14

Dân Lằm Bằm và Nổi Loạn

1 Bấy giờ toàn thể hội chúng nổi lên kêu la lớn tiếng, rồi dân chúng khóc lóc cả đêm ấy. 2Toàn dân I-sơ-ra-ên lằm bằm chống lại Mô-sê và A-rôn. Cả hội chúng nói với họ, “Thà chúng tôi bị chết tại Ai-cập hoặc trong đồng hoang nầy còn hơn! 3 Tại sao CHÚA đem chúng tôi vào xứ nầy, để ngã chết bởi lưỡi gươm? Vợ con chúng tôi sẽ trở thành chiến lợi phẩm cho quân thù. Nếu chúng tôi được trở về lại Ai-cập há chẳng phải là tốt hơn sao?” 4 Rồi họ nói với nhau, “Chúng ta hãy lập một người lãnh đạo và đi trở lại Ai-cập.”
5 Bấy giờ Mô-sê và A-rôn sấp mặt xuống đất trước hội chúng I-sơ-ra-ên đang tụ họp tại đó. 6 Giô-sua con của Nun và Ca-lép con của Giê-phu-nê, hai người trong nhóm các thám tử đi do thám xứ, xé rách y phục mình 7 và nói với hội chúng I-sơ-ra-ên, “Xứ mà chúng tôi đã đi do thám quả là một xứ tốt đẹp. 8 Nếu chúng ta được đẹp lòng CHÚA, Ngài sẽ đem chúng ta vào xứ đó và sẽ ban nó cho chúng ta. Xứ đó đúng là một xứ đượm sữa và mật. 9 Chỉ mong chúng ta đừng nổi loạn chống lại CHÚA. Ðừng sợ dân trong xứ đó, vì chúng ta có thể ăn nuốt họ dễ dàng. Quyền lực bảo hộ họ đã bị rút đi rồi. Có CHÚA đang ở với chúng ta. Ðừng sợ họ.” 10 Cả hội chúng bèn bàn với nhau để ném đá hai người.
 Bấy giờ vinh hiển của CHÚA hiện ra ở Lều Hội Kiến cho toàn thể dân I-sơ-ra-ên trông thấy.
11 CHÚA phán với Mô-sê, “Dân nầy còn khinh Ta cho đến bao lâu nữa? Chúng cứ không chịu tin Ta cho đến chừng nào, mặc dù Ta đã làm bao nhiêu phép lạ ở giữa chúng? 12 Ta sẽ đánh chúng bằng bịnh dịch và cất bỏ ơn hưởng sản nghiệp của chúng, rồi Ta sẽ làm cho ngươi thành một dân lớn hơn và mạnh hơn chúng.”

Mô-sê Cầu Thay cho Dân

13 Nhưng Mô-sê thưa với CHÚA, “Người Ai-cập sẽ nghe rằng Ngài đã dùng quyền năng của Ngài đem dân nầy ra khỏi họ, 14 và họ sẽ thuật lại điều ấy cho các dân trong xứ. Lạy CHÚA, các dân trong xứ đã nghe rằng Ngài đang ngự giữa dân nầy, vì CHÚA ôi, Ngài đã cho dân Ngài thấy Ngài tận mặt; áng mây của Ngài đang che trên đầu họ, và Ngài đang đi trước dẫn đường họ, ban ngày trong một áng mây và ban đêm trong một trụ lửa. 15 Bây giờ nếu Ngài giết sạch dân nầy trong một lúc, thì các dân đã nghe nói về Ngài sẽ bảo, 16 ‘Vì CHÚA không đủ khả năng đem dân ấy vào xứ mà Ngài đã hứa với tổ tiên chúng, nên đã giết hết chúng trong đồng hoang rồi.’ 17 Vậy, bây giờ xin quyền năng của CHÚA được thể hiện một cách lớn lao như lời Ngài đã hứa khi Ngài phán, 18 ‘CHÚA là Ðấng chậm giận và giàu ơn, tha thứ tội lỗi và vi phạm, nhưng không kể kẻ có tội là vô tội; do tội của ông bà cha mẹ mà con cháu bị vạ lây đến ba bốn đời.’ 19 Cầu xin Ngài tha thứ tội lỗi của dân nầy theo sự lớn lao của đức nhân từ Ngài, như Ngài đã từng tha thứ dân nầy từ khi họ rời Ai-cập cho đến nay.”
20 Bấy giờ CHÚA phán, “Ta sẽ tha thứ như ngươi cầu xin. 21 Nhưng Ta lấy mạng sống của Ta và lấy vinh quang của CHÚA tràn đầy khắp đất mà thề rằng 22 không một kẻ nào đã thấy vinh hiển của Ta và đã thấy những phép lạ Ta làm tại Ai-cập và trong đồng hoang mà còn thử Ta mười lần, rồi lại không vâng theo lời Ta 23 sẽ thấy được xứ mà Ta đã thề với tổ tiên chúng nó. Không một kẻ nào đã khinh Ta sẽ thấy được xứ đó. 24 Nhưng đầy tớ Ta là Ca-lép, một người có tinh thần khác hơn những kẻ khác, và đã theo Ta hết lòng, nên Ta sẽ đem nó vào trong xứ mà nó đã đến do thám, rồi con cháu nó sẽ chiếm lấy xứ đó làm sản nghiệp. 25 Nầy dân A-ma-léc và dân Ca-na-an đang ở trong các thung lũng. Ngày mai hãy nhổ trại, theo hướng Hồng Hải mà đi ngược trở vào đồng hoang.”

