9

Sau-lơ quy đạo

1Bấy giờ, Sau-lơ cứ hăm dọa và sát hại các môn đồ của Chúa. Ông đến với thầy tế lễ thượng phẩm, 2xin thư giới thiệu đến các nhà hội ở Đa-mách để nếu gặp người nào thuộc về Đạo, bất kể nam nữ, thì bắt trói giải về Giê-ru-sa-lem. 3Nhưng khi Sau-lơ đang đi đến gần thành Đa-mách, thình lình có ánh sáng từ trời chiếu lòa chung quanh ông. 4Ông té xuống đất và nghe có tiếng phán với mình: “Hỡi Sau-lơ, Sau-lơ, sao ngươi bắt bớ Ta?” 5Ông thưa: “Lạy Chúa, Chúa là ai?” Chúa phán: “Ta chính là Jêsus mà ngươi đang bắt bớ. 6Nhưng hãy đứng dậy, vào trong thành, người ta sẽ bảo ngươi mọi điều phải làm.” 7Những người cùng đi với ông đều đứng lại sững sờ, vì họ nghe tiếng nói mà không thấy ai hết. 8Sau-lơ từ dưới đất đứng dậy, mắt tuy mở nhưng không thấy gì cả. Người ta cầm tay ông dắt vào thành Đa-mách. 9Trong ba ngày, ông chẳng thấy, chẳng ăn và cũng chẳng uống gì cả.

A-na-nia làm báp-têm cho Sau-lơ

10Lúc ấy, tại thành Đa-mách có một môn đồ tên là A-na-nia. Chúa phán với ông trong một khải tượng rằng: “Hỡi A-na-nia!” Ông thưa: “Lạy Chúa, có con đây.” 11Chúa phán: “Hãy đứng dậy, đi đến nhà Giu-đa ở đường gọi là Ngay Thẳng, tìm một người tên Sau-lơ quê ở Tạt-sơ. Kìa, người ấy đang cầu nguyện, 12và trong khải tượng đã thấy một người tên là A-na-nia bước vào đặt tay trên mình để được sáng mắt lại.” 13A-na-nia thưa: “Lạy Chúa, con có nghe nhiều người nói người nầy đã làm hại biết bao thánh đồ của Ngài ở Giê-ru-sa-lem. 14Bây giờ người ấy ở đây, có trọn quyền của các thầy tế lễ cả ủy thác để bắt trói tất cả mọi người cầu khẩn danh Ngài.” 15Nhưng Chúa phán: “Hãy đi, vì Ta đã chọn người nầy làm một công cụ cho Ta để đem danh Ta đến cho các dân ngoại, các vua, và con dân Y-sơ-ra-ên; 16Ta lại sẽ cho người ấy biết phải chịu khổ vì danh Ta đến mực nào.” 17A-na-nia ra đi; ông bước vào nhà rồi đặt tay trên Sau-lơ và nói: “Hỡi anh Sau-lơ, Chúa là Đức Chúa Jêsus, đã hiện ra với anh trên đường đi đến đây, sai tôi đến để cho anh được sáng mắt lại và được đầy dẫy Đức Thánh Linh.” 18Lập tức có cái gì như cái vảy từ mắt Sau-lơ rơi xuống và ông được sáng mắt; rồi ông đứng dậy và nhận báp-têm. 19Sau khi ăn uống xong, ông được phục hồi sức lực.

