21

Na-bốt bị giết

1 Sau các việc ấy, xảy có chuyện nầy: Na-bốt, người Gít-rê-ên, có một vườn nho tại trong đồng bằng Gít-rê-ên, giáp đền của A-háp, vua Sa-ma-ri. 2 A-háp nói cùng Na-bốt rằng: Hãy nhường vườn nho của ngươi cho ta, để ta dùng làm vườn rau; vì nó ở gần bên đền ta. Ta sẽ đổi cho ngươi một vườn nho tốt hơn; hay là, nếu ngươi thích, ta sẽ cho ngươi bằng bạc. 3 Nhưng Na-bốt thưa lại với A-háp rằng: Nguyện Đức Giê-hô-va giữ lấy tôi, chớ để tôi nhường cho vua cơ nghiệp của tổ phụ tôi!
4 A-háp vào đền mình, buồn và giận, bởi cớ lời Na-bốt, người Gít-rê-ên đã nói; vì người đã nói rằng: Tôi không nhường cho vua cơ nghiệp của tổ tiên tôi. A-háp nằm trên giường, xây mặt đi, không chịu ăn.
5 Hoàng hậu Giê-sa-bên đến gần người mà nói rằng: Bởi sao vua có lòng buồn rầu và không chịu ăn? 6 Người đáp: Vì ta có nói chuyện với Na-bốt, người Gít-rê-ên rằng: Hãy nhường vườn nho ngươi cho ta mà lấy tiền, hay là nếu ngươi thích, ta sẽ đổi cho ngươi một vườn nho khác; song người đáp lại rằng: Tôi không nhường cho vua vườn nho của tôi.
7 Hoàng hậu Giê-sa-bên bèn nói rằng: Có phải ông hành quyền vua trên Y-sơ-ra-ên chăng? Hãy chỗi dậy, ăn đi và vui lòng. Tôi sẽ ban cho ông vườn nho của Na-bốt, người Gít-rê-ên. 8 Giê-sa-bên viết thơ nhân danh A-háp, đóng ấn vua, gởi cho các trưởng lão và kẻ cả ở trong thành Na-bốt và ở cùng người. 9 Trong thơ nói như vầy: Hãy truyền rao lễ kiêng ăn, rồi đặt Na-bốt ở đầu dân sự; 10 đoạn, hãy để trước mặt người hai kẻ gian phạm làm chứng cho người, mà rằng: Ngươi có rủa sả Đức Chúa Trời và vua. Kế, hãy dẫn người ra khỏi thành, ném đá cho chết đi. 11 Những người của thành Na-bốt, tức những trưởng lão, và kẻ cả ở đó, đều làm theo lời Giê-sa-bên truyền dặn trong thơ mà người đã gởi cho. 12 Họ rao truyền lễ kiêng ăn và đặt Na-bốt ở đầu dân sự. 13 Bấy giờ, hai tên gian phạm đến ngồi trước mặt Na-bốt, và cáo gian người tại trước mặt dân sự, mà rằng: Na-bốt có rủa sả Đức Chúa Trời và vua. Đoạn họ dẫn người ra khỏi thành, ném đá người chết. 14 Họ bèn sai đến nói với Giê-sa-bên rằng: Na-bốt đã bị ném đá và chết rồi.
15 Khi Giê-sa-bên hay rằng Na-bốt đã bị ném đá và chết rồi, bèn nói cùng A-háp rằng: Hãy chỗi dậy, nhận lấy vườn nho mà Na-bốt, người Gít-rê-ên, đã từ chối không chịu nhường cho ông để lấy bạc; vì Na-bốt không còn sống nữa: đã chết rồi. 16 Nghe tin Na-bốt đã chết, A-háp liền đứng dậy đi xuống vườn nho của Na-bốt, người Gít-rê-ên, đặng lấy làm của mình.
17 Bấy giờ, có lời của Đức Giê-hô-va phán dạy Ê-li, người Thi-sê-be, rằng: 18 Hãy đứng dậy đi xuống đón A-háp, vua Y-sơ-ra-ên, ở tại Sa-ma-ri. Kìa, người ở trong vườn nho của Na-bốt, đặng lấy làm của mình. 19 Ngươi sẽ nói với người rằng: Đức Giê-hô-va phán như vầy: Ngươi há đã giết người, và bây giờ lại chiếm lấy cơ nghiệp nó sao? Ngươi phải tiếp rằng: Đức Giê-hô-va phán như vầy: Ở tại chỗ mà chó đã liếm huyết của Na-bốt, thì chó cũng sẽ liếm chính huyết của ngươi.
20 A-háp bèn nói cùng Ê-li rằng: Ớ kẻ thù nghịch, ngươi có gặp ta à? Ê-li đáp: Phải, tôi có gặp vua, bởi vì vua đã bán mình đặng làm điều ác trước mặt Đức Giê-hô-va. 21 Vậy thì ta sẽ giáng họa trên ngươi. Ta sẽ quét sạch ngươi, trừ diệt các nam đinh của nhà A-háp, bất kỳ kẻ nô lệ hay là người tự do trong Y-sơ-ra-ên; 22 vì ngươi chọc giận ta, xui cho Y-sơ-ra-ên phạm tội, nên ta sẽ làm cho nhà ngươi giống như nhà của Giê-rô-bô-am, con trai Nê-bát, và giống như nhà Ba-ê-sa, con trai A-hi-gia. 23 Đức Giê-hô-va cũng phán về Giê-sa-bên, mà rằng: Chó sẽ ăn thịt Giê-sa-bên tại thành lũy Gít-rê-ên. 24 Phàm người thuộc về nhà A-háp, kẻ nào chết tại trong thành sẽ bị chó ăn; còn kẻ nào chết trong đồng sẽ bị chim trời rỉa ăn…
25 Quả thật, chẳng có ai giống như A-háp, buông mình làm điều ác trước mặt Đức Giê-hô-va, vì bị hoàng hậu Giê-sa-bên xui giục người. 26 Người làm điều gớm ghiếc quá độ, mà theo hình tượng, y như dân A-mô-rít làm, là dân Đức Giê-hô-va đã đuổi khỏi trước mặt dân Y-sơ-ra-ên…
27 A-háp nghe lời của Ê-li nói, bèn xé quần áo mình; lấy bao mặc cho mình và nhịn đói; nằm vấn bao và ở khiêm nhượng. 28 Bấy giờ, có lời của Đức Giê-hô-va phán dạy Ê-li, người Thi-sê-be, mà rằng: 29 Ngươi có thấy thế nào A-háp hạ mình xuống trước mặt ta chăng? Bởi vì người hạ mình xuống trước mặt ta, ta không giáng họa trong đời nó; nhưng trong đời con trai nó ta sẽ giáng họa trên nhà nó.