Dân I-sơ-ra-ên Cãi Lịnh và Thất Bại

26 CHÚA phán với Mô-sê và A-rôn, 27 “Ðoàn dân gian ác nầy cứ lằm bằm oán trách Ta cho đến bao giờ mới thôi? Ta đã nghe những lời lằm bằm của dân I-sơ-ra-ên mà chúng đã cằn nhằn Ta. 28 Hãy nói với chúng, CHÚA phán thế nầy: Ta lấy chính mạng sống Ta mà thề rằng Ta sẽ làm cho các ngươi mọi điều Ta đã nghe các ngươi nói: 29 Thân xác các ngươi sẽ ngã chết trong đồng hoang nầy. Tất cả các ngươi, tức tất cả những kẻ đã được thống kê từ hai mươi tuổi trở lên, những kẻ đã lằm bằm oán trách Ta, 30 sẽ không ai được vào xứ mà Ta đã thề sẽ đem các ngươi vào cư ngụ, ngoại trừ Ca-lép con của Giê-phu-nê và Giô-sua con của Nun. 31 Nhưng con cháu các ngươi mà các ngươi bảo rằng chúng sẽ thành chiến lợi phẩm cho quân thù, thì Ta sẽ đem chúng vào, và chúng sẽ biết xứ mà các ngươi khinh chê. 32 Còn các ngươi, thân xác các ngươi sẽ ngã chết trong đồng hoang. 33 Con cháu các ngươi sẽ phải đi lang thang chăn bầy trong đồng hoang bốn mươi năm, và phải gánh lấy nỗi khổ cực do sự bất trung của các ngươi, cho đến khi người cuối cùng của các ngươi bỏ thây trong đồng hoang. 34 Theo số những ngày các ngươi đi do thám xứ, tức bốn mươi ngày, thì các ngươi sẽ mang lấy tội lỗi của mình trong bốn mươi năm, mỗi năm cho một ngày, rồi các ngươi sẽ biết rằng Ta đã chán ngán các ngươi như thế nào. 35 Ta, CHÚA, đã phán, thì Ta sẽ thực hiện điều đó cho toàn thể hội chúng gian ác nầy, tức cho những kẻ đã cấu kết với nhau để chống lại Ta. Trong đồng hoang nầy chúng sẽ bị tiêu diệt và trong nơi đó chúng sẽ chết.”
36 Còn những người Mô-sê đã sai đi do thám xứ rồi trở về xui cho đoàn dân lằm bằm chống lại ông bằng những lời báo cáo thêm thắt khiến cho dân nản lòng về xứ đó, 37 tức những kẻ đã báo cáo với những lời thêm thắt khiến cho dân nản lòng về xứ đó, đều bị giáng vạ chết trước mặt CHÚA. 38 Nhưng trong số những người đã đi do thám xứ trở về chỉ có Giô-sua con của Nun và Ca-lép con của Giê-phu-nê là còn sống.
39 Khi Mô-sê thuật lại những lời đó cho toàn dân I-sơ-ra-ên, dân chúng khóc than rất buồn thảm. 40 Sáng hôm sau họ thức dậy sớm, kéo nhau lên các đỉnh đồi và nói, “Này, chúng tôi đây. Chúng tôi sẽ lên nơi mà CHÚA đã hứa, bởi chúng tôi đã phạm tội.”
41 Nhưng Mô-sê nói, “Tại sao anh em cứ tiếp tục vi phạm mệnh lệnh CHÚA? Anh em sẽ không thành công đâu. 42 Ðừng đi lên đó, vì CHÚA không ở cùng anh em. Ðừng để anh em bị đánh gục trước mặt quân thù. 43 Vì quân A-ma-léc và quân Ca-na-an sẽ đón đánh anh em trên đó. Anh em sẽ ngã chết bởi lưỡi gươm, vì anh em đã xây lưng lìa bỏ CHÚA, nên CHÚA sẽ không ở với anh em đâu.” 44 Nhưng họ nhất định kéo nhau lên các đỉnh đồi, mặc dù Rương Giao Ước của CHÚA và Mô-sê không rời khỏi doanh trại. 45 Bấy giờ quân A-ma-léc và quân Ca-na-an đang ở trên các đỉnh đồi kéo xuống, đánh bại họ, và rượt giết họ cho đến Khọt-ma.

