7

Sự giải cứu Sa-ma-ri

1Ê-li-sê nói: “Hãy nghe lời của Đức Giê-hô-va! Đức Giê-hô-va phán thế nầy: ‘Ngày mai, vào giờ nầy, tại cổng thành Sa-ma-ri, bảy lít bột lọc sẽ bán mười một gam bạc, và mười bốn lít lúa mạch cũng bán mười một gam bạc.’” 2Quan hầu cận mà vua tựa vào tay nói với người của Đức Chúa Trời rằng: “Cho dù Đức Giê-hô-va có mở các cửa sổ trên trời thì liệu điều đó có xảy ra không?” Ê-li-sê nói: “Chính ông sẽ thấy tận mắt điều ấy, nhưng ông sẽ không được ăn.”
3Lúc ấy, tại lối vào cổng thành có bốn người phong hủi. Họ nói với nhau: “Tại sao chúng ta cứ ngồi đây chờ chết? 4Nếu vào thành thì chúng ta sẽ chết đói ở đó, vì trong thành đang có nạn đói; còn nếu cứ ngồi đây thì chúng ta cũng sẽ chết. Vậy bây giờ, chúng ta hãy qua trại quân A-ram và hàng phục chúng. Nếu chúng để chúng ta sống thì chúng ta sẽ sống, còn nếu chúng giết đi thì đàng nào chúng ta cũng chết đó thôi.” 5Vào lúc chạng vạng, các người phong hủi lên đường đến trại quân A-ram. Nhưng khi đến đầu trại quân thì họ chẳng thấy ai ở đó cả. 6Vì Chúa đã khiến quân A-ram nghe tiếng xe, tiếng ngựa chiến và tiếng một đạo quân rất lớn, nên chúng nói với nhau rằng: “Kìa, vua Y-sơ-ra-ên đã thuê các vua Hê-tít và Ai Cập đến đánh chúng ta.” 7Vậy chúng liền trỗi dậy và chạy trốn lúc chạng vạng, bỏ lại các lều trại, ngựa và lừa. Chúng để nguyên doanh trại mà chạy trốn cứu mạng. 8Khi các người phong hủi đến đầu trại quân, họ vào một doanh trại ăn uống, rồi lấy bạc vàng và quần áo đem đi giấu. Họ trở lại, vào một doanh trại khác và cũng lấy những của cải ở đó đem đi giấu nữa.
9Bấy giờ, họ nói với nhau: “Chúng ta đang làm điều không phải. Hôm nay là ngày có tin lành mà chúng ta nín lặng sao! Nếu chúng ta đợi đến rạng đông thì hình phạt chắc sẽ đổ trên chúng ta. Vậy chúng ta hãy đi báo tin nầy cho hoàng gia.” 10Họ liền đi gọi người gác cổng thành, và báo tin: “Chúng tôi đã đến trại quân A-ram, không thấy ai ở đó cả và cũng không nghe tiếng người. Chúng tôi chỉ thấy ngựa và lừa đang bị cột, còn các lều trại thì vẫn y nguyên.” 11Lính gác cổng liền gọi người báo tin ấy vào trong cung vua.
12Ban đêm vua thức dậy, nói với bầy tôi của mình: “Ta sẽ nói cho các ngươi biết những gì quân A-ram định làm để hại chúng ta. Chúng biết chúng ta đang đói nên đã rút ra khỏi trại quân để phục kích ngoài đồng. Chúng nghĩ rằng: ‘Khi dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi thành, chúng ta sẽ bắt sống chúng, rồi vào chiếm thành.’” 13Một người trong bầy tôi của vua đề nghị: “Xin bệ hạ truyền cho vài người bắt năm trong số những con ngựa còn lại đi do thám để xem thực hư ra sao. Dù sao chúng cũng sẽ cùng chung số phận với đoàn dân Y-sơ-ra-ên còn lại đang chết dần ở trong thành mà thôi.” 14Vậy, họ lấy hai cỗ xe và thắng ngựa vào, rồi vua sai người đuổi theo quân A-ram, và truyền: “Hãy đi, xem thế nào!” 15Họ đuổi theo chúng cho đến sông Giô-đanh. Suốt quãng đường ấy, họ thấy đầy những quần áo và đồ đạc mà quân A-ram đã ném xuống trong lúc hốt hoảng chạy trốn. Các sứ giả trở về trình lại với vua.
16Dân chúng liền kéo ra cướp đoạt trại quân A-ram. Vì thế mà bảy lít bột lọc bán mười một gam bạc, và mười bốn lít lúa mạch cũng bán mười một gam bạc, đúng như lời Đức Giê-hô-va đã phán.
17Lúc ấy, vua đã chỉ định quan hầu cận mà vua tựa vào tay, phụ trách việc kiểm soát cổng thành. Dân chúng đã giẫm chết ông ấy tại cổng thành, đúng như người của Đức Chúa Trời đã nói khi vua đến gặp người. 18Thật vậy, khi người của Đức Chúa Trời nói với vua rằng: “Ngày mai, vào giờ nầy, tại cổng thành Sa-ma-ri, mười bốn lít lúa mạch sẽ bán mười một gam bạc, và bảy lít bột lọc cũng bán mười một gam bạc,” 19thì quan hầu cận có nói với người của Đức Chúa Trời rằng: “Cho dù Đức Giê-hô-va có mở các cửa sổ trên trời thì liệu điều đó có xảy ra không?” Ê-li-sê nói: “Chính ông sẽ thấy điều ấy tận mắt, nhưng ông sẽ không được ăn.” 20Và việc đã xảy đến cho viên quan ấy đúng như thế, dân chúng đã giẫm chết ông ta tại cổng thành.

