1 Cách lâu ngày, trong năm thứ ba, có lời của Đức Giê-hô-va phán dạy Ê-li rằng: Hãy đi, ra mắt A-háp; ta sẽ khiến mưa sa xuống đất. 2 Vậy, Ê-li đi ra mắt A-háp. Vả, tại Sa-ma-ri có cơn đói kém quá đỗi. 3 A-háp sai gọi Áp-đia, là quan gia tể mình. (Áp-đia rất kính sợ Đức Giê-hô-va. 4 Xảy ra khi Giê-sa-bên diệt hết các đấng tiên tri của Đức Giê-hô-va, thì Áp-đia có đem một trăm đấng tiên tri đi giấu trong hai hang đá, mỗi hang năm mươi người, dùng bánh và nước mà nuôi họ.) 5 A-háp nói với Áp-đia rằng: Hãy đi khắp xứ, xem hết thảy các suối và khe, có lẽ chúng ta sẽ tìm được cỏ, và cứu cho ngựa và la còn sống, không phải diệt hết các súc vật ta chăng? 6 Vậy, hai người chia xứ đặng đi tuần. A-háp đi một mình con đường nầy, và Áp-đia đi một mình con đường kia. 7 Áp-đia đương đi đường, thì gặp Ê-li ra đón mình. Áp-đia nhìn biết người, sấp mình xuống đất, mà thưa rằng: Hỡi Ê-li chúa tôi! Có phải ông chăng? 8 Người đáp. Ừ phải ta. Ngươi hãy đi nói với chủ ngươi rằng: Ê-li ở đây. 9 Áp-đia tiếp rằng: Tôi có phạm tội gì, mà ông muốn phó kẻ tôi tớ ông vào tay A-háp, hầu cho người giết tôi đi? 10 Tôi chỉ Giê-hô-va Đức Chúa Trời hằng sống của ông mà thề, chẳng dân nào nước nào mà chủ tôi không sai đến tìm ông; và khi người ta đáp rằng: Ê-li không có đây, thì người bắt nước bắt dân ấy thề rằng không ai gặp ông. 11 Mà bây giờ, ông lại nói với tôi tớ rằng: Hãy đi nói với chủ ngươi: Ê-li ở đây. 12 Rồi khi tôi lìa khỏi ông, sẽ có thần của Đức Giê-hô-va đem ông đi nơi nào tôi chẳng biết; vậy, khi tôi đi thuật lại cùng A-háp, mà người không thấy ông, ắt sẽ giết tôi đi. Vả, kẻ tôi tớ ông kính sợ Đức Giê-hô-va từ khi thơ ấu. 13 Khi Giê-sa-bên giết các tiên tri của Đức Giê-hô-va, thì tôi có giấu một trăm tiên tri của Đức Giê-hô-va trong hai hang đá, mỗi hang năm mươi người, dùng bánh và nước mà nuôi họ; người ta há không có thuật điều đó cho chúa tôi hay sao? 14 Và bây giờ, ông biểu tôi: Hãy đi nói với chủ ngươi rằng: Ê-li ở đây. Người ắt sẽ giết tôi đi. 15 Ê-li đáp rằng: Ta chỉ sanh mạng Đức Giê-hô-va vạn quân, là Đấng ta phục sự, mà thề rằng: Chính ngày nay ta sẽ ra mắt A-háp. 16 Vậy, Áp-đia đi đón A-háp, và thuật lại cho người. A-háp bèn đi đón Ê-li. 17 Vừa khi A-háp thấy Ê-li, thì nói rằng: Có phải ngươi, là kẻ làm rối loạn Y-sơ-ra-ên chăng? 