9

Giê-hu làm vua Y-sơ-ra-ên

1 Đấng tiên tri Ê-li-sê gọi một người trong bọn môn đồ của những tiên tri, mà nói rằng: Hãy thắt lưng, đem ve dầu nầy theo ngươi, và hãy đi đến Ra-mốt tại Ga-la-át. 2 Khi ngươi đã đến đó, hãy kiếm Giê-hu là con trai của Giô-sa-phát, cháu Nim-si, ở đâu; đoạn ngươi sẽ vào, khiến người chỗi dậy khỏi anh em mình, và dẫn người vào trong một phòng kín. 3 Bấy giờ, ngươi sẽ lấy ve dầu, đổ trên đầu người, và nói rằng: Đức Giê-hô-va phán như vầy: Ta xức dầu cho ngươi làm vua trên Y-sơ-ra-ên. Đoạn, hãy mở cửa ra và trốn đi, chớ huỡn đãi.
4 Như vậy, người tôi tớ trai trẻ của đấng tiên tri đi đến Ra-mốt tại Ga-la-át. 5 Khi người đến, các quan tướng đạo quân đương ngồi. Người nói với Giê-hu rằng: Hỡi quan tướng, tôi có chuyện nói với ông. Giê-hu đáp rằng: Có chuyện nói với ai trong chúng ta? Người trai trẻ đáp: Hỡi quan tướng, với ông. 6 Vậy, Giê-hu đứng dậy, và đi vào trong nhà. Người trai trẻ bèn đổ dầu trên đầu người, và nói rằng: Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên phán như vầy: Ta xức dầu cho ngươi làm vua trên Y-sơ-ra-ên, là dân sự của Đức Giê-hô-va. 7 Ngươi sẽ đánh giết nhà A-háp, chủ ngươi; và ta sẽ báo Giê-sa-bên về huyết của các tiên tri, tôi tớ ta, cùng huyết của hết thảy tôi tớ của Đức Giê-hô-va. 8 Cả nhà A-háp sẽ bị diệt hết; các người nam của nhà A-háp, vô luận kẻ nô lệ hay là người được tự do ta sẽ giết khỏi trong Y-sơ-ra-ên; 9 và ta sẽ làm cho nhà A-háp giống như nhà Giê-rô-bô-am, con trai của Nê-bát, và giống như nhà Ba-ê-sa, con trai của A-hi-gia. 10 Chó sẽ ăn thịt Giê-sa-bên trong đồng Gít-rê-ên; chẳng có ai chôn người. Đoạn, người trai trẻ mở cửa ra và chạy trốn.
11 Giê-hu bèn đi ra, đến cùng các tôi tớ của chủ mình. Chúng nó hỏi rằng: Mọi sự bình an chớ? Kẻ điên nầy đến kiếm anh mà chi? Người đáp với chúng nó rằng: Các ngươi biết người và lời của người nói. 12 Nhưng chúng nó đáp rằng: Nói dối! Hãy nói cho chúng ta. Vậy, người nói với chúng rằng; Người có nói với ta cách nầy cách kia, rằng: Đức Giê-hô-va phán như vầy: Ta xức dầu cho ngươi làm vua trên Y-sơ-ra-ên. 13 Ai nấy liền lật đật lấy quần áo mình, trải xuống dưới chân người trên các nấc thang. Đoạn, chúng nó thổi kèn, và tung hô rằng: Giê-hu làm vua!