7

1以利沙說:「你們要聽耶和華的話,耶和華如此說:明日約這時候,在撒瑪利亞城門口,一細亞細麵只賣一舍客勒,二細亞大麥也賣一舍客勒。」 2有一個攙扶王的軍官回答神人說:「看哪,即使耶和華打開天上的窗戶,也不可能有這事。」以利沙說:「看哪,你必親眼看見,在那裏卻吃不到甚麼。」

亞蘭軍隊棄營逃命

3在城門口有四個長痲瘋的人,他們彼此說:「我們為何坐在這裏等死呢? 4我們若說要進城去,城裏有饑荒,我們必死在那裏。若我們在這裏坐着不動,也必死。現在,來吧,我們去向亞蘭人的軍隊投降。若他們饒我們的命,我們就活着;若殺我們,我們就死吧!」 5黃昏的時候,他們起來往亞蘭人的軍營去;到了營邊,看哪,沒有一人在那裏。 6因為主使亞蘭人的軍隊聽見戰車戰馬的聲音,大軍的聲音,他們就彼此說:「看哪,這必是以色列王雇用人諸王和埃及諸王來攻擊我們。」 7所以,在黃昏的時候他們起來逃跑,撇下帳棚、馬、驢,把軍營留在原處,只顧逃命。 8那些長痲瘋的人到了營邊,進了一座帳棚,吃了喝了,從當中拿走金銀和衣服,收藏起來。他們又回來,進了另一座帳棚,從當中拿走財物去收藏。
9那時,他們彼此說:「我們所做的不對了!這一天是有好消息的日子,我們竟不作聲!若等到天亮,我們就有罪了。現在,來,我們去向王室報信吧!」 10他們就去叫守城門的人,告訴他們說:「我們到了亞蘭人的軍營,看哪,沒有一人在那裏,也無人聲,只有拴着的馬和驢,帳棚都留在原處。」 11守城門的人就呼叫,他們向城內的王室報信。 12王夜間起來,對臣僕說:「我告訴你們亞蘭人向我們做的事。他們知道我們飢餓,所以離營,埋伏在田野,說:『以色列人出城的時候,我們活捉他們,我們就可以進到城裏去。』」 13王的一個臣僕回答說:「不如叫人從城裏剩下的馬中取五匹,看哪,這些馬像以色列大眾一樣,快要滅亡了;我們派人去窺探吧!」 14於是他們取了兩輛車和馬,王派人去跟蹤亞蘭人的軍隊,說:「你們去窺探吧。」 15他們去跟蹤亞蘭人,直到約旦河。看哪,整條路上都是亞蘭人匆忙逃跑時所丟棄的衣服和器具,使者就回來向王報告。
16百姓就出去,擄掠亞蘭人的軍營。於是一細亞細麵只賣一舍客勒,二細亞大麥也賣一舍客勒,正如耶和華所說的。 17王派攙扶他的那軍官在城門指揮,百姓在城門把他踩死了,正如神人在王下到他那裏的時候所說的。 18神人曾對王說:「明日約這時候,在撒瑪利亞城門口,二細亞大麥只賣一舍客勒,一細亞細麵也賣一舍客勒。」 19那軍官回答神人說:「看哪,即使耶和華打開天上的窗戶,也不可能有這事。」神人說:「看哪,你必親眼看見,在那裏卻吃不到甚麼。」 20這話果然應驗在他身上,因為百姓在城門把他踩死了。