35

Giô-si-a giữ lễ Vượt qua trọng thể

1 Giô-si-a giữ lễ Vượt qua cho Đức Giê-hô-va tại Giê-ru-sa-lem; ngày mười bốn tháng giêng, họ giết con sinh về lễ Vượt qua. 2 Người cắt những thầy tế lễ giữ chức phận mình, và khuyên giục chúng về việc của đền Đức Giê-hô-va. 3 Người phán cùng những người Lê-vi vẫn dạy dỗ cả Y-sơ-ra-ên, và đã biệt mình riêng ra thánh cho Đức Giê-hô-va, mà rằng: Hãy để hòm thánh tại trong đền mà Sa-lô-môn, con trai của Đa-vít, vua Y-sơ-ra-ên, đã xây cất; các ngươi không cần còn khiêng hòm ấy trên vai. Bây giờ, hãy phục sự Giê-hô-va Đức Chúa Trời của các ngươi và giúp việc cho Y-sơ-ra-ên là dân sự của Ngài; 4 các ngươi hãy tùy tông tộc và ban thứ các ngươi, mà dọn mình cho sẵn, chiếu theo lệ luật mà Đa-vít, vua Y-sơ-ra-ên, và Sa-lô-môn, con trai người, đã chép. 5 Đoạn hãy đứng trong nơi thánh, theo thứ tự tông tộc của anh em các ngươi, là dân Y-sơ-ra-ên, và theo thứ tự tông tộc của người Lê-vi. 6 Các ngươi hãy giết con sinh về lễ Vượt qua, biệt mình riêng ra thánh, và sắm sửa lễ Vượt qua thế cho anh em các ngươi, để làm y như lời của Đức Giê-hô-va cậy Môi-se phán. 7 Giô-si-a ban cho dân sự những súc vật nhỏ, số là ba vạn chiên con và dê con, cùng ba ngàn con bò đực, dùng trọn về lễ Vượt qua cho các người có mặt tại đó; các thú đó đều bắt nơi sản vật của vua. 8 Các quan trưởng cũng đều đành lòng ban súc vật cho dân sự, cấp cho thầy tế lễ và người Lê-vi. Hinh-kia, Xa-cha-ri, và Giê-hi-ên, là các người quản đốc đền Đức Chúa Trời, cấp cho những thầy tế lễ hai ngàn sáu trăm con chiên và ba trăm con bò để dùng về lễ Vượt qua. 9 Cô-na-nia, Sê-ma-gia, Na-tha-na-ên, và các anh em người, Ha-sa-bia, Giê-i-ên, và Giô-xa-bát, là các quan trưởng của người Lê-vi, đều cấp cho người Lê-vi năm ngàn con chiên, và năm trăm con bò để dùng về lễ Vượt qua.
10 Vậy, việc tế lễ đã sắp đặt rồi, những thầy tế lễ đều đứng tại chỗ mình, và người Lê-vi cứ theo ban thứ mình, y theo mạng lịnh của vua. 11 Người Lê-vi giết con sinh về lễ Vượt qua, và những thầy tế lễ nhận lấy huyết nơi tay chúng mà rảy nó ra; còn người Lê-vi thì lột da con sinh. 12 Chúng để những của lễ thiêu riêng ra, đặng phân phát cho dân sự, theo thứ tự tông tộc của họ, để dâng cho Đức Giê-hô-va, tùy theo điều đã chép trong sách của Môi-se: họ cũng làm như vậy về các con bò đực. 13 Chúng theo lệ định, mà quay thịt con sinh về lễ Vượt qua; còn những vật thánh thì nấu trong cái nồi, cái vạc, và cái chảo, rồi hối hả đem phân phát cho cả dân sự. 14 Kế sau, chúng lo sắm sửa vật dùng cho mình và cho những thầy tế lễ; vì những thầy tế lễ, là con cháu A-rôn, đều mắc việc dâng của lễ thiêu và mỡ cho đến chiều tối; vì vậy, người Lê-vi sắm sửa vật dùng cho mình và cho những thầy tế lễ, là con cháu của A-rôn. 15 Những người ca hát, là con cháu của A-sáp, đều ở tại chỗ mình, tùy theo lệ của Đa-vít, A-sáp, Hê-man, và Giê-đu-thun, đấng tiên kiến của vua, đã định; các người canh cửa đều ở tại mỗi cửa, không cần rời khỏi việc mình, vì anh em của họ, là người Lê-vi, sắm sửa vật dùng cho họ.
16 Nội ngày đó, các cuộc thờ phượng Đức Giê-hô-va đã sắp đặt rồi, để giữ lễ Vượt qua, và dâng những của lễ thiêu trên bàn thờ của Đức Giê-hô-va, tùy theo mạng lịnh của vua Giô-si-a. 17 Những người Y-sơ-ra-ên có mặt tại đó, đều giữ lễ Vượt qua trong lúc ấy, và giữ lễ bánh không men trong bảy ngày. 18 Từ đời tiên tri Sa-mu-ên, trong Y-sơ-ra-ên, người ta không có giữ lễ Vượt qua giống như vậy; cũng chẳng có vua nào trong các vua Y-sơ-ra-ên giữ lễ Vượt qua giống như lễ Vượt qua mà Giô-si-a với những thầy tế lễ, người Lê-vi, cả dân Giu-đa, và Y-sơ-ra-ên có mặt tại đó, và dân cư thành Giê-ru-sa-lem, đã giữ. 19 Người ta giữ lễ Vượt qua này nhằm năm thứ mười tám đời Giô-si-a trị vì.