Giê-hu giết vua Y-sơ-ra-ên và vua Giu-đa

14 Ấy vậy, Giê-hu, con trai Giô-sa-phát, cháu Nim-si, làm phản Giô-ram.
 Vả, vì cớ Ha-xa-ên, vua Sy-ri, Giô-ram và cả quân Y-sơ-ra-ên đều binh vực Ra-mốt tại Ga-la-át;
15 nhưng vua Giô-ram đã trở về Gít-rê-ên đặng chữa lành những vít thương mà người đã bị bởi quân Sy-ri, khi người đánh giặc với Ha-xa-ên vua Sy-ri. Giê-hu bèn nói rằng: Nếu các ngươi vừa ý, chớ để một ai thoát khỏi thành đi thông tin cho Gít-rê-ên. 16 Vậy, Giê-hu lên xe, qua Gít-rê-ên, vì Giô-ram đau liệt nằm tại đó. A-cha-xia, vua Giu-đa, cũng đi xuống đó đặng thăm Giô-ram.
17 Lính canh đứng trên tháp Gít-rê-ên, thấy đạo quân của Giê-hu đến, bèn la lên rằng: Tôi thấy những đạo quân đến. Giô-ram liền bảo rằng: Hãy sai một người lính kị đi đón họ, và hỏi rằng: Bình an chăng? 18 Vậy, có người lính kị đi đón Giê-hu, và nói với người rằng: Vua hỏi: Bình an chăng? Giê-hu đáp: Sự bình an có can hệ chi ngươi? Hãy lui sau ta. Tên lính canh báo tin rằng: Sứ giả đã đi đến nơi quân ấy rồi, nhưng không trở về. 19 Người lại sai một người lính kị thứ nhì, cũng đến cùng chúng nó, và nói: Vua hỏi: Bình an chăng? Giê-hu đáp: Sự bình an có can hệ chi ngươi? Hãy lui sau ta. 20 Lính canh lại báo tin rằng: Sứ giả đã đến nơi chúng nó rồi, nhưng người không trở về. Vả, cách dẫn xe giống như cách của Giê-hu, con trai Nim-si, vì người dẫn cách hung hăng.
21 Giô-ram bèn nói rằng: Hãy thắng xe. Người ta thắng xe người. Đoạn, Giô-ram, vua Y-sơ-ra-ên, và A-cha-xia, vua Giu-đa, mỗi người đều lên xe mình, kéo ra đón Giê-hu, gặp người trong đồng ruộng của Na-bốt, người Gít-rê-ên. 22 Vừa khi Giô-ram thấy Giê-hu thì nói rằng: Hỡi Giê-hu, bình an chăng? Nhưng Giê-hu đáp rằng: Chi! Hễ sự gian dâm, sự tà thuật của Giê-sa-bên mẹ vua, còn nhiều dường ấy, thì bình an sao đặng? 23 Giô-ram bèn trở tay mình, chạy trốn, nói với A-cha-xia rằng: Ớ A-cha-xia, có mưu phản!
24 Giê-hu nắm lấy cung mình bắn, tên trúng nhằm Giô-ram giữa hai vai, thấu ngang trái tim, và người ngã xuống trong xe mình. 25 Đoạn, Giê-hu nói với Bích-ca, quan tướng mình rằng: Hãy đem liệng hắn trong đồng ruộng của Na-bốt, người Gít-rê-ên; vì khá nhớ lại một lần kia ta và ngươi đồng cỡi ngựa theo sau A-háp, cha hắn, --- thì Đức Giê-hô-va có phán về người lời lý đoán nầy: 26 Quả thật, hôm qua ta đã thấy huyết của Na-bốt và của các con trai người; ta cũng sẽ báo ngươi lại tại chánh nơi đồng ruộng nầy. Bởi cớ đó, hãy đem liệng hắn trong đồng ruộng nầy, y như lời của Đức Giê-hô-va đã phán.
27 Khi A-cha-xia, vua Giu-đa, thấy việc nầy, bèn chạy trốn về lối lầu vườn. Nhưng Giê-hu đuổi theo người, và biểu rằng: Cũng hãy đánh chết hắn trên xe hắn nữa. Họ bèn hãm đánh người, tại nơi dốc Gu-rơ, gần Gíp-lê-am. Đoạn, A-cha-xia trốn đến Mê-ghi-đô, và chết tại đó. 28 Các tôi tớ người để thây người trên một cái xe chở về Giê-ru-sa-lem, và chôn trong mồ người, chung cùng các tổ phụ người, tại thành Đa-vít. 29 A-cha-xia lên ngôi làm vua Giu-đa nhằm năm thứ mười một đời Giô-ram, con trai A-háp.