18 Ê-li đáp rằng: Chẳng phải tôi làm rối loạn Y-sơ-ra-ên đâu; bèn là vua và nhà cha vua, bởi vì vua đã bỏ điều răn của Đức Giê-hô-va, và đã tin theo thần Ba-anh. 19 Vậy bây giờ vua hãy sai người đi nhóm cả Y-sơ-ra-ên, với bốn trăm năm mươi tiên tri của Ba-anh, và bốn trăm tiên tri của Át-tạt-tê, ăn tại bàn Giê-sa-bên, khiến họ đến cùng tôi trên núi Cạt-mên. 20 Vậy, A-háp sai người đi nhóm cả dân Y-sơ-ra-ên và những tiên tri đến núi Cạt-mên. 21 Đoạn Ê-li đến trước mặt dân sự mà nói rằng: Các ngươi đi giẹo hai bên cho đến chừng nào? Nếu Giê-hô-va là Đức Chúa Trời, khá theo Ngài; nếu Ba-anh là Đức Chúa Trời, hãy theo hắn. Song dân sự không đáp một lời. 22 Bấy giờ, Ê-li nói với dân sự rằng: Trong vòng những tiên tri của Đức Giê-hô-va, chỉ một mình ta còn lại; còn các tiên tri Ba-anh số là bốn trăm năm mươi người. 23 Vậy, hãy cho chúng ta hai con bò đực; họ phải chọn một con cho mình, sả ra từng miếng, sắp để trên củi, nhưng chớ châm lửa. Còn ta, ta sẽ làm con bò kia, để nó trên củi, nhưng không châm lửa. 24 Đoạn, hãy kêu cầu danh của thần các ngươi, còn ta, ta sẽ kêu cầu danh của Đức Giê-hô-va. Thần đáp lời bằng lửa, ấy quả là Đức Chúa Trời. Cả dân sự đều đáp rằng: Lời nói rất phải. 25 Ê-li bèn nói với những tiên tri Ba-anh rằng: Hãy chọn một con bò đực, làm nó trước đi, vì các ngươi đông; rồi hãy cầu khẩn danh của thần các ngươi; nhưng chớ châm lửa. 26 Vậy, chúng bắt con bò mà người ta đã ban cho mà làm nó; rồi từ sớm mai đến trưa, chúng cầu khẩn danh của Ba-anh, và rằng: Hỡi Ba-anh! Xin đáp lời chúng tôi. Nhưng chẳng có tiếng gì, cũng chẳng ai đáp lời; chúng đều nhảy chung quanh bàn thờ mình đã dựng lên. 27 Khi đã đến trưa, Ê-li nhạo chúng mà rằng: Khá la lớn lên đi, vì người là thần: Hoặc người đương suy gẫm, hoặc ở đâu xa, hoặc đương đi đường; hay là có lẽ người ngủ, và sẽ thức dậy. 28 Vậy, chúng kêu lớn tiếng; và theo thói lệ họ, lấy gươm giáo gạch vào mình cho đến chừng máu chảy ra. 29 Khi quá trưa rồi, họ cứ nói tiên tri như vậy cho đến giờ dâng của lễ chay ban chiều; nhưng vẫn không có tiếng gì, chẳng ai đáp lời, cũng không cố ý đến. 30 Bấy giờ, Ê-li nói với cả dân sự rằng: Hãy đến gần ta. Dân sự bèn đến gần người. Đoạn, Ê-li sửa lại cái bàn thờ của Đức Giê-hô-va bị phá hủy. 31 Người lấy mười hai hòn đá, theo số mười hai chi phái của các con trai Gia-cốp, là người mà lời của Đức Giê-hô-va đã phán cho rằng: Y-sơ-ra-ên sẽ là tên ngươi.