hơdip kiăng kơ tŭ mă ƀing ană bă Amrăkir jing ană đah rơkơi Manasseh kiăng ju̱m mŭt amăng sang anŏ ñu pô mơ̆n. 24Laih anŭn ñu laĭ kơ ƀing ayŏng adơi ñu, “Kâo jĕ či djai laih. Samơ̆ Ơi Adai či rai răk rong ƀing ih sĭt laih anŭn ba ƀing ih tơbiă đuaĭ mơ̆ng anih lŏn anai hăng ba nao pơ anih lŏn Ñu hơmâo ƀuăn laih kơ Abraham, Isa̱k laih anŭn kơ Yakôb.” 25Giŏng anŭn, Yôsêp brơi ƀing ană đah rơkơi Israel ƀuăn rơ̆ng hăng laĭ, “Sĭt nik Ơi Adai či rai ba ƀing gih nao pơ anih lŏn anŭn, laih anŭn ƀing gih khŏm čơkŭng ba bĕ hơdôm tơlang kâo mơ̆ng anih anai.”
26Tui anŭn, Yôsêp djai hlak ñu hơmâo sa-rơtuh pluh thŭn. Laih anŭn arăng pyua atâo ñu hăng pioh amăng sa boh bo̱ng amăng čar Êjip.