14

以色列人抱怨

1全会众大声喧嚷,那夜百姓哭号。 2以色列众人向摩西亚伦发怨言,全会众对他们说:“我们宁愿死在埃及地,宁愿死在这旷野! 3耶和华为什么要把我们领到那地,让我们倒在刀下呢?我们的妻子和孩子必成为掳物。我们回埃及去岂不更好吗?” 4他们彼此说:“我们不如选一个领袖,回埃及去吧!”
5摩西亚伦以色列全会众面前脸伏于地。 6窥探那地的人中,的儿子约书亚耶孚尼的儿子迦勒撕裂衣服, 7以色列全会众说:“我们所走过、所窥探之地是极美之地。 8耶和华若喜爱我们,就必领我们进入那地,把这流奶与蜜之地赐给我们。 9但你们不可背叛耶和华,也不要怕那地的百姓,因为他们是我们的食物。保护他们的已经离开他们,耶和华却与我们同在。不要怕他们!” 10当全会众正说着要拿石头打死他们的时候,耶和华的荣光在会幕中向以色列众人显现。

摩西为以色列人祷告

11耶和华对摩西说:“这百姓藐视我要到几时呢?我在他们中间行了这一切神迹,他们还不信我要到几时呢? 12我要用瘟疫击杀他们,使他们不得承受那地。我要使你成为大国,比他们强大。”
13摩西对耶和华说:“埃及人必听见,因你曾施展大能,领这百姓从他们中间出来。 14埃及人要告诉这地的居民,他们已经听见你─耶和华是在这百姓中间,因为你─耶和华面对面显示自己,你的云彩停在他们以上。你日间在云柱中,夜间在火柱中,在他们的前面行。 15你若把这百姓杀了,好像杀一个人那样,那听见你名声的列国必说: 16‘耶和华因为不能把这百姓领进他向他们起誓应许之地,所以在旷野把他们杀了。’ 17现在求主显出大能,照你说过的话说:
  18‘耶和华不轻易发怒,
  且有丰盛的慈爱。
  他赦免罪孽和过犯,
  万不以有罪的为无罪,
  必惩罚人的罪,
  从父到子,直到三、四代。’
19求你照你的大慈爱赦免这百姓的罪孽,好像你从埃及到如今饶恕这百姓一样。”
20耶和华说:“我照着你的话赦免他们。 21然而,我指着我的永生与遍地充满了耶和华的荣耀起誓: 22这些人虽然都看过我的荣耀和我在埃及与旷野所行的神迹,仍然这十次试探我,不听从我的话, 23他们绝不能看见我向他们祖宗所起誓应许之地;凡藐视我的,一个也不得看见。 24惟独我的仆人迦勒,因他另有一个心志,专心跟从我,我要领他进入他所去过的那地;他的后裔必得那地为业。 25亚玛力人和迦南人住在谷中,明天你们要转回去,沿着红海的路往旷野去。”

以色列人受惩罚

26耶和华对摩西亚伦说: 27“这邪恶的会众向我发怨言要到几时呢?以色列人向我发的怨言,我都听见了。 28你要告诉他们,耶和华说:‘我指着我的永生起誓,我必照你们在我耳中所说的待你们。 29你们的尸体必倒在这旷野中。你们中间被数点,凡二十岁以上向我发怨言的, 30必不得进我所起誓应许给你们居住的那地。惟有耶孚尼的儿子迦勒的儿子约书亚才能进去。 31你们的孩子,就是你们说要成为掳物的,我必领他们进去,他们就得知你们所厌弃的那地。 32至于你们,你们的尸体必倒在这旷野中; 33你们的儿女必在旷野游牧四十年,担当你们不信的罪,直到你们的尸体在旷野消灭为止。 34按你们窥探那地的四十日,一年抵一日,你们要担当你们的罪孽四十年,你们就知道我疏远你们了。’ 35我-耶和华说过,我必这样对待这一切聚集对抗我的邪恶会众。他们必在这旷野中消灭,死在这里。”
36摩西所差派去窥探那地的人回来,散布有关那地的谣言,使全会众向摩西发怨言, 37这些散布谣言的人都遭受瘟疫,死在耶和华面前。 38窥探那地的人中,惟有的儿子约书亚耶孚尼的儿子迦勒得以存活。

进攻迦南却被击退

(申1.41-46)

39摩西把这些话告诉以色列众人,他们都极其悲哀。 40他们清晨起来,上到山顶,说:“看哪,我们要上到耶和华所说的地方;因为我们犯了罪。” 41摩西说:“你们为何要这样违背耶和华的指示呢?这事必不能顺利。 42不要上去,因为耶和华不在你们中间,恐怕你们在仇敌面前被击败。 43亚玛力人和迦南人都在你们面前,你们必倒在刀下。因为你们背离不跟从耶和华,耶和华必不与你们同在。” 44他们却擅自上到山顶。但耶和华的约柜和摩西都没有离开营地。 45于是亚玛力人和住在那山区的迦南人下来,击败他们,追击他们直到何珥玛