⚓32 Người dùng mười hai hòn đá ấy mà dựng lên một cái bàn thờ nhân danh Đức Giê-hô-va; chung quanh bàn thờ, người đào một cái mương đựng được hai đấu hột giống; 33 rồi chất củi, sả bò tơ ra từng miếng, và sắp nó lên trên củi. Kế người nói: 34 Hãy múc đầy bốn bình nước, và đem đổ trên của lễ thiêu và củi. Người lại nói: Hãy làm lần thứ nhì; thì người ta làm lần thứ nhì. Người tiếp: Hãy làm lần thứ ba, và họ làm lần thứ ba, 35 cho đến đỗi nước chảy chung quanh bàn thờ, và đầy cái mương nữa, 36 Đến giờ dâng của lễ chay ban chiều, tiên tri Ê-li đến gần và nguyện rằng: Lạy Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, của Y-sác, và của Y-sơ-ra-ên, ngày nay xin hãy tỏ cho người ta biết rằng Ngài là Đức Chúa Trời trong Y-sơ-ra-ên, rằng tôi là kẻ tôi tớ Ngài, và tôi vâng lời Ngài mà làm mọi sự nầy. 37 Đức Giê-hô-va ôi! Xin nhậm lời tôi, xin đáp lời tôi, hầu cho dân sự nầy nhìn biết rằng Giê-hô-va là Đức Chúa Trời, và Ngài khiến cho lòng họ trở lại. 38 Lửa của Đức Giê-hô-va bèn giáng xuống, thiêu đốt của lễ thiêu, củi, đá, bụi, và rút nước trong mương. 39 Thấy vậy, cả dân sự sấp mình xuống đất, và la rằng: Giê-hô-va là Đức Chúa Trời! Giê-hô-va là Đức Chúa Trời! 40 Ê-li nói với chúng rằng: Hãy bắt các tiên tri của Ba-anh, chớ cho thoát một người nào. Chúng bèn bắt họ, Ê-li đem họ xuống dưới khe Ki-sôn, và giết họ tại đó. 41 Đoạn Ê-li nói cùng A-háp rằng: Hãy đi lên, ăn và uống, vì tôi đã nghe tiếng mưa lớn. 42 Vậy, A-háp trở lên đặng ăn uống. Nhưng Ê-li leo lên chót núi Cạt-mên, cúi xuống đất và úp mặt mình giữa hai đầu gối.⚓43 Đoạn, người nói với kẻ tôi tớ mình rằng: Xin hãy đi lên, ngó về phía biển. Kẻ tôi tớ đi lên xem, nhưng nói rằng: Không có chi hết. Ê-li lại nói: Hãy trở lên bảy lần. 44 Lần thứ bảy, kẻ tôi tớ đáp rằng: Tôi thấy ở phía biển lên một cụm mây nhỏ như lòng bàn tay. Ê-li bèn tiếp: Hãy đi nói với A-háp rằng: Hãy thắng xe và đi xuống, kẻo mưa cầm vua lại chăng. 45 Trong một lúc, trời bị mây che đen, gió nổi dậy, và có cơn mưa rất lớn. A-háp bèn lên xe mình, đi đến Gít-rê-ên. 46 Tay Đức Giê-hô-va giáng trên Ê-li; người thắt lưng, chạy trước A-háp cho đến khi tới Gít-rê-ên.
18
Pô Pơala Êliyah Laih Anŭn Khua Moa Ôbadyah
1Sui ƀiă kơ anŭn, amăng thŭn tal klâo kơ thŭn kho̱ng anŭn, Yahweh pơhiăp hăng Êliyah tui anai, “Nao pơrơđah bĕ ƀô̆ mơta ih pô ƀơi anăp pơtao Ahab yuakơ Kâo či brơi rai ia hơjan ƀơi anih lŏn anai.” 2Tui anŭn, Êliyah nao pơrơđah ƀô̆ mơta ñu pô ƀơi anăp Ahab yơh. Hlak anŭn, yuakơ hơmâo tơlơi ư̆ rơpa prŏng biă mă amăng plei phŭn Samaria, 3tui anŭn Ahab iâu rai Ôbadyah, jing pô wai lăng anih sang pơtao ñu. Ôbadyah ăt jing sa čô pô đaŏ hur har kơ Yahweh mơ̆n. 4Tui anŭn, tơdang hơbia HʼYêzebel pơdjai hĭ ƀing pô pơala Yahweh hlâo adih, Ôbadyah hơmâo pơdŏp hĭ laih sa-rơtuh čô pô pơala amăng dua boh pa̱r čư̆. Rơmapluh čô dŏ amăng rĭm pa̱r čư̆ laih anŭn ñu pô djru nanao kơ ƀing gơ̆ gơnam ƀơ̆ng, ia mơñum. 