32

Đạo quân San-chê-ríp vây thành Giê-ru-sa-lem

1 Sau các việc nầy và sự thành tín nầy, thì San-chê-ríp loán đến trong xứ Giu-đa, vây các thành bền vững, có ý hãm lấy nó. 2 Khi Ê-xê-chia thấy San-chê-ríp đã đến, toan hãm đánh Giê-ru-sa-lem, 3 thì người hội nghị với các quan trưởng và những người mạnh dạn đặng ngăn nước suối ở ngoài thành; họ bèn giúp đỡ người. 4 Dân sự nhóm lại đông, chận các suối và các khe chảy giữa xứ, mà rằng: Làm gì để cho vua A-si-ri đến, thấy có nước nhiều? 5 Người tự can đảm, xây đắp vách thành đã bị hư lủng, xây nó lên đến tận tháp; rồi lại xây một cái vách khác ở phía ngoài; người làm cho vững chắc Mi-lô ở trong thành Đa-vít, và chế nhiều cây lao cùng khiên. 6 Người lập những quan tướng trên dân sự, rồi hiệp lập chúng lại gần mình tại phố bên cửa thành, nói động lòng chúng, mà rằng: 7 Khá vững lòng bền chí, chớ sợ, chớ kinh hãi trước mặt vua A-si-ri và đám quân đông đảo theo người; vì có một Đấng ở cùng chúng ta thắng hơn kẻ ở với họ: 8 Với người chỉ một cánh tay xác thịt; còn với chúng ta có Giê-hô-va Đức Chúa Trời của chúng ta, đặng giúp đỡ và chiến tranh thế cho chúng ta. Dân sự bèn nương cậy nơi lời của Ê-xê-chia, vua Giu-đa.
9 Sau việc ấy, San-chê-ríp, vua A-si-ri, với cả đạo binh của người hãy còn vây La-ki, có sai các đầy tớ người đến Ê-xê-chia và dân Giu-đa ở tại Giê-ru-sa-lem, mà nói rằng: 10 San-chê-ríp, vua A-si-ri, nói như vầy: Các ngươi nương cậy điều gì, mà chịu ở vây trong Giê-ru-sa-lem như thế? 11 Ê-xê-chia nói rằng: Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng ta sẽ giải cứu chúng ta khỏi tay vua A-si-ri, ấy há chẳng phải người dỗ dành các ngươi đặng phó các ngươi đói khát cho chết hay sao? 12 Chớ thì chẳng phải chính Ê-xê-chia nầy đã cất những nơi cao và bàn thờ của Ngài, rồi biểu dân Giu-đa và Giê-ru-sa-lem rằng: Các ngươi khá thờ lạy trước một bàn thờ, và chỉ xông hương tại trên đó mà thôi? 13 Các ngươi há chẳng biết điều ta và tổ phụ ta đã làm cho các dân thiên hạ sao? Các thần của những dân tộc thiên hạ, há giải cứu xứ chúng nó được khỏi tay ta ư? 14 Nội trong các thần của những dân tộc mà tổ phụ ta đã diệt hết đi, há có thần nào giải cứu dân mình cho khỏi tay ta chăng? Dễ có một mình Thần các ngươi giải cứu các ngươi được khỏi tay ta chớ! 15 Vậy bây giờ, chớ để Ê-xê-chia phỉnh gạt, khuyên dụ các ngươi như thế, và các ngươi chớ tin người; vì chẳng có thần của dân nào nước nào giải cứu dân mình được khỏi tay ta, hay là khỏi tay tổ phụ ta; huống chi Đức Chúa Trời các ngươi giải cứu các ngươi khỏi tay ta!
16 Các đầy tớ người lại còn nói nghịch cùng Giê-hô-va là Đức Chúa Trời thật, và nghịch cùng Ê-xê-chia, là tôi tớ Ngài. 17 Người cũng viết thơ sỉ nhục Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, và nói phạm đến Ngài mà rằng: Hễ thần của các dân tộc thiên hạ chẳng giải cứu dân mình khỏi tay ta thế nào, thì thần của Ê-xê-chia cũng chẳng giải cứu được dân sự người khỏi tay ta thế ấy. 18 Chúng la lớn lên, nói bằng tiếng Giu-đa cho dân Giê-ru-sa-lem ở trên vách thành, đặng làm cho chúng sợ hoảng, để hãm lấy thành. 19 Chúng lại nói về Đức Chúa Trời của Giê-ru-sa-lem, như thể các thần của dân thiên hạ đều là công việc của tay người ta làm ra.