Những bài giảng đầu tiên của Sau-lơ

20Sau-lơ ở lại một vài ngày với các môn đồ tại Đa-mách. Lập tức ông công bố trong các nhà hội rằng Đức Chúa Jêsus là Con Đức Chúa Trời. 21Ai nghe vậy cũng đều kinh ngạc, nói rằng: “Đây chẳng phải là kẻ đã từng giết hại những người cầu khẩn danh ấy tại Giê-ru-sa-lem, và cũng đến đây để trói họ giải về cho các thầy tế lễ cả sao?” 22Nhưng Sau-lơ càng thêm mạnh mẽ, biện bác với những người Do Thái sống ở Đa-mách, và minh chứng rằng Đức Chúa Jêsus là Đấng Christ.
23Sau nhiều ngày, người Do Thái lập mưu giết Sau-lơ. 24Nhưng có người báo tin cho Sau-lơ biết âm mưu của họ. Họ canh các cổng thành cả ngày lẫn đêm để giết cho được Sau-lơ. 25Nhưng ban đêm, các môn đồ lấy thúng dòng ông xuống ngoài vách thành.
26Khi đến Giê-ru-sa-lem, Sau-lơ muốn liên hệ với các môn đồ, nhưng tất cả đều nghi sợ, không tin ông là môn đồ thật. 27Ba-na-ba giúp đem ông đến với các sứ đồ, thuật cho họ việc Chúa đã hiện ra phán với ông trên đường như thế nào, và ông đã mạnh dạn rao giảng danh Đức Chúa Jêsus tại thành Đa-mách ra sao. 28Từ đó, Sau-lơ tới lui với môn đồ tại Giê-ru-sa-lem, 29và nhân danh Chúa mà giảng một cách dạn dĩ. Ông cũng nói chuyện và tranh luận với những người Do Thái nói tiếng Hi Lạp, nên họ tìm cách giết ông. 30Nghe tin đó, anh em liền đem ông xuống Sê-sa-rê, và đưa ông đi Tạt-sơ.

Ê-nê được chữa lành

31Vậy, Hội Thánh trong cả miền Giu-đê, Ga-li-lê và Sa-ma-ri được hưởng sự bình an, xây dựng, bước đi trong sự kính sợ Chúa; nhờ Đức Thánh Linh giúp đỡ, số tín hữu ngày càng gia tăng.
32Bấy giờ, Phi-e-rơ đi khắp nơi, cũng đến với các thánh đồ tại thành Ly-đa nữa. 33Tại đó, ông gặp một người bị bại liệt tên là Ê-nê, nằm trên giường đã tám năm rồi. 34Phi-e-rơ nói với anh rằng: “Hỡi Ê-nê, Đức Chúa Jêsus Christ chữa lành cho anh; hãy đứng dậy, dọn dẹp giường đi!” Lập tức, anh ta đứng dậy. 35Tất cả cư dân ở Ly-đa và Sa-rôn thấy vậy đều trở về cùng Chúa.

Sự sống lại của Ta-bi-tha

36Tại thành Giốp-bê, có một nữ môn đồ tên là Ta-bi-tha, còn gọi là Đô-ca; bà làm nhiều việc thiện và hay bố thí. 37Trong những ngày ấy, bà bị bệnh và chết. Người ta tắm rửa xác bà, rồi đặt trong một phòng cao. 38Các môn đồ nghe tin Phi-e-rơ đang ở tại Ly-đa, gần Giốp-bê, nên sai hai người đến thỉnh cầu ông: “Xin mời ông đến gấp.” 39Phi-e-rơ đứng dậy đi với hai người. Khi đến nơi, người ta dẫn Phi-e-rơ đến phòng cao. Tất cả các bà góa đều đứng bên ông mà khóc, và đưa cho ông xem bao nhiêu áo choàng và quần áo khác mà Đô-ca đã may cho họ lúc bà còn sống. 40Phi-e-rơ bảo mọi người ra ngoài rồi quỳ gối cầu nguyện. Sau đó, ông quay sang thi thể và nói: “Hỡi Ta-bi-tha, hãy trỗi dậy!” Bà mở mắt thấy Phi-e-rơ, liền ngồi dậy. 41Phi-e-rơ đưa tay ra đỡ bà dậy, rồi gọi các thánh đồ và các bà góa đến, chỉ cho họ thấy bà đang sống. 42Việc ấy loan truyền khắp Giốp-bê nên có nhiều người tin theo Chúa. 43Còn Phi-e-rơ ở lại Giốp-bê nhiều ngày với một người thợ thuộc da tên là Si-môn.

