1 Giê-trô, thầy tế lễ xứ Ma-đi-an, ông gia của Môi-se, hay được mọi điều Đức Chúa Trời đã làm cho Môi-se cùng Y-sơ-ra-ên, là dân sự Ngài, và nghe Ngài đã dẫn dân ấy ra khỏi xứ Ê-díp-tô. 2 Người bèn dẫn Sê-phô-ra, vợ Môi-se, đã cho trở về nhà cha,⚓3 cùng hai con trai, một tên là Ghẹt-sôn⚓, --- vì Môi-se đã nói rằng: Tôi kiều ngụ nơi ngoại bang; ---⚓4 và một tên là Ê-li-ê-se⚓, --- vì người lại có nói: Đức Chúa Trời của tổ phụ tôi đã vùa giúp và giải cứu tôi khỏi gươm Pha-ra-ôn. --- 5 Vậy, Giê-trô, ông gia của Môi-se, đến với hai con trai và vợ Môi-se, thăm người nơi đồng vắng, chỗ đóng trại gần bên núi Đức Chúa Trời. 6 Người bèn sai báo cùng Môi-se rằng: Ta là Giê-trô, ông gia của ngươi, ta cùng vợ ngươi và hai con trai nàng đến thăm ngươi. 7 Môi-se ra đón rước ông gia mình, mọp xuống và hôn người, hỏi thăm nhau, rồi vào trại. 8 Môi-se liền thuật cho ông gia mình biết mọi điều Đức Giê-hô-va vì Y-sơ-ra-ên đã làm cho Pha-ra-ôn và người Ê-díp-tô, mọi điều khổ nhọc xảy đến cho mình dọc đường, và Đức Giê-hô-va đã giải thoát dân Y-sơ-ra-ên thế nào. 9 Giê-trô lấy làm vui mừng về các ơn mà Đức Giê-hô-va đã làm cho Y-sơ-ra-ên, giải cứu dân ấy khỏi tay người Ê-díp-tô. 10 Giê-trô nói rằng: Đáng ngợi khen Đức Giê-hô-va thay! là Đấng đã giải cứu các ngươi ra khỏi tay người Ê-díp-tô và tay Pha-ra-ôn, và giải cứu dân sự ra khỏi quyền của người Ê-díp-tô. 11 Bây giờ ta biết rằng Đức Giê-hô-va là lớn hơn hết các thần, vì khi người Ê-díp-tô cậy lòng kiêu ngạo dấy lên, thì Ngài thắng được chúng nó. 12 Giê-trô, ông gia của Môi-se, bèn bày một của lễ thiêu và các lễ vật mà dâng cho Đức Chúa Trời; rồi A-rôn và các trưởng lão Y-sơ-ra-ên đến ăn bánh cùng ông gia của Môi-se, trước mặt Đức Chúa Trời. 13 Qua ngày sau, Môi-se ra ngồi xét đoán dân sự; dân sự đứng chực trước mặt người từ sớm mai đến chiều. 14 Ông gia thấy mọi điều người làm cho dân sự, bèn hỏi rằng: Con làm chi cùng dân sự đó? Sao con chỉ ngồi một mình, còn cả dân sự đứng chực trước mặt từ sớm mai cho đến chiều như vậy? 15 Môi-se bèn thưa rằng: Ấy vì dân sự đến cùng tôi đặng hỏi ý Đức Chúa Trời. 16 Khi nào họ có việc chi, thì đến cùng tôi, tôi xét đoán người nầy cùng người kia, và cho họ biết những mạng lịnh và luật pháp của Đức Chúa Trời. 17 Nhưng ông gia lại nói rằng: Điều con làm đó chẳng tiện. 18 Quả thật, con cùng dân sự ở với con sẽ bị đuối chẳng sai, vì việc đó nặng nề quá sức con, một mình gánh chẳng nổi. 19 Bây giờ, hãy nghe cha khuyên con một lời, cầu xin Đức Giê-hô-va phù hộ cho. Về phần con, hãy làm kẻ thay mặt cho dân sự trước mặt Đức Chúa Trời, và đem trình mọi việc cho Ngài hay. 20 Hãy lấy mạng lịnh và luật pháp Ngài mà dạy họ, chỉ cho biết con đường nào phải đi, và điều chi phải làm. 21 Nhưng hãy chọn lấy trong vòng dân sự mấy người tài năng, kính sợ Đức Chúa Trời, chân thật, ghét sự tham lợi, mà lập lên trên dân sự, làm trưởng cai trị hoặc ngàn người, hoặc trăm người, hoặc năm mươi người, hoặc mười người, 22 đặng xét đoán dân sự hằng ngày. Nếu có việc can hệ lớn, họ hãy giải lên cho con; còn những việc nhỏ mọn, chính họ hãy xét đoán lấy. Hãy san bớt gánh cho nhẹ; đặng họ chia gánh cùng con. 23 Nếu con làm việc nầy, và Đức Chúa Trời ban lịnh cho con, con chắc sẽ chịu nổi được, và cả dân sự nầy sẽ đến chỗ mình bình yên. 24 Môi-se vâng lời ông gia mình, làm y như mọi điều người đã dạy. 25 Vậy, Môi-se bèn chọn trong cả Y-sơ-ra-ên những người tài năng, lập lên trên dân sự, làm trưởng cai tri, hoặc ngàn người, hoặc trăm người, hoặc năm mươi người, hoặc mười người; 26 họ xét đoán dân sự hằng ngày. Các việc khó họ giải lên cho Môi-se; nhưng chính họ xét lấy các việc nhỏ. 27 Đoạn, Môi-se để cho ông gia mình trở về xứ người.
