1
Bốn Thanh Niên I-sơ-ra-ên tại Kinh Ðô Ba-by-lôn
1Năm thứ ba của triều đại Giê-hô-gia-kim vua Giu-đa, Nê-bu-cát-nê-xa vua Ba-by-lôn đến Giê-ru-sa-lem và bao vây thành ấy.
2Chúa phó Giê-hô-gia-kim vua Giu-đa và một số vật dụng trong Ðền Thờ Ðức Chúa Trời vào tay ông ấy. Ông đem các vật dụng ấy về xứ Sin-a và để các vật dụng ấy trong kho của đền thờ các thần của ông.
3Bấy giờ vua truyền cho Ách-pê-na quan chỉ huy các thái giám chọn trong hoàng tộc và hàng quý tộc của người I-sơ-ra-ên và đem đến một số thanh niên,
4những người không tật nguyền, khôi ngô tuấn tú, có năng khiếu học mọi ngành, trí tuệ minh mẫn, thông minh sáng suốt, và có khả năng phục vụ nơi triều đình, để dạy họ ngôn ngữ và văn chương của người Canh-đê.
5Vua truyền nuôi họ hằng ngày bằng các thức ăn giống như trong thực đơn vua ăn và uống cùng thứ rượu vua uống. Họ phải được huấn luyện trong ba năm. Cuối ba năm đó, họ sẽ được đứng hầu vua trong triều đình.
6Trong số những thanh niên ở Giu-đa có Ða-ni-ên, Ha-na-ni-a, Mi-sa-ên, và A-xa-ri-a.
7Quan chỉ huy các thái giám đặt cho họ các tên mới. Ông đặt tên cho Ða-ni-ên là Bên-tê-sác-xa, cho Ha-na-ni-a là Sa-đơ-rắc, cho Mi-sa-ên là Mê-sách, và cho A-xa-ri-a là A-bết-nê-gô.
8Nhưng Ða-ni-ên quyết định trong lòng rằng chàng sẽ không để cho mình bị ô uế vì các thức ăn vua ban và các loại rượu vua uống; vì thế chàng xin quan chỉ huy các thái giám cho chàng được khỏi làm cho mình bị ô uế qua việc ăn uống các thức đó.
9Bấy giờ Ðức Chúa Trời cho Ða-ni-ên được ơn và được thương mến trước mặt vị quan chỉ huy các thái giám.
10Tuy nhiên, vị quan chỉ huy các thái giám nói với Ða-ni-ên, “Ta sợ vua, chúa thượng của ta, đã chỉ định ta chăm sóc việc ăn uống của các ngươi. Lẽ nào vua sẽ thấy mặt mày các ngươi tiều tụy hơn những người trẻ cùng trang lứa với các ngươi sao? Ta không muốn bị mất đầu vì các ngươi.”
11Vậy Ða-ni-ên nói với người giám thị do quan chỉ huy các thái giám chỉ định để trông coi Ða-ni-ên, Ha-na-ni-a, Mi-sa-ên, và A-xa-ri-a,
12“Xin ngài cho thử các tôi tớ ngài mười ngày. Xin ngài truyền họ cho phép các tôi tớ ngài chỉ ăn rau và uống nước.
13Sau đó, xin ngài xem mặt mày chúng tôi và mặt mày các bạn trẻ đã ăn uống thực phẩm của vua ban, rồi xin ngài quyết định theo những gì ngài thấy.”
14Người ấy đồng ý như thế và cho thử họ trong mười ngày.
15Cuối mười ngày, mặt mày họ trông hồng hào và đầy đặn hơn tất cả những người trẻ đã ăn uống thực phẩm của vua ban.
16Vậy người giám thị ấy cất đi phần thức ăn và phần rượu họ sẽ uống và thay thế vào đó bằng rau.
17Ðức Chúa Trời ban cho bốn thanh niên đó tri thức và thông sáng trong mọi lãnh vực văn chương và khoa học. Ða-ni-ên được ban cho khả năng thấu hiểu mọi khải tượng và giấc mơ.
18Khi đến thời hạn vua đã định đem các thanh niên ấy ra trình diện, quan chỉ huy các thái giám đem họ ra trình diện Nê-bu-cát-nê-xa.
19Vua nói chuyện với họ, và ông thấy chẳng ai có thể sánh bằng Ða-ni-ên, Ha-na-ni-a, Mi-sa-ên, và A-xa-ri-a; vì thế họ được phục vụ trước mặt vua.
20Mỗi khi vua cần hỏi họ về bất cứ điều gì liên quan đến khôn ngoan và thông sáng, ông thấy họ giỏi gấp mười lần so với tất cả các pháp sư và các bốc sư trong toàn đế quốc.
21Vậy Ða-ni-ên cứ ở đó cho đến năm đầu của triều đại Vua Ða-ri-út.