5Ahab pơđar kơ Ôbadyah tui anai, “Brơi kơ ƀing ta nao bĕ amăng anih lŏn anai, pơ djŏp anih hơmâo ia bluh laih anŭn pơ djŏp dơnung. Năng ai ƀing ta dưi hơduah ƀuh rơ̆k brơi kơ khul aseh laih anŭn aseh glưn ta ƀơ̆ng. Tui anŭn, ƀing ta ƀu či khŏm pơdjai hĭ ôh khul hlô mơnơ̆ng ta yuakơ ƀu hơmâo ôh rơ̆k kơ khul hlô mơnơ̆ng anŭn.” 6Tui anŭn, ƀing gơñu pơpha anih lŏn kiăng kơ găn nao yơh. Ahab anăp nao pơ anih gah anai laih anŭn Ôbadyah anăp nao pơ anih gah adih. 7Tơdang Ôbadyah hlak rơbat nao, Êliyah blĭp blăp rai bưp ñu. Ôbadyah thâo krăn pô pơala Êliyah mơtam, tui anŭn ñu bon kơkuh ƀơi lŏn laih anŭn laĭ tui anai, “Sĭt ih hă, Ơ khua kâo Êliyah?” 8Êliyah laĭ glaĭ tui anai, “Ơ kâo yơh anai. Nao ruai bĕ kơ khua ih pơtao Ahab tui anai, ‘Êliyah dŏ pơ anai.’ ” 9Ôbadyah tơña tui anai, “Hơget tơlơi kâo hơmâo ngă soh tơl ih kiăng jao hĭ kâo, jing ding kơna ih anai, kiăng kơ Ahab pơdjai hĭ lĕ? 10Kâo ƀuăn hăng tơlơi hơdip Yahweh Ơi Adai ih, ƀu hơmâo ôh kơnung djuai pă, čar pă khua kâo pơtao Ahab ƀu pơkiaŏ ôh mơnuih nao kiăng kơ hơduah sem ih. Laih anŭn tơdang kơnung djuai pă, čar pă laĭ ih ƀu dŏ pơ lŏn čar anŭn ôh, ñu pơtă kơ ƀing gơ̆ ƀuăn rơ̆ng kơ tơlơi ƀing gơ̆ ƀu hơduah ƀuh ih ôh. 11Samơ̆ ră anai ih kiăng kơ kâo nao ruai pơ khua kâo tui anai, ‘Pô pơala Êliyah dŏ pơ anai.’ 12Kâo ƀu thâo ôh anih pă Yang Bơngăt Yahweh či ba pơđuaĭ hĭ ih tơdang kâo đuaĭ hĭ mơ̆ng ih. Tơdah kâo nao laih anŭn ruai hăng Ahab laih anŭn tơdang ñu rai pơ anai samơ̆ hơduah ƀu ƀuh ih ôh, sĭt ñu či pơdjai hĭ kâo yơh. Laih dơ̆ng kâo, ding kơna ih anai, hơmâo kơkuh pơpŭ kơ Yahweh čơdơ̆ng mơ̆ng hlak ai. 13Ih hơmâo hơmư̆ mơ̆, Ơ khua kâo hơi, kơ tơlơi kâo ngă laih tơdang hơbia HʼYêzebel pơdjai hĭ ƀing pô pơala Yahweh? Kâo pơdŏp hĭ laih sa-rơtuh čô ƀing pô pơala amăng dua boh pa̱r čư̆; hơmâo rơmapluh čô amăng rĭm pa̱r čư̆ laih anŭn ăt djru kơ ƀing gơ̆ gơnam ƀơ̆ng, ia mơñum mơ̆n. 14Laih anŭn ră anai ih kiăng kơ kâo nao ruai pơ khua kâo tui anai, ‘Pô pơala Êliyah dŏ pơ anai.’ Tơdah kâo ngă tui anŭn, ñu či pơdjai hĭ kâo yơh!” 15Êliyah laĭ kơ Ôbadyah tui anai, “Kâo ƀuăn hăng Khua Yang Yahweh, jing Pô kâo kơkuh pơpŭ, kâo či pơrơđah ƀô̆ mơta kâo pô ƀơi anăp pơtao Ahab hrơi anai yơh.”