Giê-sa-bên bị chó xé ăn

30 Giê-hu liền đến tại Gít-rê-ên. Giê-sa-bên hay, bèn giồi phấn mặt mình, trang điểm đầu, và đứng trông nơi cửa sổ. 31 Khi Giê-hu đi qua cửa thành, nàng nói rằng: Hỡi Xim-ri, kẻ giết chúa mình! bình an chăng? 32 Giê-hu ngước mắt lên về hướng cửa sổ, nói rằng: Trên cao kia, ai thuộc về ta? Ai? Hai ba quan hoạn bèn ngó ra về hướng người. 33 Người kêu chúng rằng: Vậy, hãy ném nó xuống đất! Chúng ném nàng xuống đất, và huyết vọt lại trên tường và trên ngựa, rồi ngựa giày đạp nàng dưới chân. 34 Giê-hu vào. Ăn và uống xong, đoạn nói rằng: Vậy, hãy đi xem đàn bà khốn nạn và lo chôn nó, vì nó là con gái của vua. 35 Vậy, các tôi tớ đi đặng chôn nàng; nhưng chúng chỉ còn thấy cái sọ, hai chân, và lòng bàn tay nàng mà thôi. 36 Chúng trở về cho chủ mình hay điều đó. Giê-hu bèn nói: Ấy là lời của Đức Giê-hô-va đã cậy miệng Ê-li, người Thi-sê-be, tôi tớ Ngài, mà phán rằng: Chó sẽ ăn thịt Giê-sa-bên tại trong đồng ruộng Gít-rê-ên; 37 và thây nàng sẽ như phân trên mặt đất, trong ruộng Gít-rê-ên, đến đỗi người ta không thể nói rằng: Nầy là Giê-sa-bên.

9

Jehu Anointed King of Israel

1And Elisha the prophet called one of the sons of the prophets, and said to him, “Get yourself ready, take this flask of oil in your hand, and go to Ramoth Gilead. 2Now when you arrive at that place, look there for Jehu the son of Jehoshaphat, the son of Nimshi, and go in and make him rise up from among his associates, and take him to an inner room. 3Then take the flask of oil, and pour it on his head, and say, ‘Thus says the Lord: “I have anointed you king over Israel.” ’ Then open the door and flee, and do not delay.”
4So the young man, the servant of the prophet, went to Ramoth Gilead. 5And when he arrived, there were the captains of the army sitting; and he said, “I have a message for you, Commander.”
 Jehu said, “For which one of us?”
 And he said, “For you, Commander.”
6Then he arose and went into the house. And he poured the oil on his head, and said to him, “Thus says the Lord God of Israel: ‘I have anointed you king over the people of the Lord, over Israel. 7You shall strike down the house of Ahab your master, that I may avenge the blood of My servants the prophets, and the blood of all the servants of the Lord, at the hand of Jezebel. 8For the whole house of Ahab shall perish; and I will cut off from Ahab all the males in Israel, both bond and free. 9So I will make the house of Ahab like the house of Jeroboam the son of Nebat, and like the house of Baasha the son of Ahijah. 10The dogs shall eat Jezebel on the plot of ground at Jezreel, and there shall be none to bury her.’ ” And he opened the door and fled.
11Then Jehu came out to the servants of his master, and one said to him, “Is all well? Why did this madman come to you?”
 And he said to them, “You know the man and his babble.”
12And they said, “A lie! Tell us now.”
 So he said, “Thus and thus he spoke to me, saying, ‘Thus says the Lord: “I have anointed you king over Israel.” ’ ”
13Then each man hastened to take his garment and put it under him on the top of the steps; and they blew trumpets, saying, “Jehu is king!”