21

拿伯的葡萄园

1这些事以后,又有一事。耶斯列拿伯耶斯列有一个葡萄园,靠近撒玛利亚亚哈王的宫。 2亚哈拿伯说:“把你的葡萄园给我作菜园,因为它靠近我的宫,我就把更好的葡萄园换给你。你若要银子,我就按着价钱给你。” 3拿伯亚哈说:“耶和华不准我把我祖先留下的产业给你。” 4亚哈耶斯列拿伯说“我不把我祖先留下的产业给你”,就生气,忧闷地回宫,躺在床上,脸转向内,也不吃饭。
5耶洗别王后来对他说:“你为什么心里这样生气,不吃饭呢?” 6他对王后说:“我向耶斯列拿伯说:‘把你的葡萄园按价钱卖给我,或是你愿意,我可以把别的葡萄园换给你。’他却说:‘我不把我的葡萄园给你。’” 7耶洗别王后对王说:“你现在是不是治理以色列国呢?只管起来,心里畅畅快快地吃饭,我会把耶斯列拿伯的葡萄园给你。”
8于是王后以亚哈的名义写信,盖上王的印,把信送给那些与拿伯同城居住的长老和贵族。 9她在信上写着说:“你们当宣告禁食,叫拿伯坐在百姓的高位上, 10又叫两个无赖坐在拿伯对面,作证告他说:‘你诅咒了上帝和王。’然后把他拉出去用石头打死。” 11那些与拿伯同城居住的长老和贵族,照耶洗别送给他们的信去做。正如她送的信上所写, 12他们宣告禁食,叫拿伯坐在百姓的高位上。 13有两个无赖来,坐在拿伯对面。无赖当着百姓作证告他说:“拿伯诅咒上帝和王了!”众人就把他拉到城外,用石头打他,他就死了。 14于是他们派人到耶洗别那里,说:“拿伯被石头打死了。”
15耶洗别听见拿伯被石头打死,就对亚哈说:“你起来,去取得耶斯列拿伯不肯出价卖给你的葡萄园吧!因为拿伯不在了,他已经死了。” 16亚哈听见拿伯死了,就起来,下去要取得耶斯列拿伯的葡萄园。
17耶和华的话临到提斯比以利亚,说: 18“你起来,去见在撒玛利亚以色列亚哈。看哪,他下去要取得拿伯的葡萄园,他正在那园里。 19你要对他说:‘耶和华如此说:你杀了人,还要取得他的产业吗?’又要对他说:‘耶和华如此说:狗在何处舔拿伯的血,狗也必在何处舔你的血。’”
20亚哈以利亚说:“我的仇敌啊,你找到我了吗?”他说:“我找到你了。因为你出卖自己,行了耶和华眼中看为恶的事。 21耶和华说:‘看哪,我必使灾祸临到你,把你除灭。以色列中凡属亚哈的男丁,无论是奴役的、自由的,我都要剪除。 22我必使你的家像尼八的儿子耶罗波安的家,又像亚希雅的儿子巴沙的家,因为你惹我发怒,又使以色列陷入罪里。’ 23论到耶洗别,耶和华说:‘狗必在耶斯列的城郭耶洗别 24凡属亚哈的人,死在城中的必被狗吃,死在田野的必被空中的鸟吃。’”
25(只是从来没有像亚哈的,因他受耶洗别王后的唆使,出卖自己,行了耶和华眼中看为恶的事。 26他行了最可憎的事,随从偶像,正如耶和华在以色列人面前赶出的亚摩利人所行的一切。)
27亚哈听见这些话,就撕裂衣服,禁食,贴身穿着麻布,也睡在麻布上,沮丧地走来走去。 28耶和华的话临到提斯比以利亚,说: 29亚哈在我面前这样谦卑,你看见了吗?因为他在我面前谦卑,所以在他的日子,我不降这祸;到他儿子的时候,我必降这祸于他的家。”