10

III. Phao-lô bênh vực chức vụ sứ đồ của mình

(10:1 – 12:21)

Sự nhất quán của Phao-lô

1Tôi, Phao-lô, lấy sự nhu mì và nhân từ của Đấng Christ mà khuyên nài anh em — tôi là người mềm yếu khi gặp mặt anh em, nhưng lại cứng rắn với anh em khi xa cách! — 2Khi tôi có mặt, xin anh em đừng buộc tôi phải dùng biện pháp cứng rắn mà tôi định dùng đối với mấy kẻ cho rằng chúng tôi cư xử theo xác thịt. 3Chúng tôi dù sống trong thân xác, nhưng không chiến đấu theo cách xác thịt. 4Vũ khí chúng tôi dùng để chiến đấu không phải là những vũ khí xác thịt, mà là quyền năng của Đức Chúa Trời để phá đổ các thành lũy, 5đánh hạ các lý luận và mọi sự kiêu căng chống lại sự hiểu biết Đức Chúa Trời, và buộc mọi ý tưởng phải thuận phục Đấng Christ. 6Chúng tôi cũng sẵn sàng sửa trị mọi kẻ bất phục một khi anh em đã hoàn toàn thuận phục.
7Anh em chỉ nhìn bề ngoài. Nếu có ai cho rằng mình thuộc về Đấng Christ thì chính họ hãy nghĩ lại xem, nếu họ thuộc về Đấng Christ thì chúng tôi cũng vậy. 8Ngay cả khi chúng tôi có tự hào hơi thái quá về uy quyền Chúa ban cho chúng tôi, uy quyền để xây dựng chứ không phải để phá đổ anh em, thì tôi cũng không xấu hổ. 9Tôi không muốn làm ra vẻ như đang cố dùng thư từ để đe dọa anh em. 10Vì có người nói: “Khi viết thư thì ông ta nặng lời và gay gắt, nhưng khi có mặt thì lại yếu mềm và lời nói chẳng ra gì.” 11Người nói như vậy phải biết rằng khi chúng tôi vắng mặt, lời trong thư thể nào, thì khi có mặt, chúng tôi cũng hành động thể ấy.
12Dĩ nhiên, chúng tôi không dám sánh vai hoặc so mình với những người tự đề cao kia. Nhưng khi họ tự lấy mình đo mình, hay lấy chính mình so sánh mình, thì họ thiếu hiểu biết. 13Về phần chúng tôi, chúng tôi không tự hào quá mức mà chỉ trong giới hạn Đức Chúa Trời đã giao cho chúng tôi; trong giới hạn đó có cả anh em. 14Vì chúng tôi không vượt quá giới hạn của mình như thể chúng tôi chưa từng đến với anh em; nhưng thật ra chúng tôi là người đem Tin Lành của Đấng Christ đến với anh em trước tiên. 15Chúng tôi không tự hào quá giới hạn, tức là tự hào về công việc do người khác làm. Nhưng hi vọng rằng đức tin của anh em gia tăng thì công việc của chúng tôi cũng sẽ phát triển giữa anh em, trong giới hạn đã được giao cho chúng tôi, 16đến nỗi chúng tôi có thể rao giảng Tin Lành trong những vùng xa hơn mà không tự hào về những việc đã thực hiện trong phạm vi của người khác. 17“Nhưng ai tự hào, hãy tự hào trong Chúa.” 18Vì không phải ai tự đề cao mình là được chấp nhận, nhưng là người được Chúa đề cao.

10

Chức vụ của Phao-lô

1Tôi, Phao-lô, nài khuyên anh em, theo đức khiêm tốn hiền hòa của Chúa Cứu Thế (có người bảo tôi rất nhút nhát khi gặp mặt anh em, chỉ bạo dạn khi vắng mặt). 2Xin anh em đừng để khi gặp mặt, tôi phải đối xứ nặng nề. Vì tôi phải dùng biện pháp mạnh với những người tưởng chúng tôi ăn ở như người đời. 3Chúng tôi dù sống trong thế gian, nhưng không đấu tranh theo lối người đời. 4Khí giới chiến đấu của chúng tôi không do loài người chế tạo, nhưng là vũ khí vô địch của Thượng Đế để san bằng mọi chiến lũy kiên cố, 5chiến thắng mọi lý luận, mọi tư tưởng tự cao cản trở sự hiểu biết Thượng Đế, bắt mọi mưu lược phải đầu hàng Chúa Cứu Thế. 6Chúng tôi sẵn sàng chiến đấu chống tất cả những ai không vâng phục, sau khi hướng dẫn anh em đầu phục Chúa Cứu Thế.
7Sao anh em chỉ suy xét hời hợt bên ngoài? Nếu có ai nghĩ mình thuộc về Chúa Cứu Thế, đừng quên chúng tôi cũng thuộc về Ngài. 8Dù tôi nói hơi nhiều về quyền hành Chúa cho chúng tôi để gây dựng anh em — chứ không phải để phá hoại — tôi cũng không hổ thẹn. 9Anh em đừng tưởng tôi dùng thư từ dọa nạt anh em. 10Vì có người nói: lời Phao-lô viết trong thư thật đành thép, mạnh bạo, nhưng đến khi gặp mặt, chỉ thấy một người yếu ớt, nói năng tầm thường.
11Người đó nên biết: lúc vắng mặt chúng tôi viết thế nào, khi có mặt chúng tôi hành động thế ấy.
12Chúng tôi không dám xếp hàng với những người tự đề cao, cũng không muốn ganh đua với họ. Họ lấy mình làm mẫu mực để đo lường chính mình và đánh giá, đề cao lẫn nhau; thật thiếu khôn ngoan! 13Chúng tôi không khoe khoang quá mức, chỉ muốn giữ đúng giới hạn Thượng Đế phân định cho chúng tôi; giới hạn ấy bao gồm chức vụ chăn dắt anh em. 14Anh em thuộc lãnh vực hoạt động của chúng tôi, nên chúng tôi không đi quá giới hạn khi đem Phúc âm của Chúa Cứu Thế đến nơi anh em. 15Chúng tôi không vượt giới hạn, khoe khoang công lao người khác, chỉ mong đức tin anh em tăng trưởng, công việc chúng tôi giữa anh em cũng mở rộng, trong giới hạn Chúa đã phân định. 16Nhờ thế, chúng tôi có thể truyền giảng Phúc âm tại các vùng xa xôi hơn Cổ-linh, chứ không khoe khoang công việc người khác thực hiện trong lãnh vực của họ.
17Ai khoe khoang, hãy khoe những việc Chúa làm. 18Vì người được tán thưởng không phải kẻ tự đề cao, nhưng người được Chúa khen.