17

1 Thà một miếng bánh khô mà hòa thuận,
 Còn hơn là nhà đầy thịt tế lễ lại cãi lộn nhau.
2 Tôi tớ khôn sáng sẽ quản trị con trai làm xấu hổ,
 Và được hưởng phần cơ nghiệp giữa các anh em.
3 Nồi dót để luyện bạc, lò để luyện vàng;
 Nhưng Đức Giê-hô-va thử lòng của loài người.
4 Kẻ làm ác chăm chỉ về môi gian ác;
 Kẻ hay nói dối lắng tai nghe lưỡi độc hiểm.
5 Ai nhạo báng người bần cùng sỉ nhục Đấng tạo hóa mình;
 Ai vui mừng về tai họa sẽ chẳng được thoát khỏi bị phạt.
6 Mão triều thiên của ông già, ấy là con cháu;
 Còn vinh hiển của con cái, ấy là ông cha.
7 Lời tốt lành không xứng với kẻ ngu;
 Môi miệng giả dối lại càng ít xứng cho vua chúa thay.
8 Của hối lộ giống như viên ngọc quí trước mặt ai được nó;
 Dầu nó xây trở phía nào, cũng được may mắn.
9 Kẻ nào lấp giấu tội lỗi tìm cầu điều tình ái;
 Còn ai nhắc lập lại điều gì chia rẽ bạn bậu thiết cốt.
10 Lời quở trách thấm sâu vào người khôn ngoan,
 Hơn là trăm roi đánh vào kẻ ngu muội.
11 Kẻ gian ác chỉ tìm điều phản nghịch;
 Vì vậy sẽ sai một sứ giả dữ tợn đi hãm đánh nó.
12 Thà người ta gặp gấu cái bị cướp con,
 Hơn là gặp kẻ ngây dại theo điên cuồng nó.
13 Tai họa không hề lìa khỏi nhà
 Của kẻ lấy ác trả thiện.
14 Khởi đầu tranh cạnh, ấy như người ta mở đường nước chảy;
 Vậy, khá thôi cãi lẫy trước khi đánh lộn.
15 Ai xưng kẻ ác là công bình, và kẻ nào lên án cho người công bình,
 Cả hai đều lấy làm gớm ghiếc cho Đức Giê-hô-va.
16 Kẻ ngu muội thiếu trí hiểu,
 Thế thì bạc trong tay hắn mua khôn ngoan mà chi?
17 Bằng hữu thương mến nhau luôn luôn;
 Và anh em sanh ra để giúp đỡ trong lúc hoạn nạn.
18 Kẻ ngu muội giao tay,
 Chịu làm bảo lãnh trước mặt kẻ lân cận mình.
19 Ai ưa tranh cạnh ưa tội lỗi;
 Ai xây cất cửa mình cao kiếm điều hư sập.
20 Kẻ nào có lòng vạy vò không tìm được phước hạnh;
 Và ai có lưỡi gian tà sẽ sa vào tai hại.
21 Ai sanh con ngu muội ắt sẽ có buồn rầu;
 Còn cha của kẻ ngây dại chẳng được vui vẻ.
22 Lòng vui mừng vốn một phương thuốc hay;
 Còn trí nao sờn làm xương cốt khô héo.
23 Người gian ác lãnh nhẹm của hối lộ,
 Đặng làm sai lệch các lối xét đoán.
24 Có sự khôn ngoan trước mặt người thông sáng;
 Song con mắt kẻ ngu muội ở nơi địa cực.
25 Con ngu muội là một điều buồn rầu cho cha,
 Và một sự cay đắng cho mẹ đã sanh đẻ nó.
26 Lấy làm chẳng tốt mà phạt vạ người công bình,
 Hay là đánh người tước vị vì cớ lòng ngay thẳng của họ.
27 Người nào kiêng lời nói mình có tri thức;
 Còn người có tánh ôn hàn là một người thông sáng.
28 Khi nín lặng, dầu người ngu dại, cũng được cầm bằng khôn ngoan;
 Còn kẻ nào ngậm môi miệng mình lại được kể là thông sáng.

17

  1Better isa dry morsel with quietness,
   Than a house full of feasting with strife.
  2A wise servant will rule over a son who causes shame,
   And will share an inheritance among the brothers.
  3The refining pot is for silver and the furnace for gold,
   But the Lord tests the hearts.
  4An evildoer gives heed to false lips;
   A liar listens eagerly to a spiteful tongue.
  5He who mocks the poor reproaches his Maker;
   He who is glad at calamity will not go unpunished.
  6Children’s children are the crown of old men,
   And the glory of children is their father.
   7Excellent speech is not becoming to a fool,
   Much less lying lips to a prince.
  8A present is a precious stone in the eyes of its possessor;
   Wherever he turns, he prospers.
  9He who covers a transgression seeks love,
   But he who repeats a matter separates friends.
  10Rebuke is more effective for a wise man
   Than a hundred blows on a fool.
  11An evil man seeks only rebellion;
   Therefore a cruel messenger will be sent against him.
  12Let a man meet a bear robbed of her cubs,
   Rather than a fool in his folly.
  13Whoever rewards evil for good,
   Evil will not depart from his house.
  14The beginning of strife is like releasing water;
   Therefore stop contention before a quarrel starts.
  15He who justifies the wicked, and he who condemns the just,
   Both of them alike are an abomination to the Lord.
  16Why is there in the hand of a fool the purchase price of wisdom,
   Since he has no heart for it?
  17A friend loves at all times,
   And a brother is born for adversity.
  18A man devoid of understanding shakes hands in a pledge,
   And becomes surety for his friend.
  19He who loves transgression loves strife,
   And he who exalts his gate seeks destruction.
  20He who has a deceitful heart finds no good,
   And he who has a perverse tongue falls into evil.
  21He who begets a scoffer does so to his sorrow,
   And the father of a fool has no joy.
  22A merry heart does good, like medicine,
   But a broken spirit dries the bones.
  23A wicked man accepts a bribe behind the back
   To pervert the ways of justice.
  24Wisdom is in the sight of him who has understanding,
   But the eyes of a fool are on the ends of the earth.
  25A foolish son is a grief to his father,
   And bitterness to her who bore him.
  26Also, to punish the righteous is not good,
   Nor to strike princes for their uprightness.
  27He who has knowledge spares his words,
   And a man of understanding is of a calm spirit.
  28Even a fool is counted wise when he holds his peace;
   When he shuts his lips, he is considered perceptive.