Joram of Israel Killed

14So Jehu the son of Jehoshaphat, the son of Nimshi, conspired against Joram. (Now Joram had been defending Ramoth Gilead, he and all Israel, against Hazael king of Syria. 15But King Joram had returned to Jezreel to recover from the wounds which the Syrians had inflicted on him when he fought with Hazael king of Syria.) And Jehu said, “If you are so minded, let no one leave or escape from the city to go and tell it in Jezreel.” 16So Jehu rode in a chariot and went to Jezreel, for Joram was laid up there; and Ahaziah king of Judah had come down to see Joram.
17Now a watchman stood on the tower in Jezreel, and he saw the company of Jehu as he came, and said, “I see a company of men.”
 And Joram said, “Get a horseman and send him to meet them, and let him say, ‘Is it peace?’ ”
18So the horseman went to meet him, and said, “Thus says the king: ‘Is it peace?’ ”
 And Jehu said, “What have you to do with peace? Turn around and follow me.”
 So the watchman reported, saying, “The messenger went to them, but is not coming back.”
19Then he sent out a second horseman who came to them, and said, “Thus says the king: ‘Is it peace?’ ”
 And Jehu answered, “What have you to do with peace? Turn around and follow me.”
20So the watchman reported, saying, “He went up to them and is not coming back; and the driving is like the driving of Jehu the son of Nimshi, for he drives furiously!”
21Then Joram said, “Make ready.” And his chariot was made ready. Then Joram king of Israel and Ahaziah king of Judah went out, each in his chariot; and they went out to meet Jehu, and met him on the property of Naboth the Jezreelite.
22Now it happened, when Joram saw Jehu, that he said, “Is it peace, Jehu?”
 So he answered, “What peace, as long as the harlotries of your mother Jezebel and her witchcraft are so many?”
23Then Joram turned around and fled, and said to Ahaziah, “Treachery, Ahaziah!” 24Now Jehu drew his bow with full strength and shot Jehoram between his arms; and the arrow came out at his heart, and he sank down in his chariot. 25Then Jehu said to Bidkar his captain, “Pick him up, and throw him into the tract of the field of Naboth the Jezreelite; for remember, when you and I were riding together behind Ahab his father, that the Lord laid this burden upon him: 26‘Surely I saw yesterday the blood of Naboth and the blood of his sons,’ says the Lord, ‘and I will repay you in this plot,’ says the Lord. Now therefore, take and throw him on the plot of ground, according to the word of the Lord.”

Ahaziah of Judah Killed

27But when Ahaziah king of Judah saw this, he fled by the road to Beth Haggan. So Jehu pursued him, and said, “Shoot him also in the chariot.” And they shot him at the Ascent of Gur, which is by Ibleam. Then he fled to Megiddo, and died there. 28And his servants carried him in the chariot to Jerusalem, and buried him in his tomb with his fathers in the City of David. 29In the eleventh year of Joram the son of Ahab, Ahaziah had become king over Judah.

Jezebel’s Violent Death

30Now when Jehu had come to Jezreel, Jezebel heard of it;and she put paint on her eyes and adorned her head, and looked through a window. 31Then, as Jehu entered at the gate, she said, Is it peace, Zimri, murderer of your master?”
32And he looked up at the window, and said, “Who is on my side? Who?” So two or three eunuchs looked out at him. 33Then he said, “Throw her down.” So they threw her down, and some of her blood spattered on the wall and on the horses; and he trampled her underfoot. 34And when he had gone in, he ate and drank. Then he said, “Go now, see to this accursed woman, and bury her, for she was a king’s daughter.” 35So they went to bury her, but they found no more of her than the skull and the feet and the palms of her hands. 36Therefore they came back and told him. And he said, “This is the word of the Lord, which He spoke by His servant Elijah the Tishbite, saying, ‘On the plot of ground at Jezreel dogs shall eat the flesh of Jezebel; 37and the corpse of Jezebel shall be as refuse on the surface of the field, in the plot at Jezreel, so that they shall not say, “Here lies Jezebel.” ’ ”