Hủy diệt đạo binh San-chê-ríp. – Ê-xê-chia đau và được chữa lành. – Người băng hà

20 Vua Ê-xê-chia, và tiên tri Ê-sai, con trai A-mốt, cầu nguyện về việc nầy, và kêu la thấu đến trời. 21 Đức Giê-hô-va bèn sai một thiên sứ diệt những người mạnh dạn, các quan trưởng và các quan tướng ở trong trại quân của vua A-si-ri. Người trở về trong xứ mình, mặt hổ thẹn; và khi người vào trong miễu thần mình, có những kẻ bởi lòng người sinh ra đều lấy gươm giết người tại đó. 22 Như vậy Đức Giê-hô-va cứu Ê-xê-chia và dân cư thành Giê-ru-sa-lem khỏi tay San-chê-ríp, vua A-si-ri, và khỏi tay mọi người khác, cùng phù hộ cho chúng bốn bên. 23 Có nhiều người đem những lễ vật đến dâng cho Đức Giê-hô-va tại Giê-ru-sa-lem, và những vật quí báu cho Ê-xê-chia, vua Giu-đa; nên từ khi ấy về sau, người được tôn cao trước mặt các nước.
24 Trong lúc ấy, Ê-xê-chia bị đau hòng chết; người cầu nguyện Đức Giê-hô-va, Đức Giê-hô-va phán cùng người, và ban cho người một dấu lạ. 25 Nhưng Ê-xê-chia chẳng báo đáp lại ơn Chúa mà người đã lãnh, vì lòng người tự cao; bèn có cơn thạnh nộ của Chúa nổi lên cùng người, cùng Giu-đa và Giê-ru-sa-lem. 26 Song Ê-xê-chia hạ sự tự cao trong lòng mình xuống, người và dân cư Giê-ru-sa-lem cũng vậy, nên trong đời Ê-xê-chia, cơn thạnh nộ của Đức Giê-hô-va không giáng trên chúng.
27 Ê-xê-chia được rất giàu rất sang; người cất những kho để trữ bạc, vàng, đá quý, thuốc thơm, khiên, và các thứ khí giới tốt đẹp; 28 những lẫm đặng chứa ngũ cốc, rượu, và dầu; những chuồng để nhốt các thứ thú vật, bầy chiên, và bầy bò. 29 Người cũng xây những thành, có nhiều bầy chiên và bò; vì Đức Chúa Trời ban cho người rất nhiều của cải. 30 Ấy là Ê-xê-chia nầy lấp nguồn trên của nước Ghi-hôn, và dẫn nó chảy ngầm dưới đất qua phía tây của thành Đa-vít. Trong mọi việc Ê-xê-chia được hanh thông. 31 Song khi sứ giả mà vua Ba-by-lôn sai đến người đặng hỏi thăm dấu lạ đã xảy ra trong xứ, thì Đức Chúa Trời tạm lìa bỏ người đặng thử người, để cho biết mọi điều ở trong lòng người. 32 Các công việc khác của Ê-xê-chia, và những việc thiện của người, đều chép trong sách dị tượng của Ê-sai, đấng tiên tri, con trai của A-mốt, và trong sách các vua Giu-đa và Y-sơ-ra-ên. 33 Ê-xê-chia an giấc cùng tổ phụ mình, người ta chôn người trong lăng tẩm cao của con cháu Đa-vít; cả Giu-đa và Giê-ru-sa-lem đều tôn kính người, lúc người thác; Ma-na-se, con trai người, cai trị thế cho người.