Giô-si-a băng hà

20 Sau các việc ấy, khi Giô-si-a đã sửa sang đền thờ rồi, thì Nê-cô, vua Ê-díp-tô, đi lên hãm đánh Cạt-kê-mít, trên bờ sông Ơ-phơ-rát; Giô-si-a kéo ra đón người. 21 Nê-cô sai sứ đến nói với người rằng: Hỡi vua Giu-đa, ta với ngươi có điều gì chăng? Ngày nay ta chẳng đến đặng hãm đánh ngươi đâu, nhưng ta ra đánh nhà thù nghịch nước ta; Đức Chúa Trời đã phán biểu ta khá vội vàng; vậy, hãy thôi, chớ chống cự Đức Chúa Trời, là Đấng ở cùng ta, e Ngài hủy diệt ngươi chăng. 22 Dầu vậy, Giô-si-a chẳng khứng thối lại, chẳng chịu nghe lời Đức Chúa Trời cậy Nê-cô mà phán ra; nhưng lại ăn mặc giả dạng đặng đối địch cùng người; bèn đến đánh giặc tại trũng Mê-ghi-đô. 23 Các lính cầm cung bắn nhằm vua Giô-si-a; vua nói với đầy tớ mình rằng: Hãy đem ta khỏi đây; vì ta bị thương nặng. 24 Các đầy tớ người đem người khỏi xe, để người trong một cái xe thứ nhì mà người có sẵn, rồi đem người về Giê-ru-sa-lem. Người thác, được chôn tại trong mồ mả của tổ phụ người. Cả Giu-đa và Giê-ru-sa-lem đều thương khóc người. 25 Giê-rê-mi đặt bài ai ca về Giô-si-a; lại các kẻ ca xướng, nam và nữ, hãy còn hát về Giô-si-a trong bài ai ca của mình cho đến ngày nay; người ta lập điều đó như một thường lệ trong Y-sơ-ra-ên; kìa, các chuyện ấy đã chép trong sách ai ca.
26 Các công việc khác của Giô-si-a, những việc thiện người làm cứ theo điều đã chép trong sách luật pháp của Đức Giê-hô-va và các sự người, từ đầu đến cuối, kìa, đã ghi chép trong sách các vua Y-sơ-ra-ên và Giu-đa.