18
Jethro’s Advice
1And ⚓Jethro, the priest of Midian, Moses’ father-in-law, heard of all that ⚓God had done for Moses and for Israel His people—that the Lord had brought Israel out of Egypt. 2Then Jethro, Moses’ father-in-law, took ⚓Zipporah, Moses’ wife, after he had sent her back, 3with her ⚓two sons, of whom the name of one was Gershom (for he said, ⚓“I have been a stranger in a foreign land”) 4and the name of the other was Eliezer (for hesaid, “The God of my father was my ⚓help, and delivered me from the sword of Pharaoh”); 5and Jethro, Moses’ father-in-law, came with his sons and his wife to Moses in the wilderness, where he was encamped at ⚓the mountain of God. 6Now he had said to Moses, “I, your father-in-law Jethro, am coming to you with your wife and her two sons with her.” 7So Moses ⚓went out to meet his father-in-law, bowed down, and ⚓kissed him. And they asked each other about their well-being, and they went into the tent. 8And Moses told his father-in-law all that the Lord had done to Pharaoh and to the Egyptians for Israel’s sake, all the hardship that had come upon them on the way, and how the Lord had ⚓delivered them. 9Then Jethro rejoiced for all the ⚓good which the Lord had done for Israel, whom He had delivered out of the hand of the Egyptians. 10And Jethro said, ⚓“Blessed be the Lord, who has delivered you out of the hand of the Egyptians and out of the hand of Pharaoh, and who has delivered the people from under the hand of the Egyptians. 11Now I know that the Lordis⚓greater than all the gods; ⚓for in the very thing in which they behaved ⚓proudly, Hewas above them.” 12Then Jethro, Moses’ father-in-law, took a burnt ⚓offering and other sacrifices tooffer to God. And Aaron came with all the elders of Israel ⚓to eat bread with Moses’ father-in-law before God. 13And so it was, on the next day, that Moses ⚓sat to judge the people; and the people stood before Moses from morning until evening. 14So when Moses’ father-in-law saw all that he did for the people, he said, “What is this thing that you are doing for the people? Why do you alone sit, and all the people stand before you from morning until evening?” 15And Moses said to his father-in-law, “Because ⚓the people come to me to inquire of God. 16When they have ⚓a difficulty, they come to me, and I judge between one and another; and I make known the statutes of God and His laws.” 17So Moses’ father-in-law said to him, “The thing that you do is not good. 18Both you and these people who are with you will surely wear yourselves out. For this thing is too much for you; ⚓you are not able to perform it by yourself. 19Listen now to my voice; I will give you counsel, and God will be with you: Stand ⚓before God for the people, so that you may ⚓bring the difficulties to God. 20And you shall ⚓teach them the statutes and the laws, and show them the way in which they must walk and ⚓the work they must do. 21Moreover you shall select from all the people ⚓able men, such as ⚓fear God, ⚓men of truth, ⚓hating covetousness; and place such over them tobe rulers of thousands, rulers of hundreds, rulers of fifties, and rulers of tens. 22And let them judge the people at all times. ⚓Then it will be that every great matter they shall bring to you, but every small matter they themselves shall judge. So it will be easier for you, for ⚓they will bear theburden with you. 23If you do this thing, and God so commands you, then you will be able to endure, and all this people will also go to their ⚓place in peace.” 24So Moses heeded the voice of his father-in-law and did all that he had said. 25And ⚓Moses chose able men out of all Israel, and made them heads over the people: rulers of thousands, rulers of hundreds, rulers of fifties, and rulers of tens. 26So they judged the people at all times; the ⚓hard cases they brought to Moses, but they judged every small case themselves. 27Then Moses let his father-in-law depart, and ⚓he went his way to his own land.