9

扫罗的悔改

1扫罗不断用威吓凶悍的口气向主的门徒说话。他去见大祭司, 2要求发信给大马士革的各会堂,若是找着信奉这道的人,无论男女,都准他捆绑带到耶路撒冷 3扫罗在途中,将到大马士革的时候,忽然有一道光从天上下来,四面照射着他, 4他就仆倒在地,听见有声音对他说:“扫罗扫罗!你为什么迫害我?” 5他说:“主啊!你是谁?”主说:“我就是你所迫害的耶稣。 6起来!进城去,你应该做的事,必有人告诉你。” 7同行的人站在那里,说不出话来,因为他们听见声音,却看不见人。 8扫罗从地上起来,睁开眼睛,竟不能看见什么。有人拉他的手,领他进了大马士革 9他三天什么都看不见,也不吃也不喝。
10那时,在大马士革有一个门徒,名叫亚拿尼亚。主在异象中对他说:“亚拿尼亚!”他说:“主啊,我在这里。” 11主对他说:“起来!往那叫直街的路去,在犹大的家里,去找一个大数人,名叫扫罗;他正在祷告, 12在异象中看见了一个人,名叫亚拿尼亚,进来为他按手,让他能再看得见。” 13亚拿尼亚回答:“主啊,我听见许多人讲到这个人,说他怎样在耶路撒冷多多苦待你的圣徒, 14并且他在这里有从祭司长得来的权柄,要捆绑一切求告你名的人。” 15主对他说:“你只管去。他是我所拣选的器皿,要在外邦人、君王和以色列人面前宣扬我的名。 16我也要指示他,为我的名必须受许多的苦难。” 17亚拿尼亚就去了,进入那家,把手按在扫罗身上,说:“扫罗弟兄,在你来的路上向你显现的主,就是耶稣,打发我来,叫你能再看得见,又被圣灵充满。” 18扫罗的眼睛上立刻好像有鳞一般的东西掉下来,他就能再看得见,于是他起来,受了洗, 19吃过饭体力就恢复了。

扫罗在大马士革传道

扫罗大马士革的门徒一起住了些日子, 20立刻在各会堂里传扬耶稣,说他是上帝的儿子。 21凡听见的人都很惊奇,说:“在耶路撒冷残害求告这名的不就是这个人吗?他不是到这里来要捆绑他们,带到祭司长那里去吗?” 22扫罗越发有能力,驳倒住在大马士革犹太人,证明耶稣是基督。

逃脱犹太人的谋害

23过了好些日子,犹太人商议要杀扫罗 24但他们的计谋被扫罗知道了。他们昼夜在城门守候着要杀他。 25他的门徒就在夜间用筐子把他从城墙上缒了下去。

扫罗在耶路撒冷

26扫罗到了耶路撒冷,想与门徒结交,大家却都怕他,不信他是门徒。 27只有巴拿巴接待他,领他去见使徒,把他在路上怎么看见主,主怎么向他说话,他在大马士革怎么奉耶稣的名放胆传道,都述说出来。 28于是扫罗耶路撒冷同门徒出入来往,奉主的名放胆传道, 29并和说希腊话的犹太人讲论辩驳,他们却想法子要杀他。 30弟兄们知道了,就带他下凯撒利亚,送他往大数去。
31那时,犹太加利利撒玛利亚各处的教会都得平安,建立起来,凡事敬畏主,蒙圣灵的安慰,人数逐渐增多。

以尼雅得医治

32彼得在众信徒中到处奔波的时候,也到了住在吕大的圣徒那里。 33他在那里遇见一个人,名叫以尼雅,得了瘫痪,在褥子上躺了八年。 34彼得对他说:“以尼雅,耶稣基督医好你了,起来!整理你的褥子吧。”他立刻就起来了。 35凡住吕大沙仑的人都看见了他,就归向主。

多加复活

36约帕有一个女门徒,名叫大比大,翻出来的意思是多加;她广行善事,多施周济。 37当时,她患病死了,有人把她清洗后,停在楼上。 38吕大原与约帕相近;门徒听见彼得在那里,就派两个人去见他,央求他说:“请快到我们那里去,不要耽延。” 39彼得就起身和他们同去。他到了,就有人领他上楼。众寡妇都站在彼得旁边哭,拿多加与她们同在时所做的内衣外衣给他看。 40彼得叫她们都出去,然后跪下祷告,转身对着尸体说:“大比大,起来!”她就睁开眼睛,看见彼得,就坐了起来。 41彼得伸手扶她起来,叫那些圣徒和寡妇都进来,把多加活活地交给他们。 42这事传遍了约帕,就有许多人信了主。 43此后,彼得约帕一个皮革匠西门的家里住了好些日子。