35

Josiah Keeps the Passover

1Now Josiah kept a Passover to the Lord in Jerusalem, and they slaughtered the Passover lambs on the fourteenth day of the first month. 2And he set the priests in their duties and encouraged them for the service of the house of the Lord. 3Then he said to the Levites who taught all Israel, who were holy to the Lord: “Put the holy ark in the house which Solomon the son of David, king of Israel, built. It shall no longer be a burden on your shoulders. Now serve the Lord your God and His people Israel. 4Prepare yourselvesaccording to your fathers’ houses, according to your divisions, following the written instruction of David king of Israel and the written instruction of Solomon his son. 5And stand in the holy place according to the divisions of the fathers’ houses of your brethren the lay people, and according to the division of the father’s house of the Levites. 6So slaughter the Passover offerings,consecrate yourselves, and prepare them for your brethren, that they may do according to the word of the Lord by the hand of Moses.”
7Then Josiah gave the lay people lambs and young goats from the flock, all for Passover offerings for all who were present, to the number of thirty thousand, as well as three thousand cattle; these were from the king’s possessions. 8And his leaders gave willingly to the people, to the priests, and to the Levites. Hilkiah, Zechariah, and Jehiel, rulers of the house of God, gave to the priests for the Passover offerings two thousand six hundred from the flock, and three hundred cattle. 9Also Conaniah, his brothers Shemaiah and Nethanel, and Hashabiah and Jeiel and Jozabad, chief of the Levites, gave to the Levites for Passover offerings five thousand from the flock and five hundred cattle.
10So the service was prepared, and the priests stood in their places, and the Levites in their divisions, according to the king’s command. 11And they slaughtered the Passover offerings; and the priests sprinkled the blood with their hands, while the Levites skinned the animals. 12Then they removed the burnt offerings that they might give them to the divisions of the fathers’ houses of the lay people, to offer to the Lord, as it is written in the Book of Moses. And so they did with the cattle. 13Also they roasted the Passover offerings with fire according to the ordinance; but the other holy offerings they boiled in pots, in caldrons, and in pans, and divided them quickly among all the lay people. 14Then afterward they prepared portions for themselves and for the priests, because the priests, the sons of Aaron, were busy in offering burnt offerings and fat until night; therefore the Levites prepared portions for themselves and for the priests, the sons of Aaron. 15And the singers, the sons of Asaph, were in their places, according to the command of David, Asaph, Heman, and Jeduthun the king’s seer. Also the gatekeepers were at each gate; they did not have to leave their position, because their brethren the Levites prepared portions for them.
16So all the service of the Lord was prepared the same day, to keep the Passover and to offer burnt offerings on the altar of the Lord, according to the command of King Josiah. 17And the children of Israel who were present kept the Passover at that time, and the Feast of Unleavened Bread for seven days. 18There had been no Passover kept in Israel like that since the days of Samuel the prophet; and none of the kings of Israel had kept such a Passover as Josiah kept, with the priests and the Levites, all Judah and Israel who were present, and the inhabitants of Jerusalem. 19In the eighteenth year of the reign of Josiah this Passover was kept.

Josiah Dies in Battle

20After all this, when Josiah had prepared the temple, Necho king of Egypt came up to fight against Carchemish by the Euphrates; and Josiah went out against him. 21But he sent messengers to him, saying, “What have I to do with you, king of Judah? I have not come against you this day, but against the house with which I have war; for God commanded me to make haste. Refrain from meddling with God, who is with me, lest He destroy you.” 22Nevertheless Josiah would not turn his face from him, but disguised himself so that he might fight with him, and did not heed the words of Necho from the mouth of God. So he came to fight in the Valley of Megiddo.
23And the archers shot King Josiah; and the king said to his servants, “Take me away, for I am severely wounded.” 24His servants therefore took him out of that chariot and put him in the second chariot that he had, and they brought him to Jerusalem. So he died, and was buried in one of the tombs of his fathers. And all Judah and Jerusalem mourned for Josiah.
25Jeremiah also lamented for Josiah. And to this day all the singing men and the singing women speak of Josiah in their lamentations. They made it a custom in Israel; and indeed they are written in the Laments.
26Now the rest of the acts of Josiah and his goodness, according to what was written in the Law of the Lord, 27and his deeds from first to last, indeed they are written in the book of the kings of Israel and Judah.