32

亞述人恐嚇耶路撒冷

(王下18.13-37;19.14-19,35-37;賽36.1-22;37.8-38)

1在這些虔誠的事以後,亞述西拿基立來侵犯猶大,圍困堅固城,想要攻破它們。 2希西家西拿基立來,定意要攻打耶路撒冷 3就與領袖和勇士商議,塞住城外的泉源;他們都幫助他。 4於是許多百姓聚集,塞住一切泉源,以及國中流通的小河,說:「亞述諸王來,為何讓他們得着許多水呢?」 5希西家奮勇自強,修築所有毀壞的城牆,升高城樓,又在城外築另一片城牆,堅固大衛城米羅,製造許多兵器和盾牌。 6他設立軍事將領管理百姓,召集他們在城門的廣場,勉勵他們,說: 7「你們當剛強壯膽,不要因亞述王和跟隨他的大軍恐懼驚慌,因為與我們同在的,比與他們同在的更大。 8與他們同在的是血肉之臂,但與我們同在的是耶和華-我們的上帝,他必幫助我們,為我們爭戰。」百姓因猶大希西家的話就得到鼓勵。
9此後,亞述西拿基立和跟隨他的全軍攻打拉吉,派臣僕到耶路撒冷猶大希西家和所有在耶路撒冷猶大人,說: 10亞述西拿基立如此說:『你們倚靠甚麼,還留在耶路撒冷受困嗎? 11希西家說:耶和華-我們的上帝必救我們脫離亞述王的手,這不是誘惑你們,使你們受飢渴而死嗎? 12希西家豈不是將耶和華的丘壇和祭壇廢去,並且吩咐猶大耶路撒冷的人說:你們當在一個壇前敬拜,在其上燒香嗎? 13我與我祖先向列邦民族所行的,你們豈不知道嗎?列邦的神明何嘗能救自己的國脫離我的手呢? 14我祖先所滅的那些國的神明,有誰能救自己的百姓脫離我的手呢?難道你們的上帝能救你們脫離我的手嗎? 15現在,不要讓希西家這樣欺騙你們,誘惑你們,也不要相信他,因為沒有一國一邦的神明能救自己的百姓脫離我的手和我祖先的手,你們的上帝也絕不能救你們脫離我的手。』」
16西拿基立的臣僕還說了一些話來毀謗耶和華上帝和他的僕人希西家 17西拿基立也寫信毀謗耶和華-以色列的上帝,說:「列邦的神明既不能救自己的百姓脫離我的手,希西家的上帝也不能救他的百姓脫離我的手。」 18亞述王的臣僕用猶大話向耶路撒冷城牆上的百姓大聲呼喊,要恐嚇他們,擾亂他們,以便取城。 19他們談論耶路撒冷的上帝,如同談論世上人手所造的神明一樣。
20希西家王和亞摩斯的兒子以賽亞先知為此禱告,向天呼求。 21耶和華就差遣一個使者進入亞述王的營中,把所有大能的勇士、官長和將領盡都滅了。亞述王滿面羞愧地回到本國,進了他神明的廟中,他幾個親生的兒子在那裏用刀殺了他。 22這樣,耶和華救希西家耶路撒冷的居民脫離亞述西拿基立的手,也脫離一切仇敵的手,又賜他們四境平安 23有許多人到耶路撒冷將供物獻與耶和華,又將寶物送給猶大希西家。自此之後,希西家在列國人的眼中受人尊崇。

希西家的疾病和驕傲

(王下20.1-3,12-19;賽38.1-3;39.1-8)

24那些日子,希西家病得要死,就向耶和華禱告,耶和華應允他,賜他一個預兆。 25希西家卻沒有照他所蒙的恩回報,因他心裏驕傲,所以憤怒要臨到他,臨到猶大耶路撒冷 26希西家耶路撒冷的居民為了心裏驕傲,就一同謙卑,以致耶和華的憤怒在希西家的日子沒有臨到他們。

希西家的財富和尊榮

27希西家大有財富和尊榮,他為自己建造府庫,收藏金銀、寶石、香料、盾牌和各樣的寶器, 28又建造倉房,收藏五穀、新酒和新的油,又為各類牲畜蓋棚立圈, 29並且為自己建立城鎮,也擁有許多的羊羣牛羣,因為上帝賜他極多的財產。 30希西家也塞住基訓的上源,引水直下,流在大衛城的西邊。希西家所行的事盡都亨通。 31但當巴比倫諸侯差遣使者來見希西家,詢問國中所發生的奇事時,上帝離開他,要考驗他,好知道他心裏的一切。

希西家逝世

(王下20.20-21)

32希西家其餘的事和他的善行,看哪,都寫在亞摩斯的兒子以賽亞先知的《默示書》上和《猶大和以色列諸王記》上。 33希西家與他祖先同睡,葬在大衛子孫陵墓的斜坡上。他死的時候,猶大眾人和耶路撒冷的居民都向他致敬。他的兒子瑪拿西接續他作王。